Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự tàn nhẫn của chiến tranh

Tiểu thuyết gốc · 2667 chữ

Rất nhanh sau đó,từ xa đi lại bóng hình của Quy Phong. Chỉ thấy toàn thân hắn toàn là máu tươi trộn lẫn với đất,quần áo thì rách nát tả tơi. Tóc tai bù xù,bước chân tập tễnh,một bên tay của hắn còn bị quặp sang hẳn một bên,đây chắc chắn là vết thương sau khi bị hầu vương tấn công.

Khuôn mặt Quy Phong lấm lem xen lẫn chút mỏi mệt. Nhưng nhãn thần của hắn cháy lên vẻ quyết tâm mãnh liệt. Có lẽ là vì vậy nên hắn vẫn có thể đứng dậy và còn sức tấn công ra một đòn mãnh liệt và chuẩn xác như vậy.

Đi đến gần con khỉ,Quy Phong rút hai thanh đao trên lưng nó ra. Máu tưoi từ trên lưng nó bắt đầu tuôn ra như thác nước. Sắc mặt hầu vương cùng tái dần đi,hô hấp cũng bắt đầu chậm lại,hai mắt cũng lờ đờ như buồn ngủ,phỏng chừng là sắp không được.

Quy Phong thấy vậy thì cười to lên,vượt cấp giết địch,mà lại là loại yêu thú như vậy cũng là một kiện rất lẫm liệt sự kiện chứ hả. Dù không biết chính xác tu vi của nó,nhưng hắn có thể đoán được con khỉ này tu vi vượt xa mình. Bất quá cũng chỉ vậy mà thôi,chẳng phải bây giờ đang nằm dưới lưỡi đao của hắn sao?

Càng nghĩ càng thấy vui vẻ,đến mức mà hắn quên luôn cả vết thương la liệt trên người mình. Bất quá cũng phải thôi,vượt cấp chiến đấu trên khắp cả cái vũ trụ này đều được coi là một cái đáng để tự hào sự tình. Còn chưa kể nếu Quy Phong biết một con yêu thú trúc cơ cảnh thì toàn thân đều có thể vận dụng,nếu đối với những người Tụ Khí cảnh có thể được cho là báu vật.

Bất quá đây chính là kiến thức cơ bản của tu chân giới,thế giới hiện đại như địa cầu đây nào có lưu truyền chứ.

Quy Phong chần chừ một lúc,xong giơ cao thanh đao lên muốn bổ đi xuống kết liễu đi quân địch của mình. Thế nhưng đang định ra tay thì hắn nổi lên một trận nhíu mày,không nói một lời quẹt một đao về sau.

Chỉ thấy một con khỉ lông vàng rất di chuyển rất nhanh định tiếp cận hắn. Thấy lưỡi đao sắc béng của hắn thì tiểu hầu tử nhảy lên lưỡi đao,mượn lực cánh tay Quy Phong mà thuận thế chạy về phía hắn.

Xoẹt!

Chỉ nghe thấy một tiếng cào cùng với ba vết cào lớn ở mặt Quy Phong. Con khỉ sau khi một kích đắc thủ thì rút lui về phía góc khuất chờ thời cơ tiếp tục tấn công.

Bị một con tiểu hầu tử đánh lén nhưu vậy khiến Quy Phong cảm thấy rất tức giận. Bây giờ hắn có thể hiểu được phần nào tâm tình tức giận của mình khi bị một sinh vật yếu hơn mình đánh lén thành công là như thế nào.

Quy Phong bắt đầu nhìn xuong quanh,cẩn thận nhìn xem từng góc mà con khỉ kia có thể trốn. Liếc qua một vòng,hắn thấy một cái vật gì đó dài dài màu nâu ở xa xa,dù được che dấu rất cẩn thận nhưung vẫn lòi ra một chút đỉnh.

Liền biết đó chính là con tiểu hầu tử kia trốn,suy cho cùng tuổi còn nhỏ,lại hay ăn chơi nên cũng làm gì biết nguỵ trang a. Thầm cười lạnh một tiếng Quy Phong quay ra chỗ khác muốn không cho nó thấy điểm không ổn.

Đúng vậy,chỉ một giây sau khi Quy Phong quay đi,tiểu hầu tử rốt cuộc không nhịn được phi lên. Quy phong nghe tiếng động di chuyển của nó càng lúc càng gần thì cười lạnh,vẫn không quay lại mặc cho tiến tới.

