Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tang thi tập hợp(1)

Tiểu thuyết gốc · 2877 chữ

Hai ngày sau,vào lúc mặt trời lấp ló trên đỉnh đồi bắt đầu chiếu xuống những tia nắng ấm áp của ngày mới. Trong khu biệt thự,một hàng ngũ chỉnh tề khoảng hơn một trăm người đứng nghiêm trang thành nhiều hàng trên thảm cỏ xanh. La Thái Thiên cũng Long Vũ và một người nữa là Văn Chiến chính là hai đại đội trưởng đang đứng phía trước nhìn sang mọi người,trên mặt ai cũng háo hức muốn xông pha đi giết tang thi.

"Đi thôi." La Thái Thiên thấy mọi người đông đủ liền chuẩn bị lên xe,hôm nay hắn đã dùng năm cỗ xe buýt cùng với hai chiếc bán tải để manh đi nhằm trở đồ. Từng chiếc xe nối đuôi nhau đi ra khu biệt thự.

Đáng lẽ là chỉ trong nửa tiếng là đến nơi,nhưng vì đường cái có quá nhiều xác những chiếc xe trên đường nên bọn họ cần tận hai tiếng mới đi đến nơi,mọi người đã đến nơi,La Thái Thiên lấy bộ đàm quân dụng hắn lấy từ trong đồn cảnh sát ra nói:

"Tiểu đội hai,tiểu đội bảy các cậu cùng tôi xuống xe hậu thuẫn cho đoàn xe."

Nói rồi La Thái Thiên bắt đầu xuống xe rồi lấy thanh kiếm dài của mình ra bắt đầu chém giết. Tiểu đội của hắn cũng không kém cạnh,tiểu đội hai vốn là tiểu đội học về luyện thể nên họ có thân thể rất cứng rắn đao thương bất nhập ra vào đám tang thi chém giết như chỗ không người. Còn tiểu đội bảy là học về đao pháp,một đao đi qua,tang thi đổ xuống.

Tất cả mọi người ở cả hai tổ đội đều chia nhau ra xếp thành vòng tròn xung quanh tạo thành thế bao bọc đoàn xe,chỉ để ra một chỗ hổng để ở trước đoàn xe có thể di chuyển dễ dàng.

Sau khi đỗ được xe,La Thái Thiên bảo mọi người xếp thành hàng,mình đứng trước nói:

"Tất cả kiểm tra trang bị,chuẩn bị cùng tôi xông vào."

Sau đó La Thái Thiên từ từ dẫn mọi người đi vào trong. Trung tâm thương mại này có năm tầng,mỗi tầng đều có bán những thứ đồ riêng. La Thái Thiên như nhớ ra một cái gì,quay lại với mọi người nói:

"Tiểu đội hai và ba giúp tôi dọn dẹp khu vực tầng một tầng hai,tiểu độ bảy và tám dọn dẹp hai tầng tiếp theo,rồi tiểu đội chín và tôi sẽ dọn dẹp hai người cuối cùng. Có chuyện gì thì liên lạc qua bộ đàm tôi đã đưa các cậu,hiểu chứ?"

"Rõ rồi thưa thủ trưởng."

Nói xong tất cả mọi người chia nhau ra đi xung quanh bắt đầu dò xét,La Thái Thiên trực tiếp lên tầng năm,tầng năm chính là chỗ bán quần áo cho phụ nữ. Không nói một lời La Thái Thiên điên cuồng chém giết tang thi,đang chém giết hăng say,hắn quay lại nói với tiểu đội chín:

"Các cậu giết tang thi thì cẩn thận một chút mấy bộ quần áo,tôi còn phải đi 'mua' quà a."

Cả căn cứ của La Thái Thiên ai cũng biết hắn có bạn gái rất xinh đẹp nên hôm nay bọn họ cũng biết La Thái Thiên là muốn 'mua' một bộ quần áo về cho bạn gái. Dù sao những người con gái thường rất thích trang sức và quần áo đẹp,nhất là người yêu mua thì họ càng thích thú hơn.

