Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá ngũ trọng(1)

Tiểu thuyết gốc · 3192 chữ

Buổi sáng hôm sau,ở sân biệt thự của Khả Vân, cùng Lê Huyền Trang,Văn Chiến và bảy người tu vi ít nhất Tụ Khí nhị trọng đang đợi lệnh từ La Thái Thiên. La Thái Thiên thấy người đã đông đủ bèn nói:

"Hôm nay,chúng ta sẽ đi đến đồn cảnh sát quận. Ở đấy chính là gần trung tâm thành phố nên có thể có rất nhiều tang thi,Thái Sơn và Hàn Lâm ở lại để trông trừng căn cứ. Nếu không hỏi gì thì chúng ta đi."

"Không có a,chúng ta sắp không nhịn được rồi đội trưởng,ngươi mau ra lệnh nha." Một người trong đội ngũ hô to lên.

"Được chúng ta đi." La Thái Thiên hon nhẹ vào chán Liễu Ngọc Như rồi tạm biệt nàng xong đi về mấy cỗ xe của Hắc Long bang đỗ ngoài cổng biệt thự.

La Thái Thiên ùng mọi người lên cỗ xe đầu tiên,thấy Lê Thanh Phong đã ngồi chờ hắn từ lâu,Le Thanh Phong đùa:

"Uy,La lão đệ hơi lâu đó nha,ta sắp chờ không được rồi,sang đây ngồi đi."

Lê Thanh Phong nói rồi bảo La Thái Thiên ngồi vào chỗ ngay cạnh mình,La Thái Thiên cũng vui vẻ ngồi xuống. Nhìn vào khuôn mặt trung niên khả ái của Lê Thanh Phong,nhớ lại hôm qua cũng từng nghĩ Lê Thanh Phong lão hồ ly có thật sự hay không không biết âm mưu của Thu Phong. Nếu thật sự hắn dễ bị bầy mưu tình kế như thế thì hắn đã sớm chết từ khi nào rồi. Nhưng La Thái Thiên cũng không nghĩ nữa,vì cả hai có cắn nhau thế nào,cũng là hắn có lợi thôi.

Đang trong lúc hắn băn khoăn,Thu Phong và Tạ Hổ ở hàng ghế sau đi lên dơ tay ra chào hắn:

"Chào anh La Thái Thiên,tôi là Thu Phong,tôi đã nghe được rất nhiều về anh qua Lão đại,nhưng thật không ngờ anh lại trẻ như vậy,đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước a."

"Chào anh La Thái Thiên,tôi là Tạ Hổ,đúng là anh hùng xuất thiếu niên,còn trẻ mà đã có tu vi thâm hậu như vậy."

La Thái Thiên mặt không biểu lộ,phảng phất như đã quên âm mưu kinh khủng của bọn người,bắt tay cả hai rồi khách khí nói:

"Không,anh quá lời rồi,quá lời rồi. Lê Thanh Phong đại ca cũng nói rất nhiều về hai anh,một trí một dũng cùng nhau liên hợp,thật sự là bội phục,bội phục."

La Thái Thiên mồm nói thế nhưng vẻ mặt ngạo nghễ của hắn lại vểnh lên,phảng phất rất vui vẻ khi nghe hai người khen mình như vậy. Đội viên ngồi phía sau nhìn anh biểu lộ kì quá có chút giật mình. La Thái Thiên mà bọn họ biết dù có kiêu ngạo nhưng cũng không phải là một người ưa nịnh nọt,nhưng dù họ không hiểu nhưng cũng không ai nói gì.

Thu Phong thấy vẻ mặt ngạo nghễ của hắn thì trong nội tâm thầm lắc đầu. Nguyên lai vẫn là tuổi trẻ nông nổi,không chịu được người nịnh nọt a.Dù lúc trước Lê Thanh Phong có nói người này tâm ngoan thủ lạt,nhưng hắn lại nghĩ là không phải vậy,một người trẻ như vậy có thể đến đâu cơ chứ,nhìn biểu lộ của La Thái Thiên hắn cũng biết là mình đã đúng rồi. Thu Phong trong lúc nhất thời cũng âm thầm đỡ cảnh giác La Thái Thiên đi một ít.

Nói chuyện được một lúc,cả đoàn xe đã đến được nơi cách sở cảnh sát một trăm mét rồi dừng lại.La Thái Thiên cùng đoàn người xuống xe đi bộ vào. Sở dĩ không có đi xe vào tận trong sở cảnh sát là vì sợ sẽ kinh động đến tang thi ở gần đấy.

