Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lê Huyền Trang thổ lộ

Tiểu thuyết gốc · 2216 chữ

La Thái Thiên đi vào phòng,đóng cửa lại bắt đầu ngồi trên giường nhắm mắt lại vào trạng thái toạ thiền chuẩn bị tu luyện.

Khi ở tiên vực,La Thái Thiên không có thói quen đi ngủ,người tu đạo hít linh khí đất trời đã là biện pháp tốt nhất để nghỉ ngơi.Thế nên hiện tại hắn cũng không muốn đi ngủ,thay vào đó là tu luyện.

Từ trong ba lô của mình,La Thái Thiên lấy ra một viên hạch màu đỏ nhỏ gần bằng đốt ngón tay út. Đó chính là thú hạch của con con hắc miêu kia.

La Thái Thiên lại có thể cảm giác được một cỗ khí tức khát máu cũng như là hung lệ từ trong viên thú hạch.

Thú hạch là chỗ chứa tinh hoa nhất của linh thú. Hắn thế nhưng là giám chắc trên thế giới cằn cỗi này sẽ không có con linh thú nào,nếu có thì cũng rất hiếm. Không biết bằng cách thần kì nào mà một con hắc miêu bình thường lại có thể lắc mình thành linh thú. Mà nếu một con miêu cũng như thế thì chắc con vật trên khắp thế giới cũng bị biến dị như vậy.

La Thái Thiên lại càng hứng thú hơn với người có thủ đoạn thông thiên có thể khiến cả thế giới biến đổi này. Nhưng trên hết là kinh hỉ,nếu hắn chính mình tu hành thì cũng ít nhất cũng phải vài vạn năm cũng có khi đến cả triệu năm mới có thể trở lại Tiên Vương tu vi được. Dù gì thân thể này cũng quá là bình thường,không có một tia huyết mạch chi lực hay là trời sinh tiên thể gì đặc biệt cả.

La Thái Thiên định hấp thu viên thú hạch nhưng vẫn là từ bò. Khí tức khát máu và hung lệ trong viên thú hạch này quá mạnh. Nếu mà bất chấp đi hấp thu nhẹ thì tính khí thay đổi,mạnh thì trực tiếp tẩu hoả nhập ma,kinh mạch đứt gãy,lăn ra chết.

La Thái Thiên đúng là có một bản pháp quyết để có thấp hấp thu viên thú hạch này,nhưng mà tu vi lại không đủ,không có cách nào thục hiện. Đành phải cất vào túi đợi khi nào tu vi đủ mạnh thì mới dùng.

La Thái Thiên ngồi xuống,bắt đầu từ trong đầu lôi ra một bản công pháp. Bất chợt La Thái Thiên thấy một bản công pháp mà hắn khi xưa vào một ngôi cổ mộ có được. Nhưng mà bản công pháp này lại yêu cầu tu từ Tụ Khí đến,mà lúc ấy hắn cũng đã là Tiên Quân cảnh nên đành phải ngậm ngùi bỏ qua một bên.

"Vạn Tinh Tụ Linh Pháp"

Đây là một quyển trợ giúp tu luyện công pháp rất huyền ảo. Tu luyện quyển công pháp này sẽ trợ giúp mình liên kết với tinh không ngàn vạn tinh cầu. Trực tiếp rút lấy linh khí từ những tinh cầu đó trợ giúp tăng tu vi của mình. Nếu tu luyện tới mức tận cùng,sẽ có được "Vạn Tinh Thánh Thể".

La Thái Thiên tung hoành tiên vực mấy chục vạn năm,nhưng vẫn chưa từng nghe đến loại thể chất này. Hắn đã từng thấy rất nhiều thể chất đặc biệt cường hoành ở trên tiên vực như:Thuần Dương Chí Thể,Vô Cực Ma Thể,Huyền Băng Thần Thể,...những người có thể chất đó không ai không phải Thiên kiêu một thời,đều chói loá như những ngôi sao vậy.