La Thái Thiên sau một lúc cũng không đánh giết nữa,mấy con tang thi này quá yếu,cũng không còn được nhiều linh khí như hồi trước nữa. La Thái Thiên rất nhanh liền chán rồi giao nhiệm vụ chém giết cho đám tiểu đội chín đằng sau mình. La Thái Thiên rất nhanh nhảy vào một tiệm quần áo và bắt đầu ngắm nhìn:

"Cái này màu đen quý phái,cũng đẹp."

"Cái này trông trẻ trung xinh đẹp."

"Ô,cái này trông quá ngắn,hắc hắc."

"Cái này hơi xấu một tí,không sao cứ lấy vậy."

La Thái Thiên thực ra cũng không biết chọn quần áo. Hắn thấy cái nào vừa mắt thì lấy,mà trong những cửa hàng sang trọng này hắn lại không thấy cái nào không vừa mắt. Thóang cái hắn đã cầm hơn mấy chục bộ quần áo khác nhau. La Thái Thiên định đi ra thì thấy ở một góc,có một cửa hàng trông rất hay. La Thái Thiên vào đó thì sáng mắt lên,như thấy vàng:

"Quần lót ren gợi cảm!?"

Trước mặt La Thái Thiên là rất nhiều loại đồ lót mẫu mã khác nhau nhưng đều rất gợi cảm. La Thái Thiên bất chợt có một ý nghĩ để Liễu Ngọc Như mặc hết đống này rồi diện cho hắn xem

"Phu quân,yêu em đi."

Quá con mẹ nó kích thích,với cái vẻ mặt mị hoặc của siêu cấp vưu vật đó thì hắn chỉ nghĩ thôi ở dưới cũng đã bắt đầu vùng dậy biểu tình. La Thái Thiên chợt nhìn ra ngoài,thấy đám người tiểu đội chín vẫn đang chiến đấu ác liệt liền yên tâm,nếu như bọn hắn mà nhìn thấy hắn vào cửa hàng này thì mặt hắn không dám vác về căn cứ nữa. La Thái Thiên rất nhanh tay dùng không gian giới chỉ thu hết cả đổng đó vào rồi như chưa làm gì,đi ra ngoài tiếp tục chỉ đạo.

"La thủ trưởng,ở bên dưới tầng hai có một con chó to lớn,nó rất hung dữ căn chết ba người đồng đội rồi,tôi cần cứu viên!"

Bất chợt một tiếng nói từ trong bộ đàm vọt ra,La Thái Thiên sắc mặt chợt biến đổi,n nhanh chóng từ trên tầng trên phi xuống.

Chỉ thấy có một con chó lớn với cái miệng đầy máu đang gầm gừ ở dưới,nó là một con chó với vẻ mặt hung dữ,trên cổ vẫn còn một cái vòng phỏng chừng là bị nhiễm khi đang đi dạo với chủ nhân của nó. Đám người tiểu đội hai và tiểu đội ba tách ra giữ khoảng cách với nó rồi lấy súng bắn. Những vết đạn bay vào thân thể nó chỉ vọn vẹn xuyên qua da 1cm rồi dừng lại,ai cũng kinh hãi nhìn.Con chó thấy mình bị bắn đau thì giận dữ sủa liên hồi rồi phi về phía bọn họ. Bất chợt từ trên cao La Thái Thiên nhảy xuống rồi dùng thanh kiếm của mình đâm lên đầu con chó. Con chó dù da dày thịt béo nhưng huyền phẩm vũ khí không phải đồ chơi,trực tiếp xỏ xuyên qua đầu nó,máu thịt be bét.

