Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2056 chữ

Tôi đang đợi Bạch Yên mang nước cho mình nhưng có vẻ cô ấy đang mải nói chuyện với đại kình địch của tôi, như thế này không ổn, tôi đã rất tức tối đi vào ghế ngồi.

Nha Sida ném cho tôi 1 chai nước ánh mắt đê tiện mà nói

-Sao rồi, nữ thần của mày không thèm đếm xỉa gì đến mày à?

Tôi hậm hực nhìn vào vô định, đôi lông mày nhíu lại

-Tao đây không cần

Đám bạn lại ùa vào chóc phá rồi cười khanh khách tình cảnh lúc đó vừa giận lại vừa tức cười.

Mãi một lúc sau Bạch Yên mới đi đến đưa cho tôi chai nước đã vơi một nửa

-Này cho cậu, xin lỗi nhé ban nãy bạn tớ không biết đã uống mất một ít

Tôi phẫn nộ thật đấy nhưng bình thường vốn dĩ đã được bố mẹ tôi luyện cho gương mặt vô cảm thành ra không bộc lộ cảm xúc ra ngoài, tôi nhận lấy với 1 thái độ lồi lõm

-Cám ơn

Có vẻ Bạch Yên không chú ý đến thái độ ấy mà lon ton chạy đi ngay, hóa ra là chạy lại với Mạnh Khởi, con thằng đó lại ném cho tôi một ánh nhìn trêu ngươi.

Một lúc sau đến trận đấu của lớp H và lớp E tức là lớp của thằng nhãi Mạnh Khởi, tôi rất chăm chú đứng xem mong sao lớp E có thể thắng để tôi có cơ hội đích thân hạ gục hắn.

Mạnh Khởi đúng là một con quái vật, không những dunk tốt mà chuyền và ném 3 điểm cũng đều ổn cả, cuối cùng lớp E cũng chiến thắng với điểm số áp đảo 111 – 32, đúng là hủy diệt tinh thần cũng như thể lực đối phương, một mình Mạnh Khởi ghi đến hơn 70 điểm, có lẽ hắn sẽ chiếm luôn cái giải cầu thủ xuất sắc nhất.

Sau khi kết thúc trận đấu hắn lại giơ ngón tay giữa về phía tôi, không sao tôi có một sức chịu đựng phi phàm, không ai có thể khiêu khích tướng được.

Nhưng cái khiêu khích tôi chính là Bạch Yên lại xuất hiện và đưa cho Mạnh Khởi 1 chai nước nguyên lành, hay lắm Bạch Yên ạ, cậu đã sát muối vào lòng tớ rồi. Đám bạn tôi thấy vậy thì lại bá víu lấy tôi mà cười cợt, đúng là bọn anh em cây khế.

Phải hôm sau trận chung kết mới diễn ra, hôm nay dừng lại tại đây. Tôi hôm đó tôi quyết tâm đi ngủ sớm để lấy sức sáng mai có thể ra sân với 100% sức mạnh, thế nhưng không tài nào ngủ được, cứ nghĩ đến cách Bạch Yên đối xử với tên kia tốt hơn tôi thì tôi lại sôi máu.

Cuối cùng hôm sau tôi đến trường với tình trạng mất ngủ, 2 mắt thâm quầng. Đám bạn lại ùa vào hỏi thăm

- Sao nào, mày vẫn tức thằng đó à

- Sao mắt thâm thế, hôm qua mới quay tay à

Tôi gạt hết bọn nó ra ngồi xuống ghế thay giày

-Chúng mày im đi, chuẩn bị mà chơi cho tốt, để xem hôm nay đỉnh cấp bóng rổ đế vương tao đây

Phạm Ngọc Sơn lắc đầu nói

-Thôi ông im mẹ mồm đi, ông cứ chơi cho tốt cái thân ông đã

Mục Vô Thần vẫn là người hiểu chuyện, nó vỗ vai tôi

-Mày đã vào chơi thì chơi hết mình, đừng để những thứ khác phân tâm, kể cả hôm nay có thua thì mày vẫn còn bọn tao thua cùng

Tôi nhìn thẳng vào mắt Mục Vô Thần để chứng minh cho nó cái khí khái của đấng nam nhi

-Tao ổn, chúng ta cùng định thiên hạ này

Mục Vô Thần đứng dậy vô tay khích lệ đồng đội

-Chơi hết sức có thể, không cần phải thắng, chỉ cần sau này nghĩ lại không phải hối tiếc

