Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1816 chữ

Chương 7

Sau khi tạm biệt với cô bé Lạc Trần tiếp tục đi về phía trước đi được một đoạn hắn gặp phải một con lợn rừng sau một hồi đấu tranh, con lợn gụt ngã số lượng chân khí không còn nhiều ngồi xuống thở dốc . sau khi hồi sức hắn bắt đầu lấy thịt con lợn và không quên tìm tòi về cơ thể nó nhưng do là dể thú nên số lượng thông tin hắn có được khá ít, hắn thấy tiết về con độc nhãn lang hôm qua, do trước mặt cô bé nen hắn không tiện làm.

Trong suốt một tháng đi lại trong rừng hắn bắt đầu cảm thấy chán nản khi đi đến một vách nuối do vảm thấy linh khí ở đây rất nồng nên hắn tìm hiểu xung quanh một hai thì thấy một cây "huyết diệp thảo" có thể bổ xung khí huyết , có thể giúp đột phá tụ khí cảnh một số trường hợp có thể trực tiếp thành công, như hắn tu khí tần một đỉnh phong khi phục dụng có thể trức tiếp thành công, hắn quyết định nán lại ít hôm chờ chính rồi hái đem đi ban đêm ở dưới vách đá rất nguy hiểm nên hắn leo lên một cây ở gần đó và tiềm phục , điều hắn cần làm bây giờ là "Nhẫn"

Hắn đợi ba đêm liền quả chính sau khi hái sau hắn không trờ đợi được nữa và chức tiếp phục dụng ngay khi vùa nuốt vào bụng lập tức tan ra, một cảm giác thư sướng truyền khắp toàn thân , mặc dù tên là huyết diệp thảo nhưng trái cây không có mùi tanh của máu, huyết dịch trong cơ thể bắt đầu sôi trào tầng bình chướng dửa tầng một và tầng hai của tụ khí cảnh trở buông lỏng nắm lấy thời cơ hắn ngồi xuống bắt đầu quang tưởng lôi trạch định nhất cổ tác khí sông qua tần hai tụ khí cảnh dị biết phát sinh bốn phách bị ma hóa của hắn rục rịch ngóc đầu dạy lại cho linh khí trong cơ thể hổn loạn khó mà thành công, hắn biết cơ hội lần này trôi qua rất khó có lần sau nên cắn răng chịu đựng, cưởng ép tấn cấp sau khi tấn cấp thành công hắn cảm thấy trời đất quay cuồng , tróng mặt một cơn buồn nôn giữ dội truyền đến hắn bắt đầu nôn khi nôn hết thức ăn khi sáng thì hắn nôn luôn dịch dạ dày, tuy quá trình rất dày vò chỉ cần ngất đi là song nhưng hắn vẫn cố dữ vũng thanh tỉnh nếu hắn mà ngất giữa rừng thì nguy rồi.

Sau khi nôn song hắn nằm xuống và thở dốt tuy quá trình rất cực khổ nhưng hán lại mỉm cười vì hắn đột phá thành công huyết dịch trong cơ thể không còn bạo loạn nữa mà dàn dịu xuống bốn phách kia cũng im lặng, ngồi dậy điều tức một hồi thì hắn cảm thấy khỏa hơn hẳn kinh mạch rộng gấp đôi trước kia lực tay cũng lớn hơn hắn có cảm giác một tay có thể nhắc tảng đá nặng hai trăm cân một nguồn sức mạnh dồi dào truyền khắp cơ thể hắn mang theo tâm trạng vui vẻ đi về phía nam đi được nữa đường hắn gặp một ông cụ đang gánh cuổi hắn chạy lại giúp, sau một hồi nói truyện ông cụ đưa bó cuổi cho hắn vác và dẫn theo hắn về làng khi đến nơi ông cụ nhìn hắn

"Cháu có chổ qua đêm chưa hay là ghé qua nhà cụ ăn ít cơm tối tá túc qua đêm"

Lạc Trần với vẽ mặt ngượng ngùng đi theo ông cụ , về tới nhà thì trời đã tối khi vào nhà hắn chụm nước sôi cho ông cụ tắm trước còn bản thần thì vào sau, sau khi tắm sông hắn và ông cụ đang nói truyện phiếm thì một bà lão đẩy cửa vào mang theo mâm cơm hắn chạy lại tiếp bữa cơm tuy đơn sơ nhưng mang lại cho hắn hạnh phúc gia đình đã lâu không gặp, sau khi hỏi thì hắn biết nhân khẩu trong ngôi làng không nhiều hơn ngôi làng của hắn là bao nhiêu chỉ có vài chục hộ gia đình sau bữa cơm bà cụ chuẩn bị cho hắn một cân phòng, phòng tuy nhỏ nhưng rất ấm ngủ ngon hắn xo với hắn ngủ trong rừng rất nhiều, sáng hôm sau thấy hắn đờ đẫn đứng trước nhà ông cụ cười hỏi

"Cháu không có nơi nào để đi"

Lạc Trần

"Vâng"

Ông cụ thấy vậy cười

"vậy cháu ở lại với ông bà đi nhà tuy nhỏ nhưng ở ba người vẫn đủ với. điều kiện cháu làm tiếp ông là được"

Lạc Trần

"Thật sau , cháu có thể ở lại với ông bà"

Ông cụ

"Đúng rồi"

"Hôm qua tới giờ tuy ở trung nhưng không biết tên cháu"

Lạc Trần hớn hở nói

"Cháu tên Lạc Trần còn ông"

"Ta họ Đường tên Lâm"

