Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác nhân ác vật (2)

Phiên bản Dịch · 1257 chữ

Bên đống lửa lại là một tràng cười to, mà bản thân Dịch Thư Nguyên thì càng co quắp bất an đồng thời lại có chút miên man bất định.

Nhưng mà A Cẩu kia, thấy Dịch Thư Nguyên ăn sạch rồi thì đi tới muốn rút ống trúc trong tay hắn. Nhưng Dịch Thư Nguyên siết chặt, cũng ngẩng đầu lên nhìn người tên A Cẩu này. Đây là hành vi theo bản năng của Dịch Thư Nguyên, nhưng ngay sau đó hắn phản ứng kịp làm vậy không lý trí, vì vậy nhanh lên thả lỏng tay ra.

A Cẩu rút ống trúc về, nhìn vẻ mặt của nam tử bẩn thỉu đầy hoảng sợ bất an, thở dài nói.

“Ta múc thêm cho ngươi một chút.”

Bên cạnh có người nghiêng đầu nhìn A Cẩu trêu ghẹo nói.

“A Cẩu, cần phải nuôi đồ ngu của chúng ta cho tốt đó, bằng không không có mồi thì nói không chừng sẽ lấy ngươi điền vào cho đủ đấy!”

Nghe được lời này thân thể A Cẩu hơi rụt lại, Dịch Thư Nguyên vẫn luôn chú ý nơi này có thể cảm giác được rõ ràng hắn cũng toát ra sự sợ hãi, có điều cái người được gọi là đại ca kia lập tức nói chuyện.

“A Cẩu, đừng nghe hắn nói bậy, ngươi cứ làm việc cho tốt là được.”

Nói xong, đại ca kia còn nhìn chòng chọc vào người vừa mới trêu chọc, người kia khoát tay lia lịa, vẻ cợt nhả trên mặt lại không hề giảm bớt.

Dịch Thư Nguyên ở trong góc không ngừng hít sâu để làm dịu nỗi lòng kích động quá phận bởi vì sự sợ hãi. Tầm mắt của hắn cố gắng cẩn thận quan sát tất cả mọi thứ bên trong phòng, thấy được góc áo của một số người hư hư thực thực vết máu đông lại, thấy được lúc một số người chà lau binh khí ở phần lưỡi có một ít lỗ thủng, cũng nhìn thấy có thứ ánh lại hàn quang giống như ám khí.

Dịch Thư Nguyên đè xuống tất cả sự may mắn còn sót lại trong lòng, đám người kia thật sự là ác đồ giết người không chớp mắt!

Ánh lửa hơi có chút chập chờn, chiếu cho cái bóng sau lưng đám người không ngừng vặn vẹo ở trong mắt Dịch Thư Nguyên, trong thoáng chốc trông giống như các loại quái vật đang dương nanh múa vuốt.

A Cẩu lại múc canh lại tới lần nữa, nhưng Dịch Thư Nguyên vốn vẫn đang mong đợi canh nóng lại không hiểu sao dâng lên cảm giác bất an lớn hơn, một sự bất an mơ hồ lớn hơn cả đám ác nhân trước mặt.

Trong lúc vô thức, Dịch Thư Nguyên đã theo bản năng khẽ bịt mũi, một mùi tanh hôi mang theo tính hư thối quái dị nào đó xuất hiện, từ như có như không đến càng ngày càng rõ ràng.

Dịch Thư Nguyên nhìn khắp xung quanh, bọn ác nhân bên đống lửa cười nói như không hề cảm thấy gì, ngay cả A Cẩu cầm ống trúc đi tới cũng đều không có bất kỳ phản ứng nào khác.

Không đúng, không đúng, không đúng! Dịch Thư Nguyên chỉ cảm thấy tê cả da đầu, cảm giác bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt hơn!

Trong đất rừng giữa núi bên ngoài trạm dịch bị bỏ hoang, một con rắn to như cái thùng gỗ đang chậm rãi trườn đến, nhưng thong thả chỉ là ảo giác mang đến do thể tích và thân thể đan xen với hoàn cảnh, chứ thực ra tốc độ của nó rất kinh người.

