Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trẻ con gặp lại không quen biết

Phiên bản Dịch · 1253 chữ

Đám trẻ nhỏ ngươi nhìn ta rồi ra nhìn ngươi, vẫn là đứa trẻ kia trả lời hắn: “Người trong thôn ta đều biết không có ai tên là Dịch Hàn Lâm, nhà của Dịch bá bá cũng không có người nào tên vậy luôn?”

Nửa câu đầu của đứa nhỏ là lớn tiếng đáp trả, nửa câu sau thì hỏi mấy đứa bạn bên cạnh như muốn xác nhận. Mấy đứa trẻ gật đầu lia lịa, lời chúng nói Dịch Thư Nguyên đều nghe được. Hắn lại nhớ tới chữ trên bia mộ, thử hỏi lại một câu.

“Vậy, Dịch Bảo Khang thì sao?”

“A, Dịch bá bá à, cái này ta biết ta dẫn ngươi đi!”

Trẻ nhỏ hồn nhiên, mang theo Dịch Thư Nguyên và A Phi cùng đi vào trong thôn, những đứa trẻ khác cũng nhảy nhót đuổi kịp.

Ánh mắt của Dịch Thư Nguyên không ngừng nhìn quét khắp thôn, tường viện hoặc là rào tre, phòng cỏ thấp hoặc là đống cỏ khô, có rất nhiều điểm quen thuộc, nhưng càng nhiều hơn là sự xa lạ. Có người lớn đi ngang qua, hoặc là mở cửa sân đi ra, nhìn thấy đều sẽ hỏi một câu.

“Hai người này là ai thế? Đến làm gì?”

Lúc này trong đám trẻ con luôn có đứa tranh trả lời trước.

“Khách ngoại lai, đi nhà Dịch bá bá ~~”

“Tới thăm hỏi đó ~”

Loại thời điểm này Dịch Thư Nguyên cũng không biết nói cái gì, chỉ là thỉnh thoảng chắp tay hướng một ít thôn nhân. Người trong thôn thấy hành vi hai người lễ độ sắc mặt lại hiền lành, nên cũng chỉ là chú ý, nhưng cũng có một số người lớn tuổi nhíu mày, giống như cảm thấy một người trong đó hơi hơi quen thuộc.

Rất nhanh, bọn nhỏ mang theo hai người Dịch Thư Nguyên đi đến một tiểu viện trong thôn. Một nam tử trông khoảng trên dưới năm mươi, mặc áo bông đeo khăn vải đang khiêng một bó dây thừng đi ra, lập tức có đứa trẻ lên tiếng gọi lại hắn.

“Dịch bá bá, có người tới thăm hỏi năm mới này!”

“Hử?”

Hán tử mặt đầy phong sương theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía tiếng nói, chỉ trong nháy mắt đã ngây ngẩn cả người, đôi mắt không ngừng trợn to, đứng ngơ ra tại chỗ, có chút kích động lại có chút hoài nghi do dự, đồng thời cơ thể cũng hơi run rẩy. Lẽ nào mình đang nằm mơ ư?

Trên người Dịch Thư Nguyên cũng có tâm tình kích động cùng với một loại cảm giác thân thiết dâng lên. Có thể nói hắn liếc mắt một cái là nhận ra người trước mắt, nhưng lại có chút không nhận ra được.

A Phi lẳng lặng đứng ở phía sau Dịch Thư Nguyên, không dám phá vỡ sự im ắng vào thời khắc này, thậm chí còn đưa tay ra hiệu im lặng, ý bảo đám trẻ con đầy hiếu kỳ đừng làm ồn.

Hít một hơi, vẫn là Dịch Thư Nguyên dẫn đầu phá vỡ sự yên tĩnh.

“Hàn Lâm.”

Giọng nói tiến vào tai, lão hán tóc hoa râm vác dây thừng đã không cầm được nước mắt.

“Đại ca! Đúng là ngươi rồi, đúng là ngươi rồi! Hơn hai mươi năm, ngươi đã đi đâu vậy? Ngươi, tại sao ngươi không hề thay đổi gì thế…”

Dịch Bảo Khang ném dây thừng, kích động chạy đến trước mặt Dịch Thư Nguyên, rơi nước mắt quan sát đối phương từ trên xuống dưới. Mà Dịch Thư Nguyên dù có thiên ngôn vạn ngữ ở trong lòng nhưng không biết nên nói cái gì.

