Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhẹ dạ

Phiên bản Dịch · 1293 chữ

Nhưng anh ta đã tìm đến nơi này, trong lòng Lục Mộc Tâm vẫn sinh ra một chút hy vọng xa vời.

Giang Bảo Quốc tới tìm cô bé và Lục Thủy Tâm sao? Trái tim Lục Mộc Tâm đập lên thình thịch.

Lục Thủy Tâm "hừ" một tiếng:

"Em không thèm nhận đó là cha em."

Cô bé nhìn thoáng qua sắc mặt chị mình, đứng dậy đi ra ngoài.

Tiếng đập cửa không biết đã ngừng từ lúc nào, Lục Thủy Tâm lại đi vào chái phòng.

"Mẹ ơi, mẹ nói xem, Giang Bảo Quốc đến đây làm gì?"

Ngu Thanh Nhàn đang dùng cái xẻng lớn để đảo nguyên liệu trong vại, nghe con gái hỏi thì đáp lại:

"Mặc kệ anh ta tới làm cái gì, dù sao cũng không phải là nhớ các con."

Lục Thủy Tâm gật đầu:

"Con cũng nghĩ như vậy, nhưng hình như chị con không nghĩ như vậy."

Lục Thủy Tâm bực bội muốn chết.

Cô bé không rõ, loại Trần Thế Mỹ như Giang Bảo Quốc này có cái gì để mà lưu luyến?

Bao nhiêu năm qua, ông ta có công nuôi dưỡng mình và chị gái sao? Không có!

Ngược lại còn khiến mẹ mình khổ sở vất vả nuôi cả một gia đình lớn, khó khăn lắm ông ta mới quay lại, hóa ra ông ta đã có tình mới, hơn nữa còn chẳng đối xử tốt với hai chị em mình chút nào!

Ba mẹ con ở Nông Trường ba ngày, ông ta chả thèm nói chuyện vài câu với hai chị em mình!

"Chị con nhẹ dạ, kệ con bé, nó sẽ nghĩ thông suốt thôi."

Lục Thủy Tâm bĩu môi, lầm bầm:

"Hi vọng là vậy."

Bữa cơm hôm nay vô cùng yên ắng.

Lúc ba mẹ con đang ăn cơm thì bà Lục sang.

"Thanh Nhàn à, hôm nay người tới đập cửa nhà cháu là ai vậy? Thím đi ra chỉ thấy bóng lưng người ta."

"Cha của hai chị em Lục Mộc Tâm, không biết làm sao lại tìm đến đây."

Ăn cơm xong, hai chị em Lục Mộc Tâm ra ngoài chơi.

Ở trong thôn hai tháng, Ngu Thanh Nhàn không qua lại nhiều với người trong thôn, nhưng hai chị em lại quen biết khá nhiều bạn nhỏ, lúc không đi học sẽ theo bọn trẻ con chạy khắp núi, hôm thì mang về một đống củi, hôm thì hái mớ rau dại về.

Bà Lục nhướng mày, phát hiện chuyện này không hề đơn giản:

"Anh ta tới tìm các cháu làm gì?"

Gần đây Ngu Thanh Nhàn đang học may quần áo, cô thực sự không có năng khiếu về môn này, học gần một tuần rồi mà không may nổi một bộ quần áo.

"Ngoại trừ bảo cháu và hai chị em Lục Mộc Tâm đến chăm sóc mẹ anh ta ra thì còn có thể làm gì chứ?"

Ngu Thanh Nhàn phàn nàn với bà Lục:

"Mẹ già nhà anh ta không dễ hầu hạ, còn tác oai tác quái hơn cả thím ba Lý. Vợ mới của anh ta hầu hạ được sao? Hầu hạ không tốt chẳng phải lại nhớ tới ba mẹ con chúng cháu?"

Bà Lục vỗ đùi một cái:

"Thím đã nói mà, Trần Thế Mỹ quay đầu chắc chắn là không yên tâm, Thanh Nhàn này, cháu cũng không được mềm lòng đâu đấy."

Bà Giang là loại người gì, bà Lục đã nghe được từ miệng hai chị em Lục Mộc Tâm.

Bà không sợ gì cả, chỉ sợ Ngu Thanh Nhàn nhẹ dạ đón bà lão kia về.

Ngu Thanh Nhàn cho bà Lục một ánh mắt trấn an:

"Cháu không có hứng thú mời một vị tổ tông về nhà để hầu hạ, cũng không chê mình sống quá tốt. Nếu bà già đó tới, chẳng phải anh ta cũng tới sao? Nhìn thấy mẹ con nhà họ, cháu cảm thấy sống ít đi bao nhiêu năm."

