Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cặp sừng trâu và năng lượng đen

Tiểu thuyết gốc · 2166 chữ

Sau khi rời khỏi chùa Giác Ngộ, Châu Đức Bá lúc này đã lấy lại được sự bình tĩnh vốn có. Trên quốc lộ phía hướng đi Sài Gòn có rất nhiều biệt thự sang trọng, một trong số đó là nhà của Lê Thảo Nguyên.

Nhà của cô có 2 tầng, 1 trệt và một lầu, màu chủ đạo của ngôi nhà là màu trắng, phía trên mái ngói màu đỏ, phía trước nhà là 2 con sư tử làm bằng đá cẩm thạch khá lớn.

Châu Đức Bá vừa đến cổng định bấm chuông thì một chú chó nhỏ lông trắng toát từ trong chạy ra sủa nhặng cả lên. Châu Đức Bá cũng không cần làm gì, vì một lát sau thì một cô bé mặc đồ bộ chạy từ trong nhà ra sân.

“Xin lỗi ông nha, con Đóa nó hay sủa vậy thôi chứ không cắn đâu”.

Khóe miệng của Châu Đức Bá giật giật một cái, câu này thật sự rất quen đó. Nghĩ thì nghĩ vậy, anh vẫn đi vào theo sau Lê Thảo Nguyên.

Máy tính của Lê Thảo Nguyên được đặt ở lầu 1, trong phòng của cô. Châu Đức Bá cúi chào lễ phép với một người phụ nữ trung niên đi ra từ bếp, Lê Thảo Nguyên giới thiệu đây là mẹ hai của cô. Châu Đức Bá mỉm cười rồi cũng đi theo cô gái lên lầu.

Người phụ nữ trung niên nhìn theo bóng lưng Châu Đức Bá thì bất chợt cười hơi lém lỉnh. Thì ra típ người yêu thích của cô con gái của chồng mình là như vậy. Một người còn trẻ nhưng đỉnh đạc, từ cách nói chuyện dù chỉ vài lời cũng có thể thấy phong cách hành sự gọn gàng. Cô cũng chính là nhìn tướng người rất khá, nếu không phải vậy cũng không lấy được ba của Lê Thảo Nguyên. Ừm, đó cũng là một câu chuyện dài, nhưng hơi lạc đề rồi, kệ tụi nhỏ, người phụ nữ tiếp tục nấu ăn.

Căn phòng của Lê Thảo Nguyên được trang trí không phức tạp, nhưng có rất nhiều thứ màu hồng, từ chăn, nệm, đến gối ôm, gấu bông và cả cái máy tính. Châu Đức Bá thật sự hoài niệm, kiếp trước khi còn nhỏ, con gái của anh cũng là người thích những thứ màu hồng như vậy.

Thực tế là màu hồng có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại đối với phái nữ. Đi vào một tiệm bán máy tính xách tay, con trai sẽ quan tâm đến cấu hình, nào là CPU, nào là RAM, nào là VGA. Trong khi đó phái yếu sẽ chỉ chọn máy theo màu sắc và bề ngoài của sản phẩm mà thôi. Buôn bán chưa bao giờ dễ dàng hơn thế!

Châu Đức Bá cũng không nói nhiều, sau khi được Lê Thảo Nguyên bật máy tính, anh lấy một tờ giấy trắng, gạch đầu dòng những ý chính muốn nói. Sau đó, sử dụng tài khoản Skype của mình và gọi qua cho DreamHost.

Phải đến cuộc gọi thứ 3 mới có người trả lời, đó là giọng của một người đàn ông Mỹ. Châu Đức Bá nói đúng theo những ý đã định trước, tiếng Anh của anh thật sự rất trôi chảy, giọng đặc trưng tương tự như phần đông người Singapore, một số từ anh có trọng âm nhấn khá giống với người London. Nhìn Châu Đức Bá nói chuyện, Lê Thảo Nguyên thật sự khâm phục, không thể giải thích nổi, tại sao một cậu bé nông thôn lại có thể có tài năng ngoại ngữ tốt đến như vậy, học giỏi tiếng Anh có rất nhiều, nhưng áp dụng trôi chảy lưu loát là vấn đề hoàn toàn khác, phải có thời gian đi thực hành mới được.

Cửa phòng của Lê Thảo Nguyên không đóng, có con trai vào phòng, cô thật sự cũng ngại, dù đó là Châu Đức Bá đi nữa, để cửa phòng mở vẫn cảm thấy thoải mái hơn.

Lúc này nghe tiếng động phát ra, ông Lê Bình đang ngồi uống trà, đọc sách ở phòng bên cạnh cũng tò mò đi qua phòng của Lê Thảo Nguyên. Ông nhìn thấy Châu Đức Bá tập trung gọi cho ai đó, thậm chí còn thấy cả hình ảnh của người bên kia đầu dây, đó là một người nước ngoài nói chuyện rất nhanh. Châu Đức Bá có vẻ như rất tự nhiên, không có gì là khó khăn với cậu thiếu niên này.

