Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấp A 2

Phiên bản Dịch · 1100 chữ

Chương 18: Cấp A 2

Câu hỏi này không ngừng vang vọng trong đầu Khương học bá.

Nàng là học bá, tất nhiên giỏi nhất phân tích văn chương rồi.

Hơn nữa đừng quên, nàng là mối tình đầu, là bạn gái cũ của Lạc Mặc.

Nàng không biết có phải Lạc Mặc không buông bỏ được mình nên mới cố ý viết một ca khúc thế này để tự bày tỏ tình yêu của bản thân.

"Kiểu cách, phong cách cũ, hơn nữa còn không thực tế."

Khương Ninh Hi thầm nghĩ.

Đây không phải kịch bản phim thần tượng máu chó.

Bài tình ca nào mà chẳng như nhau, cứ thế mà viết thôi.

Mà ngươi nghe nhạc tới nhập tâm như vậy là do ngươi rồi.

Nhưng nàng tin chắc câu cuối cùng của bài hát là viết cho mình!

"Không quan tâm, đây là sự dịu dàng của anh."

Nàng là thành viên nhóm nhạc nữ, là giám khảo, hắn là tuyển thủ dự thi.

Nếu đoạn tình cảm xưa cũ của họ bị moi ra sẽ tạo ảnh hưởng cực lớn cho nàng.

Thần tượng không được yêu đương, đây là luật bất thành văn trong làng giải trí.

Thần tượng công bố tình yêu, sự nghiệp sẽ đổ vỡ hoàn toàn.

Mà trong giới chỉ công nhận một điều, đó là. . . . đối tượng yêu đương cũng là thần tượng!

Với độ hot của hai người, nói không chừng sự nghiệp còn có thể nâng cao một bước...

Về phần tình cảm có thật hay không, đó là bí mật!

Vào giờ phút này Khương Ninh Hi tiếp thu được ‘lòng tốt’ của Lạc Mặc rồi.

Ít nhất trước mắt mà nói, việc này hợp với tâm ý của nàng.

Mối tình đầu gì đó nên chôn vùi vĩnh viễn.

Ngươi không quấy rầy ta, ta không quấy rầy ngươi.

Không phải như vậy rất tốt sao?

Nàng cảm thấy bản thân cần phải bù đắp lại cho hắn. Vì thế bèn cầm Microphone lên, nhìn Lạc Mặc, mở miệng nói:

"Ta cũng sẽ cho A, ta rất thích bài hát này, cám ơn ngươi."

Nàng dùng đôi mắt đẹp liếc Lạc Mặc một cái, nàng cảm thấy Lạc Mặc có thể hiểu ý mình. Đây là sự ngầm ăn ý của cả hai.

Lạc Mặc nhìn nàng, trong lòng chỉ có một suy nghĩ. . . . cô gái này thật đẹp!

Khương Ninh Hi tự não bổ nhiều như vậy nhưng Lạc Mặc nào có hiểu.

Giờ phút này đã có hai giám khảo cho cấp A, Ngụy Nhiễm cũng nghiền ngẫm, trước đó hắn đã biểu đạt sự yêu thích của mình với tuyển thủ này.

Mà người được chú ý nhất chính là Hứa Sơ Tĩnh nãy giờ không có động tĩnh gì.

Hứa Sơ Tĩnh nhìn Lạc Mặc, nói:

"Ca từ và cách phối nhạc của nửa bài hát này đều đủ tiêu chuẩn.”

Lấy nàng địa vị, những lời này chẳng khác nào một sự khẳng định.

"Mà nhận xét của Tiểu Ngụy về bài hát này cũng rất đúng, lời bài hát rất đặc biệt và thú vị. Tiểu Ngụy nói, bài hát mang theo tâm tình tác thành lại không buông xuôi được, cảm xúc phức tạp đan xem. Ta thì cảm thấy sẽ có một loại người nghe xong bài hát này sẽ rất đau lòng đấy.”

Ngụy Nhiễm nghe vậy lập tức hứng thú, phụ họa hỏi:

"Ai?"

Hứa Sơ Tĩnh cười nhạt, nói:

"Người yêu thầm."

Người yêu thầm! ?

"Không quan tâm, đây là sự dịu dàng của anh."

Đúng vậy, đơn phương cũng là một loại tình cảm, tự nhốt mình trong một lâu đài, không ngừng tương tư người thành bệnh. . . . . ta không xứng để quấy rầy người.

Trong lúc nhất thời, có không ít Thực tập sinh tương đối đơn thuần hít một ngụm khí lạnh.

Trông giống như học bá bỗng biết được chỗ lợi hại của học tra, trong mắt như viết lên chữ tuyệt!

Trên sân khấu, Lạc Mặc khẽ mỉm cười, từ chối cho ý kiến.

Phê bình là công việc của ban giám khảo, họ nhận tiền của tổ tiết mục, đây là việc họ phải làm.

Mà Lạc Mặc thì như người làm bài tập nghỉ hè, nói ra lý giải của mình, còn lại tùy người xem tự hiểu, hắn lười giải thích.

Ngụy Nhiễm cười ha ha một tiếng:

"Ta ngày càng mong đợi bản full của bài hát này a.”

Hắn tiếp tục nói:

"Dịu Dàng là một loại phẩm chất rất tốt, nhưng không ngờ lý giải của ngươi về chữ này lại thú vị tới vậy. Ta từng rất thích một câu: Ta vĩnh viễn khuất phục trước sự dịu dàng."

Những lời này rất dễ hiểu, luôn bị sự dịu dàng đánh động, cũng tự động nhận thua.

Ngụy Nhiễm nhìn Lạc Mặc, nói:

"Ta cũng cho ngươi cấp A!"

"Hơn nữa ta tin, nếu bài hát này ra bản đầy đủ mà điệp khúc vẫn hay như vậy, sẽ có một câu nói trở nên thịnh hành trên mạng: Ta vĩnh viễn sẽ khuất phục trước sự ‘dịu dàng’!”

Đang sảnh yên lặng, đặc biệt là với những Thực tập sinh ngồi dưới, nội tâm họ rung động, da đầu thì tê dại!

“Ba cấp A rồi! Ba giám khảo đã cho cấp A rồi!”

Sau này Dịu Dàng mà ra bản đủ, chúng ta không biết có giống như lời giám khảo Ngụy Nhiễm nói không chứ hiện tại chúng ta đã muốn quỳ bái bài hát này rồi!

Vị trí A chỉ có chín chỗ, hơn nữa 99 Thực tập sinh ra sân vẫn chưa có ai nhận được!

"Ta phục! Ta phục a!"

Dưới sân khấu lập tức Thực tập sinh có thực tập sinh bắt đầu nhỏ giọng lầm bầm.

Vừa rồi khi Thực tập sinh này lên đài, hắn chỉ nhận được cấp D mà thôi.

Còn về Đồng Thụ mà nói, hiện tại hắn không nói được gì, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Cảm giác này chẳng khác nào biết tin bạn học đi học chỉ toàn ngủ nay loại đứng nhất toàn trường cả.

"Giỏi. . . . . Giỏi quá!"

Đồng Thụ thầm nói.

Giám khảo âm nhạc Ngụy Nhiễm cầm lấy Microphone, nghiêng đầu nhìn phản ứng Thực tập sinh sau lưng một cái.

Thấy phản ứng của cả đám ứng kịch liệt như vậy, Ngụy ca tỏ vẻ rất hài lòng.

"Đây chính là hiệu quả ta muốn."

Hắn thầm nói.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.