Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba người thành một cái chợ( Hồi 1)

Tiểu thuyết gốc · 1728 chữ

- Ngươi là ai.

Băng Triệt một lần nữa hướng về phía người xuất hiện lạ mặt hỏi, hắn mặt dù tại lúc trước có gặp mặt Vũ một lần tại Trần gia, nhưng là thấy đối phương ăn mặt mộc mạc nên hắn liền đem Vũ vứt tại sau đầu mà không để ý đến.

Mà tại đám người thân mang võ phục màu nâu sậm đại diện cho quân đoàn Phán Quân, lúc này đám người đã

-Là... là... thần chết đến rồi.

-Thân chết? Các ngươi bị điên sao.

Nghe bọn họ gọi như vậy khiến hắn có chút ngây người, ngay sau đó liền quát lên.

-Hừ... Ta thấy ngươi mới chính là thằng ngu đấy.

Hoàng My tại trước mặt hướng hắn cười nhạo.

-Con đàn bà thối này ngươi nói cái gì?

Băng Triệt tức giận hướng nàng mắng to.

Ba người Hải tại bên cạnh nhìn đến một màng đầy biến hóa này cũng mờ mịt không thôi, không nghĩ đến nàng ta lại quen tới nhân vật cấp bậc lợi hại như thế.

-Việc này là ngươi làm sao?

Vũ chỉnh lại quần áo cho Hoàng My, sau đó hướng về phía Băng Triệt lạnh giọng nói.

-Là ta làm thì sao.

Lý Băng Triệt cao ngạo hất cằm hướng Vũ cười lạnh nói, hắn cũng không tin tại mình nhiều người ở đằng sau Vũ còn có khả năng ra tay, nhưng hắn không ngờ là đám thuộc hạ tại bên dưới vì lời này của hắn mà run như cây sậy.

-Xong rồi.

Bên dưới đám người áo nâu sậm không khỏi lắc đầu hướng Vũ cầu xin không muốn.

-Rất tốt

Nhưng là Vũ cũng đâu phải là người hiền lành gì, hắn mỉm cười hời hợt hô lên hai chữ “ rất tốt”, bàn chân hắn chậm rãi di chuyển nhưng tại trước mắt mọi người lại không hề cảm giác gì, họ dường như còn nhìn đến Vũ vẫn còn đang tại chỗ đứng yên.

-Phanh....

Hắn một cước liền đem giữa hai chân của Băng Triệt cho đạp nổ.

-Á..... ngươi... ngươi...

Băng Triệt hét thảm một tiếng, không ngừng hướng hắn kêu loạn rất nhiều chữ “ngươi”,ngay sau đó vì đau đến mức không chịu được mà rơi vào thật sâu hôn mê.

-Còn không mau cút.

Vũ nhìn đến đám người bên cạnh đang si ngốc nhìn hắn liền lạnh lùng quát.

-Vâng... vâng... chúng ta đi ngay.

Bằng tính cách của đối phương sát phạt quyết đoán, đám người này còn tưởng lần này chúng ta coi như xong rồi, lại không nghĩ đến đối phương vậy mà đem bọn hắn cho thả, liền vui mừng vội vàng nâng dậy Băng Triệt rời khỏi.

-Ngươi sao không đem bọn hắn cho giết đi.

Lúc này, Hoàng My cũng vội vàng đi đến nhìn Vũ có chút nghi hoặc nói.

-Ấy....cái này! chị cũng thấy đấy ta là người hiền lành.

-Dừng... ngươi nếu không muốn nói thì thôi.

Nhìn đến tên này khóe môi cong lên một nụ cười bỉ ổi, nàng liền đem lời nói của hắn cho cắt ngang, đơn giản là nàng sẽ không tin lời ma quỷ của hắn.

Mà Vũ không hiện tại giết đám người này cũng thật sự có lý do bên trong, hắn muốn biết rốt cuộc Lý gia đang âm mưu cái gì, hắn biết đạo lý thả dây dài câu cá lớn mới là đúng đắng cách làm.

-Chào Vũ đại ca.....

Ngay sau đó, lại có mấy cái thuộc hạ tại nàng mang theo đột nhiên hướng Vũ cuối đầu cung kính chào.

-Cái này.... ta cũng không phải là người của Phán Quân á, chuyện lúc trước đều là hiểu lầm.

Vũ không hiểu mô tơ trong đây gì cả, hắn lúc trước cũng đã chuồn đi mất thì đã chứng tỏ hắn không quan tâm đến quân đoàn Phán Quân này.

-Việc này....

Mọi người nghe lời này của hắn không khỏi sửng sốt, rồi lại có chút khó xử hướng Hoàng My đầy nghi hoặc.

Hoàng My lại nói:

-Đây là cha ta phân phó xuống, ngươi dù là không muốn cũng phải nhận chức danh này.

-Chị cũng không khỏi bá đạo quá rồi đấy chứ.

Vũ bất đắc dĩ nhìn nàng nói.

-Ta mặt kệ, ngươi lúc này phải theo ta về gặp cha ta.

Nàng ta lạnh giọng nói.

-Kìa! Đây có phải sớm lắm hay không, chúng ta chỉ mới có gặp nhau hai lần mà thôi, cho dù chị là người tùy tiện nhưng cũng phải để ta suy nghĩ một chút có được không.

Vũ nhìn nàng nở một nụ cười khiến cho người xung quanh phải khinh bỉ nói.

-Cái gì mà sớm hay không sớm... à.........

Nàng có chút buồn bực muốn nói ta không quan tâm, thế nhưng là lời vừa thốt ra liền hiểu Vũ là muốn nói cái gì nên liền tức giận hướng Vũ mắng:

-Lưu manh! Ngươi xem ta là cái gì chứ, ta là nói cha ta có việc muốn nói với ngươi.

