Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thư từ biệt

Tiểu thuyết gốc · 1208 chữ

Chương 18

 

Hạng Nam từ từ tỉnh lại đầu hắn truyền đến từng đợt đau nhức, như di chứng để lại khi ăn một gối của Lạc Trần. 

 

"Ngươi rốt cuộc tỉnh"

 

Hắn nghe thấy tiếng nói quen thuộc nhưng không biết chủ nhân là ai, tìm kiếm xung quanh một hồi hắn mới chú ý tới một thanh niên đang nhìn về phía hắn, lúc này hắn mới nhớ ra thanh niên trước mắt là kẻ cho hắn một gối hôn mê. 

 

Lạc Trần thấy hắn có vẻ mê man nên mở miệng hỏi:

 

"Ngươi có phục"

 

Nghe thấy lời này Hạng Nam da đầu run lên lập tức tỉnh táo lại tinh thần lấp bấp nói:

 

"Phục... ta phục"

 

"Vậy thì tốt, từ này ta là chỉ huy của ngươi cũng như của bọn họ"

 

Lạc Trần nói với hắn rồi chỉ ngón tay về những người xung quanh, Hạng Nam thuận theo ngón tay nhìn về phía Lạc Trần chỉ, trong đó hắn thấy một số người tình trạng không tốt hơn hắn bao nhiêu. 

 

Thấy mọi người không còn dị nghị Lạc Trần thỏa mãn gật đầu, hắn lớn tiếng nói:

 

"Từ nay về sau nơi này do ta Lạc Trần tiếp quản, ai có dị nghị bước ra"

 

Đáp lại tiếng nói của hắn là một mảnh im lặng, không có ai dị nghị ai biểu nơi đây hắn mạnh nhất, không thấy những người vừa rồi sau bị đánh cho đầu óc choáng váng.

 

Thấy mọi người im lặng Lạc Trần nhanh chóng lấy cuốn trục được đưa bại ra và công bố nhiệm vụ sắp tới:

 

"Các ngươi có nghe nói quân ta nhiều lần bị yêu thú tập kích a, nhiệm vụ lần này là tấn công vào nơi ở của bọn chúng, ai không đủ can đảm có thể ở lại ta chịu toàn bộ trách nhiệm"

 

Một mảnh tỉnh lặng khi nghe hắn nói không ai đáp lời, bọn họ đang cố nhịn để cho bản thân không phát ra tiếng, rốt cuộc có kẻ không nhịn được nữa phát ra tiếng cười, nó như một ngòi nổ làm cho mọi người nhịn không được nữa liên thanh cười:

 

"Haha, binh trưởng ngươi khinh thường ai vậy"

 

"Bọn ta tuy đánh không lại ngươi nhưng yêu thú thì chưa chắc"

 

"Haha từ lúc ra chiến trường bọn ta đã không có tâm lý may mắn để trở về rồi"

 

Lạc Trần thấy cảnh này hắn cảm thấy rất xúc động, tại sao lại còn những người anh dũng như vậy chứ, hắn cũng theo mọi người cười lớn nhất thời quân doanh của hắn truyền ra từng tràng tiếng cười, người ở các đội kế nghe như vậy cứ tưởng một lũ điên. 

 

Cười thì cũng sảng khoái nhưng chính sự quang trọng, hắn nhanh tróng quay lại chủ đề chính phân công cho việc tấn công vào lãnh địa yêu thú sắp tới:

 

"chúng ta được phân công khu vực số năm"

 

Hắn nhanh chóng khái quát tình hình, nơi bọn họ chuẩn bị tấn công chỉ có Lạc Trần và bộ chỉ huy biết, từ lúc biết trong quân có gián điệp mọi nhiệm vụ quan trọng đều được bảo mật tuyệt đối, chỉ có trước đêm hoạt động mới được thông báo cho đồng đội. 

 

Nơi đội Lạc Trần tấn công xem như bìa rừng chỉ vào sâu một chút là được, đội hắn đa phần có sức chiến đấu Tích Thủy cảnh có số ít là Linh Tuyền cảnh tương đương với yêu thú cấp 1,2.

