Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm mưu

Tiểu thuyết gốc · 3132 chữ

Chương 13:

La Thái Thiên cùng đi theo trung niên nam tử đi xuống hầm gửi xe. Vừa đi vừa nói,La Thái Thiên hỏi nam tử trung niên:

"Ông tên là gì,ông có biết lái xe không?"

"Ta tên là Mặc Thiên Nam,đương nhiên là ta biết lái xe rồi,ngày xưa ta còn đi lái taxi a,nhưng mà lâu rồi không lái không biết còn được như ngày xưa không."

Đi được một lúc thì rốt cục cũng đến,trước mắt La Thái Thiên là một con xe bán tải có rất nhiều bụi,bụi phủ nhiều tới mức phủ trắng cả chiếc xe. Nhìn thấy La Thái Thiên biểu lộ,nam tử trung niên cười nói:

"La đội trưởng,cậu đừng thấy nó phủ đầy bụi thế này mà nghĩ nó không đi được. Thật sự thì nó là một chiếc xe rất tốt a,chẳng qua là tôi không hay lái nó thôi."

La Thái Thiên vẫn bình tĩnh biểu lộ nhưng trong nội tâm lại thầm than. Hắn quay lại đối với Văn Chiến nói:

"Cậu đi lấy một chai nước và mọt cái rẻ lau lau kính cho tôi trước."

Văn Chiến gật đầu rồi chạy đi lấy rẻ và một chai nước.

Mười lăm phút sau,Văn Chiến cuối cùng cũng lau xong cái kính. La Thái Thiên quay sang Mặc Thiên Nam nói:

"Ông có cầm chìa khoá không,đưa cho tôi,tôi muốn lái thử."

Mặc Thiên Nam đưa cho La Thái Thiên chìa khoá,rồi La Thái Thiên bước lên xe,rồi cho chìa khoá vào khởi động.

Thấy chiếc xe vẫn nổ máy,La Thái Thiên đi thử ra ngoài rồi thử xem chân ga và phanh vẫn ổn định,đèn xe vẫn sáng,lớp sơn ngoài xe có hơi bị xờn nhưng chung quy vẫn ổn,bánh xe cũng khong bị hao mòn quá nhiều.Đúng là như Mặc Thiên Nam nói xe này dù nhìn hơn cũ tí nhưng mà vẫn rất tốt.

Lái xe lên,La Thái Thiên nói với đội viên san bớt đồ sang cho bên xe bản tải,rồi La Thái Thiên bảo Mặc Thiên Nam lái rồi bảo Văn Chiến ngồi cạnh hắn.

Thấy vẫn còn sớm,La Thái Thiên đi ven đường mấy cửa hàng tạp hoá để xem còn xót lại tí lương thực nào không. Đúng mười một giờ trưa điểm,La Thái Thiên mới về tới biệt thự,khuân vác đồ đạ vào cất trữ rồi bắt đầu làm cơm.

Bữa trưa hôm nay La Thái Thiên vừa ăn vừa nói:

"Hiện tại tôi nghĩ vì người của chúng ta càng ngày càng đông,nên cần phải chia ra các chức nghiệp khác nhau. Bây giờ tôi phân như sau,những người phụ nữ hoặc người già thì sẽ làm tạp vụ như nấu cơm,lau dọn,nuôi trẻ trừ một số người như:Lê Huyền Trang,Vương Lệ Manh,Khả Vân,... Những người tạp vụ khẩu phần ăn cũng sẽ có ít hơn nhằm tiết kiệm tối ưu phần lương thực còn sót.

Còn những người còn lại thuộc về đàn ông và một số người được nêu tên thì sẽ làm binh lính. Trong đó tôi quyết định chia thêm một tổ nữa,tổng cộng là bốn tổ.Tổ một đội trưởng là Văn Chiến,tổ hai là Thái Sơn,tổ ba là Hàn Lâm,tổ bốn là Khả Vân. Những người làm binh lính chức vụ sẽ được thưởng khẩu phần ăn tôt hơn,những người làm tổ trưởng chức vụ trong đó tính cả tôi Liễu Ngọc Như và cô bé Phượng Ngọc Bích sẽ được khẩu phần ăn so với binh lính tốt hơn 20%." Một lời nói hết,La Thái Thiên nhìn lướt qua mọi người hỏi tiếp:

"Mọi người có ý kiến gì khồng?"

