Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Hồn Thức Tỉnh, Cổ Băng Thần Phượng!

Tiểu thuyết gốc · 1829 chữ

Chương 7: Nguyên Hồn thức tỉnh, Cổ Băng Thần Phượng.

Nhận được câu trả lời của Khanh, Thiện trong lòng càng thêm khẳng định chuyện này nhất định không đơn giản, Âu Dương lão sư quả thực quá thần bí.

Thật sâu nhìn lấy bóng lưng Âu Dương Phi, Thiện lắc đầu cũng không tiếp tục suy nghĩ, một ngày nào đó có lẽ sẽ biết mà thôi cho nên không tiếp tục xoán suýt làm gì!

"Đi thôi!"

Hắn vỗ nhẹ bàn tay lên hông to con thấp giọng nói.

Không bao lâu bốn người bọn họ dừng ngay tại vị trí trung tâm năm thanh trụ sắt khổng lồ.

Âu Dương Phi xoay người lại hai tay chắp sau lưng hờ hững nhìn lấy ba người bọn họ lạnh nhạt mở miệng nói.

"Tại phía dưới vị trí các ngươi đang đứng được gọi là Tỉnh Hồn Đài, xung quanh năm thanh ngũ sắc thiết trụ chính là Nguyên Tố Cổ Bi, bọn chúng được kết nối với nhau bằng Thiên Hồn Ma Trận, mục đích duy nhất chính là giúp Tinh Hồn Sư đẩy nhanh quá trình thức tỉnh Nguyên Hồn, tăng tỷ lệ xuất hiện Đỉnh Cấp Nguyên Hồn và hạn chế rủi ro trong quá trình thức tỉnh. "

" Nhưng...bất kỳ thứ sức mạnh nào cũng đều có cái giá của nó... Tỉnh Hồn Đài cũng không ngoại lệ, người thức tỉnh sẽ như bị vạn kiếm xuyên tâm đau đớn tột cùng, kẻ gắng gượng qua được sẽ nhất phi trùng thiên, không vượt qua nổi thì kiếp này coi như bỏ, mười người đứng lên Tỉnh Hồn Đài chỉ ba người duy nhất còn sống mà rời khỏi, đây chính là lý do mà nơi đây chân chính trở thành học viện cấm địa! "

"Thế nào? Sợ hãi sao?"

Âu Dương Phi trên khuôn mặt treo lấy nụ cười nghiền ngẫm nhìn ba người bọn họ.

Lúc này phía dưới Thiện vẻ mặt bất ngờ nhìn xung quanh năm thanh to lớn Nguyên Tố Cổ Bi.

Mẹ nó thật không ngờ lại là thứ này, toàn bộ thế giới chỉ có duy nhất mười thanh mà thôi, thế mà học viện lại sở hữu một lần năm thanh? Đang đùa ta sao? Người khác có thể không biết thứ này là gì nhưng hắn lại làm sao không biết a!

Nhà hắn vốn là gia tộc thượng lưu số một số hai, bên trong ẩn chứa cổ sách tri thức số lượng là vô số kể, một lần hắn vô tình đọc qua giới thiệu về thứ này cho nên hắn biết Nguyên Tố Cổ Bia lai lịch.

Từ theo Diệt Thế Kỷ Nguyên bắt đầu, trên Trái Đất lúc này không biết nguyên do xuất hiện mười kiện thần bí chi vật, mỗi kiện đều sở hữu cho mình riêng biệt một loại sức mạnh hủy thiên diệt địa khác nhau, kẻ sở hữu chúng nó chẳng khác gì đã một chân bước lên Đế Vị chứng lấy Thần Tọa, ngạo thế một đời, chúng được mệnh danh là Thập Đại Diệt Thế Chi Binh.

Mà trước mắt Nguyên Tố Cổ Bia chính là Diệt Thế Chi Binh một trong.

Cổ Bia tổng cộng có tất cả mười thanh tượng trưng cho mười loại nguyên tố: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Băng, Lôi, Phong, Hắc Ám, Ánh Sáng, tương đương với mười loại màu sắc: Đỏ, Cam, Vàng, Lục, Thanh, Lam, Tử, Hồng, Hắc, Bạch.