Cả đám chụm tay vào nhau hô thật lớn

-Con mẹ nó

Đoạn cả đám vào sân sẵn sàng thi đấu, tôi tuy nói là không để thứ khác phân tâm nhưng cũng vẫn để ý đến Bạch Yên xem cô ấy sẽ chọn ai để cổ vũ. Cuối cùng thì cũng thật là thất vọng khi người cô ấy chọn không phải tôi, cô ấy đang hướng mắt về phía Mạnh Khởi mà hô

-Cố lên Mạnh Khởi

Nguyên Thanh Nam mắng lớn làm tôi giật mình định thần lại

-Này, không được phân tâm

Trọng tài vừa tung bóng lên Mạnh Khởi và Mục Vô Thần đều nhảy lên tranh bóng, tuy nhiên Mạnh Khởi đã chiếm được, hắn chuyền lại cho số 5 bên kia rồi một mình xâm nhập vòng cấm, số 5 ném một cú chí mạng đến tận bảng rổ bên tôi, Mạnh Khởi bật nhảy chạm được bóng, Diệu Cường cùng Phạm Ngọc Sơn truy cản nhưng không được, Mạnh Khởi dunk một quả lấy ngay 2 điểm khi mà đồng hồ còn chứ đếm đến 2 giây.

Hắn chạy qua chỗ tôi lè lưỡi ra trêu ngươi, hắn vừa quay lưng đi thì bốp một tiếng, bảng rổ bên hắn cũng rung lên, tất cả ồ lên, Mạnh Khởi quay lại bắt gặp ngay hai đạo thanh quang của tôi, khi đó tôi đang đứng ở vạch giữa sân. Tỷ số 3-2 tôi là kẻ ghi bàn.

Mạnh Khởi bỏ cái bộ mặt giễu cợt ban nãy thay vào đó hắn bật chế độ nghiêm túc và chơi một cách đàng hoàng. Hắn một mình cầm bóng vượt qua cả bọn dunk liên tiếp 2 quả, không ai bên tôi có thể truy quét được. Mục Vô Thần ra hiệu hội ý.

-Hắn quá bá, bây giờ chúng ta khô g thể cứ truy cản như thế mãi phải chơi đôi công, nếu hắn ghi 1 quả dunk thì Thanh Phong sẽ ghi 1 quả 3 điểm, như vậy ta vẫn có lợi thế hơn

Làm theo kế hoạch chúng tôi thả cho Mạnh Khởi thích làm gì thì làm nhưng sau mỗi lần hắn dunk thì tôi lại phản công bằng những pha 3 điểm. Sau 5 lần như vậy bên đối phương phải xin hội ý. Tôi nói

-Tỷ số là 12- 18, bọn chúng chắc chắn sẽ cho 2 thằng kèm tao, bây giờ phải đổi hướng tấn công khác, Phạm Ngọc Sơn mày dùng chiêu bẻ khớp huyền thoại rồi chuyền cho Mục Vô Thần dunk để sốc lại tinh thần

Quả nhiên như tôi dự đoán đối phương cho 2 người theo kèm tôi làm tôi hoàn toàn không di chuyển được nhưng tất cả đã nằm trong kế hoạch. Ngoài tôi ra Phạm Ngọc Sơn có thể nó là ném 3 điểm khá tốt, chỉ có điều không xa bằng tôi, ngoài vòng 3 điểm có thể đạt chỉ số 70%. Nó còn có con mắt đế vương giống như Akashi nữa, thực ra cũng không có gì đặc biệt, chẳng qua mắt của nó không hề lay động làm đối phương không biết tiếp theo nó sẽ làm gì và kĩ thuật đảo bóng của Phạm Ngọc Sơn cũng rất điêu luyện , nó thường xuyên đảo bóng bẻ sườn hay bẻ mắt cá làm cho kẻ địch mất thăng bằng mà ngã.

Phạm Ngọc Sơn lừa bóng qua Mạnh Khởi rồi chuyền bóng đến tận rổ cho Mục Vô Thần dunk, có lúc nó sẽ đứng ngoài vòng 3 điểm để ném. Cứ mỗi lần Mạnh Khởi ghi điểm thì chúng tôi lại thực hiện kế hoạch đó làm khoảng cách điểm 2 bên ngày càng xa. Đến hết hiệp 1 tỷ số là 25 – 18.

Chúng tôi nghỉ giữa hiệp 2 phút, Bạch Yên đưa nước cho Mạnh Khởi ngay trước mặt tôi, hắn thì vẫn dùng chiêu khích tướng ấy thế nhưng tôi ra chiều không quan tâm.

Vào hiệp 2 đối phương đổi chiến thuật, Mạnh Khởi trực tiếp đối đầu với tôi, không rõ kế hoạch của bọn chúng là gì nhưng chắc chắn tôi phải chiến thắng.

