Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị theo dõi

Tiểu thuyết gốc · 3180 chữ

La Thái Thiên tu luyên một mực cho đến thời gian điểm năm giờ,hắn đi xuống nhà kêu tất cả mọi người ra ngoài sân,rồi đứng trước nói:

"Buổi sáng tôi có đưa mọi người đi tập luyện chém giết tang thi. Vì thời gian gấp gáp,không thể tập luyện cho các bạn như trước được. Hiện tại,tôi đứng đây để rèn luyện thể chất cho các bạn,biến các bạn thành chiến sĩ thật thụ,để rồi sau này,nếu có tự lập thì vẫn có thể sống sót được."

Mọi người thấy La Thái Thiên nói thế thì đồng loạt nói to:

"Đội trưởng,anh không cần phải nói vây,chúng ta là một đội thì mãi mãi là một đội,chúng tôi sẽ không bao giờ rời xa anh đâu,phiền anh chăm sóc chúng tôi rồi."

Mọi người nói xong đều phá lên cười,La Thái Thiên cũng cười nhìn mọi người với ánh mắt kiêu ngạo. Đây mới là đội quân của hắn. Khống chế lại tâm tình,La Thái Thiên nói tiếp:

"Được rồi,mọi người im lặng,xếp thành 3 hàng để tập luyện."

La Thái Thiên nói rồi nhìn vào 27 người trước mặt,anh cho họ phần thành ba hàng,mỗi hàng chín người.Mỗi hàng đều có một tổ trưởng phân biệt là Văn Chiến,Thái Sơn và một người nữa tên là Hàn Lâm.

La Thái Thiên bắt đầu cho họ tập những bài tập về sự bền bỉ và dẻo dai như xoạc chân,chạy bộ,nhảy dây,luyện quyền,... Vì ngày xưa La Thái Thiên là vua của một phương,về chiêu quân và luyện quân rất am hiểu. Nên La Thái Thiên biết mức độ tập luyện cho từng tu vi sao cho hợp lí.

Nhưng dù sao cũng để bọn người mệt chết,mặt đỏ hồng,vừa tập vừa thở. Dù là thế nhưng không ai kêu la hay là có một chút ý tứ phàn nàn nào cả. Ai cũng cố gắng tập luyện,ai cũng cũng khao khát có được sức mạnh lực lượng. Thấy thế La Thái Thiên cũng rất hào hứng,cũng có chút ngoài ý muốn nhưng trên hết là vui mừng vì mình có một đội quân chịu khó như vậy.

Từ xa Lê Huyền Trang nhìn La Thái Thiên với ánh mắt yêu thương,cũng có đôi chút nhu tình nhưng trên hết lại là ngưỡng mộ. Khả Hân đứng bên cạnh thấy ánh mắt nhu tình của Lê Huyền Trang nên nói:

"Cậu nói với hắn rồi à?"

Nghe câu hỏi của bạn mình,Le Huyền Trang có chút thở dài:

"Tớ nó rồi,hắn cỏ vẻ có chuyện gì đó lăn tăn trong lòng khiến hắn từ chối."

Khả Vân ở bên cạnh nhìn Lê Huyền Trang lo lắng nói:

"Cậu phải mạnh mẽ hơn về vấn đề tình cảm,nếu không nắm bắt được tâm lí hắn thì hãy nắm lấy thân thể hắn." Khả Vân phóng đãng cười nói tiếp:

"La Thái Thiên người này là nhân trung long phượng,sau này sẽ có rất nhiều phụ nữ đi theo hắn. Dù sao phụ nữ chúng ta cần phải có một bàn tay che chở để qua thời kì mạt thế này,cậu phải nắm chắc lúc hắn chưa lớn mạnh. Chứ chần chừ rồi sau này cậu sẽ hối hận thôi."

Lê Huyền Trang thấy Khả Vân khi nói trong mắt có một tia hứng thú không nhịn được bèn hỏi:

"Cậu cũng thích hắn sao."

Chỉ thấy Khả Vân quay lưng lại đi ra khỏi phòng rồi vứt cho Lê Huyền Trang một câu để cô không khỏi suy nghĩ:

"Có thể a,dù sao ai mà chẳng thích anh hùng,nếu cậu chậm chạp có khi sau này cậu sẽ phải gọi tớ tiếng tỉ tỉ a."

