Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không gian giới chỉ

Tiểu thuyết gốc · 2648 chữ

Buổi sáng tám giờ thời điểm,La Thái Thiên ra khỏi giường,nhìn Liễu Ngọc Như vẫn còn đang ngủ trên giường,ánh mắt có chút thương yêu. La Thái Thiên mặc quần áo rồi đánh răng rửa mặt xong mới gọi nàng dậy:

"Như Nhi,nếu nàng không dậy,Tiểu Bích sẽ đi tìm nàng sẽ đi tìm nàng đấy. Nếu lúc đó nó thấy nàng ở đây,không biết nó sẽ nghĩ gì a?"

Liễu Diệc Như nghe được lời hắn mới ngồi dậy vươn vai. Dù nàng chỉ vươn vai một cái nhưng đã để tấm chăn che lấp thân thể nàng xuống,lộ ra dáng người vũ mị như một tiểu yêu tinh vậy. La Thái Thiên nhìn chằm chằm vào nàng,dục hoả lại bắt đầu thiêu đốt lên nhưng hắn vẫn nhịn xuống tâm tư bởi vì bây giờ là buổi sáng,không thể hành sự tuỳ tiện được.

Liễu Ngọc Như khuôn mặt có chút đỏ vì mệt mỏi . Thấy ánh mắt của La Thái Thiên trên người mình du tẩu,Liễu Ngọc như có chút xấu hổ nhưng trên hết là tự đắc,dù sao dáng người đầy đặn của nàng là thứ luôn để nàng kiêu ngạo nhất,La Thái Thiên nhìn nàng với ánh mắt như vậy để nàng biết mị lực mình vẫn không có giảm,vẫn mê người như vậy. Cũng là do nàng cũng nhận định mình là phụ nữ của La Thái Thiên,nên cũng không thấy phản cảm mà còn có cảm giác háo hức muốn được hắn nhìn tiếp.

Liễu Diệc Như đi khỏi giường, giọng ôn nhu có vẻ hờn dỗi phồng má nói với La Thái Thiên:

"Ngươi ức hiếp ta,nếu không sao hôm nay ta thật sự không muốn xuống giường a"

La Thái Thiên không tiếp tục nhìn nàng,Liễu Ngọc Như nàng quá mê người,

"Vậy hôm qua khi ta định dừng lại,là Tiểu yêu tinh nào lại muốn tiếp tục a?"

"Đại Sắc Lang!

"Nếu ta là đại sắc lang,ngươi lại câu dẫn ta thì ngươi phải gọi là đại sắc nữ a."

Cả hai người đấu võ mồm với nhau,nhưng chung quy thì Lê Ngọc Như cũng là con gái,da mặt mỏng,rất nhanh bị La Thái Thiên nói cho ngậm miệng,hừ lạnh mặc quần áo vào. Liễu Ngọc Như đi ra khỏi phòng của La Thái Thiên thì lúc đó Phượng Ngọc Bích đi qua,thấy Liễu Ngọc Như thì mới lao vào lòng nàng,cảm giác được lòng mẹ ấm áp, thoải mái,khuôn mặt non nớt của Phượng Ngọc Bích vui vẻ lên nhưng dường như nhớ ra cái gì lạ,bèn hỏi:

"Mụ mụ,ngươi sáng sớm ở phòng La đại ca làm gì a,để tiểu Bích tìm ngươi cả buổi sáng."

Liễn Ngọc Như không khỏi nghĩ về một đêm điên cuồng hôm qua,khuôn mặt không tự chủ có chút đó hồng. Lúc này La Thái Thiên đi ra,thấy nàng bối rối nên mới giải vây cho nàng:

"Ta đang nhờ ngươi mụ mụ mát xa cho ta a,mụ mụ của ngươi mát xa thật làm ta sướng chết đi được,suýt nữa không rời được khỏi giường."

Phượng Ngọc Bích cũng biết ngày xưa mụ mụ mình có học qua mát xa,nên cũng không có nói gì nhiều. Nhưng chỉ Liễu Ngọc Như biết mát xa trong miệng La Thái Thiên là như nào,mặt cô vốn đỏ hồng nghe ghe thấy lời của La Thái Thiên lại càng đỏ hơn lườm hắn một cái rồi đưa con gái đi ăn sáng.

La Thái Thiên cũng đi xuống,nhưng lại chạm mặt Lê Huyền Trang khiến hắn có hơi ngại ngùng. Dù sao hôm trước vừa từ chối cô ấy mà hôm qua lại đi ngủ với người phụ nữ khác làm La Thái Thiên hắn có chút tội lỗi. Nhưng mà La Thái Thiên rất nhanh lấy lại tinh thần,thầm đổ vạn sự tại Thiên,hắn không biết gì hết.