Ông Bình cũng không ngờ tên nhóc này lại lợi hại như vậy, lần trước đọc bản hợp đồng đầu tư được viết rất chuyên nghiệp thì ông cũng hơi bán tín bán nghi, dù sao cũng chỉ là lũ nhóc học đòi kinh doanh mà thôi, thành cũng được mà không thành không sao, có bài học cho chúng. Đó là cách nghĩ của ông, cho con cái và lớp trẻ cơ hội, nhưng quả thật ông chưa bao giờ đánh giá cao cả.

Châu Đức Bá lần này cũng đưa luôn ảnh 2 mặt thẻ VISA Debit và CMND của mình cho anh bạn người Mỹ xem. Sau khoảng 10 phút thì cuộc gọi đã kết thúc, Châu Đức Bá có được một lời hứa sẽ xem xét kỹ lưỡng. Dù sao anh tin rằng, có người thật việc thật, tốn mấy chục ngàn tiền gọi Skype, nói hết nước hết cái như vậy mà người ta còn không cho thì chắc là phải xem xét phương án B, chọn một nhà cung cấp khác ít uy tín hơn.

Châu Đức Bá làm việc xong thì quay lại chào hỏi ông Bình. Thực ra, dù tập trung cao độ, với giác quan nhạy cảm, anh thừa sức biết được có người tới gần mình. Đặc biệt hơn lần này, khi cố gắng tập trung vào một điểm anh có thể nhìn được một số thứ kỳ lạ trên cơ thể con người.

Châu Đức Bá vô tình lướt qua ông Lê Bình thì thấy có một năng lượng màu đen kỳ lạ toát ra từ vị trí thận trái của ông.

“Chú Bình gần đây có thấy hơi đau ở bên hông trái không ạ?”

“???”

Ông Bình định quay đi về đọc sách tiếp thì nghe được câu hỏi của Châu Đức Bá. Ông bất ngờ khựng lại một cái, quay lưng, mắt trừng lớn:

“Sao cháu biết?”

“Dạ, Nguyên nói là dạo này chú không được khỏe, hay bị đau hông!”

À à, ông Bình cũng dần hồi tâm trở lại, hóa ra là con gái nói cho nghe. Hừ, đúng là con gái lớn là không giữ được, nói cho người ngoài nghe hết việc của gia đình là sao.

Mà không đúng, mình chỉ nói với con gái là mình bị ê ẩm mình mẩy mà thôi. Làm sao có thể biết là bị đau bên trái chứ.

Lúc này thì Lê Thảo Nguyên cũng trừng mắt thật lớn, khi nào mà cô nói cho hắn về sức khỏe của ba chứ. Nhưng cô cũng không muốn lật bài, cô đang đợi xem Châu Đức Bá bán thuốc gì.

Ông Bình chưa kịp nói gì thêm thì Châu Đức Bá nói tiếp:

“Khoan hãy tìm nguyên nhân, cấp bách bây giờ là nếu để lâu, hệ lụy là rất lớn! Theo con thấy thì chú đã thấy đau khá thường xuyên, như lúc này chẳng hạn.”

Nghe Châu Đức Bá “hù dọa”, Lê Thảo Nguyên đã hơi tỏ ra lo lắng, trong khi đó ông Bình dù đã kinh ngạc nhưng vẫn tỏ khá bình tĩnh.

“Con làm sao biết được? Con còn biết khám bệnh?”

“Con có theo học một cao nhân.”

“Thật?”

“Dạ, liên quan tới sức khỏe con không dám nói bậy!”

Ông Bình đã tin chín phần nhưng vẫn cố tỏ ra nghi vấn:

“Có thể cho chú gặp sư phụ của con được không, chi phí chú lo được!”

“Con nghĩ là khó, sư phụ đi du lịch khắp nơi, lần cuối con gặp là nhiều năm trước.”

Châu Đức Bá “chém gió” như thật, lúc này lôi tình tiết trong phim chưởng ra áp dụng, bình thường nó có vẻ hư cấu, nhưng hoàn cảnh này thì thật hữu dụng.

Ông Bình gật gật đầu như đã hiểu, sau đó nói:

“Con có cách giải quyết không?”

“Con cần biết gần đây chú có uống hoặc ăn thứ gì trong khoảng thời gian dài hay không?”

Ông Bình lại chìm vào suy tư, ông đang cố nghĩ lại xem lịch sử ăn uống của bản thân. Quả thật là không có, ông không thích ăn uống vặt, cũng càng không tin vào những thứ được gọi là “thuốc cổ truyền”.

