Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu phục Ốc Sên nhỏ và bàn tay vàng thứ hai (2)

Tiểu thuyết gốc · 1150 chữ

“Quàooooo….” Có thể hoành tráng hơn chút nữa không, mặc dù hắn biết cung điện này rất rộng lớn, nhìn bên ngoài thôi cũng đã đủ hoành tráng rồi, nhưng hắn không ngờ bên trong lại lộng lẫy như vậy a, sàn nhà, tường, trần nhà đều dùng cùng một chất liệu làm nên, là một lại đá ngũ sắc giúp lưu giữ linh khí, nên từ khi bước vào Nguyên Thanh cảm thấy rất thoải mái, như được tắm trong linh kí vậy, nhưng mật độ linh khí này vẫn còn kém không gian xa lắm, nhưng dùng đá ngũ sắc xây cung điện thì đã đủ xa hoa rồi.

Nếu nói một người mù kiến thức như Nguyên Thanh cũng biết đá ngũ sắc là gì thì hẳn mỗi ai trong giới tu giả đều biết đến nó, đá ngũ sắc, vật cũng như tên là đá có năm màu, màu càng nhạt thì phẩm chất càng tốt, là nguyên liệu vừa đắt đỏ, vừa quý hiếm dùng cho luyện khí, nó có khả năng hút linh khí như một tụ linh trận mà không cần phải làm gì cả, nó sẽ tự động hút linh khí cho đến khi bão hòa, ngoài ra khả năng chứa linh khí lại lớn, chỉ cần cho vào một mẫu đá ngũ sắc nhỏ trong vũ khí thì uy lực nó phát ra lớn hơn nhiều so với các vũ khí cùng cấp khác.

Nhưng cố tình, loại đá này rất hiếm, cung không đủ cầu, vì vậy nếu có đá ngũ sắc xuất hiện thì thường sẽ ở các nhà đấu giá.

Nguyên Thanh nhìn cả một cung điện rộng lớn cơ hồ đều được xây bằng đá ngũ sắc… “Giàu to rồi aaaaaa!!!” Nguyên Thanh hưng phấn kêu lên, cả cung điện đều là đá ngũ sắc, hắn chỉ cần đục một cục thôi…. “A ha ha ha ….”

Ốc Sên nhỏ trên đầu Nguyên Thanh liếc mắt xem thường, chỉ mới có thế mà đã hưng phấn như vậy rồi, nếu tên nhóc này thấy kho tàng thật sự không biết có vui ngất không nữa, nhưng nó càng muốn xác nhận một điều… Kéo kéo tóc Nguyên Thanh còn đang đông sờ sờ tường, tây sờ sờ mấy hạt châu to trên giá đèn.

“A, Ốc Sên nhỏ ngươi kéo ta đi đâu thế?! Ê ê từ từ, ta thật nghi ngờ là tóc ta có ngày bị ngươi kéo trọc!!” Nguyên Thanh cằn nhằn thì cằn nhằn nhưng hắn vẫn đi theo. Cho nên nói A Thanh ngươi chiều nó như vậy cũng được sao?!

“Phòng này hả?” Nguyên Thanh đứng trước cửa một căn phòng cũ kỹ, nhìn có vẻ như không thu hút nhất trong cả cung điện này, nếu không có Ốc Sên nhỏ chỉ đường thì có vẻ trong phút chốc hắn không đến được nơi này. Hắn có chút không chắc chắn hỏi lại lần nữa, nhận được hai cái giựt tóc của Ốc Sên nhỏ thì đẩy cửa đi vào.