Mọi người thấy La Thái Thiên từ trên cao bay xuống như vậy có chút giật mình,đây là thực lực chân chính thủ trưởng sao? Một con quái vật như vậy cũng bất quá chỉ một kiếm,thật quá ngưu a. Ai cũng nhìn La Thái Thiên giống như họ nhìn thấy idol của họ vậy,những người như bọn hắn ai cũng rất ngưỡng những người có thực lực mạnh như La Thái Thiên.

"Thủ trưởng,anh giải quyết việc trên kia rồi sao?" Long Vũ đi ra nói với La Thái Thiên với dọng đầy vẻ cuồng nhiệt.

"Vẫn chưa,dù sao trên đấy cũng hơi nhiều tang thi một chút,bọn hắn ở trên đấy giết đến mắt đỏ rồi."

La Thái Thiên cười hơi xấu hổ gãi đầu,hắn đương nhiên không thể nói là mình nãy giờ đi xem nội y dành cho phụ nữ được. Một chuyện không muốn mặt như vậy đương nhiên La Thái Thiên sẽ không ngu mà nói ra.

Hắn đứng đó rồi bắt đầu hỏi tình hình từng tầng,mười lăm phút sau cuối cùng cũng dọn sạch sẽ hết cả trung tâm thương mại. Chỉ là một khu trung tập thương mại sáng sủa đẹp đẽ bây giờ như là địa ngục trần gian,đâu đâu cũng là thi là huyết. La Thái Thiên bảo bọn họ chia ra lục soát từng tầng một.

Đang xem xét khu siêu thị,bất chợt hắn nghe thấy tiếng thở gấp của phụ nữ,rồi những tiếng rên la của đàn ông. Đầu óc của La Thái Thiên đương nhiên biết đó là tiếng gì,bèn chạy lại hóng hớt. Mọi người cũng bắt đầu để ý những tiếng động đó nên cũng đi xem. Đến gần cánh cửa,tiếng thở gấp lại càng rõ rệt,hắn còn nghe thấy những dâm ngữ làm cả đội đỏ mặt tía tai. La Thái Thiên ra hiệu phá cửa,tiểu đội trưởng tiểu đội hai đi lên,dùng cánh tay săn chắc của mình đấm nát cánh cửa.

Chỉ là hình ảnh ở trong khiến La Thái Thiên và mọi người ngỡ ngàng,ở trong có năm người đàn ông đang khoả thân,nửa thân dưới của họ đều dính với một nửa thân dưới của cô gái trẻ,những cô gái trẻ này nhìn ai cũng tều tuỵ,trong mắt cảnh ánh lên vẻ tuyệt vọng. Nhìn vẻ mặt của những cô gái khác đang từ xa nhìn cảnh này ai cũng run sợ,La Thái Thiên nhìn là hiểu bọn họ đã làm gì. Rồi cả việc nằm trên đất là những cô gái khoả thân trên người bẩn thỉu,ở trên còn có thứ dịch nhờn màu trắng,thân thể họ run rẩy từng hồi có lẽ là vì đói.

Đúng là một lũ khống nạn mà,nhân lúc này lại đi làm việc xấu.

"Giết hết những nam tử đang cưỡng hiếp phụ nữ cho ta." La Thái Thiên tức giận rống lên. Hắn bình sinh là rất ghét những loại người ỷ mình mạnh ức hiếp kẻ yểu hơn,nhất là ức hiếp phụ nữ.

Nghe được lời này,những người bên trong mới để ý nhìn về phía những vị khách mới tới. Chỉ thấy trong đoàn của La Thái Thiên chui ra năm người mặt lạnh tanh dùng đao trực tiếp chém đầu những người đang quan hệ,máu tươi từ cổ họ phun ra bắn vào những người phụ nữa ở dưới thân đang tuyệt vọng kia. Những người bình thường thấy cảnh chém giết ghê tởm như vậy mới hét to:

"Giết người rồi,giết người rồi!"

"Im lặng hết cho tao."

