Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3

Phiên bản Dịch · 1885 chữ

editor : gianganhtuyet

Mặt trời lặn rải ánh vàng trên cánh đồng bát ngát , gió thổi vi vu , Ôn Hân đung đưa ngồi trên đống cỏ khô , chiêm ngưỡng những phiến đá mặt trời tắm mình trong buổi hoàng hôn , lòng cảm thấy bình yên vô cùng .

" Thanh niên trí thức tới rồi ---"

Dương Trạch Tử là một ngôi làng nhỏ , khép kín , thành phần nhân sự đơn giản , mỗi năm khi thanh niên trí  thức đến , cả làng sẽ sôi động hẳn lên . Thấy xe lừa đã đến , một vài chàng trai hô lớn quay trở về báo tin . Khi nhóm thanh niên trí thức trèo xuống từ đống cỏ khô , câc đội viên của đội sản xuất đã nhiệt tình vây xung quanh bọn họ giúp đỡ mang hành lý . Một nhóm đàn ông , đàn bà và trẻ em , chép tiếng phổ thông với giọng phương bắc , nói chuyện rôm rả ồn ào ,khung cảnh náo nhiệt như cưới vợ.

Đội trưởng Triệu đang bận rộn giới thiệu với họ về tình hình trong thôn , nhưng sau vài ngày ở trên tàu mệt nhọc , đầu óc đều rối bời , mơ màng nhất nhất gật đầu chào hỏi theo lời giới thiệu của đội trưởng Triệu .

" Đội trưởng Triệu ! Không phải đón một vài thanh niên trí thức sao . Sao lại tiếp đón 1 ít hí khúc . Hôm nay là dựng sân khấu hí khúc sao ? Vậy chúng ta trước tiên phải đến quảng trường chiếm một chỗ ngồi " có giọng nam sang sảng ở phía sau cách đó không xa vang lên , giọng nói vừa rơi xuống đã khiến cho các đội viên một trận cười to , họ chỉ chỉ trỏ trỏ vào đám người Ôn Hân .

Ôn Hân quay đầu nhìn 2 người bên cạnh , mắt kính nhỏ nhìn giống như người Châu Phi , chỉ nhìn sau mắt kính mới có thể thấy rõ làn da , khuôn mặt của Lưu Du Du vì khóc mà trở nên rất đẹp . Những năm 70 , vẫn chưa có con đường nào hoàn chỉnh và thông suốt , xe chở than chạy theo hiệu ứng karting , thân sau không có chỗ để tay nên ai cũng phải xách túi lưới , ôm hành lý vào người .Bên trong chiếc xe lăn lộn , nơi nào trên người cũng có màu đen của than đá , còn có cả rơm rạ dính trên đầu xe lừa .

Nhìn thấy nét mặt xấu hổ của nhóm thanh niên trí thức đội trưởng Triệu cau mày chỉ vào người thanh niên phía sau mà mắng mỏ : " Cút đi , cười thì cười , đám tiểu tử này cả ngày không có việc gì làm , nhất là cậu , chờ lão tứ trở về thu thập cậu "

Ôn Hân nhìn theo hướng mắng chửi của đội trưởng Triệu một vài thanh niên đứng hoặc ngồi trên một tảng đá lớn ở lối vào thôn , chỉ trỏ mỉm cười về phía các cô bên này . Mặt khác , những người trẻ tuổi này vẫn còn kiêng kị đối với đội trưởng Triệu , sau khi ông mắng chửi thì đều thu liễm lại một chút , chỉ có anh chàng ở giữa nhếch nhếch khéo môi lộ ra hàm rằng trắng đều tăm tắp , nụ cười khinh bỉ , đặc biệt khi đứng giữa vòng vây của đám lưu manh . Rõ ràng có vẻ như anh ta không hề để tâm đến lời đe dọa của cha mình.

Ôn Hân lắng nghe lời mắng chửi của đội trưởng Triệu và đoán rằng đây có phải là người đàn ông đầu tiên của Ôn Hân trong cuốn sách , Triệu Thắng Quân con trai út của đội trưởng Triệu.

" Vậy thì thanh niên trí thức Lục , cậu liền mang theo bọn họ đi ký túc xá đi " đội trưởng Triệu thổi bay băng nhóm hạng 2 trong thôn đi , nói với một nam thanh niên mặc áo sơ mi trắng bên cạnh.

" Yên tâm đi đội trưởng Triệu trên đường đi chú đã vất vả rồi . Chú về nghỉ ngơi sớm đi , tôi sẽ dẫn theo bọn họ đi qua đó là được " người áo trắng lịch sự cười nói .

Đội trưởng Triệu nhìn người thanh niên kia vừa lòng gật đầu , sau đó quay đầu rời đi , trời đã muộn những người dân xung quanh cười đùa rồi cũng bỏ đi .

Áo sơ mi trắng mang theo đồ của nhóm thanh niên trí thức mới tói , trông như một người anh trai ân cần : " Tôi tên là Lục Cường là đội trưởng nhóm thanh niên trí thức của đội sản xuất thứ ba ở thành phố Dương Sơn . Tôi cũng có thể coi như là anh cả của các bạn , hoan nghênh các bạn đến với Dương Trạch Tử , dọc theo đường đi đã mệt nhọc rồi .

Vừa nói xong , hạt đậu vàng nhỏ bé của Lưu Du Du lại lộ ra , vốn trên mặt còn có bụi than , lúc này còn có 2 vệt nước mắt màu trắng trông rất khổ sở .

Lục Cường này cũng là một nhân vật được nhiều người biết đến , anh ta là chồng thứ 2 của Ôn Hân trong tiểu thuyết , tuy nhiên nguyên tác lại tốn không ít giấy mực bởi vì Ôn Hân là nữ phụ mà Lục Cường này đã được nhắc đến khi giới thiệu kết cục của nữ phụ .