Lần này Hắc Long bang vậy mà xuất động hơn năm mươi tên tinh anh,mỗi tên này vậy mà cũng ít nhất là Tụ Khí tầng hai. Năm mươi người xuống xe loạn thành một bầy to nhỏ nói chuyện. Trong khi mười người đội viên của La Thái Thiên đội ngũ chỉnh tề,nghiêm trang chờ lệnh. Nhìn đội ngũ mình,Lê Thanh Phong có chút xấu hổ quát lên:

"Im lặng,xếp thành bốn bốn hàng đi."

Tất cả mọi người thấy Lê Thanh Phong tức giận liền hốt hoảng xếp thành hàng,ai cũng có chút không hiểu nhưng cũng không giám lên tiếng.

La Thái Thiên nhìn bọn họ không nhịn được cười nhẹ,nhưng cũng không quan tâm nhiều bảo đội ngũ của mình chuẩn bị di chuyển. Lê Thanh Phong đi ra nói với La Thái Thiên:

"Chúng ta cùng xông vào,vào được sở cảnh sát để La lão đệ đội ngũ đi hành lang bên phải tìm kiếm,còn ta đi sang hành lang bên trái được không?"

"Được,cứ như thế đi."

La Thái Thiên sảng khoái đồng ý. Cùng Lê Thanh Phong dẫn quân đi bộ lên. Mười lăm phút sau,sau một hồi chém giết bọn họ cũng đã đi đến trước cổng sở cảnh sát,trên người ai cũng đã dính máu tiếp tục đi lên. Đằng sau họ,lè rất nhiều xác tang thi nằm la liệt ở trên đất,nói đây là máu chảy thành sông cũng không sai. Dù tang thi chết nhiều là thế,nhưng khí thế của đội quân tang thi không suy giảm tí nào,cứ một lớp tang thi bị giết,lại một đám tang thi mới đi vào. Những con tang thi béo tiến hoá đã bắt đầu đi vào chiến trường và tham gia chém giết. Vẫn còn ghi nhớ thiệt thòi nó gây ra,La Thái Thiên rống to lên:

"Cẩn thận những con tang thi bự con đó,giữ khoảng cách với nó,đứng đánh giáp lá ca. Để tôi sử lí nó."

Nghe thấy lời của La Thái Thiên,đội viên của hắn bắt đầu giữ khoảng cách với những con tang thi mâp,đi chuyển sang những con tang thi bình thường. La Thái Thiên cũng bắt đầu đi lên giết những con tang thi mập tiến hoá. Lúc trước,La Thái Thiên còn ở Tụ khí cảnh tam trọng giết con này còn có chút miễn cưỡng,nhưng bây giờ hắn đã lên tụ khí cảnh tứ trong,chỉ cần một đao là chém đầu những con tang thi này,không cho chúng tự bạo.

Ở bên kia,những con tang thi mập cũng đã bắt đầu tấn vào đội ngũ Lê Thanh Phong. Vì đoàn Lê Thanh Phong nhiều người hơn đoàn La Thái Thiên nhiều lắm nên số tang thi cũng tụ vào bên Lê Thanh Phong nhiều hơn,đám tang thi mập cũng không ngoại lệ.

Mới đầu,họ cũng chật vật đánh những con tang thi với cái bụng to tròn đó,nhưng lúc nó chuẩn bị chết lại bắt đầu tự bạo khiến cho Lê Thanh Phong đoàn chật vật không thôi. Lúc này Lê Thanh Phong nhìn bộ hạ tinh anh của mình bị nổ chết,khiến hắn đau lòng không thôi. Phải biết Lê Thanh Phong cũng không phải La Thái Thiên tuỳ ý vài ngày tạo ra một đội quân tinh nhuệ, Lê Thanh Phong hắn trước đây cũng chỉ là một tên đại ca hắc đạo. Lê Thanh Phong gầm lên nói:

"Tản ra,tránh xa mấy con tang thi đó,đừng tấn công trực diện,để ta và Tạ Hổ lên."

Nói xong,Lê Thanh Phong phi thân lên dùng quyền đánh trược tiếp đánh vào mấy con tang thi bụng phệ kia. Phàm là tang thi bị hắn đánh trúng,đều bị đóng băng rồi hắn đánh thêm một quyền nữa làm cho băng nát thành từng mảnh,những con tang thi bị đóng băng cũng theo đó mà chết.