Thấy ông Bình không nói gì, Châu Đức Bá đề xuất:

“Bình thường chú hay sinh hoạt ở đâu nhiều nhất, giường ngủ, phòng đọc sách…”

Ông Bình cũng nhanh trí, thấy Châu Đức Bá nói vậy liên quay sang nhìn con gái:

“Nguyên, con dẫn Bá đi 1 vòng chỗ sinh hoạt của ba xem thử, ba đi hỏi dì con.”

Nói xong, ông Bình đi xuống cầu thang, tay hơi xoa xoa vào vùng hông bên trái.

Phòng ngủ của ông Bình rất đơn giản, ngoài đồ trang điểm của vợ ông, cũng không có gì đáng chú ý. Châu Đức Bá chỉ cần nhìn lướt là có thể thấy được thứ gì có năng lượng đặc biệt.

Đến phòng đọc sách, đây là một không gian không rộng, nhưng có cửa sổ thông thoáng, có hiên hướng ra vườn với nhiều cây cối mát mẻ. Ông Bình thích nằm đọc sách trên một cái ghế nằm bằng gỗ, bằng chứng là ghế đã có dấu hiệu xuống cấp, mặt trên, phần tiếp xúc cũng đã mòn đi trông thấy.

Trên kệ sách có rất nhiều sách, chỉ có vài quyển mới, phần lớn là đều cũ và có dấu hiệu của việc có người đọc qua. Ông Bình đọc rất nhiều sách, một doanh nhân kỳ lạ.

Phần lớn các đồ vật trong phòng đọc sách đều có màu thời gian. Lúc này, Châu Đức Bá dùng ánh mắt tập trung vào một cặp sừng trâu trang trí ở trên tường khá bắt mắt. Lúc này có thể thấy rất nhiều thứ trông như khói đen nhưng dày đặc hơn và âm ỉ bay lơ lửng tản ra trong không khí.

“Cặp sừng trâu này có ở đây lâu chưa lớp trưởng?”

“Tui hông biết, tui ít vào phòng này lắm, mà ba hầu như đều nằm trong này đọc sách.”

Châu Đức Bá gật đầu, có lẽ nguyên nhân đến từ cái này. Thì ra những năng lượng hỗn độn có thể ảnh hưởng đến người bình thường, nhưng cần vật dẫn để phát tán ra ngoài.

Châu Đức Bá cũng chưa hiểu nhiều về những năng lượng này, có lẽ cần phải gặp lại lão tăng trong chùa Giác Ngộ.

Lúc này, ông Lê Bình bước vào cùng người vợ thứ 2 của mình, bà Nhâm lên tiếng:

“Cặp sừng này có người đem tặng khoảng 1-2 tháng trước gì đó. Nghe người đưa tới là khách hàng của anh Bình tặng, nên em treo luôn vào phòng đọc sách của anh. Chỉ có cái này là mới trong nhà mình thôi, còn đồ ăn em đều nấu như mấy năm nay mà.”

Ông Bình nghiêm mặt chỉ cặp sừng:

“Cái này?”

Châu Đức Bá gật đầu, anh cũng không có cách chữa cái bệnh kiểu này. Xem ra trước mắt là phải tháo bỏ nó ra khỏi nhà cái đã.

Châu Đức Bá nói:

“Chú, đưa con mang đi, nếu sư phụ về con sẽ hỏi một chút!”

“Cái này… liệu có ảnh hưởng tới con không?”

Châu Đức Bá cười trả lời:

“Đương nhiên đã biết có vấn đề, phải tránh xa 1 chút, nhưng những thứ này không phải lần đầu con tiếp xúc!”

“Vậy được, con cẩn thận một chút!”

“Chú Bình cứ sinh hoạt bình thường một thời gian, con nghĩ bệnh sẽ thuyên giảm, nhưng để triệt để, phải đợi sư phụ về, hoặc ít nhất là con học được thêm cái gì đó đủ để đối phó!”

“Ừ, chú cảm ơn con nhiều, không ngờ thế giới này lại nhiều thứ tà thuật như vậy.”

Châu Đức Bá mỉm cười nói:

“Tà thuật thì có chính thuật trị, đã có tối sẽ có sáng và ngược lại. Chú và gia đình giữ gìn sức khỏe, cháu phải đi ngay!”

Lê Thảo Nguyên lên tiếng chen vào:

“Để tui chở ông về!”

“Cũng được, đi với tui một lát!”

Lê Thảo Nguyên lấy xe đạp nữ màu hồng chở Châu Đức Bá phía sau tay có ôm thêm 1 túi vải bọc cặp sừng trâu.

Bạn đang đọc Thẻ Bài Hoàng Kim: Trở Về 2002 sáng tác bởi ta789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ta789
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.