Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21

Phiên bản Dịch · 2645 chữ

editor : gianganhtuyet

Đại đội sản xuất Dương Trạch Tử có đại sự xảy ra , một đại sự lớn!

Nông thôn vào những năm 1970 , sự sống chết của trâu cày chính là đại sự lớn !

Đại đội sản xuất Dương Trạch Tử có một con trâu , đột nhiên ngã xuống đất run rẩy trong khi Lương Cao Tử đang cày ruộng , nằm trên mặt đất trừng mắt thở dốc , Lương Cao Tử sợ tới mức hoang mang lo sợ.

Truyện này quá lớn , hắn cậu hai cũng không có biện pháp gì , vì vậy người có mặt mũi trong thôn liên tiếp đều bị mời đến hiện trường phát hiện vụ án , chuyện này thậm chí còn king động đếm một số trưởng bối hơn 80 tuổi trong thôn , người đi một đám lại một đám, nhưng là trâu cày trong đất không có cho bất luận kẻ nào mặt mũi , không tới một ngày , ngay tại trong đất nhắm hai mắt lại.

Liên tiếp hai ngày, nhóm lãnh đạo của đại đội sản xuất đều là vẻ mặt nghiêm túc , cảnh tượng vội vàng đi tới địa điểm phát sinh vụ án và phòng hoạt động của đại hội trong thôn.

Toàn bộ Dương Trạch Tử cực kỳ nghiêm túc.

Trâu cày là một trong những tài sản quan trọng nhất của đại đội sản xuất , nói là điểm chí mạng của Dương Trạch Tử cũng không đủ . Hiện tại Dương Trạch Tử vẫn còn ở thời kỳ canh tác lạc hậu , trâu cày là công cụ sản xuất quan trọng nhất , đặc biệt là vào thời kỳ cày bừa quan trọng như mùa xuân , có thể trợ giúp mọi người cày cấy , cày ruộng , tầm quan trọng của nó , còn lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ một lao động trưởng thành nào trong thôn!

Đại đội sản xuất Dương Trạch Tử tổng cộng có 6 đầu trâu cày , hiện tại số lượng chợt giảm xuống còn 5 đầu , đây tuyệt đối là đại sự . Mà trâu cày cố tình chết ở trong tay Lương Cao Tử, bởi vậy đồng chí Lương Cao Tử đã bị thất hồn lạc phách , đêm không thể say giấc . Lương gia bận túi bụi vì chuyện trâu cày chết , nên tự nhiên không quan tâm đến việc đưa bữa sáng sang cho Ôn Hân cùng với gọi Ôn Hân tới kết nhóm , Ôn Hân đương nhiên thức thời cũng không có vội vàng làm cho gia đình người ta thêm phiền toái.

Dân quê đối với trâu cày là có cảm tình , loại cảm tình này , không thua gì cảm tình của dân quê đối với đất và người con dâu của mình . Ba mẫu đất , hai đầu trâu , lò sưởi đặt gần đầu giường vợ con nóng! Những câu này nói lên cuộc sống trong mơ của người Dương Trạch Tử , cũng cường điệu rõ ràng vị trí của trâu cày trong lòng mọi người .

Nhưng nhóm thanh niên trí thức lại không hiểu loại cảm tình này , các thôn dân Dương Trạch Tử vội vàng với sự tình trâu cày, ngược lại nhóm thanh niên trí thức lại nhẹ nhàng .

Chiều hôm đó , đội trưởng Triệu triệu tập tất cả các lớn nhỏ tai to mặt lớn trong đội mở họp để công việc nghiên cứu giải quyết tốt hậu quả cái chết của trâu cày , kỳ thật nói đến công việc này cũng chính là giết trâu phân thịt . Nhưng tầm quan trọng của chuyện này lại vượt xa việc cày bừa vụ xuân , lãnh đạo lớn nhỏ trong thôn đều phải tham dự hội nghị , bởi vậy tiểu dân chúng phía dưới cũng được nghỉ nửa ngày.