Nghe nói tập hợp đủ bộ mười thanh Nguyên Tố Cổ Bia sẽ chân chính thấy được hình thái và sức mạnh thật sự của nó, nhưng đến biện tại vẫn chưa một ai có thể làm được điều này, cho nên nó cũng chỉ là lời đồn trong truyền thuyết mà vẫn chưa được chứng thực.

Hắn trước mắt vậy mà nhìn thấy được một lần năm thanh, thử hỏi làm sao không kích động a?

" Quả thật là nó! Nếu thật sự như thế thì ta thật muốn thử xem lời đồn truyền thuyết là thật hay giả. "

Thiện nhìn lấy Nguyên Tố Cổ Bia nét mặt kích động lẩm bẩm.

Bên cạnh Việt Bảo và Khanh đều mờ mịt nhìn lấy hắn.

Nhưng chỉ khoảnh khắc, cả ba bị âm thanh của Âu Dương lão sư kéo về lại hiện thực.

Ba người bọn hắn lúc này nhìn phía trước mắt lão sư vẻ mặt nghiền ngẫm chờ đợi bọn bọn họ câu trả lời.

Đúng vậy, như Âu Dương lão sư nói, không có sức mạnh nào là không cần trả giá, muốn đứng ở đỉnh cao thì phải dám đi con đường mà kẻ khác không dám đi, muốn trở nên mạnh mẽ thì phải dám làm việc mà kẻ khác không dám làm, một bước chân chỉ cần do dự hay sợ hãi rất có khả năng tự thân chôn vùi vĩnh viễn!

Nghĩ kỹ càng, ba người lúc này ánh mắt biến đến kiên định không chút do dự nhìn thằng vào mắt Âu Dương Phi, chỉ thấy lúc này, bên trong đôi mắt của bọn hắn hừng hực lên ngọn lửa khát vọng, ngọn lửa ý chí của một kẻ mạnh thực sự!

Đời người chỉ có một lần, nếu cứ sợ hãi không có lý tưởng thì chẳng phải sống uổng kiếp này?

Không thành công thì thành nhân vậy!

"Hahahaha....."

Âu Dương Phi nhướng mày nhìn ba người, đột nhiên hắn không hiểu cười lớn, tiếng cười tựa như sấm chớp oanh động toàn bộ cấm địa.

"Hahaha...Quả thật là thú vị...thật sự thú vị..."

"Các ngươi cũng rất dũng cảm, nhưng dũng cảm không đồng nghĩa với may mắn, đã các ngươi đều không có ý nghĩ lui ra thì hiện tại Nguyên Hồn thức tỉnh có thể chính thức bắt đầu!"

Âu Dương Phi thân ảnh quỷ dị biến mất khỏi vị trí trung tâm xuất hiện phía trên đỉnh một thanh bạch sắc thiết trụ, chỉ để phía dưới còn lại vẻ mặt mờ mịt ba người.

Hắn hai tay bắt đầu tốc độ cao kết ấn, xung quanh năm khối cổ bia phát ra ánh sáng rực rỡ, bên trên mặt đất hoa văn ma pháp cũng như sống lại, tầng tầng xoay tròn không có quy luật, chớp mắt một bức đồ án ngôi sao năm cánh khổng lồ hiển hiện.

Xung quanh Tỉnh Hồn Đài vô biên cuồn cuộn năng lượng bắt đầu điên cuồng tụ hội đến phía trung tâm ma trận, từng luồng khí tức khủng bố như muốn nghiền nát toàn bộ, ma sát lẫn nhau tạo thành một vòng năng lượng lốc xoáy khổng lồ.

Khai Nguyên Ma Hồn Trận!

Mở!

Lúc này, tại phía dưới vị trí trung tâm Tỉnh Hồn Đài ba người sắc mặt trắng bệch, mồ hồi trên người đổ xuống như mưa, bọn hắn ánh mắt đỏ ngầu, hàm răng cắn chặt nhẫn nhịn lấy từng tia đau đớn theo từng đợt năng lượng thủy triều tàn sát mỗi một tế bào bên trong cơ thể.

Mỗi một giây, mỗi một khắc thống khổ cảm nhận ngày càng rõ ràng, ngày càng theo cấp số nhân mà gia tăng.