Nhưng La Thái Thiên cũng không có nghĩ nhiều,dù sao thế giới to lớn. Dù kiếp trước là Tiên Vương nhưng cũng không phải cái gì cũng biết.

La Thái Thiên bắt đầu nhắm mắt lại,đọc đoạn khẩu quyết. Thật tâm cảm nhận hắn có thể thấy được ở dưới chân mình,trái đất bắt đầu có chút cộng hưởng với mình,linh khí từ khắp nơi tụ lại,bay về phía La Thái Thiên. Cảm giắc được linh khí gột rửa,La Thái Thiên bắt đầu trùng kích Tụ Khí tứ trọng.

Với lượng linh khí đôi dào trong cơ thể,đáng lẽ La Thái Thiên đã đột phá Tụ Khí tứ trọng lâu rồi. Nhưng mà La Thái Thiên vẫn một mực không đột phá vì hắn đột phá cảnh giới quá nhanh,căn cơ vẫn còn hơi bất ổn. Nhưng qua vài giờ ổn định căn cơ,La Thái Thiên đột phá Tụ Khí Tứ Trọng chi cảnh.

Tụ Khí cửu trọng,là dẫn dắt linh khí tiến vào thân thể,rèn luyện cơ thể. Lần lượt là Nhất trọng luyện nhục,nhị trọng luyện da,tam trọng luyện cơ,tứ trọng luyện cốt,ngũ trọng luyện phủ,lục trọng luyện tạng,thất trọng luyện huyết,bát trọng luyện tuỷ,cửu trọng luyện mạch.

Dù là cảnh giới áp chót,nhưng cũng là một cái rất quan trọng cảnh giới,là căn cơ đầu đề giúp tăng lên những cảnh giới khác cao hơn. Nên La Thái Thiên rất cẩn thận,từng bước từng bước tăng lên chứ không muốn tăng lên một lượt rồi căn cơ bất ổn.

La Thái Thiên cảm nhận lấy lực lượng Tụ Khí tứ trọng,luyện cốt cảnh trong người thì không vui mừng vội,lại nhắm mắt ổn định căn cơ.

Sau khi căn cơ ổn định,La Thái Thiên mở mắt ra cầm theo thanh đao đi xuỗng dưới tầng rồi một mạch ra ngoài sân. Chỉ biết bây giờ thiên vẫn còn đen,mọi người trong biệt thự chắc cũng đã đi ngủ hết rồi.

La Thái Thiên không định ngủ nên hắn muốn ra đây luyện đao pháp. Lúc trước vì thời gian cấp tốc,La Thái Thiên không dùng đao pháp mà chỉ dùng kinh nghiệm chiến đấu của mình đánh với tang thì. Vì căn bản trước đây La Thái Thiên dùng kiếm không dùng đao. Nhưng do thời thế bắt buộc,bây giờ La Thái Thiên cần phải sử dụng đao pháp để tăng sức chiến đấu của mình lên,dù sao cũng không biết mạt thế này có hay không nhảy ra một cái nguy hiểm.

May mắn La Thái Thiên cũng từng là một bậc đế vương,trong đầu hắn dù không dùng vẫn cất giấu vô số đao pháp có giá trị vô tận,tuỳ ý một bản đi ra cũng có uy thế kinh người. La Thái Thiên lục lọi trong não hải mình xem có đao pháp nào phù hợp với mình không.

"Thuỷ Lôi Huyền Đao Phổ"

Đây là một loại đáp pháp huyền cấp trung phẩm gồm có tứ thức. Nhưng với tu vi của La Thái Thiên thì chỉ có thể dùng thức đầu tiên.Chỉ mất một hồi lĩnh ngộ,La Thái Thiên liền lĩnh ngộ được thức đầu tiên của đao pháp. Dù gì hắn cũng từng là Tiên Vương,một quyển Huyền Cấp Công Pháp vẫn không gây khó dễ được cho hắn.