Ở hạ khu biệt thự,Lê Thanh Phong đang ngồi trên ghế xa lông,nhâm nhi điếu xì gà trong miệng. Chợt cánh cửa đằng sau hắn mở ra,một nam tử tầm 25,26 tuổi điển trai đi vào nhìn khắp nơi trên căn phòng,khuôn mặt kinh ngạc giống như nhà quê mới lên thành phố. Hắn đi đến bên Lê Thanh Phong buột miệng nói:

"Đây là chỗ chúng ta ở sau này sao lão đại,chỗ này tuyệt thật đấy. Hồi còn bé tôi chỉ được nhìn những thứ này qua những thước phim nhưng bây giờ có thể tận mắt chứng kiến vẫn không thể không nhớ nhung a."

"Hạhaah,thời oanh liệt của Hắc Long bang chúng ta đã đến. À Thu Phong,Tạ Hổ đi đâu rồi." Lê Thanh Phong quay lại nhìn người tên Thu Phong băn khoăn hỏi.

Thu Phong ngồi vào ghế,tự rót cho mình một ly rượu đỏ rồi nhâm nhi,mới nói:

"Lão đại,hắn thuần tuý chính là một tên thô lỗ,ngoài đánh nhau ra hắn chỉ thích rượu và mĩ nữ a. Biết đâu hắn đang đi uống rượu hay đang nằm dưới háng của một cô nào đó a."

Lê Thanh Phong cũng hiểu biết bộ hạ của mình,dù sao chỉ có hai người cũng là bộ hạ đã đi lăn lộn cùng hắn sớm nhất,cùng trải qua sinh tử vô số lần nên cũng không có để ý.

Thu Phong thấy lão đại của mình không nói gì mới bắt đầu hỏi hắn:

"Ta nghe có cái gì học sinh tên La Thái Thiên sống ở trên a,nghe nói hắn rất mạnh. Lão đại,hắn là ai vậy?"

Nghe Thu Phong nhắc về La Thái Thiên thì chợt nhíu mày,trầm ngâm nói:

"Ta cũng không biết rõ hắn nữa,người này luôn khiến ta cảm thấy thâm tàng bất lộ,qua cách nói chuyện của hắn ta thấy được hắn là thâm ngoan thủ lạt người,không giống tuổi của hắn chút nào. Nếu có gặp hắn thì khách khí một tí,đu sao hắn cũng không một mực ở đây."

Thu Phong nghe vậy có hay trầm ngâm,không nghĩ chỉ một thời gian hắn không có mặt,lại có một nhân vật như vậy xuất hiện. Thu Phong đi về phòng hắn, gọi một tiếng,từ trong bóng tối bước ra một thân ảnh mặc hắc y trang,nói:

"Thuộc hạ ở đây,đại nhân có gì phân phó."

"Ngươi đi theo dõi cái tên gọi là La Thái Thiên kia cho ta,nhớ là cẩn thận một chút." Nói xong thân ảnh kia đi ra cửa sổ từ từ biến mất. Lúc này,Thu Phong vẫn trầm ngâm,trong ánh mắt có phần tàn nhẫn ngồi cười nói:

"Không ai có thể cản trở kế hoạch của ta,dù là một tên có so với Lê Thanh Phong lợi hại hơn chăng nữa."

Buổi đêm thanh mát,La Thái Thiên đang ngồi trên một tảng đá lớn ngoài biệt thự an tĩnh tu luyên tu luyện. Cảm nhận được linh khí cồn cào trong thân thể,hắn biết chỉ cần thêm một đêm tu luyên là có thể đi vào Tụ khí cảnh ngũ trong,luyện phủ cảnh rồi. Lúc này,La Thái Thiên cười cười rồi chợt biến mất.

Một tiếng kêu thảm giữa buổi đêm thanh tịnh vang lên,La Thái Thiên nhìn một thân hắc y thân ảnh ở trước mặt mình. Đây chẳng phải là người buổi chiều ở trong phòng của Thu Phong hay sao.

Thấy thân ảnh của La Thái Thiên đang ngồi im ở trên tảng đá bỗng nhiên biến mất. Chợt sau lưng lại tuôn ra một đạo băng lãnh khí tức,đạo thân ảnh mặc thân bào đên không khỏi rùng mình hét lên. Hắn biết,nếu như có nửa điểm dị động,đối phương tuyệt đối sẽ giết hắn ngay,nên cũng ngoan ngoãn đứng chỗ đó.