Lê Huyền Trang chạm mặt La Thái Thiên thì chợt nhớ lại lời Khả Vân hôm qua,cũng xấu hổ,chạy vội ra chỗ khác. La Thái Thiên thấy vậy cho là nàng vẫn còn xấu hổ vì mình từ chối nàng.

Lan Thái Thiên rất nhanh cũng quên rồi tập hợp ở sân trước biệt thự. Thấy mọi người đứng đây đã đủ,hàng ngũ chỉnh tề,La Thái Thiên mới nói:

"Hôm nay tôi gọi các cậu ra đây,là muốn giao cho các cậu nhiệm vụ đầu tiên,các cậu đã sẵn sàng chưa."

"Đã sẵn sàng thưa đội trưởng,mời anh ra lệnh." Mọi người cung đồng thanh hô to,sĩ khí mười phần.

La Thái Thiên nhìn đội viên của mình,trên mặt lộ rõ vẻ đắc ý cùng vui mừng về những người này. Dù bây giờ vẫn bọn hắn chưa phải quân lính thực thụ nhưng bọn hắn cũng không kém quân lính thực thụ là bao nữa. La Thái Thiên nhìn mọi người nói:

"Được rồi,nếu các cậu đã chuẩn bị,tôi cũng nói luôn. Hôm nay,chúng ta sẽ đi khu phía bắc chung cư,khu đó là một tổ hợp rất nhiều chung cư trên 20 tầng,nên cũng có kha khá người ở. Bây giờ,nhiệm vụ của các cậu là đi ra đấy cùng tôi dọn sạch hai khu ở ngoài chung cư,cũng tiện thể kiếm thêm người sống và lương thực. Lần này,vũ khí tôi đưa các cậu là những thanh đao ,và hãy nhớ luôn luôn giữ bình tĩnh và cẩn thận khi chiến đấu."

La Thái Thiên vứt ra mấy thanh đao,đây đều là những thanh đao La Thái Thiên mua ở Hắc Long bang với giá một tạ gạo năm mươi thanh. Dù có thể không sắc béng bằng hắn đao nhặt trên người tang thi nhưng cũng là hàng tốt rồi.

La Thái Thiên nói là nhiệm vụ nhưng nó cũng là những lần trải nghiệm thực tế,La Thái Thiên trên cơ bản cũng đã dậy bọn họ khá nhiều lí thuyết,bây giờ chính là lúc họ phải có chút hoạt động thiết thực để La Thái Thiên biết đội viên mình có thể đã đi đến đâu.

La Thái Thiên cũng không muốn mất thời gian,chào tạm biệt Liễu Ngọc Như rồi đi lên xe. Nhìn thấy ánh mắt nhu tình như nước của Liễu Ngọc Như,Lê Huyền Trang có chút ghen ghét nhưng trên hết là buồn tủi nhớ lại những lời Khả Vân nói hôm qua. Cảm giác được Lê Huyền Trang ánh mắt,Liễu Ngọc như cười dịu dàng nhìn về phía nàng,xe đi xa rồi mới đi vào trong biệt thự.

Xe bus đi đến gần khu chung cư thì dừng lại,mọi người từng người từng người đi xuống rồi xếp thánh hàng La Thái Thiên là người đi xuống cuối cùng,nhìn bọn họ nói:

"Tổ một đi theo đường cánh trái,con đường dài hơn nên phải tấn công nhanh nhẹn nhưng cố gắng không được kinh động đám tang thi. Tổ hai đi đường cánh phải,do con đường ngắn hơn đi từ tốn không phải vội . Còn tổ ba,đi theo tôi tấn công trung tâm để thu hút đám tang thi tiến hoá và tổ một tổ hai từ từ bao vây tang thi lại tiêu diệt. Nếu có việc gì,lấy cây gậy này vặn thì nó sẽ thả ra khói,tôi sẽ từ trung tâm sang cứu trợ. Nên nhớ,cố gắng giữ tính mạng,đừng để tang thi tấn công vào thân thể và không được để bị lạc khỏi đội. Nếu không có cây hỏi thì bắt đầu hành động."

La Thái Thiên dẫn đầu tổ ba bắt đầu từ từ di chuyển tiếp cận khu chung cư đầu tiên,quan sát một chút thấy được ba con tang thi hình thể quái dị,nó giống như người nhưng có một chiếc đuôi dài và làn da màu đỏ,và chiều cao lên đến 2-3m,hai tay của nó đai,nhìn trông rất lực lưỡng.