Nữ phụ cuối cùng cũng được trở về thành sau khi ly hôn với Triệu Thắng Quân , trở về thành thì gặp lại Lục Cường , hai người kết hôn , bất quá người này cũng không phải là thứ gì tốt , thực chất là lợi dụng mối quan hệ cha của nữ phụ để có công việc , thuận tiện ly hôn sau chưa đầy một năm chung sống .

Nữ phụ Ôn Hân vì trở về thành phố kết hôn với con trai út Triệu Thắng Quân của đội trưởng Triệu và Lục Cường kết hôn với con gái của chủ tịch kì cựu là Ôn Hân vì công việc . Đây được gọi là chu kỳ nhân quả .

Như cảm nhận được ánh mắt dò xét của Ôn Hân , Lục Cường quay đầu lại lộ ra một cái mỉm cười , Ôn Hân vội vàng nhắm mắt lại .

" Đừng khóc , các ngươi đều sắp trở thành mèo hoa nhỏ rồi này , nhìn lại khuôn mặt của mình đi , trở về tắm rửa cho sạch sẽ , trên đường mệt mỏi quá thì nghỉ ngơi cho thật tốt , mùa xuân cày bừa còn mấy ngày nữa , ngày mai chúng ta cùng đi trên trấn ăn một chút gì đó " Lục Cường ngữ khí nhẹ nhàng , an ủi ba người mới đến.

Mặc dù trong sách , nhân vật Lục Cường này được viết rất cặn bã nhưng lúc này trông anh ta rất hiền lành , được coi là người được săn đón nhiều nhất trong nhóm thanh niên trí thức . Lưu Du Du thời điểm muốn gục xuống cũng không quên si ngốc , ngẩng đầu nhìn anh ta khóc lóc càng thêm mảnh mai .

Lục Cường này tất hay nói một vài lời nói hào phóng lại khéo léo nên không có cảm giác xa lạ giữa đàn ông và phụ nữ , trong những năm 70 họ hận không thể cách nhau ra xa 2m . Khi Ôn Hân đi bộ từ lối vào thôn đến ký túc xá thanh niên trí thức , Ôn Hân đã từ trong miệng của anh ta đối với Dương Trạch Tử cũng có một chút ấn tượng chung . Ký túc xá hiện tại có 12 thanh niên trí thức , 4 phụ nữ và 8 nam giới . Mọi người đều đến từ khắp mọi nơi trên đất nước . Khi biết Lục Cường cũng là một thanh niên trí thức đến từ Thượng Hải , Lưu Du Du đã ngừng khóc , bắt đầu trò chuyện với người đồng hương đến từ Thượng Hải này .

Ký túc xá của thanh niên trí thức nằm cạnh phòng sinh hoạt của đại đội , cách tường viện hai cái sân dựa gần nhau , nam nữ thì tách ra nhưng chung quy thì vẫn giống nhau , đều là chung một phòng . Ôn Hân từ xa nhìn thấy hai tấm biểu ngữ phân biệt viết : " Các thanh niên trí thức cần phải đến nông thôn để tiếp nhận giáo dục bần nông và trung nông là đèu rất cần thiết ! " , " Nông thôn là một thế giới rộng lớn , ở nơi đó bạn có nhiều đất dụng võ "

Ký túc xá còn rất tồi tàn , kê 2 cái giường bằng gỗ bà 1 cái bàn không còn gì hơn . May mắn thay , mặc dù thô sơ nhưng đã được dọn dẹp trước và khá sạch sẽ .

" A ! Tan nát như vậy . Làm sao có thể sống ở đây ? " Lưu Du Du làm ầm í trước cửa ký túc xá .

" Nơi này không thể so được khi ở thành phố . Điều kiện chắc chắn khó khăn hơn , hiện tại nước ấm hẳn là còn có , các em trước hãy dùng chậu của chúng tôi đi , ngày mai các em đi lên thị trấn rồi mua " Lâm Tinh và Trương Thanh giúp đỡ Ôn Hân cùng Lưu Du Du đem đồ vật vào phòng , thuận tiện giới thiệu hoàn cảnh với các cô .

" Cảm ơn chị Lâm Tinh , chị Trương Thanh " Ôn Hân đối với hai vị nữ thanh niên trí thức lộ ra một cái mìm cười .

Lâm Tinhbkhoong khỏi bật cười : " Được rồi , trước tiên các em vẫn là đi rửa mặt sạch sẽ đi , bộ dáng hôm nay của các em như vậy cũng không trách được vừa mới vào thôn đã khiến cho đám tiểu tử kia cười "

Hai người nở nụ cười đi ra ngoài , Ôn Hân nghi hoặc vừa rồi cô ở trên xe tải rất cẩn thận , nhưng vừa lấy gương ra liền nhìn thấy một khuôn mặt mèo .

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy mình sau khi xuyên sách , cùng khuôn mặt trước kia lại có 7 phần tương tự nhưng vì ngoài đời bị bệnh dạ dày , suy dinh dưỡng khiến cho da mặt vàng vọt , gầy gò khi nhìn thấy mình trong gương lúc này trông khẻo mạnh bình thường thì trong lòng cô rất vui. Cô muốn hảo hảo sống thật tốt , giống như cô nhận xét nữ phụ , cho cô một cuộc sống ấm áp khi còn sống .

Tác giả có lời muốn nói : mời sưu tầm , cảm ơn các mỹ nhân đã ủng hộ , sao sao sao sao sao ---'

Bạn đang đọc Thập niên 70 tiểu ấm áp ( xuyên sách ) ( bản dịch) của Đường Đường Hải Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianganhtuyet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.