Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dự án kéo dài tính mạng

Phiên bản Dịch · 2325 chữ

Những lão già kia rất gấp gáp, bọn họ không còn nhiều thời gian, không thể trì hoãn thêm nữa, cần nghiên cứu ra thành quả càng sớm càng tốt.

Vì lẽ đó, lớp thực nghiệm cựu thuật chủ yếu tuyển sinh viên đại học chứ không phải trẻ nhỏ, bởi vì tuổi càng lớn, ngộ tính càng mạnh.

Tán thuật khởi nguồn từ Cựu Thổ, những tổ chức và cơ quan nghiên cứu kia đều cho rằng, có lẽ khôi phục cựu thuật tại đây là sự lựa chọn tốt nhất.

Quan trọng nhất, tất cả truyền thuyết thần thoại đều bắt nguồn từ Cựu Thổ. Phải chăng ở đây có tồn tại một “ẩn số” nào đó?

Tuy nhiên, những nhận thức này hoàn toàn trái ngược với văn minh khoa học kỹ thuật rực rỡ trong thâm không nên không thể được công khai.

Nhưng, sau khi bắt đầu bước vào tuổi già, một vài lão già có thân phận, bối cảnh kinh người lại bắt đầu tin vào những thứ “thần bí học” này.

Thứ bọn họ cần là gì? Tuổi thọ cao hơn, khai quật được những thứ trong thần thoại, đi theo bước chân của tiền nhân để truy tìm được con đường tới sự bất tử.

Chính bọn họ cũng biết, những thứ này có thể chỉ là giấc mộng mà thôi. Nhưng thời gian không còn nhiều, lại nắm giữ nhiều tài nguyên trong tay đến vậy, sao bọn họ lại không thử một lần đây?

Vì thế, Cựu Thổ bắt đầu được chú ý, một vài “nghiên cứu” liên tục được diễn ra ở đây, thu hút nguồn tài chính rất lớn.

Bản chất của con người vốn là như vậy, từ thời Tần Hoàng đến ngày nay, đều không khác gì nhau.

Những năm gần đây, một vài lão già tài phiệt vẫn đang liên tục thúc đẩy, muốn thu được “tân sinh”, tài trợ rất nhiều cơ quan nghiên cứu.

Đương nhiên, cựu thuật chỉ là một trong những phương hướng được bọn họ chú ý. Người có thực lực thúc đẩy “biến đổi sinh mệnh”, không thể nào chỉ biết gửi gắm hi vọng vào một dự án duy nhất.

Nhiều năm nay, các đại tài phiệt đã tài trợ cho không ít nhóm nghiên cứu di truyền, các viện nghiên cứu sự sống, có vài dự án đã có được bước tiến kinh người.

Ví dụ như một số chất chống lão hóa đã bắt đầu có những thành quả đầu tiên.

Cựu thuật cũng chỉ là một trong mấy chục cái “dự án kéo dài tính mạng” mà bọn họ đầu tư vào.

Thật ra, những “dự án kéo dài tính mạng” cũng có những chỗ liên quan đến nhau. Đặc biệt, khi nhà đầu tư can thiệp vào, các dự án có khi cũng sẽ hợp tác lẫn nhau.

Ví dụ, đồ ăn hàng ngày của đám người Vương Huyên đều có tác dụng bổ khí huyết, dưỡng tinh thần và có cả chống lão hoá nữa. Trong đó, thành phần và công thức pha chế đều có quan hệ với một phòng nghiên cứu dược phẩm.

Thường ngày, những người luyện cựu thuật đều tiêu hao tinh thần quá lớn. Nhưng dù cho mệt mỏi đến cỡ nào, chỉ cần sử dụng các loại thực phẩm bổ sung phù hợp, bọn họ đều sẽ hồi phục nhanh chóng.

Đây quả là tin vui đối với những người đang luyện tập cựu thuật, trải qua một khoảng thời gian dài, thể chất của họ đều có tiến bộ rõ rệt.

Ngoài ra, có một vài tổ nghiên cứu về di truyền sinh học cũng hy vọng được hợp tác, chủ động tìm đến tận cửa, muốn biến đổi gen di truyền để trợ giúp sinh viên lớp thực nghiệm cải thiện thể chất.

Trong đó, có một tổ nghiên cứu tập trung vào việc nghiên cứu ty thể, trên lý thuyết, thông qua thay đổi độ dài của các telomere (1), có thể đạt được hiệu quả tăng tuổi thọ.

(1) Telomere: Những trình tự lặp lại của DNA ở các đầu mút của nhiễm sắc thể.

Lúc đó, tất cả mọi người đều chống lại chuyện nây, mặc dù có tên là “Lớp thực nghiệm cựu thuật” nhưng bọn họ không phải là chuột bạch, tuyệt đối không đồng ý cách làm này.

Sau khi nhận được tin tức, Vương Huyên suýt trực tiếp rút lui, vô luận như thế nào, hắn cũng không chấp nhận làm như vậy.

Hắn biết, những việc như tinh thông thể thuật, mài giũa minh tưởng pháp, nghiên cứu thu khí thuật là một quá trình thay đổi thể chất phải tiến hành từng bước theo chất lượng.