“A sìiii…. “ Vừa mới đẩy cửa Nguyên Thanh liền thấy đầu ngón tay đau nhói “Ôi, chảy máu rồi, không sao!!” lúc hắn nấu ăn cắt trúng tay là chuyện bình thường, chỉ là một giọt máu nhỏ, chắc là do cửa này lâu ngày quá nên có dằm gỗ đâm vào tay. Nhưng ở nơi hắn không thấy, Ốc Sên nhỏ nhìn hắn bằng đôi thắm thâm thúy (đừng hỏi tui là mắt ốc sên nhìn thâm thúy ra sao, tui cũng không biết ~(‾▿‾~))

Nguyên Thanh: …

Ốc Sên nhỏ có chút kì lạ giựt giựt tóc Nguyên Thanh, tên nhóc này sao từ lúc vào đây lại im lặng thế này, không phải nên hưng phấn la to như lúc ở bên ngoài sao, hay là hắn không thích những thứ ở đây?

Ốc Sên nhỏ hiểu lầm Nguyên Thanh rồi, hắn đang rất hưng phấn, hưng phấn đến không biết nói gì cho phải. Trước mắt hắn là một không gian còn lớn hơn đại sảnh bên ngoài, ở chính giữa có một lô đỉnh rất lớn, bên phải là các kệ lớn, trên đó có các chai lọ lớn nhỏ, thoang thoảng thơm mùi thảo dược, không cần đoán cũng biết đó là đan được, nhưng số lượng này, cũng quá nhiều rồi được không. Tích cốc đan, Tăng linh đan, Bổ Linh đan, Hóa Long đan, Ích Khí đan, Ích Tâm đan,... còn có những lọ đan dược mà hắn cũng không biết là cái gì. Nguyên Thanh nhìn phía bên này thôi mà hắn đã sắp ngất rồi…

Đi đến chính giữa phòng, nhìn Lô đỉnh lớn chính giữa, lại nhìn kệ lớn chứa đầy các lại đá, khoáng sản, nguyên liệu luyện khí lại nhìn số pháp khí trong mấy chiếc rương bên trái phòng, còn có một đống linh thạch…

Nguyên Thanh: …

Rầmmmm….

Ốc Sên nhỏ: có mặt múi xí được không!!!

“Không được rồi, ngươi để ta nằm một lát, ta cần bình tĩnh lại, để ta biết đây không phải là mơ!!”

--------------

“Không biết A Thanh bây giờ đang ở đâu, đã qua một nửa thời gian rồi mà vẫn chưa gặp được A Thanh, đại ca nói bí cảnh này cũng không lớn lắm, mà sao ta đi lâu như vậy cũng không gặp được A Thanh!” Ngồi trên một cây cổ thụ lớn, Trần Trình Hiên không ngừng lầm bầm, đồ ăn đại ca chuẩn bị hắn cũng đã ăn hết rồi, nếu không gặp được A Thanh hắn sẽ phải nhai Tích Cốc đan thật rồi a.

Mấy người đại ca nhờ vả cũng bị hắn đuổi đi rồi, mấy người kia đúng là phiền phức, trước mặt hắn thì sum xoe nịnh nọt, sau lưng hắn thì… “Hừ, đừng tưởng rằng ta không biết các ngươi nói ta chỉ biết bám ca ca, đáng ghét” Trần Trình Hiên bĩu môi, lại có chút ủy khuất, rõ ràng hắn đến được hôm nay là nhờ thiên phú và sự cố gắng của hắn, cũng không phải đại ca tu luyện giúp hắn, hắn cũng không phải chỉ biết bám đại ca... ╥﹏╥

Ơ… “Ơ, đó không phải là…?” Trần Trình Hiên hưng phấn kêu lên, không quản đang ở trên cây cao mà vội vàng nhảy xuống, chạy băng băng về phía trước…

--------------

Tui : mọi người, tui viết đến đây mới chợt nhớ ra A Thanh chỉ mới có 13 tuổi ⊙﹏⊙, 13 tuổi mà lăn xả vào bí cảnh rồi, còn hốt được một đống bảo bối, bug lớn rồi a !

Mà thôi, tạm chấp nhận vậy, sắp đến tui sẽ đẩy nhanh tình tiết cho A Thanh lớn lên, còn phải vào phó bản khác nữa…

Mọi người đoán xem, phó bản tiếp theo là gì ???

Bạn đang đọc Thất Kiếm sáng tác bởi BiNganBiNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.