"Đại Thuỷ Thôn Thiên Đao!" La Thái Thiên cầm đao,chém lên một cái thật lớn đại thụ,đại thụ giống như bị một cơn đại hồng thuỷ đập vào,như không chịu nổi áp lực cây đại thụ trực tiếp bị gãy làm đôi. Một đao này không có sắc béng,cũng không nhanh nhưng lại rất nặng và mang theo cảm giác không thể tránh thoát nổi như đối mặt với cơn đại hồng thuỷ thực thụ vậy.

La Thái Thiên ra một đao này xong cũng bắt đầu thở phì phò,hắn không nghĩ tới chỉ ra một chiêu đao pháp mà cũng khiến hắn mệt chết vậy,La Thái Thiên tự nhủ sau này không nên quá tự ý dùng chiêu này rồi ngồi xuống hồi phục rồi tiếp tục tập luyện những công pháp khác. Cho đến khi gần sáng lền không tập nữa,nằm xuống nhìn trời rồi nghĩ nghĩ cái gì đó.

Đồng hồ điểm bảy giờ,La Thái Thiên vào trong thì thấy Khả Vân đã dậy từ lúc nào đang hì hục làm cái gì đó. Thấy tiếng bước chân đi vào,Khả Vân giật mình quay lại thì thấy La Thái Thiên đã đứng sau mình từ lúc nào. Khả Vân lại quay lại lấy một bát cháo ra rồi nói.

"A,La Thái Thiên,anh giúp tôi cầm bát cháo này vào cho Trang Nhi đi."

"Lê Huyền Trang tỉnh lại rồi à?" La Thái Thiên thấy cô như thế,cầm lấy bát cháo nóng.

"Ân,tỉnh từ hôm qua a."

La Thái Thiên cầm bát cháo nóng rất nhanh lên tầng hai rồi vào phòng của Khả vân,hôm qua là cả ba đều ngủ chung tại đây để dễ dàng chăm sóc cho Lê Huyền Trang hơn. Đi vào La Thái Thiên thấy Tô Vạn Nhi đang nói chuyện với Lê Huyền Trang. Lên Huyền Trang sắc mặt đã không tái nhợt như tối qua điểm,giờ đã quay lại về vẻ hồng hào dễ thương như trước.

"A,Thái Thiên." Tô Vạn Nhi nhìn thấy La Thái Thiên thì gọi.

"Tôi đến mang cháo cho Lê Huyền Trang." La Thái Thiên cầm bát cháo rồi đặt xuống chiếc bạn bên cạnh giường,chuẩn bị rời đi thì nghe thấy Tô Vạn Nhi giọng nói một lần nữa vọng lại:

"La Thái Thiên,tôi cần đi xuống giúp Khả Vân nấu bữa sáng,cậu có thể ở đây giúp nàng xúc cháo được không. Đừng bảo cậu muốn nàng tự súc nhá,cậu thế mà biết thương thế của nàng a."

Không để La Thái Thiên trả lời,Tô Vạn Nhi đã đi ra,kéo La Thái Thiên vào trong rồi đi ra ngoài đóng cửa lại.

La Thái Thiên thở dài bắt đầu ngồi xuống cầm bát cháo lên nhìn Lê Huyền Trang,cảm nhận ánh mắt của hắn,Lê Huyền Trang cúi đầu có chút xấu hổ. Cô thế nhưng biết là hôm qua vì khâu vết thương cho cô,Lê Huyền Trang từ trên xuống dưới bị nhìn hết không xót một chỗ.

Bầu không khí ngượng ngùng thì La Thái Thiên bắt đầu xúc cháo. Đây là lần đầu tiên La Thái Thiên xúc cháo cho một nữ tử,dù việc này sẽ không làm khó được hắn nhưng dù sao cũng có chút ngượng ngùng. La Thái Thiên vừa xúc cháo vừa thổi rồi đưa lên miệng cho Lê Huyền Trang ăn.