-Không gặp.

Vũ nghĩ cũng không nghĩ hắn liền cự tuyệt nàng ta.

-Ngươi...

-Được rồi, ta còn phải đi cứu người, xin chị về cho.

Thấy nàng ta vẫn muốn nói hắn mở miệng liền muốn đem nàng đuổi đi, ngay sao đó đến bên cạnh ba anh em nhà họ Đinh, móc ra một lọ đang dược cho bọn họ nói:

-Ăn vào đi, hai ngày sau vết thương của các ngươi liền không sao.

-Ưm....

Ba anh em nhà đinh gia thấy Vũ có thể đem hai đại quân đoàn chấn nhiếp cho không còn một manh giáp, liền vui mừng biết được bọn họ thật sự đã theo đúng người rồi, mà hiện tại khắp người đều là sương cốt vỡ vụn chỉ có thể nằm phía trên rên “ưm” một tiếng cũng không nói ra lời.

-Anh Vũ đến rồi!

Mà tại phía sau ríu rít đám trẻ chạy đến hướng đùi của hắn ôm chặt vui mừng cười đến.

-Đã đến trễ rồi, xin lỗi... đã làm cho các em chịu khổ.

Hắn hướng đám trẻ nở một nụ cười ấm áp, rồi lại xoa nhẹ vết thương tại hai má của cậu nhóc Hồng nói.

Cậu nhóc Hồng vì lúc trước liều mạng đứng ra bảo vệ mọi người nên đã bị đối phương đánh cho hai má sưng hồng lên, mà cậu nhóc lúc này cũng kiên cường không có khóc ,mà chậm rãi hướng mắt nhìn đến Vũ chằm chằm vẻ mặt đầy nghiêm túc nói:

-Anh Vũ! Em muốn mạnh giồng như anh.

-Em muốn mạnh lên sao.

Vũ cũng bất ngờ câu nói này của cậu bé, hắn thầm nghĩ với tuổi của nó đáng lẽ ra cũng phải giống như những đứa trẻ khác đều suy nghĩ đơn giản vui vẻ cười đùa mới đúng chứ, đứa nhóc này lời nói sao lại phát ra một thân lẫm liệt chính khí đây. Nghĩ thì như vậy nhưng hắn cũng hướng cậu ta vẻ mặt đầy nghiêm túc nói:

-Được!... nhưng sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, em có thể tiếp nhận được sao.

-Em đã sẵn sàng.

Cậu ta hướng Vũ đáp một tiếng.

Không phải là cậu ta không sợ, nhưng với tuổi của cậu ta cũng không nhận thức kỹ càng đến sinh tử của bản thân, mà chỉ cần có thể mạnh lên thì cậu ta đều nguyện ý đi làm.

Vũ chỉ hướng Hồng cười một tiếng, đưa tay lên xoa nhẹ lên đầu nó, đối với đứa bé này thì ngay từ lúc gặp mặt Vũ đã nhìn thấy sự gan dạ trong mắt của nó khiến hắn thưởng thức không thôi, mà lần này đến đây cũng là vì đứa nhóc này, còn một người nữa mà hắn coi trọng đó chính là Đinh Nhân.

-Các em cũng đừng làm phiền đến ngài ấy.

Thanh Trúc lúc này cũng đi đến, đưa đôi tay xinh đẹp ra kéo những đứa trẻ này lại đầy quở trách nói, kể từ lúc người thiếu niên này vừa xuất hiện cứu nàng ta thì nàng ta biết tên này cũng là một đại nhân vật bên trong thành phố, mà nhóm người các nàng không dám đắc tội qua.

-Chị là Thanh Trúc phải không.

Vũ hiện tại cũng có thời gian nhìn qua nàng xem xét đánh giá một hồi, người con gái xinh đẹp này mang khuôn mặt hòa ái dễ gần, nhưng từ từ sâu trong đôi mắt phượng kia lại thấy sự giảo hoạt cơ linh, hắn liền đoán được người cô gái này là người trên thương trường, không những vậy mà còn rất lợi hại.

-Đúng vậy, đa tạ ngài đã ra tay cứu giúp.

Nàng đối với Vũ ăn nói khom người khép nép.

-Chị không cần phải như vậy, cứ gọi em là em Vũ là được rồi.

Vũ lần đầu tiên nghe được có người hướng mình xưng hô như vậy không khỏi ngượng ngùng cười, hắn cũng biết đây là nàng đang đề phòng nhóm người của mình. Hắn suy nghĩ một hồi rồi lại nói:

-Nơi này không an toàn, hay là mọi người về đến chỗ ta rồi nói chuyện.

Hắn thầm nghĩ tên kia sẽ rất nhanh một lần nữa đến đây, hắn cũng không sợ phiền phức, thế nhưng là hiện tại hắn không thể hướng bọn họ động thủ được.

-Được... vậy cảm ơn em.

Thanh Trúc là một người kinh doanh nên rất khéo hiểu ý người, nếu đối phương đã không thích thì nàng ta cũng không cưỡng ép mà nở nụ cười đầy tự nhiên phối hợp.

-Lưu manh... ngươi thực sự không theo ta về sao.

Hoàng My vội đứng lên chắn tại trước mặt hắn nói.

-Không đi... xin chị về cho.

Hắn tại bên trong quân đội giữ chức vụ quan trọng, cũng không thể lại cùng với thế lực bất hợp pháp này đi lại quá gần được.

-Vậy được... ta liền đi theo ngươi.

Nàng ta đầy kiên quyết như chém đinh chặt sắt nói.

-Chị điên rồi sao.

Vũ nghe được lời này liền trợn mắt nhìn nàng, tức giận nói.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.