Sau khi nói nố Lạc Trần đi theo ông cụ vào rừng đốn cuổi với thực lực luyện khí tần hai việc đốn cuổi với hắn tương đối dễ dàng đến giữa chưa thì đã được hai giỏ cuổi đầy hai ông cháu giác cuồi về , do là mùa đông nên phải thường xuyên vào rừng đốn cuổi nếu khoongcar nhà xẽ chết cống thỉnh thoảng hắn còn vào rừng săn dã thú với thanh niên trong làng mùa đông năm ấy gia đình sống tương đới tốt khi mùa xuân đến hắn và ông cụ đi cày từ sớm mãy đến chưa mới về sau khí cày song thì dậm lúa rời chờ thỉnh thoảnh hăn sra đồng bắt chuột để chánh việt chúng phá hoại mùa màn cuộc sống của hăn snbuw chở về với ngày sưa là một thiếu niên của nuối rừng vậy sau ba tháng thì lúa chính hắn đi theo nông phu đi gặt năm nay coi như chúng mùa nhà nhà hành phúc khi gặc lúa xong ai về nhac nấy hạnh phúc được ích hôm thì giặc cướp đến bọn chúng cướp hết lương thực trong làng người già thì giết trong đó có gia đình của lão Đường Lạc còn thanh niên trai chán với phụ nự và trẻ bị bắn làm nô lệ Lạc Trần chóng trả rất quyết liệc hắn đánh bị thương nặng sau tên thổ phỉ và chết hai tên nhưng thủ lĩnh của bọn chúng là tên tụ khí cảnh tầng thứ bảy là một tên trung niên mặt sẹo trong rất dữ tợn, cách biệt cảnh giới quá lớn nên hắn dễ dàng bị trấn áp, sau khi chấn áp song Lạc Trần hắn cười lớn

"Ha ha , không ngờ ở đây có một cái tiểu tử biết tu luyện giá bán coi như không tệ, chuyến này đi không lỗ"

Sau hi nghe tên thủ lĩnh nói vậy bọn đàn em cũng cươi theo

sau khi mọi việc sông suôi bọn chúng bắt phụ nữ ra hãm hiếp những người càng chóng cự chúng càng thích thú và nhận hình phạt càng đáng sợ mới đầu còn nghe tiếng kêu gào lúc sau thì im bật chỉ còn tiếng cười lớn của bọn thổ phỉ, đàn ông trong làng gất thảm vì những người phụ nữ ấy có là vợ họ có là con của họ người thì kêu gào chóng cự mãnh liệt người thì người với vẽ mặt tuyệt vọng trong đó có Lạc Trần lúc này hắn bị chói hắn tay bằng dây gân bò cổ thì đeo xích hắn tự trách bản thân quá yếu đuối không bảo vệ được ông bà lão cũng như dân làng, sau khi vui chơi tỏa thích song bọn trúng đối vời người dân trong làng như những món hàng hóa bắt đầu kiểm tra và đinh giá sau khi song suôi bọn trúng để Lạc Trần và dân làng vào một cái lòng sắt chặt hẹp đến hết hai tháng đường họ bị đối sữ rất tệ hại cơm ngày hai bứa bãnh mì mốc và súp , súp của bọn chúng lỗng như là nước lã nhiều khi bọn họ nhìn thấy con chó do tên thủ lĩnh nuôi được ăn thịt thú rừng ngày ba bữa mà cảm thấy cuộc đời không bằng con chó nên họ chỉ biết câm lặng sau hắn tháng Lạc Trần trong rất xanh sao hắn rầy đi một vòng hai mắt thì lõm sâu ngực thì chỉ còn da và xương cặp mắt thì đờ đẫn còn đâu vẽ mặt tuấn lãng đôi mắt hữu thần và thân hình khi xưa bây giờ khi nhìn lướt qua người khác cứ tưởng đó là một sát chết khi nge bọn đạo phỉ nói còn một tháng nữa là tới nơi mọi người bắt đầu nghĩ về cuộc sống sau này sẽ ra sao, khi tên thủ lĩnh thấy Lạc Trần mới đầu hắn còn không nhân ra khi được tên thuộc hạ nhắc nhở hắn mới biết hắn quát mắng tên trong coi

"Tại sau ngươi không cho hắn ăn uống gì suốt hai tháng ngươi có biết hắn là một tên võ giã bán rất có tiền không. "

tên thuộc hạ vội vàng cầu xin tha thứ

" Thuộc hạ biết sai sẽ chuẩn bị thức ăn cho hắn ngay"

nghe vậy gên thủ lĩnh quay người rời đi trước khi đi hắn có nói

"Nhớ vỗ béo cho hắn như lúc ban đầu vậy bán mới có giá hần không được giá thì ngươi cứ rữa sạch cổ mà đợi"

tên thuộc hạ cung kính nói

"Vâng"

Hắn sai người đi chuẩn bị thức ăn cho Lặc Trần chất lượng bữa ăn khác hẵn những người bên cạnh trong mà thèm hắn đúc cho Lạc Trần nhưng Lạc Trần chóng đối kịch liệt cắn chặt răng không chịu ăn tên trong coi nhất thời giẫn dữ đánh đập dã mang những người kế bên không nói gì sau hồi lâu tên canh gác mới quyết định bóp miệng Lạc Trần và đổ thức ăn vào rồi chỉnh ngước mặt lên trời làm như vậy Lạc Trần không muốn nhay cũng phải nhay , cứ đến giờ ăn là hắn làm vậy suốt một tháng Lạc Trần mập lên hẵn một vòng tên thủ lĩnh thấy vậy thỏa mản rật đầu lẫm bẫm

"Trong cái khó ló cái khôn a"

sau khi bàn giau hán với tên buôn nô lệ thương lượng hồi lâu quyết định bán Lạc Trần với giá năm hạ phẩm linh thạch.

Bạn đang đọc Thiên biến sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.