Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ hoá (2)

Phiên bản Dịch · 1357 chữ

Tiếng máy móc vang lên liên tục, mấy cánh cửa đá không ngừng bị người cưỡng ép mở ra.

"Đào tới rồi, địa cung rất lớn!" Một tiếng la lớn truyền ra từ bên trong.

"Đã tìm thấy một tế đàn lớn, có một chiếc hộp bằng vàng (1) được thờ phụng trên đó!” Từng tiếng kêu đầy kích động truyền ra từ địa cung, cả đám người bên ngoài đều vung mừng reo hò.

(1) kim hàm: kim thư, hộp bằng vàng, hai từ đồng âm nên đám người Vương Huyên tưởng rằng là chiếc hộp bằng vàng nhưng thực ra là kim thư.

Những người đang canh giữ ngoài cửa không kiềm lòng được, ai nấy đều định bụng đợi bụi bẩn vừa tan hết thì sẽ nhảy vọt xuống, ai ai cũng muốn được tận mắt chứng kiến kim thư có khả năng liên quan đến liệt tiên kia.

Hô hấp của mấy người Hắc Hổ, Diều Hâu và Phong Tranh cũng trở nên dồn dập, bọn họ đều luyện cựu thuật nên đương nhiên càng thèm muốn hơn người khác.

Thanh Mộc thì vẫn như thường, là một người đã trải qua biết bao sóng gió, ông ta hết sức tỉnh táo, chỉ yên lặng đứng đó mà không nói một lời nào, chờ thời cơ chín muồi.

Còn Diều Hâu thì căm giận: "Đây đều là báu vật của Cựu Thổ, vậy mà hàng trăm năm nay, bọn chúng đã cướp sạch không biết bao nhiêu mà kể, lần này phải ngăn chặn chúng bằng mọi giá!”

"Đã đến lúc rồi.” Thanh Mộc liên hệ với lão Mục thông qua đường dây mật, bảo: “Lão Mục, ra tay đi!”

Tiếp theo, ông ta ra lệnh cho tổ hai và tổ ba lần lượt hành động, giải quyết những vũ khí năng lượng cao được đối phương mai phục trong hẻm núi.

Trước tiên, toàn bộ người máy ở gần địa cung gặp trục trặc, có con trực tiếp gục xuống, có con thì nổ ầm ầm, tia lửa điện tung toé.

Nếu những thứ này không được giải quyết sớm thì sẽ rất phiền phức. Bọn chúng mình đồng da sắt, lại còn mang theo vũ khí năng lượng, đích thị là những cỗ máy giết người hạng nặng.

Cho dù đánh nhau bằng đao, bọn chúng cũng có thể gây ra lực sát thương rất lớn.

Ầm!

Một làn sóng xung kích cực mạnh truyền ra từ trong núi, những vũ khí năng lượng cao được nhà họ Chu và nhà họ Lăng bố trí quanh núi đều bị xử lý, người điều khiển cũng lăn quay ra đất.

“Bọn họ đều đã chết?” Sắc mặt của Vương Huyên hơi khó coi, đây là rất nhiều mạng người đó, hắn chưa từng chứng kiến chuyện gì như thế này.

Thanh Mộc bình tĩnh đáp: "Không phải, phần lớn chỉ bị ngất thôi, mục tiêu chủ yếu là vô hiệu hoá vũ khí của bọn chúng.”

Ầm!

Ngay sau đó, một vụ nổ bộc phát ngay bên ngoài địa cung khiến đất đá sụp xuống, chôn vùi hoàn toàn cửa vào.

Từ trong địa cung, từng tiếng kêu rống giận dữ vang lên ầm ĩ, hiển nhiên, tất cả bọn họ đều bị nhốt ở bên trong.

Khắp nơi không có động tĩnh gì, không có ai đến trợ giúp những người kia thoát khốn.

Thanh Mộc đợi một hồi rồi mới bắt đầu đưa ra những chỉ đạo tiếp theo: “Tổ năm, tổ sáu đi theo tôi, chờ đợi thời cơ tiến vào địa cung."

"Chờ đến khi bọn họ chết ngạt sao?” Vương Huyên cảm thấy hơi lạnh lẽo, dạng “thám hiểm” này rõ ràng rất khác so với tưởng tượng của hắn.

Hắc Hổ lắc đầu bảo: “Không đâu, dưới tình huống bình thường, chúng ta không giết người. Chỉ cần chờ bọn chúng bất tỉnh vì thiếu dưỡng khí thì chúng ta sẽ xông vào.”