Không dễ được nghỉ ngơi nửa ngày , nhóm thanh niên trí thức đều gấp không chờ nổi cầm phiếu chuyển tiền đi bưu cục trên thị trấn rút tiền , thuận tiện ăn một bữa no nê . Ôn Hân không đi , cô không nóng nảy dùng tiền , chỉ đem thư đã viết tốt cho nhà , nhờ Lưu Du Du gửi đi , chính mình thì ở nhà chuẩn bị làm bánh táo ngọt.

Lần trước tiểu hắc tử ở trước mặt cô bại lộ bản tính tham ăn của chính mình , Ôn Hân vẫn luôn nhớ trong lòng , lúc ấy nói sẽ làm cho người nhà hắn ăn , chẳng qua gần đây vẫn luôn không có thời gian , trước mắt vừa lúc trống không , làm bánh táo cũng không tốn bao nhiêu, nhóm thanh niên trí thức đều không ở đây , Ôn Hân vừa vặn chiếm lấy phòng bếp . Sau khi làm xong bánh táo ngọt nóng hổi, bưng nồi ra cửa .

Nhà tiểu hắc tử Ôn Hân chưa từng đi qua , bất quá Dương Trạch Tử không lớn , Ôn Hân dọc theo con đường nhỏ trong thôn , rời đi hai bước , vừa hay nhìn thấy cô gái nhỏ trước lúc cô té xỉu đã cho đường ăn , cô gái nhỏ hiển nhiên là vẫn nhớ rõ cô , gặp Ôn Hân vẫy tay chào , liền đi qua .

" Bạn nhỏ , em có biết nhà của tiểu hắc tử ở đâu không ?"

Cô gái nhỏ chớp chớp hai mắt nhìn Ôn Hân , cái gì cũng chưa nói , xoay người nhanh như chớp bỏ chạy .

Ôn Hân há hốc mồm nhìn cô gái nhỏ cứ như vậy chạy đi , đứa nhỏ này , như thế nào có thể không quen cô.

Bên cạnh có mấy đứa trẻ đang chơi đùa , Ôn Hân đang định chuẩn bị tìm những đứa trẻ khác hỏi thăm , mới vừa xoay người liền nhìn thấy tiểu hắc tử ở đằng xa lao ra như một cơn gió , vui vẻ gọi :" chị Ôn Hân ‐ "

Nhìn kỹ , đằng sau còn đi theo một con nhỏ theo đuôi , chính là cô gái nhỏ vừa rồi , nguyên lai là không nói tiếng nào đi tìm người .

" Chị , chị tìm em ? " tiểu hắc tử nhếch miệng cười , trải qua mấy lần tiếp xúc , tiểu hắc tử nghiễm nhiên đã đem Ôn Hân làm người một nhà .

Ôn Hân hướng hắn nháy mắt mấy cái ,trước mắt vạch ra cái chậu :" Nhìn xem đây là cái gì ?"

" Bánh táo ngọt ! " chung quanh đều là mùi thơm bánh táo ngọt .

" Đi thôi , chúng ta cùng nhau đi nhà em ăn . " Lần trước ở bệnh viện cô nghe Triệu Thắng Quân đã từng nói qua tình huống trong nhà tiểu hắc tử , kỳ thật vẫn luôn muốn tìm cơ hội đến xem , trước mắt vừa lúc có một cơ hội.

Ôn Hân cười nhìn tiểu hắc tử trố mắt:" Thế nào , không cho đi ? "

Tiểu hắc tử sờ sờ cái ót , mặt đỏ rần :" Sao có thể chứ . "

Ôn Hân nhìn cô gái nhỏ sau lưng tiểu hắc tử không ngừng thăm dò :" Đây là em gái em a..."

Tiểu hắc tử kéo em gái của mình ra từ phía sau giới thiệu:" Đây là em gái em , mọi người đều kêu em ấy là tiểu hắc muội . "

Ôn Hân cười cười :" Nguyên lai em chính là tiểu hắc muội nha ! " hắc muội sợ hãi nhìn Ôn Hân , mắt to chớp chớp , nhưng lại không có mở miệng.