 

Khi cảm thấy mọi việc sắp xếp ổn thỏa Lạc Trần bảo mọi người đi chuẩn bị cho cuộc tấn công ngày mai, trước khi ngủ mỗi người được phân cho một từ giấy xem như thư từ biệt viết về gia đình. 

 

"Các ngươi phân ra mỗi người một tờ, muốn viết gì thì viết coi như những lời nói cuối cùng với gia đình, ai không biết viết thì tìm người biết viết nhờ"

 

Phân giấy xong Lạc Trần xoay người đưa tờ giấy cho người chịu trách nhiệm giao về tận nhà, thấy Lạc Trần đưa tờ giấy trắng hắn tò mò hỏi:

 

"Ngươi không biết viết sao"

 

"Ta biết viết"

 

"Sau không viết gì gửi về gia đình ngươi tự tinh bản thân có thể sống trở về sao"

 

"Không còn ai để gửi"

 

Nghe hắn nói như vậy tên đưa thư hết sức bất ngờ, ban đầu hắn còn cảm thấy Lạc Trần tự tin mù quáng, hiện tại hắn sai hắn rất muốn vả mình vài bạt tai để Lạc Trần bớt đau thương. 

 

"Xin lỗi"

 

Lạc Trần lắc đầu nói với giọng nghe đìu hiu

 

"Không có gì"

 

Rất nhanh hắn lấy lại tinh thần đi dạo xung quanh, giúp đỡ những người không biết viết, thời buổi loạn lạc muốn biết chữ là một điều hết sức khó khắn, hắn may mắn nhờ có mẹ lúc còn bé dại được ít từ cùng với Bạch Trạch dại chữ. 

 

Hắn đi đến trước mặt Hạng Nam cảm thấy rất bất ngờ, đối phương viết chữ như gà bới chữ này đá chữ kia hết sức khó coi hắn tò mò hỏi:

 

"Ngươi viết như vậy rồi, người nhà đọc được sao"

 

Nghe hắn hỏi như vậy Hạng Nam nhất thời không biết trả lời thế nào cho phải, chỉ có thể gãi đầu cười ngây ngô:

 

"Ta không biết nữa, khi xưa may mắn học được ít chữ do không có thời gian luyện nó mới xấu như vậy"

 

Lạc Trần cũng hết cách ban đầu hắn muốn đi giúp những người không biết chữ kia ai ngờ lại gặp trường hợp như vậy:

 

"Để ta giúp ngươi"

 

Hạng Nam mừng rỡ không thôi, ban đầu hắn còn lo lắng chữ viết của hắn người nhà nhận không ra hiện tại thì tốt rồi có binh trưởng viết thay. 

 

Lạc Trần đặt bút lên mặt giấy chần chờ không hạ bút được quay sang hỏi Hạng Nam:

 

"Ngươi muốn viết cái gì, gửi cho ai"

 

"Ta có một người con gái coi như biết chữ, ngày viết gửi nó đi"

 

"Tên"

 

"Hạng Chỉ"

 

Hắn bắt đầu viết chữ viết cũng được không đến mức khó xem, hắn loay hoay hồi lâu mới được, không có cách thư từ trước tới giờ hắn chưa viết, cũng chẳng có ai để viết nên hơi tốn chút thời gian. 

 

 "Ngươi xem thử"

 

 Hắn đưa bức thư cho Hạng Nam nội dung cũng rất bình thường chỉ đơn thuần là những lời chút dành cho con gái cùng với gia đình, bày tỏ niềm thương nhớ với con gái, trong suốt bức thư không đề cập đến việc ngày may phải đi làm nhiệm vụ cửu tử nhất sinh. 

 

 "Tốt"

 

 Hạng Nam mừng rỡ đi đưa bức thư của bản thân, còn Lạc Trần phân phó bọn hắn nhanh chóng đi ngủ sáng sớm ngày may đi làm nhiệm vụ, suốt đêm quân doanh không người ngủ, buổi chiều bọn họ nói mạnh miệng vậy thôi chứ ai không quý mạng, ai cũng hội hộp tự hỏi liệu bạn thân có thể sống chở về.

Bạn đang đọc Thiên biến sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.