Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồng Thụ Biểu Diễn

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

Chương 12: Đồng Thụ Biểu Diễn

Người quá đẹp, khí tràng cũng quá mạnh.

Đây là lần đầu tiên các Thực tập sinh thấy được ‘chân thân’ của Hứa Sơ Tĩnh, giờ phút này liền hiểu vì sao Hứa Sơ Tĩnh có rất nhiều fan nam, chỉ có thể miêu tả cảm giác nàng mang tới cho người ta bằng một câu. . . . . tỷ tỷ, mau tới đùa bỡn ta a!

Đây là tỷ tỷ đứng ở đỉnh kim tử tháp của chuỗi thức ăn đó!

Năm giám khảo lần lượt ngồi vào chỗ,

Năm vị giám khảo ở phía trước nhất giám khảo vị sau khi ngồi xuống, Sáng Tạo Thần Tượng chính thức bắt đầu, các tuyển thủ sẽ ra sân theo thứ tự, đi tới vị trí của mình.

Lúc này, năm vị giám khảo cũng ngắn gọn lên tiếng, thanh âm Khương Ninh Hi rất lạnh, thanh âm Trầm Nhất Nặc thì rất ngọt, thanh âm Hứa Sơ Tĩnh thì rất ngự.

Thanh âm của Ngụy Nhiễm cùng Lê Qua. . . . bỏ qua.

Chỉ thấy Hứa Sơ Tĩnh tay cầm microphone, nhìn tài liệu được đặt trên mặt bàn mà nói:

"Phía dưới, xin mời Thực tập sinh số thứ tự một lên đài biểu diễn."

"Đồng Thụ."

Tên vừa được đọc lên, Lạc Mặc liền cười, vì Đồng Thụ ngồi cạnh hắn bỗng run lên một cái.

Thứ tự xuất hiện do tổ tiết mục an bài bí mật, không thông báo trước cho bất kỳ tuyển thủ nào, này là muốn để quay phản ứng trực quan nhất của từng người.

Lạc Mặc nắm chặt tay, vỗ lên lưng đối phương một cái.

"Ba ——!"

Trong nháy mắt Đồng Thụ bị đánh tới bối rối, vẻ mặt kinh ngạc.

"Bị đánh!"

Đồng Thụ cảm giác đau đớn nóng bỏng sau lưng:

"Ta bị đánh!"

"Đừng khẩn trương."

Lạc Mặc tùy ý cười một tiếng.

Đồng Thụ bỗng rụt người lại, trong nháy mắt suy nghĩ trống rỗng, hắn cũng không biết tại sao mình không còn khẩn trương nữa.

Sau khi lên đài, hắn hát một ca khúc mang đậm không khí học trò.

Đánh giá của Lạc Mặc cũng gần giống với đánh giá của lão sư Ngụy Nhiễm.

"Giọng rất tốt, kiểu hát không có kỹ xảo nhiều, ngược lại khiến người nghe đặc biệt thoải mái."

Ngụy Nhiễm nói.

"Những giám khảo còn lại có muốn nói thêm gì không?"

Ngụy Nhiễm nói.

Dường như hắn rất thích Đồng Thụ, còn chủ động cho Đồng Thụ biểu diễn tiết mục riêng, như vậy Đồng Thụ có tổng cộng hai ống kính, thời gian lên hình cũng dài hơn.

Kết quả Ngụy Nhiễm lòng tốt làm chuyện xấu, Đồng Thụ không chỉ không biết rap, thậm chí trình độ khiêu vũ còn không bằng vũ công trong quán rượu, chỉ biết đứng uốn éo như dòi, hoàn toàn không ra dáng chút nào.

Cuối cùng, Ngụy Nhiễm không phúc hậu cười ra tiếng.

"Rất dễ thương."

Hắn chỉ có thể đánh giá như thế để cứu vãn tình hình một chút.

Cuối cùng, Đồng Thụ đỏ mặt được giám khảo bình đánh giá là cấp C.

Sau khi về vị trí ngồi, hắn cúi đầu không dám ngẩng lên, vẫn còn lúng túng sau màn khiêu vũ ban nãy.

Kết quả khi Đồng Thụ liếc mắt qua thì thấy Lạc Mặc cười ha hả nhìn mình. Trong nháy mắt Đồng Thụ không còn xấu hổ nữa, hắn sợ bị đánh nên vội ngồi thẳng lưng lên, mắt nhìn thẳng.

Cùng lúc đó, hắn cũng rất buồn bực:

"Sao Lạc Mặc không khẩn trương chút nào hết vậy?"

Đồng Thụ cảm thấy vị ngồi kế mình đây. . . . . có lẽ là người thả lỏng nhất trong toàn trường.

"Sao kỳ vậy?"

Đồng Thụ trong đầu nghĩ.

Sau đó, từng tuyển thủ liên tiếp lên đài, bầu không khí cũng dần ngưng trọng hơn.

Thực tập sinh bắt đầu ý thức được tiêu chuẩn chấm điểm của giám khảo cao hơn họ tưởng nhiều.

Cho tới bây giờ, đừng nói là tuyển thủ cấp A, cấp B cũng mới chỉ có 3 cái!

Phần lớn cấp bậc của mọi người đều thấp hơn so với họ tự đánh giá. . . . . việc này chẳng khác nào tự vả mặt cả!

Hứa Sơ Tĩnh là đại biểu chế tác toàn dân cũng lộ ra vẻ mặt không vui, vẻ mặt không chút thay đổi cầm lấy Microphone, tiếp tục nói:

"Mời Thực tập sinh kế tiếp. . . . ."

Kỳ quái là, trước khi đọc tên, Hứa Sơ Tĩnh lại dừng mấy giây.

"Lạc Mặc."

Sau đó mới đọc lên cái tên này.

Hứa Sơ Tĩnh bỗng nhớ tới bàn tay vuốt ve trong giấc mơ kia.

Không biết vì sao khuôn mặt không chút thay đổi nào của nàng có chút chấn động khi nghĩ tới bắp đùi êm dịu kia.

Lạc Mặc lên đài, biểu tình rất thong thả.

Mà giám khảo rap Lê Qua đeo dây chuyền vàng nhìn Lạc Mặc mặc áo tay ngắn quần xà lỏn thì chẳng hiểu sao rất có hảo cảm, nói:

"Ngươi sẽ biểu diễn tiết mục gì?"

"Đàn hát."

Lạc Mặc nói.

Giám khảo âm nhạc Ngụy Nhiễm nghe vậy thì tò mò nhìn hắn một cái, sau đó gật đầu, cúi đầu đọc thông tin của Lạc Mặc.

Cũng không lâu sau, Ngụy Nhiễm bỗng đọc thông tin thành tiếng, ánh mắt toàn trường theo đó lần nữa tập trung về phía người trẻ tuổi mặc áo cộc tay trắng cùng quần đùi kia.

Bởi vì trên bài hát chỉ viết ba dòng.

"Viết lời: Lạc Mặc."

"Soạn nhạc: Lạc Mặc."

"Biểu diễn: Lạc Mặc."

---

Tiếng nói của Ngụy Nhiễm thật sự không thể nghi ngờ đã hấp dẫn được sự chú ý của mọi người.

Ngay cả đạo diễn Ninh Đan ở hậu trường cũng không khỏi phát ra một tiếng ồ ngạc nhiên.

Nàng hỏi thăm Phó đạo diễn phụ trách sân khấu bên cạnh cùng với nhân viên của mình:

"Lạc Mặc biết sáng tác?"

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 163

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.