La Thái Thiên giơ súng ra chĩa vào đám người đang hoảng loạn và rống to lên,thật sự đám người này vẫn không hiểu có chuyện gì đang xảy ra sao? Đây là mạt thế,là thời buổi sinh mạng như cỏ rác,là thời điểm mà người mạnh có quyền,người yếu thì chỉ có thể run sợ trước người mạnh mà thôi.

Tức giân qua đi,La Thái Thiên dần bình tĩnh lại,hắn đang định giao cho thủ hạ làm việc chiêu mộ nhưng lại nhìn thấy mấy bóng hình thân quen. Đương nhiên là không phải là người quen đời trước mà là người quen của thân thể này,đó là bạn học cùng lớp hắn,đó là khoảng hai cô gái đang tựa đầu vào nhau run rẩy không ngừng. Chợt cô gái nhìn thấy La Thái Thiên đang nhìn mình thì mới kêu 'a' một cái,do dự một chút,cô vẫn là đi về chỗ La Thái Thiên.

"La Thái Thiên,phải bạn không." Cô gái xinh đẹp dáng người cao dáo đi lại gần hắn đánh lên tiếng nói dịu dàng.

La Thái Thiên nhớ lại trong kí ức thân thể cũ,thấy những người này ngày xưa đối với mình cũng không quá tệ,nên nở nụ cười nói:

"Đúng vậy,Thanh Lệ,sao các cậu lại ở đây."

Nàng ấy chính là Thanh Lệ,thanh mai trức mã của La Thái Thiên cũng là một trong tứ đại mỹ nữ trong trường hắn. Với vóc dáng cao dáo,dù không được hấp dẫn như Liễu Ngọc Như nhưng chỗ cần lồi thì vẫn lồi,chỗ cần lõm thì cũng lõm. Khuôn mặt xinh đẹp thánh khiết kết hợp với bộ tóc thả trước trước ngực,thể hiện nét đẹp hiền thục đoan trang của người con gái Việt Nam.

Thanh Lệ không biết là do quá sợ hãi hay là làm sao vừa gặp liền ôm trầm vào La Thái Thiên khóc nức nở. La Thái Thiên thấy vậy cũng không nỡ gỡ cô nàng ra,để mặc cô ôm mình,hắn thì xoa lưng nàng an ủi. Được một lúc La Thái Thiên và nàng tách nhau ra,nhìn đằng sau thì thấy mọi người đang nhìn lên trần,tỏ vẻ chúng tôi đều không biết gì hết.

"A,ta nhận ra ở trên vẫn còn tang thi,Tiểu Ngũ đi với ta."

"Ôi,đau mắt quá,cái khốn nạn gì vừa bay vào mắt ta, ta không thấy gì hết."

"A Gấu,ngươi sao lại đi vác đồ một mình mà không gọi ta a."

Mỗi người đều sợ La Thái Thiên biết mình nhìn thấy chuyện 'tốt' của hắn liền thẹn quá hoá giận,trực tiếp kiếm một công việc cho mình làm. La Thái Thiên cũng không biết nói gì,ngồi xuống bên cạnh cô nàng và hỏi chuyện nàng.

Hoá ra nàng đang đi trung tâm thương mại này mua sắm với các đồng học của nàng thì bất chợt tang thi đi vào rồi cắn xé mọi người,lúc đấy nàng quá sợ nên chạy loạn lên rồi được một người trong năm người đàn ông lúc nãy thấy được rồi mời vào trong phòng dành cho nhân viên.

Lúc đầu bọn hắn rất hiền hoà và trung thực ngồi yên một chỗ và rất thân thiện với những người xung quanh. Nhưng dần dần,đồ ăn trong phòng ngày càng ít,cũng không thấy những người cứu trợ,mà bọn hắn sợ tang thi nên không dám ra ngoài lấy lương thực nên đã cất giữu hết số đồ ăn còn lại quy về riêng mình. Bọn hắn bắt đầu hiển lộ thú tính thật sự của mình,bảo với mọi người muốn có đồ ăn thì phải quan hệ với chúng. Mới đầu đương nhiên ai cũng không làm theo lời bọn hắn,nhưng dần dần ai cũng đói meo không chịu nổi nên đánh nghe lời bọn hắn. Bị bọn hắn làm nhục từ sáng đến chiều rồi chỉ nhận được một chút đồ ăn.