Đáng thương tiểu hầu tử kia lại không hiết việc này,chỉ muôsn đâm đầu lên giết tên kia hả giận thay bố nó. Đúng là con nhà công không giống lông cũng giống cánh,vậy mà không những giống lông mà cái tiểu hầu tử này rất giống tính bố nó,cuồng ngạo cùng tự tin quá mức.

Đợi nó di chuyển đến khoảng cách gần 2m thì bất chợt Quy Phong quay lại. Tiểu hầu tử thấy vậy thì cũng biết không ổn,bất quá với tốc độ này của nó thì không kịp dừng lại nữa rồi. Chỉ thấy nó giơ móng vuốt ra tiếp tục tiến tới,Quy Phong chỉ dùng tay bắt được cái tay của nó,một bên còn lại thì cầm đao dí vào cổ con tỉ hầu tử.

"Bắt được mày rồi,cái tiểu hầu tử giám đánh lén ông. Đợi tí ông mang mày về rồi nên luộc hay nên nướng đây?"

Nói xong một câu không biết vì sao mà mặt hắn trở nên hoảng sợ,ném con khỉ sang một bên rồi nhìn sang về đằng sau.

Chỉ thấy một mũi kiếm katana bén nhọn từ đằng sau xuyên tới,phỏng chừng chỉ cần chậm một nhịp thôi là Quy Phong đã bị đâm xuyên qua. Lui ra ba bước,khuôn mặt hắn hiện lên vẻ không rõ cun hoảng sợ. Hắn thể nhưng là biết một kiếm vừa nãy chính làm nhắm đúng tim mà đâm thẳng,làm việc một cách hung ác như vậy cộng thêm với việc tiếp cần hắn vô thanh vô thức như vậy thì chắc chắn là rất mạnh,ít nhất là mạnh hơn hắn.

Quy Phong bây giờ thật muốn điên. Thế giới này loạn rồi sao,cảm giác tan vỡ lòng tự tin sâu đậm,trước thì là con khỉ kia,bây giờ lại là người thần bí này. Sao hắn chỉ ra làm một cái nhiệm vụ vậy mà lại gặp toàn nhân vật khủng bố như vậy chứ.

Từ Khuyết một thân hắc y đứng một bên cầm thanh kiếm của mình vẻ mặt lạnh toát không một biểu cảm như người chết. Một kiếm không thành công,Từ Khuyết cũng không muốn rút lui,hắn được tập luyện chính là để cho những tình huống như vậy,không thấy máu đối phương văng trên lưỡi kiếm thì sẽ không về.

Còn cây kiếm này chính là hắn được căn cứ ban cho làm ban thưởng. Mặc dù không phải là cái gì linh khí nhưng lại có kết cấu rất đẹp,chuôi được làm từ gỗ cẩm thạch trên có khắc tên Từ Khuyết,lưỡi kiếm sắc béng,vô kiên bất tồi,sáng như nguyệt quang giữa tháng.

Lúc đầu bọn hắn có nhiệm vụ là bọc lót cho kể hoạch của La Thái Thiên,nhưng cuối cùng kế hoạch thành công nên bọn họ có kế hoạch mới là đi giết hai tên kia. Thế nên cả nhóm đã lẻn theo bước của Quy Phong,đến nơi thì đã thấy được hầu vương nằm xuống. Chờ đợi một lúc thì mới thấy được sơ hở của hắn khi bắt lấy cái tiểu hầu tử kia.

Đánh nha thắng nhanh,Từ Khuyết đi lên muốn tấn công về phía Quy Phong. Mỗi kiếm của Từ Khuyết đều rất nhanh và hiểm hóc,cơ hồ đều là muốn một kiếm giết chết hoặc phế đi tay chân.

Quy Phong một mặt lo lắng về tu vi của Từ Khuyết nên không giám tấn công,chỉ cẩn thận đón đỡ bất quá cũng rất chật vật. Hắn dù là một cái Tụ Khí thất trọng nhưng bây giờ thân lại mang thương thế nặng,càng đánh thương thế trên ngừoi càng trầm trọng,sắp không được đến nơi.

Cảm giác thân thể không ổn,Quy Phong định giơ đao lên đánh trả. Bất quá vừa giơ lên,có thứ gì đó xoẹt qua khiến tay hắn đau điếng,không nhịn được bỏ xuống. Bất quá thấy kiếm của Từ Khuyết tới,hắn vẫn cắn răng nhịn đau lăn về một bên.

