Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có biến

Tiểu thuyết gốc · 1061 chữ

Chương 20

 

Thấy Hạng Nam xung phong nhận việc Lạc Trần hết sức vui mừng, nếu để hắn tiếp tục xem bản đồ bọn họ chỉ có thể đi lệch khỏi tuyến đường đã định ngày càng xa. 

 

"Tốt, việc này giao cho ngươi"

 

Hắn đưa bản đồ cho Hạng Nam rồi tập hợp mọi người lại chuẩn bị khởi hành. 

 

Nhận được bản đồ Hạng Nam liên tục xác định mấy lần về vị trí của đội ngũ trên bản đồ, hắn khóe mắt liếc về phía Lạc Trần khóe miệng không để lại dấu vết co giật mấy lần. 

 

Hạng Nam nhanh chóng xác định hướng đi, dẫn mọi người đi ngược trở về trên đường về do vấn đề mặt mũi của Lạc Trần nên hắn chọn đường khác. 

 

Lạc Trần hắn dẫn cả đội đi ngược lại lộ tuyến với đại đội a. 

 

Trên đường đi như nhận thấy cái gì khóe miệng Lạc Trần không ngừng run rẩy, hắn định chửi ầm lên nhưng hắn nhịn được, hắn quyết định khi trở về phải thật tốt học cách xem bản đồ. 

 

"Còn bao lâu nữa là tới mục tiêu tiếp theo"

 

"Còn khoảng hai tiếng nữa"

 

"Được"

 

Đội của Lạc Trần đi liên tục 5 tiếng đồng hồ trong suốt quá trình bọn hắn không quên liên lạc với đại đội, do đi đường mệt mỏi nên không một ai trong số bọn họ cảm giác được nguy hiểm đang đến gần. 

 

Lạc Trần thấy vì liên tục duy chuyển mọi người rất mệt mỏi nên đành phải kêu dừng lại, nghỉ ngơi rồi lại tiếp tục lên đường. 

 

Hắn hoài nghi nhìn về phía Hạng Nam:

 

"Chúng ta còn bao lâu nữa đến nơi"

 

"Còn khoảng 2 tiếng nữa là tới, binh trưởng định đi xuyên đêm để tới đại đội sao"

 

Lạc Trần nhìn về phía những đồng đội, thấy được sự mệt mỏi đều viết trên mặt từng người lắc đầu nói:

 

"Không cần, nghỉ ngơi đêm nay sáng mai đi sớm, đại đội sẽ không duy chuyển trong đêm"

 

"Nghe ngươi"

 

Lạc Trần lấy thịt khô từ trong túi ra bắt đầu ăn, bọn họ không dám dùng thịt khi chưa nướng, sợ hấp dẫn yêu thú khác đến nên đành ăn thịt khô tạm. 

 

Trước khi ngủ bọn họ chia nhau ra canh rát, Lạc Trần cùng Hạng Nam cùng với ba người khác là ca một, bọn họ ngồi trước ánh lữa lập lòe gọi lên khuôn mặt từng người, tuy mệt mỏi nhưng họ cố duy trì tỉnh táo để các đồng đội khác có thể yên tâm mà ngon giấc. 

 

Lạc Trần bất chợt hỏi một câu làm mọi người có chút bất ngờ:

 

"xong nhiệm vụ lần này các ngươi có dự định gì không"

 

Hạng Nam nghe vậy lập tức tới hào hứng, vì hắn sắp gặp lại con gái yêu quí của mình cùng với gia đình:

 

"Ta định trở về ở với gia đình một thời gian, rồi lại tiếp tục tham gia chiến trường"

 

Lạc Trần cảm thấy rất nghi hoặc, ở nhà không sướng sau mà phải lên chiến trường:

 

"Tại sao"

 

Hạng Nam gãi đầu cười ngây ngô nói:

 

"Vì ở đâu cũng đều có người quan trọng với ta, ở nhà thì có vợ và con còn ở chiến trường thì có các huynh đệ cùng vào sinh ra tử"

 

Lạc Trần nghe vậy bèn ngẩn người hồi lâu, khi lấy lại tinh thần hắn nhìn về phía ba người khác nói:

 

"Ba người các ngươi không định nói gì sao"

 

"Ta gọi Dương Mịch, tuổi thì thôi khỏi phải bàn, sao đợt này ta định chờ về thăm gia đình rồi lạy vào tiếp, lý do thì như Hạng lão ca"

 

Người nói chuyện là một tên trung niên nhân nhìn có vẻ trẻ hơn Hạng Nam tuổi tầm hai mươi hay ba mươi gì đó. 

 

"Ta gọi tiểu ngũ, tuổi thì mười tám, sao vụ này ta quyết định trở về nhà luôn và không đi đâu nữa nơi này quá đáng sợ rồi"

 

Tiểu ngũ là một thanh niên tuổi cỡ Lạc Trần thân hình của hắn có chút nhu nhược, nhìn bề ngoài thì là một công tử bột nhà nào đó. 

 

Nghe hắn nói vậy mọi người rất kinh ngạc bèn hỏi:

 

"Tại sao ngươi lại vào quân đội, trước lúc làm nhiệm vụ có cho cơ hội chọn ở hay đi a"

 

Nghe hắn nói vậy Tiểu Ngũ cũng rất bất đắc dĩ 

 

"Ta vào quân cũng là điều ngoài ý muốn, lúc đó cảm thấy giận gia đình về việc cấm túc ta chơi bời, còn vụ lựa chọn thì bị nhiệt huyết........ "

 

Hắn nói đến một nữa thì bị Lạc Trần ngăn lại, mọi người cẩn thẩn lâng nghe xung quanh. 

 

"Sột Xoạc"

 

"Cẩn thận, đi đánh thức mọi người"

 

Một con bạch lang từ từ đi ra từ chổ tối  sau lưng nó từng đôi mắt đỏ như máu liên tục ẩn hiện, lúc bọn họ đang ngưng thần cảnh giác về phía trước thì một con bạch lang từ bênh hong nhanh tróng lao ra làm cho mọi người chở tay không kiệp. 

 

"aaaaa"

 

Khi mọi người kiệp phản ứng thì nó đã đắc thủ, trong miệng của nó đang cắn chặt lấy cổ của Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ dù có cố sức giãy giụa thế nào cũng vô ích, hai tay hắn vô lực thả xuống, còn bạch lang thì vênh váo với chiến lợi phẩm của mình. 

 

"Giết"

 

Nhóm Lạc Trần giận không kiềm được, đó là động đội của họ, mới ngồi nói truyện vui vẻ khi nãy hiện giờ đả thành một cái xác tùy ý bị yêu thú gậm nhấm. 

 

Lạc Trần nhanh chóng xông lên phía trước ý đồ cướp lại cái xác, bọn sói nhanh chóng vòng quanh ý đồ vây công Lạc Trần. 

 

Thấy tình thế không ổn Lạc Trần nhanh chóng lui về. 

 

"Bạch Dạ Lạng tại sao lại gặp phải bọn chúng chứ"

 

Bạch Dạ Lang tuy là yêu thú cấp một nhưng sức tấn công của bọn chúng mạnh hơn một số ma thú cấp hai khác, điểm đáng sợ nhất là bọn chúng đi săn theo đàn, ma thú cấp hai gập cũng phải tránh mũi nhọn

Bạn đang đọc Thiên biến sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.