Mọi người không ai lên tiếng,La Thái Thiên được khẩu phần ăn của đội trưởng thì không ai nói gì,nhưng tại sao lại có cả Liễu Ngọc Như và Phượng Ngọc Bích a? Mọi người đều quay sang nhìn Liễu Ngọc Như chỉ thấy cô thẹn thừng cúi đầu xuống. Những rồi mọi người cũng hiểu khi thấy ánh mắt nhu tình của La đội trưởng,nguyên lai là vậy a.

La Thái Thiên nhìn mọi người cười,thấy Liễu Ngọc Như lườm hắn thì hắn càng nhu tình nhìn nàng,làm nàng xấu hổ không thôi nhìn xung quanh thấy rất nhiều người đang nhìn mình.

La Thái Thiên là một người rất bao che cho người thân của mình,mà Liễu Ngọc Như là nữ nhân của hắn,hắn đương nhiên sẽ không cho nàng nửa điểm uỷ khuất,hắn muốn cho nàng đãi ngộ tốt nhất,cũng muốn cho nàng danh phận,chứ không phải chỉ là người tình của La Thái Thiên hắn.

Thấy mọi người hiểu ý của mình,La Thái Thiên cũng vui vẻ,nói:

"Vậy thì áp dụng luôn vào ngày mai đi,cho đến khi có thông báo mới."

Hắn nói xong,ra rửa tay rồi về phòng tu luyện,chỉ biết La Thái Thiên bây giờ đã tu đến Tụ Khí tứ tầng đỉnh phong,sắp lên đệ ngũ tầng. Biết nhất thời cũng chưa đi lên được,hắn mò mẫm từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cái đỉnh đồng nhỏ bằng một nắm tay trẻ em. Đây chính là cái đỉnh mà lúc sáng giết hai con tang thi tiến hoá La Thái Thiên vô tình nhặt được. Lúc đầu La Thái Thiên cũng không có để ý nó lắm vì đang trong chiến đấu nên cho vào không gian giới chỉ.

Bây giờ lật ra La Thái Thiên mới phát hiện đây là một cái Huyền cấp hạ phẩm đan đỉnh. Quá vui mừng,không nghĩ chỉ giết vài con tang thi mà cũng rơi ra được Huyền cấp đan đỉnh. Phải biết pháp bảo cùng linh khía có chia cấp bậc theo thứ tự từ thấp đến cao.Theo thứ tự thấp đến cao là :Hoàng,Huyền,Địa,Thiên,Tiên. Ở đây,mỗi cảnh giới của Linh Khí lại chia ra làm bốn cái cấp bậc nhỏ hơn là hạ,trung,thượng,đính cấp. Mỗi bậc so với mỗi bậc đều chênh nhau rất nhiều,từ giá thành cùng độ quý giá cho đến sức phòng thủ.

hắn chính là vừa mới để đan đỉnh nhận chủ,bây giờ hắn có thể tuỳ ý phóng to hoặc thu nhỏ đan đỉnh. Cũng có thể bắt đầu luyện đan.

Hắn cắn tay mình ra,một giọt máu chảy vào trong đan đỉnh khiến nói loé sáng lấp lánh rồi lại trở lại bình thường.Đây chính là cách vận dụng pháp bảo tốt nhất,trích huyết nhận chủ. Hắn chỉ là muốn nhận lấy được kiện pháp bảo này cho riêng mà thôi.

Chợt có tiếng người gõ cửa,La Thái Thiên cất đan đỉnh vào trong không gian giới chỉ của mình rồi nói:

"Vào đi,cửa không khoá."

Sau cánh cửa,Liễu Ngọc Như đi vào với khuôn mặt vẫn còn hơi đỏ vì xấu hổ. Cũng chỉ vì tên hỗn đản trước mặt nàng,bây giờ ai đi qua nang cũng gọi nàng "Chị dâu tốt" nhưng cũng để nàng bất ngờ rằng Lê Huyền Trang cũng gọi nàng như vậy. Đến cả đứa con bé bỏng mà nàng yêu thương nhất cũng cười khanh khách trêu nàng:

"Mụ mụ,mụ mụ nhanh về phòng La đại ca a,đừng để hắn chờ lâu. Mụ mụ yên tâm,hôm nay ta sẽ không đi tìm mụ mụ nữa,để mụ mụ có thời gian 'mát xa cho hắn'."

Nhìn bộ dáng vừa thẹn vừa giận của nàng,La Thái Thiên có chút buồn cười,nhưng hắn cũng đi lên dỗ dành nói:

"Lão bà của ta,là ai khi dễ ngươi a?"

"Là tên hỗn đản ngươi khi dễ ta a." Liễu Ngọc Như hờn dỗi dùng bàn tay nhỏ nhắn đánh yêu lên ngực hắn.

