Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá ngũ trọng (2)

Tiểu thuyết gốc · 3257 chữ

La Thái Thiên đội hình bắt đầu đi lên phía trước,Lê Thanh Phong đoàn người đi sau. Kì lạ là họ đi nghênh ngang như vậy,vậy mà không thấy có một bóng tang thi nào đi ra. Lúc này đột nhiên La Thái Thiên nghiêm mặt lại,đứng lại nhìn xung quanh,mở miệng nói:

"Chúng ta bị bao vây rồi."

Nghe được vậy,đoàn người đều khựng lại ai cũng giật mình. Phải biết từ khi họ đi vào đây,không có một tiếng động gì được nghe thấy,tất cả mọi thứ đầu chìm vào trong bóng tối nên bọn họ cũng khó nhìn ra được cái gì,thế mà bất chi bất giác họ đã bị bao vây,cả hai đoàn người đều không khỏi lo lắng nhất là Lê Thanh Phong đoàn người,cảnh tượng những sinh vật với chiếc lưỡi dài đi hút khô người lại hiện ra khiến bọn hắn run rẩy không ngừng.

Phảng phất như nghe được La Thái Thiên nói,từng cặp mắt trong bóng tối bắt đầu sáng ra.La Thái Thiên đếm qua cũng đếm qua thì cũng phải có hơn một trăm cặp mắt như vậy.La Thái Thiên biết,lần này e là cửu tử nhất sinh,biết đã không còn đường lui vậy thì chỉ có thể chiến,dù sao đời trước hắn trải qua tình huống cửu tử nhất sinh cũng đã rất nhiều,còn chết hẳn một lần thế nên cũng không sợ,hắn chỉ lo lắng cho những đồng đội của mình thôi. Tuy đã chuẩn bị,nhưng dường như bọn chúng vẫn chưa có ý định tấn công,vẫn nhìn chằm chằm đám người La Thái Thiên như vây,dường như bọn chúng đang chờ một điều gì đó.

Gao ô!

Một tiếng gào to từ trong đàn mắt bất chợt vang lên,tất cả đám mắt nghe thấy vậy liền lao lên,tần công vào bọn người La Thái Thiên. Chỉ thấy tất cả số sinh vật ở đây vậy mà đều là những con vật lưỡi dài đó. La Thái Thiên cầm đao lên,bắt đầu phi thân vào đám quái vật,dùng thân ảnh quỷ dị của mình bắt đầu chém giết.

Phía đội ngũ của La Thái Thiên ít ra vẫn còn bình tĩnh chiến đấu,nhưng bên Lê Thanh Phong đoàn lại không như vậy,thấy đám lưỡi dài thú vọt ra,thủ hạ của Lê Thanh Phong không còn tí dũng khí chiến đấu nào,bắt đầu chạy tán loạn. Nhưng đám lưỡi dài thú cũng không có tha cho họ,đuổi theo rồi hút cạn bọn họ. Lê Thanh Phong vừa một bên giết,một bên gào thét:

"Lũ hỗn đản,chạy lại đây chiến đấu cho lão tử,chúng mày mà chạy thì sẽ không ai sống sót được,cầm vũ khí của bọn mày lên rồi liều với chúng!"

Lê Thanh Phong đoàn người còn lại cũng phát hiện ra hoảng loạn chạy trốn là không khả thi,bắt đầu cầm lên lại vũ khí điên cuồng xông vào đám lưỡi dài thú chém giết. Có người bị một con lưỡi dài thú dùng chiếc lưỡi xuyên qua bụng nhưng hắn vẫn cố nén đau đớn cầm cây mã tấu chém đứt lưỡi nó,rồi lại chạy lên chém xuống đầu nó. Nhưng cuối cùng,hắn vẫn là bị những con lưỡi dài liên thủ,hút cạn huyết dịch.

Còn Lê Thanh Phong và Tạ Hổ dù có vẻ vẫn như cũ dễ dàng chống đỡ,nhưng trong lòng bọn hắn lại đang không ngừng kêu không ổn. Tạ Hổ tuy có bí thuật tang sức mạnh trong thời gian ngắn,những con lưỡi dài không thể mảy may xâm phạm đến hắn. Nhưng chung quy thì nó vẫn là bí pháp,không thể vẫn dụng được quá lâu,nếu như quá lâu,hắn sẽ trở lại thành người bình thường như trước,mà không được sức mạnh bí pháp bảo hộ,Tạ Hổ cũng như bao người khác dễ dàng bị giết chết thôi.