Lê Huyền Trang vừa ăn vừa nhìn khuôn mặt ôn nhu và anh tuấn của La Thái Thiên tim nàng cứ đập rộn lên. Nhớ lại những lần nàng tuyệt vọng nhất thì La Thái Thiên cũng sẽ xuất hiện,bất chi bất giác La Thái Thiên đã chiếm được một phần trái tim thiếu nữ của nàng.

Cảm giác ánh mắt Lê Huyền Trang đang đắm đuối nhìn mình,La Thái Thiên không biết gì hỏi cô:

"Uy,trên mặt tôi có gì nha?"

Giật mình,Lê Huyền Trang cúi đầu xuống xấu hổ nói bé:

"Không có gì"

Có chút không hiểu được La Thái Thiên tiếp tục xúc cháo cho Lê Huyền Trang,bất chợt cô hỏi anh một câu:

"La Thái Thiên,tôi có đẹp không?"

La Thái Thiên không biết sao nàng lại đột nhiên hỏi câu này,lại nhớ lại cảnh hôm qua khâu vết thương cho cô,thật lòng nói.

"Đẹp,rất đẹp."

Nghe La Thái Thiên trả lời,Lê Huyền Trang cảm thấy một trận ngọt ngào trong lòng nhưng mà rất nhanh liền hết lại nói tiếp:

"Nhưng trên người tôi có nhiều vết thương thế này,sau này sẽ biến thành sẹo,liệu có còn đẹp hay không."

"Cô đẹp hay xấu không hiễn trên khuôn mặt hay thân thể cô,mà là ở phần nội tâm,cô là một cô gái tốt,tôi xin lỗi khi hôm đó kéo cô ra ngoài." La Thái Thiên thở dài vẫn tiếp tục xúc cháo cho cô.

"Thế tôi tốt vậy anh có thích tôi không?" Lê Huyền Trang tiếng bé lí nhí nói tiếp.

Nhưng với tu vi của La Thái Thiên sao lại không nghe được chứ,nhưng mà hắn quyết định trầm lặng. Vẫn một mực xúc cháo cho nàng.

Khuôn mặt chờ mong của Lê Huyền Trang thấy La Thái Thiên im lạng cũng ảm đạm xuống.

La Thái Thiên cũng không biết hắn có thích Lê Huyền Trang không nữa. Đêm qua hắn năm trên bãi cỏ chợt nghĩ về cuộc đời của mình. La Thái Thiên cũng đã quyết định sẽ sống cho mình nhiều hơn,một đường đi lên không lặp lại những tiếc nuối đời trước. Nhưng hôm nay,khi nghe được câu hỏi của cô,La Thái Thiên vẫn còn băn khoăn không biết trả lời.

"Tôi xin lỗi,cô là một cô gái tốt,không phải là tôi không muốn cô. Mà là tôi có lí do không thể bản thân thích cô được,rôi cũng không phải dạng người tốt gì cả,cô vẫn nên là đi thích người khác đi." La Thái Thiên thở dài,không biết quyết định của mình là đúng không nữa cậu không để cô trả lời,nói xong rồi cũng là lúc cháo trong bát đã hết,cậu rời đi.

Đi xuống tầng,chỉ thấy mọi người đã tụ tập đông đủ La Thái Thiên đứng lên nhìn về phía mọi người và nói:

"Mọi người tốt,sáng nay chúng ta sẽ ra siêu thị gần đây để đi kiếm chút lương thực cũng với đồ dùng thiết yếu. Mọi người có năm phút để chuẩn bị đồ dùng để đi. Khả Vân và Tô Vạn Nhi ở lại chăm sóc cho Lê Huyền Trang

Bạn đang đọc Thánh Đế Trùng Sinh Tại Mạt Thế sáng tác bởi VnDungHoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VnDungHoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.