"Được rồi,được rồi,là ta sai. Ta chỉ muốn tốt cho ngươi thôi,ta không muốn nữ nhân ta chịu một xíu điểm uỷ khuất,ta không muốn ngươi cứ phải lén lút như vậy. Là ta sai,lần sau ta sẽ không làm thế nữa." La Thái Thiên ôn nhu vừa nói vừa ôm lấy cái đầu bé của nàng,nhẹ nhàng vuốt làn tóc xuôn mượt.

Nghe giọng nói nhẹ nhàng ôn nhu của La Thái Thiên,Liễu Ngọc Như để cho hắn ôm đầu mình,ngoan ngoãn dựa vào ngực hắn. Trong lòng cô cũng không khỏi có một dòng nước ấm chảy qua,nếu như hôm qua cô còn làm chuyện đó vì để muốn hắn chiếu cố cô tốt một chút,thì bây giờ cô đã thực sự thích hắn mất rồi,bây giờ tâm lí cô có chút hối hận khi nói không quan tâm khi hắn tìm người con gái khác.

La Thái Thiên thấy cô ngoan ngoãn nằm trong ngực mình,cũng không có ý định gì khác,chỉ ôm cô định đi ngủ một giấc.

4 giờ chiều, La Thái Thiên bắt đầu cho mọi người ra tập luyện,sau một tiếng tập những bài tập cơ bắp,tính dẻo dai. La Thái Thiên bắt đầu dậy cho họ một bộ quyền pháp và một quyển bộ pháp Hoàng cấp hạ phẩm.

"Thiên Sơn Phục Hổ Quyền"

"Lăng Không Bộ Pháp"

La Thái Thiên bắt đầu biểu diễn động tác trước rồi đọc cho họ đoạn khẩu quyết. La Thái Thiên nói:

"Nên nhớ Thiên Sơn Phục Hổ Quyền cái chỗ hay của nó là ý quyền mạnh nhưng mà nhanh,chắc chắn và rất linh hoạt,muốn tập luyện được phải kết hợp uyển chuyện được cả hai tay để bộ quyền pháp phát huy ra uy lực lớn nhất." La Thái Thiên nói xong,nhìn lướt qua mọi người rồi nói tiếp:

"Bây giờ các cậu tập đi,tôi sẽ sửa lỗi cho từng người."

Mọi người bắt đầu tập,La Thái Thiên đi từng chỗ chỉ điểm từng người:

"Tay quá thấp cần đánh cao lên."

"Chân phải thẳng."

"Đánh quyền mà quá yếu đuối,đánh mạnh lên."

"..."

Độ thành thạo của công pháp chia thành năm câp độ:Sơ cấp,trung cấp,cao cấp,hoàn mỹ,ý cảnh. Sau một tiếng,ít nhất tất cả mọi người đã tập luyện thành công vào nhập môn cấp độ,chỉ có ba người thiên phú tập luyện cao,đã bắt đầu miễn cưỡng lên sơ cấp như là Lê Huyền Trang,Thái Sơn,Văn Chiến.

Sau khi tập luyện quyền pháp cho họ,La Thái Thiên bắt đầu dậy bộ pháp. Bộ pháp thì dễ hơn rất nhiều,lần này tất cả lên được sơ cấp có năm người duy nhất lên được trung cấp. Tập xong,La Thái Thiên cho họ nghỉ mười lăm phút rồi cho họ ăn cơm.

Đang trong lúc nghỉ ngơi,Lê Huyền Trang đứng lên hỏi La Thái Thiên:

"Đội trưởng,anh tập luyện cả hai bộ công pháp thành thục đến mức nào."

La Thái Thiên nhìn bọn họ,biết dạo gần đây mình khen bọn họ quá lời nên không khỏi có chút kiêu ngạo,La Thái Thiên biết kiêu ngạo một chút cũng tốt,nhưng vẫn phải dậy bọn họ định lí Núi cao ắt sẽ có núi cao hơn, nhàn nhàn trả lời:

"Ý cảnh."

Đây thực ra là một câu nói thật,vì mấy công pháp hoàng giai hoặc huyền giai hắn muốn lĩnh ngộ đến độ Lô hoả thuần thanh thì chỉ mất có hơn một phút là đủ. Nhưng câu trả lời lại khiến mọi người hoảng sợ,nhưng cũng nghĩ chắc La Thái Thiên luyện tập từ nhỏ,mình đã sớm không bằng được. Dù biết vậy,nhưng họ lại không muốn thua người khác,âm thầm thề là mình phải học thật tốt.