Còn về phần Lê Thanh Phong,đúng là hắn có thể chống đỡ lâu hơn Tạ Hổ,nhưng cũng lâu hơn một ít thôi,nếu như pháp bảo của hắn hết năng lượng,bọn lưỡi dài mà vây ẩu hắn thì hắn chết chắc.

Ở bên kia,đám người của La Thái Thiên trước mắt vẫn không bị gì,lợi dụng lấy bộ pháp nhanh nhẹn của mình tránh thoát chiếc lưỡi dài ngoằng của bọn chúng,sau đó dùng những khẩu súng La Thái Thiên đưa cho bắn nát óc chúng. Vì tu vi tăng lên,ai cũng xạ kích rất chuẩn,hầu như đều chúng mi tâm của những con Lưỡi dài. Vì thế nên hiện tại La Thái Thiên đội viên đang rất thuận lợi giết chúng.

Còn La Thái Thiên,hắn đang bị hơn mười con vây ở giữa,từng chiếc lưỡi dài tiếp cần hắn,nhưng mặt hắn vẫn mảy may không đổi,dùng một tay làm quyền,một tay cầm đao tuỳ ý tàn sát. Mắt thấy bọn lưỡi dài ùn ùn đi lên có giấu hiệu sắp hết,La Thái Thiên càng vui mừng tiến lên tàn sát.

Nhưng trong lúc La Thái Thiên đang tuỳ ý tàn sát bọn lưỡi dài,một cảm giác nguy hiểm xông thẳng lên não hắn. La Thái Thiên không nghĩ nhiều,lập tức tránh sang một bên. Chỉ thấy một chiếc lưỡi siêu dài,ở trên đấy mọc chi chít những chiếc răng sắc béng như dao sượt qua người hắn. La Thái Thiên quay ra sau,chỉ thấy một con hình thể giống như những con lưỡi dài bình thường,nhưng lại to hơn gấp hai lần con lưỡi dài thông thường,làn da nó màu vàng nhạt,trên mặt của nó cũng rợn người hơn bình thường.

La Thái Thiên biết,đây chắc hẳn là vương của bọn lưỡi dài. La Thái Thiên cũng cảm giác được sự nguy hiểm phát ra từ thân con lưỡi dài vương này,biết nó tu vi cao hơn mình. La Thái Thiên không có sợ mà ngược lại càng có thêm ý chí đấu,hắn lao lên muốn tiếp cận nó thì nó cũng đã lao lên về phía hắn. Nó giơ hai bộ móng vuốt sắc béng lên chém về phía La Thái Thiên,La Thái Thiên nhảy lên cao tránh đi bộ móng vuốt rồi tiện thể vung đao chém vào cổ nó.

Chỉ thấy vết đao chém vào cổ nó chỉ làm cho nó lưu lại một vết xươc nhàn nhạt,lúc này cảm giác nguy hiểm lại lan tràn La Thái Thiên người. Hắn vội kích hoạt bộ pháp,ảo diệu tránh đi cái lưỡi dài đang phi tới. Biết mình không thể gây thương tổn cho con lưỡi dài Vương này,La Thái Thiên cũng không định dây dưa với nó,hắn phi thân ra chỗ khác,giết những con lưỡi dài bình thường,dù sao con lưỡi dài vương tốc độ cũng chỉ hơn con bình thường một chút nhưng vẫn kém La Thái Thiên. Con lưỡi dài Vương thấy La Thái Thiên bỏ qua mình liền nghĩ hắn khinh thường mình,tức giận đuổi theo La Thái Thiên.

Lúc này thì trận đấu đã căng thẳng hơn trước,đội viên của La Thái Thiên đã hết sạch đạn,đành dùng thân pháp La Thái Thiên dậy họ rồi đánh giáp lá cà. Còn bên kia thì Tạ Hổ cùng với Lê Thanh Phong đã bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức,dù sao họ dùng cũng không phải tự thân sức mạnh nên cũng không dùng được quá lâu. Chống đỡ thêm vài phút,Tạ Hổ rốt cuộc không nhịn được,phun ra một ngụm máu tươi thân hình dần dần biến nhỏ lại. Còn Lê Thanh Phong quyền ấn không còn có hàn băng nữa,hắn bèn lấy một thanh kiếm nhật ra,xông vào bọn lưỡi dài.Thu Phong tu vi Tụ Khí tam trọng cắn răng vừa né tránh những chiếc lưỡi dài của sinh vật kia,vừa mắng chết tiệt. Dù sao nếu hôm nay không qua khỏi thì âm mưu quỷ kế tất cả đều không dùng được.