Chỉ thấy bên cạnh Từ Khuyết bao giờ lại có thêm một cái hắc y nhân đứng bên cạnh,hai tay mỗi bên cầm một cái karambit màu đen sắc béng trên đấy vẫn còn từng giọt máu nhỏ xuống.

Nhìn bên cánh tay thuận của mình cùng cảm giác đau điếng,cảm giác được gân tay mình đã bị đứt đoạn,tay tạm thời không dùng được nữa. Vậy mà khi chưa kịp định hình lại,mấy tiếng xé gió từng tiếng đi lên,có cái trầm mà nặng nhọc,có thanh thoát mà nhanh nhẹn bay về phía hắn.

Quy Phong lùi ra một bên định tránh đi,thế nhưng lại dẫm đúng vào một cái bẫy gấu đã được đặt sẵn ở đó. Phải nói cái bẫy gấu cũng đặt thật đúng chỗ,hoặc có thể nói có người đã tính sẵn và đặt nó ở đây hòng giảm đi tầm di chuyển của hắn.

Không di chuyển được đồng nghĩa với không tránh thoát được,Quy Phong bị năm thanh dao béng nhọn phi qua. Ba chiếc ghim vào lưng hắn,ba chiếc sượt qua cắt đi gân chân cùng động mạch.

Quy Phong thấy vậy liền tuyệt vọng,hai chân bị đứt gân không tự chủ được mà quỳ xuống. Hắn có thể đảm bảo được đây chính là kế hoạch được nhằm vào mình,cũng biết được rằng đối phương là người rất cẩn thận,dành ra hơn chục ngừoi đối phó hắn.

Quy Phong một mặt mù mịt không nghĩ tới La Thái Thiên chính là phía sau màn hắc thủ. Dù đã đoán ra La Thái Thiên định dùng con hầu vương kia để trừ khử bọn hắn,bắt quá trong mắt Quy Phong đó là biểu hiện của một kẻ yếu,khiến La Thái Thiên trong mắt hắn càng hèn hạ hơn. Đương nhiên là thế nên sẽ không nghĩ ra được La Thái Thiên đã một bụng tính ra từ trước.

Bất quá cũng không thể làm được gì,một tay kia bây giờ cũng không còn tác dụng nữa,nhìn xa xa Từ Khuyết vác kiếm chầm chậm bước tới.

Xoẹt!

Mộng tiếng chém vang lên,sau đó là tiếng cất kiếm vào vỏ. Sau đó chính là cảnh Quy Phong thủ cấp văng ra,huyết vũ tuôn ra như suối,Từ Khueyets mặt vô biểu tình cầm đầu hắn lên.

Những hắc y nhân xung quanh thấy vậy cũng không có gì lạ cả. Bọn họ chính là tổ đào tạo đặc biệt,cảnh giết người rồi chém đầu như vậy cũng đã rất quen thuộc. Từ Khuyết khuôn mặt từ đầu đến cuối không một chút biểu lộ như kiểu những việc giết người rồi chém thủ cấp như vậy không phải hắn làm.

Đây chính là kết quả sau một tháng tập luyện,La Thái Thiên dù chưa từng đích thân dậy họ,bất quá những tài liệu cùng công pháp hắn đưa cho Từ Khuyết cũng đã rất đầy đủ.

Một lát sau,hai tên hắc y nhân vác tên gầy đã sớm hôn mê kia đi đến trước mặt Từ Khuyết nói:

"Đội trưởng,đây là mục tiêu cuối cùng,sau con mồi này chính là thành công hoàn thành nhiệm vụ của chúa thượng ban cho." Cả hai vừa nói xong vứt tên gầy cho Từ Khuyến,khi nói đến từ "chúa thượng" thì đôi mắt bọn hắn loé lên ánh sao,giống như là đang nhìn thấy cái siêu cấp thần tượng vậy.

Đích xác là,"chúa thượng" trong miệng bọn họ chính là La Thái Thiên. Hắn không chỉ cho bọn hắn cải tạo thân thể cũng thủ pháp tấn công mà còn làm một chút tiểu xảo khiến bọn họ tôn hắn như thần,tuyệt đối không có chút ý chí nào muốn kháng lệnh hay phản bội.

"Từ từ,đừng giết hắn vội." Chỉ thấy một giọng nói từ phía sau bọn hắn vang lên.

La Thái Thiên cùng Sát Vô Cơ tỷ đệ và Liễu Ngọc Như đi tới. Mỗi bước đi của La Thái Thiên tập tễnh khiến hắn chậm lại một nhịp so với mọi người,nên tất cả đều hiểu ý cố gắng đi chậm lại. Tạo thành một hình ảnh rất quỷ dị,giống như là video được chỉnh sửa lại cpsao cho chậm đi vậy.