La Thái Thiên nghĩ nghĩ,rốt cuộc vẫn không nghĩ được ai phái người này đến đây theo dõi mình vì theo hắn,Lê Thanh Phong không có lí do gì để theo dõi mình,mà người khác thì đối với hắn không quen biết,cũng không thể phái người đi theo dõi La Thái Thiên được.

La Thái Thiên cũng mới phát hiện ra hắc y nhân gần đây khi bắt đầu tu luyện 'Vạn Tinh Tụ Linh Pháp'. Khi đó La Thái Thiên sinh ra cộng hưởng với địa cầu,làm cho hắn mẫn cảm hơn với mọi thứ xung quanh mới phát hiện ra hắc y nhân đang núp ở một góc theo dõi mình. Vẫn không nghĩ ra là ai phái hắn đến,La Thái Thiên không nhịn được hỏi:

"Là ai phái ngươi đến đây theo dõi ta"

Hắc y nhân không trả lời. La Thái Thiên cũng không ngạc nhiên bắt đầu nghĩ xem cách nào có thể biết được người đằng sau hắn. Dù sao một người phái ra một cao thủ như vậy đến để theo dõi La Thái Thiên thì cũng không phải người bình thương. Chợt một ý nghĩ loé lên trong đầu La Thái Thiên. Hắn đi lên,đập vào gáy hắc y nhân khiến hắn ngất đi rồi ngã xuống đất.

Trong giây phút đó La Thái Thien cũng nhớ ra mình vừa vặn có một bí pháp của một đại năng thời thượng cổ,gọi là 'Vạn Sinh Thiên Khống Thuật". Đây là một bí pháp có khả năng khiến người khác một mực trung thành tuyệt đối với mình,kể cả chết cũng phải hoàn thành được yêu cầu chủ nhân đưa ra. Ngày xưa,chủ nhân của công pháp này một vị tiên vương cảnh ma tộc Thôn Thiên Ma Vương đã từng nô bộc hàng trăm Tiên Vương tung hoành mấy trăm vạn năm không cố kị nhưng rồi bị chư tộc tiên vực hợp tác với nhau chém giết. Vừa vặn La Thái Thiên từng bước vào mộ phủ của hắn nên đạt được truyền thừa công pháp.

Nhưng công pháp này lại cần một lượng linh hồn lực quá cường đại với cả cũng yêu cầu phải chưa tu tiên khí thì mới có thể bắt đầu tu công pháp này được. Lúc đấy La Thái Thiên hắn có cảm giác bị hố,ta phải vượt qua bao nhiêu nguy hiểm mà cuối cùng lại lấy được công pháp mình không tu luyện được. Vì thế khi đi về,La Thái Thiên cũng bực tức vài ngày nhưng rồi cũng quên đi.

Bây giờ nhớ lại khiến cho hắn thầm vui mừng là may vẫn còn nhớ đoạn khẩu quyết đó trong đầu. Không nghĩ cái công pháp được mình cho là phế vật,vô dụng nhất thời điểm đó bây giờ lại có tác dụng như vậy. La Thái Thiên nhẩm qua đoạn khẩu quyết rồi bắt đầu cắn tay nhỏ một giọt tinh huyết vào miệng hắc y nhân. Hắc y nhân tỉnh lại nhìn qua La Thái Thiên quỳ một chân xuống nói:

"Thuộc hạ bái kiến chủ nhân."

La Thái Thiên mừng rỡ biết công pháp có hiệu nghiệm, ra hiệu hắn đứng lên rồi như cũ ngồi vào tảng đá rồi nói:

"Ngươi tên là gì,ai phái ngươi đến đây theo dõi ta?"

Hắc y nhân thấy hắn ra hiệu đứng lên rồi đến bên cạnh hắn nói

"Bẩm chủ nhân,thuộc hạ tên Từ Khuyết được phái Thu Phong đến theo dõi ngài."

La Thái Thiên nhớ lại,dõ ràng mình không biết cái gì tên Thu Phong người a,tại sao người kia lại phái người đi theo dõi mình. Hắn chợt nhớ đến,hình như lúc hắn cùng Lê Thanh Phong uống rượu thời điểm,có thấy hắn nhắc qua cái tên này. Hình như là một trong hai bộ hạ thân tín của Lê Thanh Phong. Nhưng La Thái Thiên vẫn là nghĩ mãi không ra sao hắn lại phái người đến đây theo dõi mình.La Thái Thiên bèn hỏi Từ Khuyết:

"Ngươi biết tại sao hắn lại phải ngươi theo dõi ta không."