Bên này La Thái Thiên có chút khó chịu,con lưỡi dài vương cứ buông theo hắn mãi không bỏ,phảng phất như La Thái Thiên vừa cướp mộ tổ nhà nó. Nhưng La Thái Thiên dù khó chịu,cũng không muốn đi đối cứng với nó,đó thuần tuý chính là tình đường chết. La Thái Thiên dùng thân pháp ảo diệu của mình,đi ngang qua con lưỡi dài nào là con đấy bị bổ đôi.

"Còn thiếu chút nữa." La Thái Thiên lẩm bẩm,vẫn điên cuồng trốn chạy và chém giết,hắn định đột phá lên Tụ Khí tầng năm rồi sẽ giết con Lưỡi dài Vương kia.

Con lưỡi dài vương thấy La Thái Thiên không dám đối mặt với mình cũng đành từ bỏ,chuyển sang đội viên của hắn mà tấn công. La Thái Thiên thấy thế,thầm kêu không ổn định chạy ra về nhưng đã muộn. Con lưỡi dài vương đã tiếp cần một thành viên trong đội,thành viên đấy dù nhìn thấy nhưng không kịp chạy,bị lưỡi dài vương dùng chiếc lưỡi dài của mình nhanh tróng xuyên qua người và hút sạch huyết dịch. Không dừng lại ở đó, con lưỡi dài lại tiếp tục phi thân về thanh viên ở gần đó thành viên đó cũng không thể chống cự bị con lưỡi dài vương giết chết.

La Thái Thiên thấy mới thoáng cái đã chết hai độ viên,hắn vô cùng đau lòng. Phải biết cả đoàn của hắn cũng chỉ có xấp xỉ gần ba mươi người như vậy thôi,chết đi một là ít đi một. La Thái Thiên không chạy nữa,phi thân về con lưỡi dài Vương chém một đao về phía nó,nhưng con lưỡi dài Vương không tránh không né,trực tiếp giơ móng vuối cào về phía La Thái Thiên. La Thái Thiên biết mình pha này không tránh được vì đã tiếp cận quá gần con Lưỡi dài Vương liền giơ đao lên đỡ.

Keng!

Một tiếng va đập của kim loại vang lên,sau đó là một tiếng động kinh khủng như là tiếng hai đồ vật kim loại ma sát vào nhau khiến cả đoàn người sởn gai óc. Sau đó chỉ thấy thân ảnh La Thái Thiên bay ra ngoài,dù La Thái Thiên đúng thật sự là đỡ được nhưng mà vì lực phản chấn quá mạnh,khiến hắn bay ngược ra,tay có chút run rẩy.

Lưỡi dài Vương đắc thế không tha người liền lao về phía La Thái Thiên,nó muốn giết tên nhân loại chết bầm này vì tên nhân loại này là con mồi đầu tiên chạy nhanh hơn nó.La Thái Thiên cũng lùi lại,gào lên về phía đội viên còn lại của hắn:

"Văn Chiến,Lê Huyền Trang cả hai người mang theo tất cả mọi người đi ra,tôi ở đằng sau bọc hậu."

Mọi người nghe thấy thế ai cũng thầm cảm động,trong lúc nguy cấp đâu phải ai cũng dám bọc hậu chịu chết cho người khác chạy đâu,vậy mà La Thái Thiên đường đường là đội trưởng mà vẫn làm vậy. Bọn họ thầm tự nhủ,nếu có thể vượt qua khó khăn này,bọn họ sẽ càng trung thành với La Thái Thiên hơn,dù lên núi đao biển lửa cũng không chối từ.

La Thái Thiên cũng không biết trong một câu nói vô tình,hắn vậy mà nhận được sự kính trọng và trung thành tự họ hơn. Đúng là La Thái Thiên có một phần lo cho họ thật,nhưng hắn cũng không phải loại người thanh cao đi làm bia đỡ đạn cho người khác trốn. Hắn chỉ muốn Lê Huyền Trang bọn người mang luôn cả mấy người Hắc Long Bang đi,để hắn có thể dùng ra tuyệt chiêu của mình. Nếu không hắn thật không dám dùng,vì dùng xong có khi giết được Lưỡi dài Vương nhưng cũng bất lực,thành thịt cá cho mọi người chém giết. Dù sao hắn cũng sống hai đời,cẩn thận hơn tí là một điều không thể thiếu.