Vảy của rắn lớn như tuyết, im hơi lặng tiếng, nếu không phải nơi nó bò qua sẽ đè cong cành lá cỏ khô đồng thời cũng vùi lấp một ít tuyết đọng thì hầu như có thể hòa làm một với cảnh vật xung quanh.

Rắn vốn là động vật có tính ngủ đông, khá là chán ghét hoàn cảnh giá rét, nhưng hiển nhiên con rắn này là ngoại lệ.

“Ssss…”

Trong tiếng rắn kêu con rắn lớn ngẩng đầu lên, nhìn căn nhà nhấp nháy ánh lửa cách đó không xa, cũng mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện và tiếng cười đùa với nhau bên trong đó, càng có thể ngửi được rõ ràng các loại mùi bên trong.

Những người không giống với động vật trong núi này đi vào vùng núi nơi đây đại khái là vào hơn nửa tháng trước. Bởi vì hành vi của bọn họ rõ ràng có điểm kỳ lạ, cho nên trong khoảng thời gian này rắn lớn vẫn luôn không có đi săn và cũng không có làm những chuyện gì khác, mà là vẫn đang quan sát đám người kia.

“Ssss...”

Mùi thịt truyền đến từ chỗ ánh lửa bập bùng, rắn lớn trườn từ đất tuyết lên trên đường đá, lại cuốn lấy tảng đá treo bên trên một gốc cây nhô ra khỏi vách núi, hơn nửa thân thể của nó treo ở phía trên bên phải của trạm dịch bỏ hoang.

Tối nay mây đen che khuất bầu trời, nhưng địa phương khác trong núi rừng đều tương đối tối tăm, chút ánh lửa không rõ ràng của trạm dịch bỏ hoang cũng biến thành rõ ràng vào thời khắc này. Nhịn lâu như vậy rồi, ngày hôm nay rắn lớn đói bụng!

Trong trạm dịch bỏ hoang, Dịch Thư Nguyên có chút nghi thần nghi quỷ đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng những người khác cho dù có phát hiện ra động tác của hắn thì cũng không để bụng, dù sao thằng ngốc này vẫn luôn như vậy mà.

“Này, uống đi.”

A Cẩu chết lặng đưa ống trúc cho Dịch Thư Nguyên, nhưng Dịch Thư Nguyên tiếp nhận ống trúc đồng thời cũng túm lấy cánh tay hắn. A Cẩu kinh ngạc nhìn thằng ngốc trước mặt, lại thấy khuôn mặt đối phương tái nhợt, đôi lông mày cau chặt lại, mắt đang nhìn thẳng vào mình chằm chằm.

Ở trong mắt Dịch Thư Nguyên, trên mặt của người tên “A Cẩu” này rõ ràng còn có vài phần non nớt. Khi cơ thể A Cẩu ngăn khuất ở trước mặt Dịch Thư Nguyên thì cuối cùng hắn cũng có biểu hiẹn đầu tiên không giống với “thằng ngốc”.

Đây không phải ánh mắt mà một thằng ngốc nên có! Tại giây phút khi đối diện, trong lòng A Cẩu bỗng nhiên nảy ra suy nghĩ như vậy, mà Dịch Thư Nguyên đối diện với hắn thì chậm rãi ngẩng đầu, A Cẩu cũng vô thức ngẩng đầu theo ánh mắt của Dịch Thư Nguyên, sau đó hắn trừng to hai mắt, đồng tử đang giãn ra.

Trong sự lặng yên không một tiếng động, một cái đầu rắn màu trắng to lớn đã thò vào qua chỗ thủng ở góc phía Đông của trạm dịch.

Sau đó dưới đồng tử co rụt lại mãnh liệt của A Cẩu, cái đầu rắn kia bắn ra nhanh như tia chớp, làm cơ thể hắn cứng ngắc như rớt vào hầm băng. Cũng vào giờ khắc này, A Cẩu chỉ cảm thấy tay phải truyền đến một nguồn sức mạnh, cơ thể bị dẫn dắt nghiêng về phía trước, chính là Dịch Thư Nguyên kéo mạnh tay của A Cẩu.

Bạn đang đọc Tế Thuyết Hồng Trần (Bản dịch) của Chân Phí Sự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.