Tiểu hắc tử lôi kéo tay em gái hắn , thần sắc thẹn thùng:" Em ...em ấy là người câm , sẽ không nói chuyện . "

Ôn Hân vốn xoay người chuẩn bị cùng hắc muội chào hỏi , nghe xong tiểu hắc tử giới thiệu , sửng sốt một chút , lại nhìn tiểu hắc muội , ôn nhu sờ sờ đầu của em ấy :" Đi thôi , tiểu hắc muội, chúng ta đến nhà của em ăn bánh táo ngọt đi. "

Nhà tiểu hắc tử liền ở phía trước cách đó không xa , ở chính là phòng gạch mộc giống như thanh niên trí thức bọn họ , tường viện gạch mộc thấp thấp , trong sân là hai gian chính phòng , một gian bên ngoài một gian bên trong , bố cục tương tự như nhà Lương Cao tử , vào cửa cũng là một cái giường đất , chồng lại một chồng lỗ châu mai (1 )trên giường đắt , bất quá so với nhà Lương Cao Tử thấp không ít , vẫn là đã được vá lại , nhưng lại để cho Ôn Hân cảm thấy thoải mái một chút là , từ trong ra ngoài quét dọn vô cùng sạch sẽ .

( 1) Lỗ châu mai : là một khe hở nhưng không quá nhỏ , đủ có thể nhìn qua được .

" Mẹ , người đến nhà chúng ta . " tiểu hắc tử đi vào cửa hô , ngữ khí nghe thật vui vẻ.

" Là Thắng Quân đã đến oa , hôm nay vừa lúc..." người phụ nữ nói chuyện thân thiện , từ buồng trong thăm dò đi ra , nhưng là thời điểm nhìn đến Ôn Hân , ngây ngẩn cả người , lời nói cũng ngừng.

" Mẹ , đây chính là chị Ôn Hân mà con đã nói với mẹ. " tiểu hắc tử giới thiệu Ôn Hân cho mẹ mình .

Ôn Hân cười cười:" Thím , cháu tới đây ghé vào . "

Mẹ hắc tử phục hồi tinh thần lại , vội vàng lau tay nhiều lần trên tạp dề , nhìn thẳng Ôn Hân , có chút giật mình dường như , lại có chút không biết làm sao , luống cuống tay chân đi ra :" Cái kia ...cái kia , cháu đến đây thế nào không nói , cháu nhìn xem ở bên trong nhà hỗn loạn , Ôn thanh niên tri thức cháu ngồi , cháu ngồi , ai nha , cũng không có gì chiêu đãi , cháu chờ một chút , ta đi rót nước cho cháu. "

" Thím thím không vội , cháu chính là tới đây chơi thôi. "

Tiểu hắc tử hiểu chuyện kéo một băng ghế dài ở bên cạnh bàn :" chị Ôn Hân, chị ngồi ở đây. "

Ôn Hân nhìn thân ảnh ảnh mẹ hắc tử rối ren , lúc bà đi đường bả vai một cao một thấp , hiển nhiên một chân có vấn đề , Ôn Hân lập tức nhớ tới lời Triệu Thắng Quân nói , nói là mẹ của tiểu hắc tử không làm được việc nặng , nguyên lai là ý tứ này .

Ôn Hân đem nồi bánh táo ngọt đặt ở trên bàn bên cạnh , mẹ tiểu hắc tử từ buồng trong đi ra , cầm một cái ca tráng men mới , lại cầm phích nước nóng rót cho Ôn Hân .một chén nước ấm :" Ôn thanh niên tri thức, cháu uống nước , trong nhà chỉ có nước sôi để nguội, cái ca này bình thường chúng ta cũng không bỏ sử dụng , chưa bao giờ dùng qua , rửa rồi , sạch sẽ , cháu uống a . "

Đó là một ca tráng men màu trắng , mặt trên có mấy chữ màu đỏ vì nhân dân phục vụ , phía dưới còn ấn một hàng chữ nhỏ , kỷ niệm chiến dịch xxx

Mẹ hắc tử chẳng biết tại sao đặc biệt khẩn trương , xoa xoa hai tay , đứng ở bên cạnh :" Ai nha , Ôn thanh niên trí thức , cháu nhìn bên trong nhà này cái gì cũng không có , chiêu đãi không chu toàn , chiêu đãi không chu toàn. "

Mẹ hắc tử tuy rằng miếng vá đầy người , nhưng là nói chuyện làm việc còn rất có kết cấu , rót nước sôi để nguội vho cô , phải biết rằng cô tới Dương Trạch Tử thời gian cũng không ngắn , 99% mọi người đều uống nước lã , hiện tại ngay cả nhiều thanh niên trí thức đều bị đồng hóa , trong giếng đánh nước lên , đều là trực tiếp uống.