Tạ Hổ cũng không kém là bao,gào lên một cái,thân hình vốn tráng kiệt to cao của hắn nay càng hơn thế nữa,phảng phất nhu hắn đã biến thành một con dã thú vậy. Tạ Hổ cũng phi thân lên,tung một quyền khiến đầu con tang thi trực tiếp nổ tung,máu phun ra như suối,man dợ không tưởng tượn được . Lúc này nhìn hắn đúng thật trông như ác quỷ từ dưới địa ngục ma lên,

Chiến đấu cũng không kéo dài quá lâu, tất cả mọi người quét sạch được đám tang thi và đều vào được trong sở cảnh sát. Giờ phút này,quân của Lê Thanh Phong ít đi mười tên,tất cả đều bị chết ở trong đám tang thi đó. Còn quân của La Thái Thiên đương nhiên là không một tổn hại,chỉ có một người bị thương nhẹ.

Bọn họ ngồi xuống nghỉ ngơi lấy lại sức còn La Thái Thiên thì suy nghĩ về Lê Thanh Phong. Những quyền của Lê Thanh Phong đều mang một cỗ hàn băng chi lực nhưng lại không phải la công pháp gây ra. Như vậy chỉ có trường hợp Lê Thanh Phong lấy được hàn băng hệ pháp bảo.

Còn Tạ Hổ thì nếu La Thái Thiên không nhầm thì hắn luyện một bộ bí pháp giúp tăng thực lực trong một thời gian ngắn. La Thái Thiên đang ước lượng nếu cả Lê Thanh Phong và Tạ Hổ cùng đấu với mình thì mình sẽ có bao nhiêu nắm chắc. Gạt bỏ chuyện này sang một bên,La Thái Thiên mang đội viên đi sang cánh hành lang bên phải.

Cảm giác được sự im lặng trong hành lang khiến La Thái Thiên ra hiệu mọi người cẩn thận đề phòng xung quanh. Bản năng của phụ nữ khiến Lê Huyền Trang bất tri bất giác nắm chặt áo của La Thái Thiên. La Thái Thiên cũng biết nàng làm vậy nhưng tình thế hiện tại không rảnh để đẩy tay nàng ra. Bất chợt từng tiếng bước chân đi lại gần bọn hắn,La Thái Thiên nhìn bên trên rồi kinh hô:

"Cẩn thận trên đầu."

Mọi người nghe được La Thái Thiên kinh hô thì bất chợt nhìn lên trên,chỉ thấy có những con vật hình người đen ngòm,dù bọn nó hình người nhưng lại di chuyển bằng tứ chi trông rất kì dị,chúng có một cái lưỡi dài màu đỏ lòm trông rất ghê tởm. Dù bọn chúng đi bằng tứ chi,nhưng thân thể bọn chúng vẫn nhanh thoăn thoắt bò trên trần như một con gián vậy.

Nó bò đến gần một người trong đội,thè cái lưỡi đỏ ngòm ra,nhanh như chớp,cái lưỡi đâm thủng yết hầu của hắn. Chỉ thấy trong nháy mắt đó,một người bình thường da thịt hồng hào trực tiếp bị hút thành cái xác khô rồi mềm oạt ngã xuống đất.

"Hạ Tư Mộc!" Mọi người đều kinh hô về phía người kia,vừa rồi diễn biến quá nhanh,từ lúc con vật kia đến chỗ Hạ Tư Mộc rồi đến lúc nó hút cạn huyết dịch của hắn cũng bất quá vài giây mà thôi. Mọi người ai cũng giận dữ nhưng trên hết là sợ hãi,một quá vật như vậy bọn họ chống nổi sao.

La Thái Thiên thấy bọn họ đang thất thần,đành kêu một tiếng lớn rồi phi thân lên con vật kia. Chỉ thấy La Thái Thiên áp sát được nó rồi chém đầu nó xuống cũng rất dễ dàng. La Thái Thiên mới quay về phía bọn họ nói:

"Chũng nó cũng giống tang thi bình thường thôi,chỉ cần cẩn thận một chút dùng Lăng Vân bộ tôi dậy các câu,tôi tin các cậu có thể đánh giết được chúng."