Từ Khuyết thấy hắn đi tới liền đi lên một bước,quỳ xuống giơ hai tay đang cầm đầu của Quy Phong ra rồi nói:

"Thuộc hạ may mắn,đã hoàn thành nhiệm vụ ngài giao cho.

La Thái Thiên nghe vậy liền mỉm cười,mặc kệ ba người đằng sau khuôn mặt biến đổi.Các loại biểu lộ tâm tình hiện rõ trên mặt họ, kinh ngạc có,ghê sợ cũng không thiếu,buồn nôn cùng kinh tởm các loại tâm tình trộn lẫn với nhau.Đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy được một cái đầu người như vậy. Mà trông tâm tình của cái đầu kia,có thể thấy được khi hắn chết rất tuyệt vọng cùng hoảng sợ.

"Cậu làm rất tốt,đúng là không phụ sự kỳ vọng của tôi." La Thái Thiên cười lớn nói,hắn thu lấy cái đầu vào không gian giới chỉ rồi qua ph sang Liễu Ngọc Như ba người hỏi:

"Sao? Sợ lắm phải không. Đừng quên,đây là địch nhân,nhớ lấy đối với địch nhân không được nương tay,tất cả mọi điều đều là đương nhiên."

Thấy giọng nói của mình giống như đang bao biện,La Thái Thiên nói tiếp:

"Chúng ta phải quen với điều này,nếu hôm nay không giết hắn, thì hắn sẽ giết chúng ta. Lúc đó hắn có thể cắt cơ thể chúng ta ra,ngũ mã phanh thây hay làm điều gì tuỳ ý,sẽ không có gì mà tâm lý cả,tất cả đều là quy luật tự nhiên mà thôi."

Nói xong La Thái Thiên đi ra chỗ con khỉ,chỉ thấy nó đang ở bên cạnh xác phụ vương mà lay động.

Nghe tiếng bước chân đi tới,tiểu hầu tử quay người nhìn lại. Thấy khuôn mặt quen thuộc ,nó lao ngay vào lòng La Thái Thiên bất quá không có thời gian âu yếm mà là cầm tay hắn rồi kéo ra chỗ phụ thân đang bị thương của mình.

Đây chính là hiệu quả mà La thái Thiên muốn,để cho cái tiểu hầu tử thấy được cảnh bố nó bị kích thương bởi người khác. Việc này khiến cho cái tiểu hầu tử căm hận những người kia,giúp nó nhận ra đây là một thế giới đẫm máu cùng chiến tranh không hồi kết,muốn nó hiểu ra một thế giới tàn nhẫn,cần phải hết sức cố gắng để sống sót. Như vậy là bước đầu hiểu được và con đường đi lên thành cường giả của nó sẽ được mở ra.

Cũng một phần nữa quan trọng hơn là La Thái Thiên có ý nghí xấu với tên khỉ kia. Hắn không thể nào cho phép một sinh vật có tu vi trúc cơ cảnh xuất hiện ở gần căn cứ thế được,ít nhất cũng phải là do mình quản hạt. Vậy nên hắn lập ra kế hoạch,muốn lợi dụng hai tên kia để có thể gieo ấn ký Vạn Sinh Thiên Khống Thuật vào con khỉ kia,nhưng điều kiện tiên quyết là phải kích thương nặng nó.

Đúng như mong đợi của La Thái Thiên,không những Quy Phong hai người kích thương nó mà còn đánh cho đến một tên trúc cơ cảnh hấp hối. Đúng là thật sự ngoài dự kiến của hắn,bất quá vẫn chỉ là làm áo cưới cho La Thái Thiên mà thôi.

La Thái Thiên lại gần hầu Vương,giả vờ vuốt ve nó để gieo ấn ký vào. Đến khi cảm nhận được sự liên kết về mặt tâm linh với nó thì mới dừng lại. Vì có tầng quan hệ đó,la Thái thiên có thể cảm nhận được khí tức yếu ớt cùng với sinh mệnh lực trên người con khỉ đang từ từ phân tán ra ngoài ,tựa như là lúc nào nó cũng có thể chết đi vậy.

"Vô Cơ,ngươi lại đây xem có thể giúp con khỉ này không."

La thái thiên gọi Sát Vô Cơ ở xa,nghe tiếng hắn thì nàng liền chạy tới.

-----

Ta đã sửa xong a~~

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.