"À,đương nhiên tôi thì khác,tôi có giữ một xíu đồ ăn không bị bọn hắn biết nên mới không bị làm nhục." Tưởng La Thái Thiên hiểu nhầm,cô bèn lên tiếng giải thích.

La Thái Thiên cũng thở dài,đúng là cháy nhà mới lòi đuôi chuột. Thời khắc mạt lộ của cuộc đời thì mới hiển lộ những thứ biến thái của mình. Xã hội biến chất,người mạnh là người nắm quyền,người yếu chỉ có thể mặc người chèn ép,dẫm đạp.Xã hội vốn là thế,chẳng qua cái vỏ bọc tên luật pháp đã che đậy đi bản chất của con người mà thôi.

"Bây giờ cậu là đội trưởng của những người kia à?" Thanh Lệ hiếu kì hỏi.

"Đúng,hôm nay tôi dẫn người đi ra ngoài căn cứ để tìm thêm lương thực và một số đồ cần thiết."

"Uầy,vậy để tôi đi theo cậu được không?" Thanh Lệ mắt sáng lên nhìn người thanh niên trước mặt này.

"Được,nhưng tôi nói trước, nàng vào căn cứ là phải tuân theo luật của tôi."

La Thái Thiên lại bắt đầu nói những luật lệ trong căn cứ của hắn. Đương nhiên là nói thêm về sự tàn nhẫn của thế giới hiện giờ ý vị bảo những luật lệ trong căn cứ của hắn vẫn là còn ít.

"Nhưng chúng ta là bạn học,không thể châm trước cho bọn tôi sao." Thanh Lệ nghe những luật lệ khắt khe của hắn bèn giở tuyệt kĩ bậc nhất của con gái-làm nũng ra ôm tay hắn rồi biểu thị đáng thương.

La Thái Thiên tâm vững như bàn thạch gặt tay nàng ra rồi nói:

"Không được,người làm lãnh đạo như tôi luôn luôn công tư phân minh,không có thiên vị một ai cả."

Biết không thuyết phục được La Thái Thiên,Thanh Lệ không nói thêm nữa,cùng hắn đi ra. Ở ngoài,tất cả mọi người đều đã lấy đủ đồ chất lên xe nên bọn họ ngồi xuống nói chuyện phiếm.Thấy La Thái Thiên đi ra,tất cả đều đứng dậy,nghiêm trang tạo thành hàng.

Các vị đội trưởng bắt đầu đi lên và báo cáo số liệu thực phẩm thu được và những thứ khác. La Thái Thiên kiểm tra lướt qua,hài lòng rồi bảo mọi người lên xe.

Văn Chiến bình thường ngồi bên cạnh hắn không biết đi đâu,thay vào đó Thanh Lệ lại lên ngồi thay. Nàng ôm cánh tay La Thái Thiên,cạ cạ bộ ngực của mình vào tay hắn. Cảm nhận được xúc cảm mềm mại đặc biệt đang trên tay minh La Thái thiên cũng không nỡ đẩy nàng ra. La Thái Thiên cũng không hiểu tại sao từ lúc hắn có quan hệ với Liễu Ngọc Như thì sức đề kháng đối với nữ giới đã kém đi rất nhiều. La Thái Thiên thầm nghĩ chắc do cơ thể hắn tuổi trẻ khí thịnh,dương khí tích tụ quá nhiều nên mới vậy.

"Thủ trưởng,chúng ta đi đâu ạ,xin ra lệnh." Cắt đứt sự suy nghĩ của hắn,bộ đàm chợt vang lên tiếng của đội xe đi đầu.

"Thiên Vũ toà nhà." La Thái Thiên mở miệng đáp

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.