Bà Lục để lộ ra vẻ mặt khen ngợi:

"Cháu nghĩ như vậy là tốt rồi."

Cuối cùng bà cũng yên tâm.

Ngu Thanh Nhàn "hừ" một tiếng:

"Lúc đó cháu dẫn hai chị em Mộc Tâm đến nông trường, ở trong khu nhà dành cho người thân mấy hôm, anh ta còn chẳng thèm nói với bọn trẻ mấy câu. Lại có mấy người đến khuyên cháu, nói cháu là tàn dư xã hội phong kiến gì đó, anh ta với cô vợ mới kia mới là thanh niên tiến bộ của xã hội mới."

"Vậy thì cứ tiến bộ đi, thanh niên tiến bộ lại không chăm sóc được người già à? Đúng là nực cười."

Bà Lục cười khẩy một tiếng:

"Lúc không cần trách nhiệm thì là thanh niên tiến bộ, lúc cần đến trách nhiệm thì lại nhớ đến tàn dư của xã hội phong kiến, mơ đẹp thế? Bắt người ta chiều theo mình à?"

Buổi tối, Văn Thanh Yến quay về ăn cơm, bà Lục liền kể lại chuyện này.

Hôm nay nhà họ ăn món dưa chua, thịt luộc, đậu hũ hầm mà Văn Thanh Yến thích ăn từ nhỏ.

Trong bát Văn Thanh Yến còn nửa bát cơm chan canh dưa chua, nghe thấy chuyện chồng cũ Ngu Thanh Nhàn tìm đến, anh nhất thời cảm thấy cơm trong bát mất cả ngon.

Vừa nghĩ đến cảnh cô có thể quay lại với chồng cũ, hoặc là sẽ chung sống hòa bình với anh ta, Văn Thanh Yến lại cảm thấy vô cùng khó chịu.

Ăn cơm xong, Văn Thanh Yến ra sân sau bổ củi, Ngu Thanh Nhàn cũng ra sân sau cho gà ăn.

Gà con bắt được từ nhà bà Lục, ba con trống, ba con mái, tất cả đều nuôi ở sân sau, chưa được một tháng, gà con đều đã lớn rồi.

Từ giây phút Ngu Thanh Nhàn xuất hiện ở sân sau, Văn Thanh Yến vẫn luôn nhìn cô, mắt thấy cô sắp đi vào trong nhà, anh lên tiếng gọi cô lại.

Ngu Thanh Nhàn thân thiết với bà Lục, nhưng chẳng mấy khi nói chuyện với Văn Thanh Yến, lần trước hai người nói chuyện còn là hôm Văn Thanh Yến tặng chó con cho nhà cô.

Ngu Thanh Nhàn đi đến cạnh bức tường sân, mỉm cười nhìn anh.

"Anh tìm tôi có việc gì?"

Bàn tay đang cầm cây rìu của Văn Thanh Yến siết chặt lại, anh nuốt nước bọt rồi nói:

"Không có gì, chỉ là muốn nói với cô, nếu gặp khó khăn gì có thể đến tìm tôi."

Ngu Thanh Nhàn nhướng mày:

"Khó khăn gì đều có thể đến tìm anh?"

Văn Thanh Yến đã bình tĩnh lại, gật đầu khẳng định:

"Ừm, khó khăn gì cũng có thể."

Ngu Thanh Nhàn nhìn sâu vào anh một cái:

"Được, tôi biết rồi, không có gì thì tôi về trước nhé, Điểm Điểm còn chưa ăn đâu."

Điểm Điểm chính là con chó săn mà Văn Thanh Yến bắt cho nhà cô, bởi vì trên lưng nó có hai đốm lông màu trắng, cho nên Lục Mộc Tâm đặt là Điểm Điểm.

Con chó nhà Văn Thanh Yến cả người toàn màu đen, cho nên gọi là Hắc Hắc.

Ngu Thanh Nhàn quay về sân trước, Văn Thanh Yến nhìn theo bóng lưng của cô rất lâu.

Bà Lục cũng lặng lẽ quay về phòng.

Tối hôm đó, hai chị em Lục Mộc Tâm cãi nhau một trận, không ai để ý đến ai.

Bà Lục một đêm trằn trọc không ngủ, ông Văn thì ngáy rung trời, bà Lục không chịu nổi vỗ vào ông một cái.

Bạn đang đọc Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi (Dịch) của Vũ Lạc Song Liêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rachelna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.