Trong quan điểm của hắn, loại biến đổi di truyền một cách thô bạo như thế này, ắt sẽ lưu lại tai hoạ ngầm, không phù hợp với quan niệm của hắn, khác với mong muốn của hắn.

Trên thực tế, loại hợp tác này, rất nhanh đã bị cấp trên phủ quyết, nghe nói, có người có uy tín mở miệng, cho rằng kỹ thuật còn chưa đủ hoàn thiện.

Sau đó, có tin tức ngầm truyền ra, trong số những sinh viên đến từ Tân Tinh, có vài người có thân phận không đơn giản, người nhà của họ không thể nào đồng ý để họ thử nghiệm mạo hiểm.

Cùng lúc đó, một người bạn cùng lớp có bối cảnh, vô tình tiết lộ, phía Tân Tinh có một số "tình huống", có người đã luyện thành thạo cựu thuật, vì vậy, cậu ta mới vội vã đến nơi bắt nguồn của cựu thuật, Cựu Thổ, tự nguyện đi nghiên cứu.

Nhưng sau đó, cậu ta lại chối bay chối biến, nói rằng đó là lời nói bừa khi say.

Còn Vương Huyên thì cảm thấy rằng, khi đó, cậu ta hẳn đã lỡ miệng.

Tần Thành cũng tin rằng như vậy, vì ngày hôm đó. chính cậu là người chuốc rượu vị bạn học kia.

Vương Huyên cho rằng, có lẽ, bên Tân Tinh đã phát hiện ra điều gì đó, vì vậy mọi người mới gia nhập lớp thực nghiệm, bắt đầu nghiên cứu cựu thuật.

Giờ phút này, trăng sáng đã lên cao, mang theo cái lạnh cuối thu.

Tần Thành nhận cuốc điện thoại, gật đầu lia lịa, sau đó quay sang nói với Vương Huyên: “Trước kia, không phải Chu Khôn say nên nói bừa, mà đúng là do cậu ta lỡ miệng.”

Trong điện thoại, cậu lấy được tin tức mới nhất, bên Tân Tinh gần đây xuất hiện vài tin đồn vụn vặt, dường như mơ hồ có liên quan đến những hiện tượng thần bí.

Ba năm trước, vị bạn học đến từ Tân Tinh, Chu Khôn, đã cho bọn họ một gợi ý!

Dù chỉ là say rượu lỡ lời chứ không phải tự cậu ta muốn nói ra.

“Cậu nhất định phải được một cái danh ngạch tới Tân Tinh!” Tần Thành nói, sau đó cáo biệt, quay người rời đi.

Thân là sinh viên lớp thực nghiệm cựu thuật, khu ký túc xá của của bọn họ tương đối yên tĩnh, bởi vì ngày thường cần phải luyện tập các loại như minh tưởng và luyện thể nên chẳng ai muốn bị quấy rầy.

Mỗi người đều có một phòng riêng, được cung cấp các loại thực phẩm đặc biệt được gửi đến từ thâm không, có thể nói, dự án nghiên cứu cựu thuật này rất được xem trọng.

Sáng sớm, Vương Huyên rời giường. Sau khi diễn luyện một loại thể thuật tên là Kim Cang Quyền, hắn ổn định lại, bắt đầu đón ánh bình minh, luyện thu khí thuật.

Theo lời giảng của giáo sư, thu khí thuật, Minh Tưởng và nội dưỡng pháp, nhất định phải thành thạo ít nhất một loại. Bởi vì, chúng là căn cơ, là cội nguồn lực lượng của "cây" cựu thuật.

Thể thuật, ví dụ như các loại Hình Ý, Kim Cương,... đều chỉ là những "cành lá" phía trên. Chỉ khi bộ rễ khoẻ mạnh, cành lá mới có thể rậm rạp.

Tất nhiên, Vương Huyên vô cùng xem trọng việc này, hắn đều đã đọc sơ qua tất cả những “căn pháp” này, sau đó, còn đưa ra lựa chọn cho riêng mình.

Khu vườn phía sau trường có khá nhiều đại thụ, đầy lá vàng trên bãi cỏ, lúc này, không khí rất yên tĩnh.

Vương Huyên nhắm mắt lại, đắm mình trong ánh bình minh, hắn đang thu khí, kết hợp với nội dưỡng pháp, thầm tưởng tượng ra có một loại ánh sáng nào đó đang chiếu lên người mình, bao phủ cả cơ thể lại.

Tuy nội dưỡng pháp chỉ tồn tại trong ý nghĩ, nhưng thân thể của hắn dường như lại nóng lên, như thật sự cảm giác được ánh sáng đang lượn quanh cơ thể.

Nếu như có người ở gần, họ chắc chắn có thể thấy rõ dị tượng trên người Vương Huyên, ánh bình minh trên người hắn dường như "đặc hơn" so với xung quanh, thật giống như có một tầng sáng đang lưu chuyển.