Từ Khuyết ở bên cạnh La Thái Thiên nhìn hắn trung thực nói:

"Phải nói đến việc Thu Phong và người cùng bang Tạ Hổ đã âm mưu tạo phản từ lâu rồi,nhưng chưa có cơ hội. Trước tận thế,Thu Phong và Tạ Hổ có nhận được một nhiệm vụ là đi theo dõi một băng đảng khác. Trong lúc làm nhiệm vụ,trời đổ mưa rồi tang thi bắt đầu xuất hiện,lúc đó Thu Phong và Tạ Hổ đang ở một tiệm cà phê,theo dõi vụ giao dịch của băng nhóm kia và có ý đồ nghe lén nhưng tang thi xâm nhập,cắn chết nhiều người lúc đấy Thu Phong cùng Tạ Hổ mới chạy trốn tứ tán. Lúc đó đúng lúc có một đội cảnh sát cơ động đang làm nhiệm vụ đi qua thấy cảnh này,mới đi xuống rồi bắt đầu nổ súng vào tang thi. Nhưng tang thi lại quá nhiều nên cuối cùng cả đám cũng bị ép chết.

Lúc đó Thu Phong cùng Tạ Hổ lúc đó chốn ở góc khuất,đợi một đêm lúc tang thi tản ra rồi mới ra ngoài,lấy súng đạn còn sót lại trên người đám cảnh sát rồi leo lên xe chạy chốn. Lúc đó,thuộc hạ chính là vừa giết ra đám tang thi,lúc đấy mới kiệt sức ngã trên đường lớn. Đúng lúc đó,Thu Phong xe đi qua rồi cứu tôi một mạng. Vì cảm kích hắn,nên tôi đã quyết định đi theo hắn,bảo vệ hắn một đường từ đó về biệt thự. Lúc đó Thu Phong mới an tâm,nói khoá cả quãng đường truyện cho thuộc hạ,nhưng còn kế hoạch cụ thể của hắn thì thuộc hạ thực sự không biết.

Sợ La Thái Thiên hiểu nhầm,nên Từ Khuyết mới bồi thêm một câu mới bồi thêm một câu:

"Đương nhiên là bây giờ Từ Khuyết tôi chỉ một lọng một dạ đi theo chủ nhân,vì chủ nhân xông pha khói lửa,dù chết cũng không chối từ."

Thấy hắn trung thành như vậy,La Thái Thiên thì thầm nói cho hắn:

"Ngươi bây giờ về báo cáo cho Thu Phong,làm sao để hắn tin ta bị thương,còn bị thương rất nặng rồi cố gắng tìm cách biết được kế hoạch cụ thể. Đừng để hắn nhận ra điều gì bất thường."

"Vâng,thuộc hạ đã rõ." Từ Khuyết nói với La Thái Thiên rồi biến mất.

Lúc này,La Thái Thiên mới chú ý đến tu vi của Từ Khuyết ấy vậy mà lại là Tụ Khí nhị trọng đỉnh phong. Biết được tu vi của Từ Khuyến khiến La Thái Thiên rất cao hứng,không ngờ một lúc vô tình mà lại nhặt được một viên ngọc thô. La Thái Thiên cũng không có nhã hứng tu luyện nữa rồi đi lên phòng định đi ngủ. Dù hắn không có thói quen đi ngủ nhưng nhịp sinh học của cơ thể cũng khiến hắn bắt đầu có chút buồn ngủ.

Nằm được 15p,đang chuẩn bị vào giấc thì bất chợt La Thái Thiên nghe thấy có người đang vặn cửa định đi vào. La Thái Thiên quyết định nằm yên để xem đối phương là ai. Chỉ thấy một hương thơm thoang thoảng của người phụ nữ bay về phía hắn. La Thái Thiên mở mắt ra mới phát hiện hoá ra người vào phòng mình là mỹ phụ hắn cứu được hồi sáng.

La Thái Thiên nhìn người phụ nữ trước mặt,chỉ biết hắn trước mặt người phụ nữ chỉ mặc mỗi nội y khiến cho dáng người của nàng được nổi bật lên. Dù đã ngoài 30 nhưng nàng vẫn rất xinh đẹp,hai khối bán cầu khổng lồ không có dấu hiệu rủ xuống,vòng eo bé nhỏ,nước da mịn màng cùng với cặp mông cao vút cùng với khuôn mặt xinh đẹp tóc dài buôn xuống sau vai. Tổ hợp này tạo ra một người phụ nữ xinh đẹp,vũ mị khiến cho dục hoả của La Thái Thiên bắt đầu nổi lên. Hắn nhìn xuống dục hoả bắt đầu nói:

"Cô đi nhầm phòng rồi,phòng cô ở bên cạnh cơ."