Nghỉ ngơi xong La Thái Thiên lại vào ăn cơm xong ra sân tu luyện,đang tu luyện thì Lê Huyền Trang đi ra nói:

"La Thái Thiên,hôm mà anh cứu tôi,tôi đã giết mấy con tang thi và nhặt được một quyển quyền pháp là Tán Linh Quyền,tôi đã luyện tập mãi nhưng vẫn chưa nghĩ ra được thức thứ nhất,anh có thể lí giải cho tôi được không."

La Thái Thiên nhìn cô dịu dàng nói:

"Được thôi,cô bắt đầu đi."

Từng quyền từng quyền uyển chuyển bắt đầu từ Lê Huyền Trang dẫn phát ra nhưng càng về sau lại càng lúng túng,khó tập. Cô nhìn La Thái Thiên thấy hắn đang suy nghĩ cái gì,đột nhiên hắn mở miệng nói:

"Cô phải thả lỏng tâm tình của mình,cảm nhận từng đoạn linh lực trong cơ thể cô,lấy tâm vi nhu,là lấy tâm mình không được quá trầm trọng,không cần nghĩ làm sao để có thể đánh được,mà cứ theo tâm mà đánh. Cô hiểu không?"

"Nha." Lê Huyền Trang thẫn thờ nhìn La Thái Thiên nói,thật sự lúc nhập tâm,La Thái Thiên rất anh tuấn khiến cô ngây ngất một lúc.

Lê Huyền Trang lại đánh ra một quyền,quyền này không còn như lúc nãy,nhu thì thật nhu nhưng lại rất hiểm và nhanh nhẹn. Thấy cô chăm chỉ đánh quyền,La Thái Thiên cũng vui vẻ,nhắm mắt lại tu luyện,Lê Huyền Trang định nói cái gì,nhưng rốt cuộc vẫn không ra được một lời,lại luyện quyền tiếp.

Thấy đã muộn thời điểm,La Thái Thiên lên phòng mình,thấy Liễu Ngọc Như đang nằm,không biết cái gì. Thấy La Thái Thiên đi vào,cô vui mừng giọng ngọc ôn nhu nói:

"Thái Thiên,ta muốn học võ,ta muốn đi với chàng xông pha giết tang thi,chứ không muốn chỉ ở sau lưng chàng,chịu chàng che chở."

La Thái Thiên thấy nàng như vậy,không khỏi có cảm giác ấm áp,vui mừng. Những lần tập luyện đội viên,La Thái Thiên đều bảo Liễu Ngọc Như đứng ngoài,bởi vì hắn cũng không muốn Liễu Ngọc Như phải đi giết tang thi,đối với hắn,nữ nhân của mình ở bên cạnh mình là đủ.

"Được,ta sẽ dậy cho nàng sau,để trước ta xem thể chất của nàng."

La Thái Thiên lấy tay nàng,dò xét trong người kinh mạch nàng,cảm giác có điều gì đó kì lạ,hắn sờ về phía đan điền của nàng,giật mình nói:

"Thiên Xà Mị Thể!"

La Thái Thiên không ngờ,Liễu Ngọc Như vậy mà là Thiên Xà Mị Thể,La Thái Thiên cũng chỉ gặp thể chất này có một lần thôi,cũng là một người quen của hắn. Thiên Xà Mị Thể là một thể chất rất hiếm gặp,những người có thể chất này tăng tu vi rất nhanh và thường là thông qua song tu. Người song tu với người có thể chất này sẽ cũng sẽ tăng tu vi,làm tăng tuổi thọ. Thảo nào buổi sảng La Thái Thiên cảm giác khoan khoái đên lạ thường,nguyên lai là như vậy a.

Nghĩ đến đây,La Thái Thiên mới để ý,vậy mà Liễu Ngọc Như đã có tu vi Tụ khí cảnh nhất trọng đỉnh phong. Con mẹ nó,thật nhanh a,nếu như tu bình thường thì La Thái Thiên cũng phải mất vài ngày mới có thể tu được đến như vậy,nhưng mà La Thái Thiên giết rất nhiều tang thi nên tích luỹ linh khí mới đỡ mất một thời gian dài tu luyện. Còn Liễu Ngọc Như chỉ là thuần tuý đi song tu với hắn một đêm mà đã như vậy,đúng là người so với người muốn tức chết mà.

Thấy biểu lộ kinh sợ của La Thái Thiên,Liễu Ngọc Như mặt hơi trầm xuống nhẹ nhàng nói:

"Sao vậy,thân thể ta có gì không ổn à. Chàng cứ nói đi,ta không ngại đâu."

