Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 960 chữ

chương

Sau khi rời khỏi cung điện được một đoạn thì Lạc Trần ngã xuống đất vô lực nằm ngay đó không thể nhúc nhích đởi một lúc lâu mới có thể bình phục lại.

Hắn ngồi dậy thở gấp thầm nghĩ trong lòng

"thật tốn sức a, sau này ít vận dụng thì hơn"

Lúc sau hắn đứng dậy rời đi, dọc đường nghỉ cách thoát khỏi nơi đây cũng như thoát khỏi bọn buôn nô lệ.

Đi đến của hang hắn thấy rất nhiều binh lính tụ tập bên ngoài, hắn vội vàng núp sang một bên âm thầm lên kế hoạch chạy chốn .

Lạc Trần sử dụng huyễn thuật ngụy trạng thành cái vòng cổ, lấy đá vạch ra nhiều vết sẹo còn cố ý cắng môi cho chảy máu nhìn bộ dáng của hắn muốn thảm không thể tả.

làm song hết thảy hắn thất thểu chạy ra và hô to với đoàn lính

"Bên trong có rất nhiều bảo vật, nhưng nguy hiểm cực kì mọi người cẩn thận"

nói song hắn vờ té xỉu, bọn lính thấy vậy chạy lại đở lên và đem về lều, do binh lính toàn là phàm nhân nên không ai nhận ra sự khác thường trên người Lạc Trần chỉ nghỉ là một mao đầu tử tuổi còn nhỏ nên không làm được gì mới chạy ra. bọn chúng chạy đi thông chi thống lỉnh chuẩn bị toàn quân đi vào.

Khi được đưa về tới lều đợi một lúc không còn nghe tiếng nói của bọn canh gác mới mở mắt ra thầm nghỉ

"nghe giộng của bọn chúng như là chuẩn bị tổng tiến công đi vào, đợi khi bọn chúng đi hết là thời cơ để ta chốn thoát "

Nhưng hắn đâu ngờ tên buôn nộ lệ rất ganh ma và tham lam dù tìm được một mật động chứa rất nhiều bảo vật kêu những người có sức khỏe đi vào tìm kiếm còn những người tương đối ốm yếu thì ở lại tiếp tục khai thác đá.

chúng vẫn để lại tương đối nhiều người để canh giữ nô lệ trong đó có một tên tụ khí cảnh tầng 3, điều này làm cho kế hoạch của Lạc Trần rất khó khăn thành công nên hắn quyết định án binh bất động chờ thời cơ .

Hắn vẫn đi làm bình thường rồi một ngày vô tình nghe bọn canh gác nói về thuốc nổ nên sữa đổi lại kế hoạch sáng hắn đi làm đêm về âm thầm đi chộm thuốc nổ và dấu chúng trong các hẻm đá chờ ngày được kích nổ , quá trình diễn ra tuy trậm nhưng tương đương thuận lợi rồi một ngày , tên chủ tìm thấy trong hang động có lượng lớn tài vật cần tiềm người đi qua hổ trợ Lạc Trần thầm nghỉ thời cơ đến.

đợi khi bọn lính đi hết vào trong động chỉ chừa lại một tên tụ khí tầng hai trong coi

Trong quá trình khuân vác Lạc Trần vấp phải hòn đá té xuống đất làm cho lượng lớn khoáng vật rơi vãi trên đớt tên tụ khí cảnh tần hai thấy vậy tức quá đi lại quất cho lạc trần vài roi, thấy lạc trần vẫn ngoan cường trừng hắn hắn càng tức và quất càng nhiều roi nữa hắn đánh tới cảm thấy thỏa thích đibhj ngừng thì một cổ hàng khí lạnh thấu xương truyền đến, đang nằm trên đất Lạc Trần ngốc đầu dậy nhìn hắn bành ánh mắt ngoan độc thấy vậy tên tụ khí cảnh đó mới lui về nhưng đã chậm lạc trần phóng tới trước người hắn tụ khí thành đao đâm một nhát xuyên tâm, tên canh gác chết không nhắm mắt.

Lạc Trần lấy chùm chiac khóa mở vòng cổ trên người tên đó ném cho mọi người và hô

"thời khắc tự do đả đến mọi người mau lấy chìa khóa mở cồng rồi chia nhau chạy"

Mọi người nghe vậy làm theo và chạy về từ phía còn lạc trần thì cải trang thành một tên lính chạy thất thểu vào buồn và thông báo với những tên khác do quá trình giết tên tụ khí tầng hai quá nhanh nên nơi đây vẫn chưa nhận được tinh tức

"Mọi truyện không ổn có võ giả tới đây giết mạc đại nhân , rồi dẫn bọn nô lệ trốn rồi"

Tên tụ khí tầng hai vừa bị Lạc Trần giết là Mạc điền. nghe vậy bọn lính canh hốt hoảng bọn chúng biết mạc điền là võ giã đây giết hắn mà không tạo ra động tỉnh nào thì phàm nhân bọn họ sao mà địch lạy , tên đội trưởng nhanh trong ra lệnh cho mọi người không hoản và tập hợp người lại chạy nhanh đến hang động ông chủ bọn chúng đang khai thác và cấp báo, còn Lạc Trần thì dừng ở một cây cao cách hang động không xa

sau khi nghe xong mọi truyện tên chủ đập bàn

"đáng chết, tại sao chuyện này lại có thể xảy ra "

sau đó hắn mang theo thân tính và tất cả mọi người định đuổi theo bắt nô lệ lại

Đứng trên gốc cây cách đó không xa khi thấy bọn chúng đi đến địa đỉ đặt thuốc nổ từ trước khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh sau đó bấm pháp quết dẩn động thuốc nổ, tiếng nổ vang đầy trời núi đá xụp xuống đè tên chủ buôn và bọn thân tính cửa hang bị lấp lại. bọn chúng chết hết hay không thì Lạc Trần không biết hắn chỉ cần thời gian chạy chốn là được.

Bạn đang đọc Thiên biến sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.