Ôn Hân nhìn cô ấy đứng đấy vì vậy cũng đứng lêm :" Thím , cháu làm chút bánh táo ngọt, lấy ra cho mọi người nếm thử. "

Bánh táo ngọt nóng hổi tỏa hương thơm ngào ngạt , cả phòng đều là hương vị táo đỏ đường đỏ , mẹ hắc tử nhìn chậu bánh táo này , cả buổi không nói ra lời .

Không khí trầm mặc trong mùi thơm táo đỏ , Ôn Hân không biết đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra , tiểu hắc tử kéo kéo quần áo mẹ mình :" Mẹ. "

Mẹ hắc tử phục hồi tinh thần lại , ngẩng đầu nhìn Ôn Hân , nói năng lộn xộn:" Ôn thanh niên tri thức , cái kia , đồ tốt như vậy , này ...cái này , làm cho ta sao nói , này sao có thể muốn. "

Ôn Hân cười cười, nhìn tiểu hắc tử bên cạnh :" Thím , ngày đó bề bộn tiểu hắc tử đã giúp cháu , ăn chút bánh táo không sợ gì. "

" Việc này bề bộn là hỗ trợ, , cháu có việc gọi hắn là được ! Còn khách khí như vậy làm gì được :" mẹ hắc tử co quắp nói.

" Chị Ôn Hân, chị hôm nay ăn cơm tại nhà của chúng ta oa , hôm nay mẹ em làm bánh bột ngô quả du , ăn ngon. "Tiểu hắc tử ngược lại so với mẹ hắn sáng sủa hào phóng hơn , nhiệt tình tiếp đón Ôn Hân.

Ôn Hân không đành lòng cự tuyệt mắt nhỏ sáng lóng lánh của tiểu hắc tử:" Thím , đủ ăn sao ?"

Mẹ hắc tử vừa vui mừng vừa lo sợ :" đủ ăn đủ ăn, nếu cháu không ghét bỏ , liền ..liền lưu lại ăn cơm. "

Mẹ hắc tử này thoạt nhìn là một người phụ nữ vô cùng chịu khó , mặc dù chân bị thọt , nhưng trong nhà lại rất sạch sẽ , thời điểm nấu cơm , Ôn Hân còn đặc biệt quan sát qua , cô ấy rửa tay .

Phần lớn phụ nữ Dương Trạch Tử có tính cách hào sảng , cùng mẹ Cao Tử đều là một loại hình , làm gì đều kêu kêu quát quát , ở trong phòng nói một câu , thanh âm lớn đứng ở bên ngoài giao lộ có thể nghe thấy . Nhưng mẹ hắc tử không phải , một bộ dáng sợ hãi khẩn trương , thái độ đối với Ôn Hân cũng rất kỳ quái , đứng ở bên cạnh , thoạt nhìn rất... hèn mọn . Ôn Hân cũng không muốn nghĩ nhiều như vậy , một người phụ nữ chân què nam nhân đã chết , nhi tử đã chết , còn nuôi hai đứa trẻ , chắc hẳn cuộc sống cũng không dễ dàng.

Mẹ hắc tử động tác nhanh nhẹn bận việc ở phòng bếp , Ôin Hân muốn hỗ trợ nhưng bị mẹ hắc tử ngăn lại , cô ấy làm một món mà Ôn Hân chưa có ăn qua , bánh bột ngô quả du.

Tác giả có lời muốn nói : cầu hoa hoa , cầu cất chứa!

Bạn đang đọc Thập niên 70 tiểu ấm áp ( xuyên sách ) ( bản dịch) của Đường Đường Hải Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianganhtuyet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.