Bên trong toàn bộ mạch máu đều như muốn nổ tung, huyết mạch bọn bắn cũng theo năng lượng triều tịch cưỡng ép kích phát mà dần trở nên càng thêm tinh túy.

Thời gian không nhanh không chậm, bọn họ đã kiên trì qua được gần ba mươi phút.

Thời điểm mấu chốt cũng chính là giờ khắc này, để đến một bước cuối cùng đã không dễ dàng, nhưng tất cả chỉ đều là công dã tràng nếu như cánh cửa phút ba mươi vẫn không cách nào vượt qua nổi.

Tí tách

Thiện trên mặt mồ hôi nhễ nhãi rơi xuống như mưa, mồ hôi vừa tiếp xúc mặt đất lập tức theo sức nóng từ lực ma sát năng lượng bốc hơi thành sương trắng.

Tí tách.... Tí tách....

Không biết lại là tiếng mồ hôi của hắn đang rơi hay là tiếng thời gian đang từng giây trôi qua?

Hắn quả thực đã đến giới hạn, hắn không biết mình đã trải qua bao lâu thời gian, hắn không biết, hắn chỉ biết duy nhất một điều đó là sự đau đớn giày vò chưa bao giờ dừng lại cho đến thời khắc này.

Ý thức bên trong đầu của Thiện cũng đã trở nên vô cùng mơ hồ, hắn chỉ còn duy nhất một thứ đó là tín niệm, là sự chấp nhất của hắn, hắn muốn mạnh hơn nữa, hắn muốn đứng ở đỉnh cao của thế giới này để có thể nhìn đến xa hơn toàn bộ vũ trụ bên ngoài.

Nếu là trước kia có lẽ hắn sẽ không có suy nghĩ như thế này, nhưng từ lúc hắn gặp Khanh, hắn bại trận, hắn gặp Bảo, hắn bị nghiền ép, những thứ này đã vô tình thay đổi hắn một cách vô tri vô giác, hắn có lý tưởng hơn, hắn muốn chứng minh rằng hắn vẫn là một thiên tài, chính tay hắn sẽ đánh bại tất cả, không ai có thể cản nổi hắn!

Aaaaaaaa

Theo chấp nhất càng lúc càng lớn mạnh, ở biên giới sắp sụp đổ hắn như đang có nguồn sức mạnh gì sắp bắt đầu thức tỉnh, từng luồn khí tức băng hàn theo toàn thân hắn bộc phát ra, toàn bộ không gian đều muốn kết băng, hắn lúc này bộ dáng vô cùng quỷ dị, mái tóc đen nhánh lúc này đã không hiểu chuyển sang lam sắc bồng bềnh theo năng lượng triều tịch trôi nổi bên trong không khí, phía dưới đôi mắt cũng không ngoại lệ phát sinh biến hóa kì dị, chỉ thấy bên trong đồng tử đã hình thành một bức lục giác đồ án màu xanh dương liên tục xoay tròn.

Thiện thống khổ gào thét lấy, hai tay nắm thành quyền đấm mạnh liên tục xuống phía dưới mặt đất như dã thú, toàn thân gân xanh nổi lên, khắp nơi năng lượng lưu động phát ra khủng bố hàn khí muốn xé rách toàn bộ cơ thể hắn.

Đến thời khắc mấu chốt, Thiện lại ngước mặt lên trời rống lớn, ánh mắt điên cuồng đã không còn ý thức, phía sau lưng hắn lúc này xuất hiện một con băng phượng khổng lồ cao mấy chục mét, hai cánh dang rộng như muốn che khuất cả bầu trời, nó cũng ngước đầu oanh minh báo hiệu rằng nó hiện tại chính thức quân lâm thiên hạ!

Bên trên đỉnh bạch sắc thiết trụ, Âu Dương Phi ánh mắt ngoài ý muốn nhìn lấy phía dưới Băng Phượng hư ảnh, chân mày cau lại, bờ môi mấp mấy lẩm bẩm.

"Lại là Cổ Băng Thần Phượng Nguyên Hồn"

"Thật thú vị."

Bạn đang đọc Thành Thần Ký! sáng tác bởi wookie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wookie
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.