Vậy nhưng suy nghĩ của tôi sớm bị dập tắt khi mà Mạnh Khởi liên lục ngăn cản tôi ném 3 điểm, tôi tung ra 5 6 cú ném nhưng một là bị block hai là ném trượt chưa trúng được quả nào. Mạnh Khởi lại buông lời khiêu khích

-Thế nào chơi kém vậy bảo sao Bạch Yên không thèm nhòm ngó tới

Tự nhiên thằng này nhắc đến Bạch Yên lại làm tôi sôi máu, nhưng chẳng thể làm gì, tôi chạy chỗ hắn lại theo rất sát, tôi ném bóng hắn lại truy cản cứ đi theo mà lải nhải mấy câu liên quan đến Bạch Yên, đúng là dai như đỉa, khiến cho tôi phân tâm không thể nào ném trúng lại còn bị mất bóng. Cuối cùng hết hiệp 2 chúng tôi bị lội ngược điểm 29 – 32.

Nguyên Thanh Nam trách tôi

-Chơi đồng đội lên, sao mày cứ khư khư quả bóng, không biết chuyền cho bọn tao à

Tôi cúi đầu nhận lỗi, mồ hôi rơi đầy trên mặt đất

-Ok xin lỗi lần sau làm lại vậy

Nha Sida bênh

-Thôi nào, thằng Mạnh Khởi bên kia nói gì với nó nên nó mới phân tâm

Sau một lúc hội ý mọi người quyết định cho tôi nghỉ ngơi, Vũ Đình Thành sẽ chơi hiệp tiếp theo. Tôi thở dài nhìn anh em chinh chiến, bản thân lại tự dằn vặt tại vì mình nên đội bóng đã bị lật ngược thế cờ.

Lúc đó tự nhiên có một bàn tay đặt lên vai tôi, đó là Bạch Yên, tôi thấy Bạch Yên đến thì có chút an tâm

-Cậu có mệt không, uống chút nước đi

Bạch Yên đưa cho tôi chai nước, tôi không biết phải nói gì chỉ là nhận lấy cầm khư khư ở tay cũng không dám uống. Bạch Yên lại nói

-Sao tự nhiên ban nãy cậu lại ném trượt nhiều như vậy

Tôi có nên nói chuyện bị Mạnh Khởi chơi trò khích tướng không nhỉ, nghĩ đi nghĩ lại tôi quyết định không nói ra chỉ đáp lại

-Chắc do tớ thiếu nước nên hơi mất sức

Bạch Yên tự nhiên đấm vai cho tôi

-Để tớ giúp cho

Bàn tay êm ái ấy thật là khiến tôi thoải mái, thi đấu nãy giờ đã làm các múi cơ của tôi căng cứng không còn muốn nhúc nhích nữa, bây giờ có Bạch Yên giúp thư giãn thì hiệp 4 tôi có thể tiếp tục thi đấu được rồi.

Trong lòng tôi khi đó vẫn ngập ngừng một câu hỏi mà đáng ra tôi không nên nói cho Bạch Yên nghe

-Cậu muốn tớ hay Mạnh Khởi sẽ thắng trận đấu này

Tôi bất giác nói ra suy nghĩ ấy và câu trả lời đã khiến tôi phải thất vọng. Bạch Yên không mảy may suy nghĩ mà trả lời rằng đó chính là Mạnh Khởi. Tôi biết Bạch Yên là người đơn giản không hề suy nghĩ gì, có điều sự thật thì mất lòng câu trả lời đó đã khiến tôi của ngày hôm đó bị đẩy xuống một hố sâu muôn trượng. Sau này nghĩ lại mình thật là ấu trĩ, hai người họ đã quen với nhau bao lâu như vậy thử hỏi một người mới như tôi sao có thể so sánh được, nếu là tôi của bây giờ chắc chắn sẽ đón nhận câu trả lời đó bằng một nụ cười.

Kết thúc hiệp 3 chúng tôi có 2 mối lo, thứ nhất tỷ số bây giờ là 35-50 nghiêng về bên kia, còn thứ 2 có vẻ trung phong Mục Vô Thần đã mắc một chấn thương mắt cá khiến cho hiệp 4 không thể thi đấu. Bản thân tôi tâm lí không ổn định nên Nguyễn Quang Hùng sẽ thay cho Mục Vô Thần. Chúng tôi chỉ có 2 phút để quyết định chiến thuật thi đấu tiếp theo nhưng ai cũng mệt lử không thể nào mà cho ý kiến đúng đắn được.

Bạn đang đọc Thanh Xuân Tản Mạn sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.