La Thái Thiên không nghĩ nhiều,xông lên bắt đầu tần công vào con gần nhất,thanh đao vừa chém ngang thân thể con tang thi tiến hoá nhưng chỉ để lại một ít vết xước màu trắng nho nhỏ. Nhìn thấy cái này,La Thái Thiên nghiêm túc lại,không nghĩ con quá vật này thân thể lại cứng rắn như vậy. Liền lùi lại rồi từ từ tìm kiếm điểm yếu của nó.

Sau một hồi lùi lại,La Thái Thiên phát hiện trên cổ,ngực và chân con tang thi tiến hoá này có ba cục bứu lòi ra to bằng một nắm tay trông rất nổi bật. La Thái Thiên không nghĩ nhiều,không lùi lại nữa mà trực tiếp chạy lên. Thấy La Thái Thiên chạy lên,con tang thi dùng chiếc đuôi dài đến 3m của mình quật về phía hắn. La Thái Thiên cúi xuống tránh,thuận thế dùng đao bổ qua cái bứu đầu tiên ở trước chân nó,cái bứu như một cục bong bóng phát nổ rồi mang theo đại lượng máu tươi chảy tung toé.

Con tang thi cảm giác mình bị đau thì càng cuồng bạo,bắt đầu dùng chiếc đuôi của mình như doi mây định cuốn lấy hắn. Nhưng La Thái Thiên cũng rất tỉnh táo,vừa vừa tranh né vừa tiếp cận cái bứu thứ hai rồi chém xuống,một đại lượng máu tươi bắt đầu từ con tang thi chảy ra. La Thái Thiên không cho nó thời gian nghỉ ngơi,chục tiếp chém nát nốt cái bứu còn lại.

Ba cái bứu bị đánh nổ,con tang thi từ từ gục xuống, một đoàn linh khí từ trong bay vào thể nội của La Thái Thiên. Từ trong con tang thi,tiếp tục rơi ra một chiếc nhẫn màu toả ra ánh sáng màu xanh lam,La Thái Thiên cầm lấy nó,dò xét một chút,vẻ mặt vui mừng như điên.

"Không gian giới chỉ,đánh giết tang thi tiến hoá vậy mà rơi ra không gian giới chỉ."

Không gian giới chỉ,đúng như tên gọi của nó,là một chiếc nhẫn có một không gian cố định,có thể tuỳ ý cho bắt kì đồ vật không có sinh cơ nào vào đó.

La Thái Thiên đeo vào,hắn bắt đầu nhòm vào xem thì thấy ít nhất không gian trong này cũng phải rộng 100m2. Hắn bỏ xuống tâm tình vui sướng của mình của mình,vì đồng đội hắn vẫn đang chiến đấu. La Thái Thiên lại phi thân về phía hai con tang thi tiến hoá còn lại.

Vì có kinh nghiệm giết con thứ nhất,hai con tang thi còn lại rất nhanh đã bị đã được diệt sát,La Thái Thiêm bắt đầu đứng lên một chỗ cao cao,nhìn về phía đội viên của mình đang giằng co với tang thi. Nếu thấy ai có nguy hiểm,La Thái Thiên sẽ lấy tốc độ sấm chớt đi đến lập tức cứu họ,còn nếu không thì dù thế nào,La Thái Thiên cũng không quan tâm.

Rất nhanh,một đàn tang thi hơn một trăm con toàn bộ đã bị diệt,đội viên của hắn có ba người bị thương,nhưng đều là bị gãy xương hoặc chẹo chân,không ai bị vết thương ngoài da cả sắp xếp hai người ở lại chăm sóc họ rồi La Thái Thiên bảo mọi người đi lên bắt đầu dò xét trong nhà và người còn sống.

Rất nhanh,La Thái Thiên được Văn Chiến dẫn lên một cái phòng trong đấy tụ tập 15;16 người ở trong đấy. Đa số là người dân sống ở đây còn có một ít nữ sinh từ một trường đại học gần đây trốn vào. Hắn vừa mới vào,một người nữ sinh cao dáo xinh đẹp nhìn La Thái Thiên,giơ tay ra:

"Chào anh,tôi là Vương Lệ Manh,xin hỏi anh là..?"

"Tôi là La Thái Thiên,đội trưởng của đội này. Chúng tôi đang đi kiếm lương thực và người sống sót ở khu vực này." La Thái Thiên cười rồi bắt tay với cô.

"Được rồi La đội trưởng,anh có thể cho chúng tôi ít nước uống không?" Vương Lệ Manh một bộ dáng khát vọng nhìn hắn,cô thất sự rất khát nước rồi.