"Không,chúng tôi không bỏ câu đâu,muốn đi thì cùng đi,muốn chết thì cùng chết." Lê Huyền Trang lệ ngọc tuôn rơi,nàng ấy làm sao muốn nhìn thấy La Thái Thiên hi sinh thân mình để bảo vệ họ chạy chứ. Lúc này nàng chỉ hận,nàng hận thực lực nàng quá yếu,luôn làm gánh nặng cho hắn,luôn để hắn phải quan tâm chăm sóc. Khả Vân ở gần đó không nói gì nhưng đôi mắt đẹp lại nhìn La Thái Thiên,không biết nghĩ gì.

Nghe được lời này của Lê Huyền Trang,La Thái Thiên thầm thấy cảm động,nhưng vẫn gắt giọng nói:

"Ai muốn chết với các cậu. Các cậu ở đây chỉ tổ làm tôi vướng chân vướng tay thôi.Tin tôi đi,nếu luận chạy trốn tôi đứng thứ hai thì không ai thứ nhất cả. Không còn nhiều thời gian đâu,các câu đi đi."

"Nhưng..." Lê Huyền Trang lại định nói tiếp nhưng Văn Chiến từ đàng sau vỗ vai nàng rồi nói.

"Cô tin hắn đi,hắn không phải là người hi sinh vì người khác,hắn ở lại thì chắc chắn sẽ có phương pháp cho riêng mình,chúng ta chỉ cần nghe theo lệnh là được."

"Ưm." Lê Huyền Trang không cam tâm quay lại,những giọt lệ ngọc vẫn rơi trên má nàng. Văn Chiến bắt đầu tụ tập lại cả những người trong đội lại,chuẩn bị mở ra một đường máu.

Qua một hồi chém giết,số lượng con lưỡi dài đã giảm đi rất nhiều,bây giờ cũng chỉ còn hơn hai chục con nữa thôi. Văn Chiến dẫn theo đoàn người rất nhanh mở ra một đường máu đi ra,Lê Thanh Phong thấy họ chạy trốn cũng liền đuổi theo họ. Rất nhanh,đám người đã ra khỏi tầm mắt của La Tháu Thiên,chỉ biết không còn ai ở bên theo dõi,La Thái Thiên cười hắc hắc lẩm bẩm:

"Để ta chơi với ngươi một chút đi."

La Thái Thiên sức chiến đấu toàn mở,chỉ tấy khoé miệng hắn chảy ra một ít máu. Tốc độ tấn thăng,phi nhanh về phía Lưỡi dài Vương,một đao về phía nó. Nhưng chỉ một đao đó,thấy rõ ràng được trên da của con Lưỡi dài Vương xuất hiện một vết thương nhỏ. Dù nó nhỏ thôi nhưng đã là sự khác biệt rõ rệt so với lúc trước hắn chỉ có thể làm chày da con Lưỡi dài Vương này.

La Thái Thiên chính là vừa dùng một bí pháp 'Hao Huyết Thiên Thuật" là dùng chính mình tinh huyết,cưỡng ép tăng sức mạnh thân thể. Mà La Thái Thiên cũng chỉ mới Tụ khí tứ trọng ngưng tụ được bao nhiêu tinh huyết chứ,chỉ một lần dùng bí thuật này cũng đủ để hắn nằm trên giường một tuần rồi. Nhưng mà cái nhận được cũng hết sức rõ ràng,tốc độ của La Thái thiên so với trước gấp 2 lần không ngừng,cường độ và lực lượng thân thể cũng tăng theo rất nhiều,

Lưỡi dài Vương bất chợt cảm thấy nhân loại này lại có sức uy hiếp với có,nó bắt đầu cẩn thận hơn với nhân loại này. La Thái Thiên dùng tốc độ của mình,liên tục chém lên chỗ hiểm của con Lưỡi dài Vương. Nhưng con Lưỡi dài Vương không dễ giết thế,liên tục tránh né những lúc nguy hiểm,khiến đao của La Thái Thiên chỉ chém dược lên thân thể nó.

Nó biết cứ thủ như thế này thì nó chết chắc,con Lưỡi dài Vương liền phi thân lên,mặc cho một đao của La Thái Thiên chém lên nó,nó cũng dùng chiếc vuốt nhọn định cào vào La Thái Thiên. Bị một chảo của Lưỡi dài Vương cào trúng,La Thái Thiên liền bay ra xa,trước ngực bị có ba vết cào sâu hoắm. Lưỡi Dài thú Vương đắc thế không tha người,phi thân lên định kết liễu La Thái Thiên,lúc này La Thái Thiên khoé miệng giương lên một cách quỷ dị,con Lưỡi dài Vương thấy thế liền thấy không ổn,định tránh đi.

