Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Khí Sư Hậu Kỳ!

Tiểu thuyết gốc · 1399 chữ

Khi mở mắt ra, Vương Trung thấy mình đang nằm ở trong một căn phòng, ngập tràn mùi thuốc. Ở giường cách đó không xa, một cô nương đang ngồi trên giường nhìn hắn.

Không ai khác đó chính là Lưu Băng, thì ra khi hắn ngất đi được các Y Linh Sư đưa vào phòng thuốc cứu chữa, mà Lưu Băng cũng được đưa đến đây.

"Đây là đâu!" Sờ vào đầu mình, rồi lại sờ vào thân thể cảm thấy những vết thương đã được lành lại, hắn nhìn về phía Lưu Băng hỏi:

Nàng nhìn hắn, giọng vẫn lạnh băng nói:

"Y quán!"

Hiểu ra điều gì, hắn không hỏi thêm mà cho một viên đan dược bổ sung linh khí vào miệng, rồi nhắm mắt vận công.

Lưu Băng vẫn nhìn về phía hắn, sau đó đứng dậy nói một câu, rồi đi ra khỏi cửa:

"Y Dược Sư bảo ngươi nên uống chén thuốc trên bàn, rồi ra quảng trường đi thi đấu gần kết thúc rồi!"

Nửa canh giờ sao, khi hồi phục được khoảng một, hai phần hắn đứng dậy đi đến phía bàn gỗ, cầm lên chén thuốc uống cạn. Sau đó, hướng ra khỏi cửa đi về phía quảng trường.

Quảng trường, nơi trận đấu cuối cùng vừa mới kết thúc, Vương Trung chen vào đi đến hướng các đồng môn Linh Vũ Phong của mình.

"Sư đệ, ngươi tỉnh lại rồi sao? Kiểm tra thử xem cơ thể có điều gì bất thường hay không?" Vạn Tâm Nhi thấy hắn đang tiến đến, vui mừng ôm hắn vào trong ngực của mình, hỏi:

Hắn ngộp thở, khó khăn nói:

"Sư tỷ.. a! Có thể.. đừng ôm ta như vậy không?"

Vạn Tâm Nhi đẩy hắn ra, le lưỡi cười duyên một tiếng. Năm vị sư huynh, sư tỷ khác chỉ biết phì cười!

Đại sư tỷ Mộc Tâm lên tiếng:

"Tiểu sư đệ, chuẩn bị đi! Lát nữa, sẽ lên lôi đài trao giải Thập Cường lần này đó!"

Vương Trung sờ sờ, hỏi:

"Khi đó, đệ ngất đi! Không biết kết quả ra sao!"

"Tuy đệ ngất đi, nhưng trước đó Lưu sư muội nhận thua. Nên vị trí quán quân lần này thuộc về đệ rồi đó, tiểu tử!" Tứ sư huynh Lã Trọng Tấn cười haha, nói:

Hắn thật ra cũng đoán được kết quả sẽ phán xử như vậy, nhưng dù sao cũng phải nghe tận tai, mới có thể tin được.

Nửa canh giờ sau, một vị Chấp sự tu vi Khí Thánh Cảnh đọc công bố danh sách mười người mạnh nhất, lên nhận phần thưởng do chính tay Tông chủ Phụng Hoài Nhân trao thưởng, gồm:

Đệ Thập Trương Cẩn, đệ cửu Tào Lệ Cát , đệ bát Triều Cao Sơn, đệ thất Bành Hải Tú, đệ lục Lệ Duyên Nhất, đệ ngũ Lệ Duyên Nhất, đệ tứ Phó Ngôn, đệ tam Hoàng Nhĩ Hải, đệ nhị Lưu Băng và đệ nhất Lục Vân.

Tất cả các tên được đọc, lần lượt bước lên lôi đài. Khi thấy Vương Trung đi ngang qua mình, Phó Ngôn mở miệng khiêu khích:

"Tiểu tử, sống cho tốt, đừng có chết quá nhanh!"

Vương Trung quay qua nhìn hắn, ngẩn người khó hiểu.

Ta đã làm gì sai?

Nhưng rất nhanh, hắn không suy nhiều nữa đi về phía vị trí cuối cùng. Lưu Băng thì thần sắc lạnh băng, từ xa đi tới đứng kế bên cạnh hắn.

Lâm Tiêu cũng đi vào hàng ngũ, nhìn về phía hắn và Lưu Băng chấp tay. Vương Trung thấy vậy chấp tay hoàn lễ, còn Lưu Băng thần sắc băng lãnh chỉ đảo mắt nhìn Lâm Tiêu một cái, rồi lại nhìn về phía trước!

Không lâu sau, Phụng Hoài Nhân đứng lên từ vị trí chủ toạ, phi thân xuống lôi đài bắt đầu trao giải và động viên từng người.

Tới lượt hắn, Phụng Hoài Nhân cười cười, vỗ lấy bờ vai hắn, hài lòng nói:

"Tiểu tử thi đấu tốt lắm, nhất định phải tận tâm tu luyện sau này làm rạng danh Thiên Tông ta!"