Vương Huyên vừa thu khí, vừa vận dụng nội dưỡng pháp, mặc dù cảnh tượng tiếp dẫn ánh sáng chỉ diễn ra trong đầu nhưng dường như nó đã thực sự diễn ra trong thực tại.

Hắn cảm thấy nóng bỏng khắp người, cuối cùng, càng trở nên tê dại. Như có một luồng kình lực chui vào cơ thể, khiến hắn ban đầu thì đau nhức, sau đó lại trở nên rất thoải mái.

Loại cảm thụ khác thường này mới xuất hiện gần đây thôi.

Vương Huyên biết, bởi vì luyện thu khí thuật quanh năm, đồng thời kết hợp với nội dưỡng pháp, nên giờ đây, hắn cuối cùng cũng đã có "thu hoạch".

Tối qua, hắn dùng tay phải ấn mạnh xuống, trực tiếp để lại một dấu tay rõ ràng trên thân cây, đây chính là biểu hiện cho việc “căn pháp” đã dần có thành tựu.

Trên con đường cựu thuật này, hắn đã có bước tiến dài.

Trong lớp thực nghiệm, dù bọn người như Tần Thành, Chu Khôn cũng đang luyện cựu thuật nhưng đa số đều chỉ có thể tăng cường thể chất. Về phần có thể thu khí nhập thể, nội dưỡng bản thân, chỉ có một mình Vương Huyên.

Nếu mấy người Tần Thành, Chu Khôn đối đầu với người thường, một mình họ có thể đối kháng mười mấy người cũng không có vấn đề gì.

Tu luyện cựu thuật và ăn thực phẩm bổ sung trong thời gian dài giúp thân thể bọn họ được tăng cường rất nhiều.

Nhưng, trước khi có thể thu khí, Vương Huyên đã mạnh hơn bạn cùng lớp rất nhiều rồi.

Vì vậy, Tần Thành mới luôn bất bình thay hắn, nếu so về cựu thuật, căn bản là chẳng có ai có thể sánh được với Vương Huyên.

Thậm chí, hắn chỉ cần một tay là có thể áp chế bất kỳ người nào trong lớp thực nghiệm cựu thuật.

Cơ thể Vương Huyên dần trở nên nóng bỏng, từ huyết nhục đến xương cốt, hình như có từng dòng điện thật nhỏ đang len lỏi.

Đây là thành tựu khi thu khí, nội dưỡng đã đạt đến một trình độ nhất định.

Vương Huyên mường tượng trong lòng, từng tia sáng bình minh tiến vào cơ thể, sau đó, lại tưởng tượng rằng có từng đoàn trọc khí màu đen thoát ra khỏi cơ thể.

Tương ứng, thân thể của hắn xuất hiện dị thường, đẩy nhanh quá trình trao đổi chất, bắt đầu bài trừ mồ hôi sền sệt, ướt sũng.

Hắn cảm thấy, huyết nhục giống như đang được ánh bình minh gột rửa, sạch từ trong ra ngoài, tinh thần vô cùng dồi dào, toàn thân tràn đầy sức mạnh.

Ánh nắng sớm xuyên qua vườn cây, khiến cho mấy giọt sương đều mang theo ánh vàng nhàn nhạt, bốn người nam nữ trẻ tuổi đi tới, hai nam thì thỉnh thoảng mới nói một hai câu, từ đầu đến cuối, chủ yếu chỉ có hai nữ nói chuyện với nhau.

Trong đó, một cô gái vô cùng mỹ lệ đang nói liến thoắng, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười, xem ra là người hoạt bát sôi nổi.

Cô gái còn lại thì lại dịu dàng, có loại ý vị nho nhã, mang theo nụ cười ôn hoà.

Bọn họ cũng là sinh viên của lớp thực nghiệm cựu thuật, đến từ Tân Tinh.

“Các cậu nhìn kìa, kia không phải Vương Huyên sao. Thân thể của cậu ấy hình như đang phát sáng?" Cô gái sôi nổi đầy sức sống kia mở miệng, đôi mắt long lanh mở thật to, hoài nghi rằng mình có nhìn lầm hay không.

Cô gái dịu dàng ít nói có cũng kinh ngạc: “Chẳng lẽ cậu ấy đã luyện thành thu khí thuật rồi?"

Trong hai người con trai, một người giật mình: “Lớp thực nghiệm... vậy mà lại có người thực sự luyện thành!"

Nhưng rất nhanh lại lắc đầu, bởi vì cậu ta biết, mọi thứ bây giờ đều đã không còn ý nghĩa.

Bạn học nam bên cạnh cũng mở miệng: "Đáng tiếc, cựu thuật đã lỗi thời rồi, chính thức bị từ bỏ. Chẳng bao lâu nữa, chúng ta sẽ trở về Tân Tinh rồi, bên kia hình như lại có phát hiện mới. Phải nắm chặt cơ hội này, có lẽ, một kỷ nguyên mới sắp sửa mở ra."

Những người đến từ Tân Tinh này đều biết rõ một chuyện, cựu thuật đã lỗi thời, bị vứt bỏ, bây giờ, đã có lựa chọn tốt hơn!

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch mới) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ImOnMyWay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.