Thấy độ trưởng uy vũ như vậy,nhất thời sĩ khí tăng lên. Họ bắt đàu cẩn thận hơn,triển khai Lăng Vân bộ thoát khỏi cái lưỡi của chúng rồi chém đầu chúng xuống. Phải biết những con tang thi này nguy hiểm hơn con tang thi bình thường rất nhiều nên lượng linh khí mà chúng rơi ra cũng gấp đôi tang thi bình thường.

Rất nhanh tang thi cũng đã bị tiêu diệt hết,bọn họ cũng đã có người đột phá tầng thứ ba những người còn lại tuy không đột phá nhưng cũng sắp có dấu hiệu đột phá,ai đều vui sướng cảm nhận được lượng linh khí cùng lực lượng trong người mình. Chỉ duy nhất có La Thái Thiên phiền muộn,hắn không hiểu sao lúc định đột phá thì lại nhận ra còn thiếu chút nữa,đành phải nuốt cơn buồn bực này. Lúc này,ai cũng đi ra đi ra buồn rầu nhìn xác chết Hạ Tư Mộc,La Thái Thiên dùng tay vuốt xuống đôi mắt vẫn còn mở đó,thầm cầu nguyện cho hắn được an nghỉ bình yên.

Ở bên kia Lê Thanh Phong không có được may mắn như bọn hắn. Vì mang nhiều người,bên Lê Thanh Phong tựa hồ thu hút nhiều tang thi hơn,những con vật lưỡi dài treo trên trần nhà cũng không ngoại lệ. Hơn mười con vật với chiếc lưỡi dài di chuyển nhanh nhẹn đang reo rắc nỗi khiếp sợ cho đám người Lê Thanh Phong vì bọn họ cũng không biết bộ pháp a. Nhất thời sĩ khí giảm xuống,ai cũng sợ hãi chạy tán loạn,nhưng càng chạy lại càng bị đám sinh vật kia đi đến và dùng chiếc lưỡi dài ngoàng,thôn phệ huyết nhục.

Thấy tình cảnh như vậy,Lê Thanh Phong gầm lên giận dữ,thân ảnh phi lên,tránh qua những cái lưỡi dài rồi tiếp cần bọn chúng rồi dương quyền thẳng về phía chúng. Dù di chuyển và tấn công rất mạnh,nhưng thân thể chúng không khác tang thi bình thường là bao,bị tần công cường độ mạnh như vậy tất yếu là chết.

Bên kia một thân ảnh cao to là Tạ Hổ đi sau đó là Thu Phong đang điên cuồng giết những con vật đó,dù hắn không được nhanh nhẹn như Lê Thanh Phong nhưng mà lưỡi của bọn sinh vật này lại không xuyên nổi qua da hắn,phảng phất như da hắn làm từ sắt đúc thành vậy. Vì bọn chúng không thể làm Tạ Hổ,nhất thời không đi tấn công hắn nữa,chạy tứ tán đi tìm con mồi khác. Những Tạ Hổ đương nhiên sẽ không cho phép chuyện xảy ra,cái tay to củng hắn cầm lấy lưỡi một con sinh vật đó rồi kéo nó lại cho một quyền,con sinh vật đó bị một quyền tương bạo,dịch óc cùng máu trộn lẫn mà ra.

Sau một hồi chật vật,bọn họ cuối cùng đã tiêu diệt được hết đám quái vật đó nhưng cũng phải trả một cái giá đắt đỏ. Hôm nay hắn mang theo hơn năm mươi tinh anh vậy mà thoáng cái chỉ còn có hơn hai mươi người,tên bộ hạ của Lê Thanh Phong người nào cũng không còn chút máu,run rẩy sợ hãi không ngừng. Nếu không có Lê Thanh Phong áp chế,bọn hắn thật sự sẽ không ở cái nơi quỷ quái đáng sợ này thêm một phút nào nữa.

Quay trở lại với bọn người La Thái Thiên,đám người bắt đầu tìm từng phòng,nhưng họ cũng không thấy cái gì hữu dụng cả,cứ tưởng như không có cái gì,họ vào căn phòng cuối hành lang. Lục lọi một phen thì thấy được mấy khẩu súng ngắn Armatix iP1 cùng với một ít khẩu Beretta M9 nhưng lại có quá ít đạn,chỉ vài băng đạn. Họ còn thấy một ít mã tấu,dùi cui,ba ton,côn điện,... La Thái Thiên những thứ này không ngãi nhiều nên cho hết tất cả vào không gian giới chỉ.