La Thái Thiên thấy vẻ mặt lo lắng của nàng,cười phì cái rồi chấn an nói:

"Không,nàng là người có thể chất hiếm có,rất phù hợp để tu luyện,nhưng mà cách tu luyện có hơi đặc biệt."

Liễu Ngọc Như nghe được mình có thể chất hiếm có,mặc dù cô không hiểu,nhưng thấy trong giọng của La Thái Thiên có chút kích động,cũng rất vui vẻ.

"Kiểu gì a?" Liễu Ngọc Như hỏi lại.

"Thể chất của nàng là thể chất song tu,nói trắng ra là xxx để tăng tu vi."

Liễu Ngọc Như nghĩ La Thái Thiên nói đùa với mình vừa cười vừa nói:

"Ta biết ngươi muốn ta a,lần sau ngươi không cần phải nói như vậy đâu,trực tiếp yêu cầu là được,đằng nào ta cũng là người của ngươi."

Liễu Ngọc Như vừa nói xong rồi dùng tay đút vào quân của La Thái Thiên,bắt lấy cái thứ làm cho nàng vừa kinh vừa yêu rồi bắt đầu khuấy đảo. La Thái Thiên biết nàng nghĩ mình đùa nàng nhưng cũng không định giải thích,cởiheets quần áo rồi lấn lên người nàng. Trong phòng lại bắt đầu một mảnh xuân sắc cùng tiếng thửo dốc không ngừng.

Sau khi làm xong,Liễu Ngọc Như cảm thấy trong người mình có một dòng nước ấm chảy khắp cơ thể làm nàng khoan khoái không tả nổi,nhớ lại lời La Thái Thiên nói,nàng chợt hiểu là hắn vốn không đùa nàng,đúng là nàng có thể chất song tu thật. Nhưng lại cũng rất vui mừng vì dùng cách này có thể khiến hắn tăng tu vi,sẽ một mực để hắn không quên mình.

Đúng là từ khi Liễu Ngọc Như thích hắn,tâm lí một mực luôn vì hắn mà nghĩ trước tiên,cũng có cả tâm lí lo được lo mất,sợ sau này La Thái Thiên có người khác sẽ quên mất nàng.

La Thái Thiên vuốt vuốt mái tóc nàng rồi chợt cảm giác cái gì đó,ngồi dậy mặc quần áo rồi ra ngoài sân rồi bảo nàng nằm im đợi hắn. Đến một góc tối,La Thái Thiên đứng lại rồi mở miệng nói về hướng bóng tối:

"Ra đi."

Bỗng nhiên,trong bóng tối,từ từ có một bóng người đi ra,phảng phất như người đó đã hoà nhập hoàn hảo vào trong bóng tối vậy. Từ Khuyết bước ra,một chân quỳ xuống đối với La Thái Thiên nói:

"Thuộc hạ bái kiến chủ nhân."

"Sao rồi,có kết quả gì không?"

"Bẩm chủ nhân,ba ngày nữa là ngày thành lập Hắc Long bang,Lê Thanh Phong sẽ mở một bữa tiệc chúc mừng và kỉ niệm,Thu Phong định ra tay vào ngày kia,hắn sẽ bỏ thuốc độc vào đồ ăn của mọi người khiến họ bị tê liệt,rồi dùng nhưng tên tay sai hắn gài vào làm phục vụ bàn để giết họ,thuận thế lên chức bang chủ. Ngày mai, Thu Phong sẽ tìm cách mời chủ nhân dự tiệc,thuận thế chém giết luôn."

La Thái Thiên không ngờ,Thu Phong sẽ làm vậy trong ngày kỉ niệm,nhưng hắn cũng không quan tâm,kẻ nào muốn giết hắn thì vô số kể,nhưng duy nhất chỉ có một lần thành công. La Thái Thiên bắt đầu nghĩ ra một kế hoạch,vốn hắn định vài ngày sau đi chỗ khác tìm một nơi ở mới,nhưng bây giờ hắn lại nghĩ lại. Quay qua Từ Khuyết,nói:

"Vậy buổi tối trước buổi dự tiệc đi tìm hiểu bắt những người phục vụ bàn được bí mật gài vào cho ta,tầm khoảng năm người là được"

"Vâng."

Từ Khuyết nhận mệnh,lại biến mất vào đêm tối

La Thái Thiên cũng lên phòng mình ôm Liễu Ngọc như tiếp tục ngủ.

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.