"Chạy đi đâu. Đại Thuỷ Thôn Thiên Đao." La Thái thiên giương đao lên,dùng Thuỷ Lôi Huyền Đao phổ. Chỉ thấy một đao kia như muốn thôn thiên vạn vật kia bay về phía Lưỡi dài thú Vương,nó biết nếu bị một đao này chém trúng chắc chắn sẽ chết nên chạy lùi về đằng sau. Chỉ là một đao kia quá nhanh,ngay lúc nó vừa mới lùi thì đã đâm vào nó rồi,thân thể con Lưỡi Dài Vương kia trực tiếp cỡ ra,máu chảy tung toé,biến thành một đống thịt nát.La Thái Thiên nhìn những con lưỡi dài xung quanh,thấy ánh mắt của hắn,những con lưỡi dài liền chạy đi,vương của bọn nó chết rồi thì nó lấy gì đấu nhân loại này.

La Thái Thiên lúc này mới nằm xuống,thở hổn hển. Sau chiêu kia hắn thật sự bị kiệt sức,nếu một con lưỡi dài đi về tấn công về phía hắn hắn sẽ không chống cự được. Nằm một lúc,La Thái thiên mới cảm giác trong thân thể mình lực lượng đã cao hơn lúc trước,hắn dò xét mình thì thấy hoá ra mình đã đột phá bước vào Tụ khí ngũ trọng luyện phủ cảnh. Hoá ra là sau khi La Thái Thiên giết Lưỡi dài Vương,hắn đã được linh khí từ trong Lưỡi dài Vương làm cho đột phá.

La Thái Thiên cũng thầm may mắn,đúng như hắn nghĩ,những con Lưỡi dài này gây vết thương không khiến cho người biến thành tang thi. Nếu không lúc nãy vết cào đã biến hắn thành tang thi rồi. Vậy cũng nói lên là không phải con tang thi nào cũng có thể làm mình bị lây nhiễm virus.

La Thái Thiên đứng dậy,thấy chỗ xác của Lưỡi dài Vương có hai đồ vật. Một là một chiếc chìa khoá mang thanh màu xanh lam quang. Cái thứ hai là một thanh kiếm mang theo tím quang. La Thái Thiên vui mừng,đây cũng quá giống mấy cái thể loại game trên thế giới này kiểu giết boss rồi đoạt đồ quá a.

La Thái thiên cầm thanh kiếm lên,vuốt lưỡi kiếm từ trên xuống dưới. Đât là một thanh kiếm dài,lưỡi kiếm mỏng,nhưng rất sắc béng vào bền bỉ. Ở chuôi kiếm làm bằng gỗ được sơn màu bạc có một số hình vẽ và kí tự kì lạ mang theo lăng lệ khí tức.

"Khí Văn? Hảo kiếm,hảo kiếm!"

Khí văn chính là một thứ luyện khí sư khắc vào để thêm thuộc tính và sức mạnh của vũ khí hoặc là giáp,nhưng chỉ có trên Huyền Phẩm vũ khí mới có thể khắc khí văn vì nếu dưới Huyền phẩm vũ khí mà khắc khí văn sẽ trực tiếp vỡ vụn. La Thái Thiên vui vẻ,không nghĩ trên thanh kiếm vậy mà được khắc khí văn,chứng tỏ đây là một kiện ít nhất là Huyền Phẩm pháp khí. Hắn vứt thanh đao vào trong không gian giới chỉ,dù sao kiếp trước hắn vẫn là một vị Tiên vương quen thuộc là dùng kiếm. Còn chiếc chìa khoá thì La Thái Thiên cũng không biết công dụng,nhưng hắn cũng vứt nó vào Không gian giới chỉ của mình.

La Thái Thiên bắt đầu đi xung quanh tìm kiếm vũ khí,dù sao đã đi lên đây cũng không thể không công mà về được. Lục soát từng phòng từng phòng,cuối cùng hắn cũng tìm ra được một cái tủ,ở trong đó có khá nhiều súng,nhưng đa số là sứng lục,chỉ có năm khẩu AK và ba khẩu MP5 trong đó. Nhưng quan trọng hơn là trong đấy có cả ngàn viên đạn trồng chất,đủ dùng trong một thời gian dài. Hắn không nghĩ nhiều mà thu tất cả vào Không gian giới chỉ. Rồi chuẩn bị đi ra ngoài.

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.