Mỹ phụ không nói một lời,khuôn mặt hơi đỏ lên giống như xấu hổ,trực tiếp leo lên người La Thái Thiên khiến hắn suýt nữa không nhịn được dục hoả nhưng vẫn cố đẩy nàng ra. Nhưng tay nàng trực tiếp chui vào trong quần hắn,bắt lấy hắn tiểu đệ rồi bắt đầu cởi quần hắn ra.

La Thái Thiên dù sao cũng là nam nhân,thân thể lại còn đang ở độ tuổi trẻ khí thịnh,dục hoả bắt đầu xâm chiếm não hải hắn,đẩy mỹ phụ xuống lột nội y nàng ra rồi trực tiếp đâm vào trong nàng.

Một hồi điên loan đảo phượng bắt đầu diễn ra. La Thái Thiên dục hoả cũng bắt đầu đi xuống,nhìn mỹ phụ bên người mình mà không khỏi thở dài. Hắn cứ tưởng với tâm mình đã đủ cứng cỏi để có thể làm lơ mọi lục dục của thế gian. Nhưng cuối cùng La Thái Thiên đã nhầm,cuối cùng là hắn vẫn không thể nhịn được lấy dục hoả xâm chiêm lấy mình. Nhưng sắc mặt hắn dịu lại rồi nghĩ đều là do thiên quyết,nếu đã không tránh được thì không cần tránh nữa,là phúc thì không phải hoạ mà là hoạ thì không tránh khỏi.

Thấy sắc mặt của La Thái Thiên muộn phiền,mỹ phụ mới có chút đượm buồn bảo

"La Thái Thiên,anh là một người tốt. Hôm nay sự việc xảy ra đều là do tôi tự mình quyết định,cũng không phải bị ép buộc và cũng không hối hận. Dù sau này anh có yêu ai,ngủ với ai tôi cũng sẽ không nói gì. Chỉ mong anh có thể nhớ đến hai mẹ con tôi và chăm sóc Tiểu Bích tốt hơn,được không?"

La Thái Thiên cười,ôm mỹ phụ lại ôn nhu nói:

"Em là nữ nhân của tôi,không ai có thể thay đổi được. Dù sau này có chuyện gì sảy ra,tôi vẫn sẽ chăm sóc em và Tiểu Bích. Tất cả mọi thứ của mẹ con em sẽ có tôi lo hết,em không cần lo lắng gì cả."

Mỹ phụ nhìn vẻ ôn nhu của La Thái Thiên thì có chút ngọt ngào,sờ thân thể tráng kiệt của La Thái Thiên rồi nằm trên đó một mực yêu thương rồi nói tiếp:

"Em tên là Liễu Ngọc Như,hồi còn trẻ,do một lần nông nổi ăn thử trái cấm nên rồi có Phượng Ngọc Bích. Em và bố nó vì Tiểu Bích nên mới cưới nhau dù không có tình cảm,ba năm trước hắn bị tai nạn giao thông rồi mất."

"Tôi không quan tâm đến khoá khứ của em,tôi chỉ biết bây giờ em là nữ nhân của tôi,chỉ có tôi mới được động vào em,còn những người khác thì không được,kể cả nữ nhân nghe chưa?"La Thái Thiên nghe cô ấy nói vậy cũng có chút vui mừng,hôn vào trán nàng nói to lên,biểu thị chủ quyền.

Thấy vẻ mặt cường thế của La Thái Thiên,Liễu Ngọc Như ở dưới có chút ướt át,cái miệng nhỏ nhắn dí sát vào tai hắn thở ra hơi nóng rồi nói:

"Thái Thiên,em lại muốn!"

Bị Liễu Ngọc Như khiêu khích,La Thái Thiên dục hoả lại nổi lên,lên ngượi lại bắt đầu sách thương ra trận,tiếng rên rỉ cùng thở gấp bắt đầu vang lên khắp phòng. Làm như vậy cho tới gần sáng,La Thái Thiên ôm Liễu Ngọc Như ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.