"Đệ tử tuân mệnh!" Vương Trung cúi đầu, chắp tay, cung kính nói:

Thấy vẻ cung kính của hắn, Phụng Hoài Nhân hài lòng đưa cho hắn một giới chỉ không gian. Sau đó, lại bay lên vị trí chủ toạ, cùng đứng với bảy vị Phong chủ tuyên bố cuộc thi đấu nội môn chính thức khép lại!

Trong đại sảnh Linh Vũ Phong, Vạn Tâm Thiên cười to luôn miệng nói Tốt!

Phía dưới, sáu vị đệ tử xoay quanh Vương Trung, vui mừng khen ngợi hắn không ngất!

Vạn Tâm Thiên thì ngồi xuống vị trí chủ vị, tự mình hớp một ly trà thoả mãn nghĩ:

"Lúc đó, bỏ ra mọi giá để giành lấy Lục Vân thật không sai, tên Điền Siêu đó chắc là tức chết đi được! Haha!"

Cùng lúc đó, ở đại sảnh Thiên Kiếm Phong. Điền Siêu tay chống cằm nhìn về phía các đệ tử Đại Khí Sư Cảnh tham gia thi đấu lần này. Sau đó, nhìn về phía Phó Ngôn nói:

"Được rồi, các ngươi cũng đã cố gắng hết sức, về nghỉ ngơi đi!"

Khi các đệ tử điều quay trở về động phủ của mình, Điền Siêu thở dài!

Nếu biết tên đệ tử đó, có tiềm năng, thực lực như vậy. Lúc đó, dù bỏ ra mọi giá cũng phải giành cho bằng được.

"Hừ, thuận tiện cho tên họ Vạn kia!" Hắn tức giận, lẩm bẩm nói:

Giữa đêm, sau khi tiệc tùng cùng sư huynh đệ Linh Vũ Phong, Vương Trung trở về động phủ ngồi trên giường lấy ra giới chỉ không gian kiểm tra phần thưởng lần này.

Trong giới chỉ, một thanh kiếm linh cấp thượng phẩm và một lọ thuốc đựng một viên đan dược xanh lam óng ánh.

Cầm đan dược trên tay, hắn vui mừng xem đi xem lại. Còn bảy tháng nữa, là tới ước định hắn với Hỏa Kỳ Lân, phải nắm thời gian tăng cường thực lực.

Hắn thu đan dược vào trong giới chỉ, lại lấy đan dược bổ sung linh khí mua ở phường thị tiếp tục điều chỉnh trạng thái đỉnh phong.

Dù sao, Hoàn Nguyên Đan cũng chỉ là có tỷ lệ tấn thăng một tiểu cảnh giới, chứ không phải là mười phần. Cho nên hắn muốn để cơ thể ở trạng thái đỉnh phong, khi dùng đan dược sẽ có công hiệu cao nhất!

Đến trưa ngày thứ hai, Vương Trung mới thu công, hắn không sử dụng Hoàn Nguyên Đan ngay. Mà đến con thác phía trước động phủ, tắm rửa một phen. Sau đó, lại thay một bộ y phục mới rồi nhảy lên giường đi ngủ.

Khuya canh ba, tiếng ếch kêu vang vọng cả màn đêmm Vương Trung tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể tràn đầy sức sống, hắn đứng dậy vươn vai một cái, rót một ly trà uống cạn. Rồi ngồi xếp bằng trên giường, lấy Hoàn Nguyên Đan từ giới chỉ ra.

Hắn lấy hai ngón tay kẹp lấy đan dược, ngấm nghía một chút, rồi cho thẳng vào miệng, nuốt xuống.

Đan dược xuống bụng, tan ra trong đan điền. Một luồng hơi ấm, dâng trào trong cơ thể đi qua kinh mạch, sau đó dồn về phía đan điền.

Linh khí trong Hoàn Nguyên Đan ngày càng lớn mạnh chạm đến bức tường ngăn cách cảnh giới.

Khác với Thánh Linh Quả, Hoàn Nguyên Đan tăng lên linh khí, nhưng lại không gây ra cảm giác no căng, khó chịu!

Linh khí trong đan dược xông phá bức tường xiềng xích nhiều lần, đến lần thứ 91, bức tường cảnh giới y như từ giấy bị chọc thủng!

Linh khí sau khi xuyên phá xiềng xích, làm linh khí trong đan điền Vương Trung mở rộng.

Bùm!

Thiên địa nguyên khí từ trong thiên địa, dồn về phía động phủ của hắn. Khi đan điền no căng, lượng linh khí còn lại muốn vươn lên chạm vào bức tường cảnh giới Khí Tông Cảnh.

Vương Trung gặp loạn, không hoảng, nén lại lượng linh khí còn sót lại trong đan dược, bắt đầu quá trình củng cố tu vi.

Đại Khí Sư hậu kỳ thành rồi!

Bạn đang đọc Thiên Nghịch Thời Không sáng tác bởi vuongtrung159
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuongtrung159
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.