La Thái Thiên biết chỉ mới ba ngày từ khi mạt thế xảy ra,mọi người trong này thức ăn đương nhiên vẫn còn đủ,nhưng nước lại không có. Vì mạt thế xảy ra,tất cả điện,nước đương nhiên là sẽ bị cắt,nên nước còn cần thiết hơn là đồ ăn. Đến cả La Thái Thiên chỗ biệt thự cũng chỉ có hơn chục thùng nước lớn.

"Được." La Thái Thiên đồng ý xuống rồi gọi Thái Sơn mang ra năm chai nước đưa cho Vương Lệ Manh. Cô chỉ uống lấy một ngụm nhỏ rồi đưa hết cho mọi người xung quanh để bọn họ uống,nhìn bộ dáng uống lấy uống để của họ,rất nhanh năm chai nước liền mất. Vương Lệ Manh lại tiếp tục hỏi:

"Năm chai không đủ,anh có thêm không?"

Nghe được câu này của cô,La Thái Thiên nheo mắt lại,phải biết năm chai nước này đối với hắn cũng là rất quý giá,vậy mà cô còn không biết điều mà hỏi thêm khiến hắn sinh ra một tia khó chịu. Nếu không phải là ở trên đồng bào phân thượng thì La Thái Thiên đã chẳng thèm cho cô những chai nước này rồi.

Nhìn thấy biểu lộ của La Thái Thiên,Văn Chiến biết là hắn có chút khó chịu rồi,nên chen vào trả lời hộ La Thái Thiên:

"Xin lỗi,Vương cô nương,chúng tôi cũng không có nhiều,không thể cho cô thêm được."

Bất chợt La Thái Thiên nghĩ ra một điều gì đó,thì thầm với Văn Chiến. Văn Chiến gật đầu với La Thái Thiên rồi La Thái Thiên bước ra ngoài. Văn Chiến đứng ra nói với mọi người

"Ở đây có ai có ô tô,chỉ cần đưa tôi chiếc xe,tôi cho người đó hai chai nước."

Một người đàn ông trung niên đi ra nói:

"Tôi có một chiếc bán tải hơi cũ nhưng vẫn dùng tốt. Chúng tôi không cần nước,chúg tôi muốn gia nhập vào các cậu."

Văn Chiễn có chút lưỡng lự nhưng cuối cùng vẫn nói:

"Muốn gia nhập chúng tôi thì cần phải đồng ý với chúng tôi 3 điều kiện. Điều kiện thứ nhất,..."

Văn Chiến nói ra một lượt ba điều kiện như La Thái Thiên nói,không thêm không bớt chữ nào,nghe hết 3 điều kiện,mọi người có chút khó khăn. Nhất là điều kiện tđầu tiên,đó chính là thứ khiến cho bọn họ đắn đo nhất,những người bình thường,không có chút gì đặc biệt thì lập tức đồng ý. Còn những cô gái chút nhan sắc nhất là Vương Lệ Manh thì có chút khó khăn,dù sao nếu mà đồng ý điều kiện,La Thái Thiên là người tốt thì không sao,còn nếu là người xấu thì bọn họ không khác gì thịt cá trên thớt,mặc hắn chém giết.

Văn Chiên nhìn vẻ mặt lo lắng của Vương Lệ Manh,biết cô đang nghĩ gì mới đến vỗ vai cô,nói:

"Cô yên tâm,tôi theo hắn được mấy ngày thôi nhưng cũng hiểu sơ về tính cách hắn. Tuy hắn có hơi lạnh lùng nhưng hắn sẽ không ép cô làm hững việc mình không muốn làm đâu."

Nghe được lời nói của Văn Chiến,Vương Lệ Manh mặt giãn chút ít,an tâm một chút mới nói:

"Được,tôi đồng ý với điều kiện của các anh."

"Tôi cũng đồng ý."

".."

Nghe thấy Vương Lệ Manh đồng ý,mọi người cũng nhao nhao theo đồng ý.

"Được,nếu mọi người đều đồng ý thì đi với tôi." Văn Chiến nói xong đi ra ngoài rồi đi xuống xe.

"Xong rồi a,có được cái nào không?" La Thái thiên thấy Vắn Chiến đám người đi xuống,hướng hắn hỏi.

Văn Chiến nhìn trung niên nam tử,biết được ý của hắn,trung niên nam tử đi lên nói với La Thái Thiên:

"Tôi có đỗ một chiếc bán tải ở dưới hầm gửi xe."

"Ân dẫn tôi đi." La Thái Thiên nhìn người trung niên nam tử rồi đi theo hắn.

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.