Thanh Mộc cũng nói: “Hi vọng rằng phát hiện được căn pháp lợi hại hơn truyền thừa của phương sĩ. Nếu không thì sẽ chẳng còn đường nào cho tương lai của chúng ta. Trước vũ khí nóng, dù có là cao thủ cựu thuật thì vẫn rất yếu đuối.”

Ông ta cũng biểu lộ cảm xúc. Trong thời đại này, người tu luyện cựu thuật đều cảm giác rất bất lực, họ không nhìn thấy được hy vọng nào trên con đường này.

"Tiếng động này không thích hợp, bọn chúng đang dùng vũ khí năng lượng đào lên hướng ngược lại, định chạy trốn bằng đường khác!” Thanh Mộc lập tức đứng bật dậy. Đồng thời, không những ra lệnh cho tổ năm, tổ sáu đến đây, ông còn chỉ đạo tổ hai, tổ ba và tổ bốn tập trung bố ráp xung quanh nơi này.

Hắc Hổ xem thường, bảo: "Bọn chúng có thể đào được bao xa cơ chứ, ngọn núi này rất lớn.”

"Cậu đừng quên, lòng đất trong núi Thanh Thành này đã bị đào xới vô số lần, phía dưới này toàn là hang động trống rỗng, có rất nhiều địa đạo như tổ ong. Không chừng bọn họ có thể đào ra một địa đạo nào đó thông lên mặt đất, đến lúc đó, chúng ta rất khó thể nào đuổi theo kịp.”

Ầm!

Cửa vào bị phá vỡ, một con đường đã được mở ra.

Lúc này, các nhóm khác cũng vừa đến.

Vương Huyên yên lặng chuẩn bị, vác dao hợp kim lên, tay cầm súng năng lượng, loại vũ khí này có thể điều chỉnh công suất năng lượng phát ra để phát huy hai loại hiệu quả: trí mạng và bất tỉnh.

Hắn cảm thấy cầm không quen tay. Do chưa sử dụng bao giờ nên hắn điều chỉnh công suất ở ngưỡng gây bất tỉnh.

"Bọn chúng còn chưa đào thông lòng núi đâu, đi, cẩn thận một tí, xông vào!” Thanh Mộc hô lớn, súng năng lượng trong tay ông ta quét vào bên trong.

Ngay lập tức, từng âm thanh ngã xuống vang lên từ trong lòng núi.

Đột nhiên, Thanh Mộc ngã nhào về phía trước, cùng lúc đó, Vương Huyên cũng cảm giác lông tóc dựng ngược, tức khắc sụp người xuống theo.

Phốc một tiếng, ngực của Diều Hâu bên cạnh hắn xuất hiện một lỗ máu thấu từ trước ra sau người, máu tươi phun tung toé khắp nơi.

Diều Hâu trực tiếp ngã ra đất, chưa kịp thốt lên lời nào thì đã mất mạng.

Cái chết của anh ta khiến Vương Huyên chấn động mạnh, đây là lần đầu hắn thấy người khác bị giết, mà lại còn ngay trước mặt mình nữa chứ.

Mặc dù có tâm lý vững vàng nhưng hắn vẫn bị xúc động mạnh, nội tâm run rẩy không thôi. Đây chính là một mạng người đó! Mới vài giây trước thôi, anh ta còn sánh vai cùng hắn, nhưng vài giây sau đã chết thảm trong vũng máu trên mặt đất.

Hắn tự hỏi, phải chăng mình đã quá qua loa khi chọn con đường này? Chuyện này khác xa những gì hắn nghĩ.

Hắn có cha mẹ già, có người đang chờ mình. Hắn không thể chết ở đây được!

Vương Huyên tự động viên bản thân phải tỉnh táo lại. Dù thế nào thì hắn phải sống sót, nhiệm vụ quan trọng nhất trong lần thám hiểm này chính là bảo toàn tính mạng của bản thân.

"Chúng ta còn chưa hạ sát thủ mà bọn chúng đã không nhịn được rồi, vậy thì không còn lời nào để nói nữa.” Thanh Mộc gầm nhẹ, bắt đầu điều chỉnh công suất của vũ khí lên mức chí mạng.

Sau đó, ông ta thể hiện ra khả năng đáng kinh ngạc của mình, vừa bắn liên hoàn, vừa lao vào trong hang động tối đen, dùng cảm quan siêu nhạy của bản thân để tránh né toàn bộ những luồng sáng đang bay đến. Chẳng mấy chốc, ông ta đã tiến vào sâu trong địa cung.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch mới) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ImOnMyWay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.