Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạm biệt

Tiểu thuyết gốc · 786 chữ

chương

Lạc Trần lấy một hòn đá từ trong túi ra đưa cho cô bé

"muội thử đặt tai lên hòn đá xem sao"

Cô bé nghe lời và làm theo khi tay cô bé vừa đặt lên bòn đá, tức thì hòn đá sáng lên một màu trắng mãnh liệt, Lạc Trần thấy vậy vui mừng quá đỗi, thấy cô bé vẽ mặt mờ mịt thì hắn nói:

"Muội có thể tu luyện được rồi, từ giờ muối có thể lợi hại như ta vậy"

cô bé vui mừng

"Thật sau, vậy là muội vó khả năng tu luyện để lợi hại như ca ca sau"

Lạc Trần lắc đầu :

"không muội còn phải mở võ mạch nữa thì mới có thể tu luyện được"

Nghe vậy cô bé cảm thấy hồi hộp trần trờ hời lâu:

"mở ra võ mạch có đau không"

Lạc Trần nhìn cô bé rồi cười

Cô bé thấy Lạc Trần nhìn mình cười, cô bé hoang mang

"không phải muội sợ đau"

nói song cô bé đỏ mặt cuối đầu và không nói thêm

Lạc Trần thấy cô bé như vậy phá lên cười

"không đau đâu muội cứ tin ta"

cô bé ngước đầu lên, mặt còn hơi đỏ nhưng ánh mắt long lanh

"Thật"

Lạc Trần

"Thật"

cô bé vui mừng chạy vòng quanh Lạc Trần và thúc dục hắn

"Mau chỉ cho muội"

Lacn Trần nói với cô bé hãy tìm thấy ba hồn bảy phách trong cơ thể và dung hợp chúng lại sau đó chải đều ra toàn thân, cô bé nghe vậy làm theo mọi truyện diễn ra rất thuận lợi khi võ mạch cô bé thức tỉnh thì một luồn sáng từ cơ thể cô bé phóng lên tận trời.

Lúc này cách chổ Lạc Trần và cô bé mười dằm ở hướng đông có hai thiếu nữ mặt trang phúc giống nhau bay về phía bắc một người trong đó lã bẩm

"tại sau tông môn lại kêu chúng ta đi đến nơi khỉ ho cò gáy nài "

người bên cạnh thấy vậy mới vấn an:

"Tông môn làm việc tất có thâm ý, đệ tử như ta và ngươi chỉ cần chấp hành là được"

dức lời họ thấy cột sáng, khi cô bé thức tỉnh võ mạch tạo ra hay người thấy vậy vui mừng vội vàng chuyển hướng đi đén nơi Lạc Trần và cô bé ở .

thấy hai người lạ mặt lại gần Lạc Trần chắn ngay trước người cô bé cảnh giác nhìn về phía họ, hai thiếu nữ không để ý đến Lạc Trần mà tập chung vào cô bé hai người vẻ vui mừng càng đậm một người trong đó bật thốt lên

"Thượng phẩm võ mạch"

nói song hai người chờ đợi cô bé thức tỉnh song và hỏi

"tiểu muội muội có muốn đi theo bọn ta tu luyện thành tiên không"

Cô bé ánh mắt toát lên vẻ vui mừng nhưng sau đó dịu xuống và nhìn về phía Lạc Trần

"Không muội muốn theo Lạc đại ca tu luyện"

Hai thiếu nữ đồng thời liếc về phía Lạc Trần:

"Hắn"

Lạc Trần ngượng ngùng giải thích:

"không phải ngay từ đầu ta không muốn mang muội ấy theo chỉ là nữa đường thấy muội ấy gặp nguy hiểm nên mới giúp thôi"

Cô bé nghe vậy nhìn hắn bằng ánh mắt rưng rưng

"Lạc đại ca không muốn muốn đi theo ư"

hắn nhìn cô bé hồi lâu, không biết nói gì cho phải

"muội đi theo hai vị tỷ tỷ này vào tông môn tu luyện sẽ nhanh hơn ở bên ngoài nhiều"

thiếu nữ tên Như sương vội vàng phụ họa

"Đúng vậy vào tông môn muội sẽ tu luyện rất nhanh đấy"

Cô bé nghe vậy nhìn sang Như Sương

"Ca ca có thể đi cùng muội vào tông môn không"

Thiếu nữ còn lại lắc đầu

"Tông môn chúng ta không thu nam đệ tử"

Lạc Trần khuyên nhủ cô bé

"muội theo họ đi huynh thì sau cũng được "

an ủi hồi lâu cô bé mới chịu đi theo Như Sương gia nhập tông môn

Trước khi đi cô bé hô

"Lạc Trần ca ca sau này nhớ đến thăm muội đó"

Lạc Trần nhìn cô bé đi xa, tuy nghe được câu nói cuối của cô bé nhưng hắn không trả lời chỉ bắt đắc dĩ thở dài

"không biết ta còn sống được bao lâu, sao có thể hứa là đến thăm muội được, chỉ hi vọng muội sớm ngày quên ta bước lên con đường tu luyện sớm ngày thành thần, để không phụ kì vọng của ta. "

Bạn đang đọc Thiên biến sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.