Hắn đưa mấy khẩu súng cho Lê Huyền Trang cùng Văn Chiến bọn người cầm,bảo bọn họ nguy cấp thì bắn dù gì cũng chỉ có rất ít đạn. Bọn họ đi ra khỏi phòng thì thấy một cái cầu thang ở bên cạnh,bọn họ lúc nãy thực sự không để ý có chiếc cầu thang này. La Thái Thiên mới cảm thấy hợp lí,chứ đường đường là sở cảnh sát,làm sao chỉ có một ít súng thế này không đâu. Hắn bèn nói:

"Mọi người,hôm nay chúng ta đã tổn thất một người,nếu lấy được ít đồ như vậy thì quả thực đồng bạn kia của chúng ta chết oan uổng quá. Mọi người đi lên cùng tôi thôi."

Thấy La Thái Thiên nhắc tới Hạ Tư Mộc,sắc mặt mọi người đều thoáng cái có chút ảm đạm,dù sao bọn họ cũng tính là từng cùng sinh cùng tử với Hạ Tư Mộc. Nhưng mà bọn họ cũng đã trưởng thành,cất đi phần tâm tình,đi theo La Thái Thiên lên trên tầng.

La Thái Thiên đoàn người lên trên tầng thì gặp mặt Lê Thanh Phong đoàn người. Nguyên lai hai cái sảnh trái phải vậy mà đều cùng thông ra một vái hành lang lớn. La Thái Thiên quay lại,thấy ở trên này hỗn độn hơn ở dưới nhiều lắm,bàn ghế vỡ lung tung,mảnh vỡ đèn điện rơi vãi khắp nơi trên sàn,...

"La lão đệ,lão đệ ở bên kia có chuyện gì xảy ra không."

La Thái Thiên nhìn toàn thân trên dưới đều là máu Lê Thanh Phong rồi nhìn đằng sau thủ hạ của hắn đã vơi đi một nửa,cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra bên hắn. Lúc này hắn mới trả lời Lê Thanh Phong:

"Có chút xíu phiền toái,nhưng chung quy cũng không có gì cho lắm." La Thái Thiên dù cũng đoán được nhưng vẫn hỏi:

"Thế còn huynh,sao bộ dáng huynh lại như thế kia,bên dưới xảy ra chuyện gì à."

"Chuyện buồn không nên nói." Lê Thanh Phong mặt tối sầm lại,cứ tưởng La Thái Thiên cũng như mình,không nghĩ hắn chỉ chịu chút phiền toái thôi. Trong lòng không khỏi buồn rầu. La Thái Thiên nghe vậy càng chắc chắn hơn suy nghĩ của mình nên cũng không hỏi thêm.

"Lê lão huynh,không nói chuyện nữa,vào công chuyện chính. Ta nghi là ở trên này mới là chỗ cất dấu vũ khí thật sự,không bằng chúng ta tìm kiếm một phen,nhưng cũng phải cẩn thận,những cái con sinh vật gớm ghiếc với chiếc lưỡi dài ngoằng đó."

Lê Thanh Phong nghe La Thái Thiên nói về sinh vật đó thì mặt tối sầm lại,đương nhiên là La Thái Thiên đã nói đúng chỗ đau của hắn,giọng có chút buồn bực,trả lời:

"Được thôi,hay là người của La lão đệ đi trước,chúng ta đứng sau,ta suy nghĩ lại chia 5-5 thế nào?"

La Thái Thiên nghe thấy thế mắt sáng lên,biết Lê Thanh Phong định đem mình ra làm đia đỡ đạn,có chút do dự nói:

"Không được a Lê lão đại,người của huynh nhìn cũng biết ai cũng đều la tráng hán tử,với lại huynh nhiều người hơn tiểu đệ,tiểu đẹ làm sao dám dành của huynh."

Lê Thanh Phong biết La Thái Thiên không có hảo ý,cắn răng nói:

"4-6 đi,ta chỉ có thể được như thế,nếu hơn lại không được."

"Được." La Thái Thiên cũng thấy thế cũng sảng khoái,bởi vì ở đây ở trước hay sau đều nguy hiểm,dù Lê Thanh Phong có đi trước thì sao,chưa chắc ở sau đã không có địch. Với lại bộ pháp của bọn hắn rất nhanh,nếu có điều bất ổn liền trốn,lúc đấy bọn Lê Thanh Phong mới là bia đỡ đạn cho bọn hắn chạy

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.