Còn có một loại chấn động khác bồi hồi ở trong lòng Dịch Thư Nguyên, rời nhà hơn hai mươi năm ư?

A Phi kinh ngạc nhìn ở bên cạnh, một người là ông lão tiều tụy tóc hoa râm, một người khác thì đầu đầy tóc đen thần đình dồi dào, nhưng ông lão thế mà là em còn người trẻ thì lại là anh?

Những người khác trogn sân nghe được động tĩnh đi ra, đều đặc biệt kinh ngạc nhìn tình huống bên ngoài.

“Cha, người làm sao vậy? Bọn họ là ai??

“Đương gia, ngươi ở bên ngoài gọi gì thế?”

Một nam tử trẻ tuổi có chút giống với Dịch Bảo Khang và một phụ nhân trông hơi già bước ra, nơi cửa viện còn có một nữ tử trẻ đang dắt một đứa nhỏ.

Giờ khắc này, thật sự có cảm giác như đã mấy đời rồi.

“Nói mê sảng cái gì thế, là đại bá của các ngươi đã trở về. Nào đứa nhỏ tới đây, gọi bá gia gia! Đại ca, mau vào bên trong đi!”

Dịch Bảo Khang cười kéo Dịch Thư Nguyên đi về phía trước.

“Đại bá?”

Thanh niên mở to hai mắt, những người khác đương nhiên cũng có vẻ mặt không thể tin tưởng, đứa nhỏ cũng căn bản cũng không dám chào, chỉ là trốn ra phía sau mẫu thân tò mò ngó nhìn.

Vài hộ hàng xóm xung quanh cũng nghe thấy tiếng sang đây xem. Trong một hồi tiếng nghị luận, Dịch Thư Nguyên và A Phi được mời vào trong sân.

Trong sân nhà họ Dịch, hai anh em ngồi chung một chỗ, bên cạnh còn có những người khác của nhà họ Dịch đang đứng. Một vài đứa trẻ lúc trước cũng không hề rời đi, càng có một ít hàng xóm những người đã đi theo từ sớm cũng ở bên trong.

Vẫn luôn là Dịch Bảo Khang nói nhiều, Dịch Thư Nguyên nói ít, hắn kích động nói đến trước kia, cũng nói hết tình cảm.

Thì ra đã trôi qua hơn hai mươi năm, thậm chí người trong thôn đều đã sắp quên mất từng có một đứa con trai cả nhà họ Dịch ngốc nghếch.

Thì ra khi Dịch Thư Nguyên còn chưa bị ngốc, Tiểu Hàn Lâm đã từng luôn đi theo sau mông hắn, trước khi phụ thân lâm chung đã đổi tên thành Dịch Bảo Khang rồi.

Thật ra thì trước khi Dịch Thư Nguyên mất tích, Dịch Bảo Khang đã đổi tên nhiều năm rồi. Chỉ là trong lúc ấy Dịch Thư Nguyên từ lâu đã ngu ngốc lâu năm, trong đầu toàn là sự đần độn, đệ đệ với ký ức khắc sâu nhất trong lòng chính là “Hàn Lâm”.

Dịch Bảo Khang vui vì đại ca nhà mình đã hết ngốc, cũng kinh ngạc vì huynh trưởng thế mà lại trông không già tí nào, nhưng càng nhiều hơn chính là nói hết sự chua xót cùng với tưởng niệm trong những năm qua. Khi nói đến lúc mẫu thân lâm chung, Dịch Thư Nguyên cũng không khống chế được tràn ra nước mắt lần nữa. Đây là một loại cảm giác ký ức cơ thể tác động đến linh hồn cho đến toàn thân toàn ý.

Đừng nói là anh em nhà họ Dịch, chính là nghe người bên ngoài cũng không cầm được lau nước mắt.

A Phi càng là len lén dùng tay áo lau rất nhiều lần, nhịn không được cũng muốn bắt đầu cha của mình nương, nghĩ thầm cũng khó trách tiền bối trước làm cho về nhà mình, từ một màn này rất khó không phải xúc cảnh sinh tình.

Bạn đang đọc Tế Thuyết Hồng Trần (Bản dịch) của Chân Phí Sự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.