Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Á Châu Phong Tình

Tiểu thuyết gốc · 1018 chữ

Truyện được đăng tải duy nhất trên TruyenYY

Nhìn thân thể thon dài mỹ miều kia, dục hỏa của Ngạo Thiên đã bốc lên đến đỉnh điểm.

Nhìn bờ mông căng tròn kia của nàng, trên đó còn lưu lại một vết đỏ ửng do hắn để lại.

Ngạo Thien kê ngay côn thịt vào cúc môn, thừa dịp Á Châu không đề phòng.

“Phập”, côn thịt đã chui vào lút cán.

“Asaaaaaaaaa.” Á Châu thét lên một tiếng kêu kinh người, cửa sau của nàng như là bị xé rách, khóe mắt thanh tú của nàng rỉ nước mắt ra.

Ngạo Thiên hít một hơi, cảm giác thật sự quá mỹ diệu. Trực tràng co bóp siết chặt lấy côn thịt của hắn. Nếu như tinh lực của hắn không cường đại thì đã thất thủ.

Hắn ngừng lại một lát cho Á Châu thích nghi, nếu hắn động lúc này thì rất có thể nàng sẽ bất tỉnh nhân sự.

“Đau…Đau quá….Phía sau của thiếp.” Á Châu rên rỉ, nơi hai khóe mắt chảy ra nước mắt. Cảm giác thật sự rất đau, nó còn hơn là nàng mất đi lần đầu, có lẽ là do nơi đó vốn dĩ đã nhỏ, cộng thêm hắn làm mạnh bạo, quan trọng hơn là của hắn quá to, cảm giác đau điếng này thật sự có thể so với sinh em bé.

“Nàng đỡ hơn chưa.” Ngạo Thiên chồm tay lên, dùng hai tay mân mê cặp nhũ phong no tròn kia, xoe lấy núm vú đỏ hồng đang cương cứng vì hứng tình, một bên hỏi.

“Vẫn rất đau…Nhưng mà đỡ hơn một chút so với khi nãy.” Á Châu nhẹ nhàng rên rỉ nói.

Ngạo Thiên tiếp tục dùng hai tay xoa bóp, hắn nắn, ngắt, nhéo khiến cho cặp nhũ phong biến thành muôn hình vạn trạng.

Tiếp đó, sau khi xoa bóp nhũ phong, Ngạo Nhiên dùng hai tay sờ lấy hai bờ mông đầy đặn kia, cảm giác mềm mại, căng tròn no đủ từ tay truyền tới khiến hắn có chút đê mê.

Sau một hồi, Ngạo Thiên thấy khuôn mặt nàng đã bắt đầu đỏ lên, dần dần thở gấp, hắn biết nàng đã thích ứng được phần nào, thế là hắn bắt đầu động hông, côn thịt bắt đầu di chuyển, thành trong trực tràng cứ bóp chặt lấy hắn, cảm giác chặt khít này nếu như sơ xảy một tí thôi thì sẽ bắn ngay…Nhưng Ngạo Thiên hắn là ai? Làm sao bắn dễ dàng thế được.

“Thiếu chủ, nhanh….Nhanh một chút…Thiếp ngứa.” Á Châu rên rỉ dâm mị nói, phía dưới của nàng đã thích ứng, dần dần đã có chút ngứa.

Ngạo Thiên bị thái độ chuyển biến của nàng làm cho bất ngờ, mới khi nãy nàng còn thét lên như là bị phá trinh, ấy vậy mà bây giờ lại xin mình động nhanh lên?

Nhưng mà bất ngờ thì bất ngờ, hắn cũng đã chịu không nổi, làm từ nãy đến giờ Á Châu đã lên cao triều hai lần mà hắn vẫn chưa ra, cảm giác hết sức bức bối.

Hắn vịn lấy eo của nàng, hông động lên mãnh liệt, côn thịt đút ra đút vào cửa sau của nàng liên lục, âm thanh va chạm của bụng dưới của hắn và mông của Á Châu vang lên âm thanh “bạch bạch” dâm đãng.

Dâm thủy của nàng đã chảy ướt cả miếng lót giường.

“A…Thiếu chủ….Người uy phong…Thiếp sướng….Thiếu….Thiếu chủ…Thiếp sướng quá.” Cái miệng nhỏ nhắn đỏ đỏ của Á Châu liên tục phát ra âm thanh dâm đãng khiến cho dục hỏa của Ngạo Thiên càng thêm tràn đầy. Hắn lại ra sức khiến côn thịt mãnh liệt ra vào cúc môn của nàng, cảm giác chặt bót làm cho hắn rất sướng.

….

Sau một hồi, người Ngạo Thiên đã nhễ nhại mồ hôi, cả người Á Châu vẫn vặn vẹo lên xuống trái phải phối hợp với Ngạo Thiên.

“Á Châu, nàng tuyệt lắm, ta sắp ra…” Ngạo Thiên khẽ trầm thấp nói.

“Thiếu Chủ…Á…Sướng….Ra đi….Bắn…Bắn thẳng vào trong thiếp đi.” Á Châu thở gấp rên rỉ. Nàng cũng đã muốn đạt đến cao triều.

“Phập phập”. Ngạo Thiên nhấp thêm vài chục cái rốt cục cũng căng người bắn ra.

“Á…Thiếp cũng ra…..” Một dòng tinh dịch tràn thẳng vào trong trực tràng của nàng.

Ngạo Thiên thở hắt ra nằm đè lên người của Á Châu. Hắn ôm lấy thân thể xinh đẹp động lòng người vào trong ngực.

….

Sáng hôm sau.

Ngạo Thiên mặc y phục tử tế vào, rời phòng trước đi đến đại sảnh của Ngạo gia.

Hôm nay hắn sẽ nói một ý kiến trọng đại cho trưởng bối và phụ thân.

Đó chính là hắn sẽ rời khỏi Ngạo gia. Nói chính xác hơn là rời khỏi Thần Giới.

Tại sao? Bởi vì hắn không muốn an phận tu luyện nhàm chán, cứ chui nhũi tu luyện không phải là ước muốn của Ngạo Thiên hắn. Hắn muốn phiêu bạt 3000 đại thế giới, thưởng thức cảnh vật khắp nơi và các chuyện kỳ thú khắp vạn giới.

Trước đại sảnh. Ngạo Thiên thở ra một ngụm trọc khí, bước nhanh vào.

Trên đại sảnh có một cái ghế chủ tọa to đùng màu hoàng kim, đây chính là chỗ ngồi của tộc trưởng, ở phía sau có hai cái ghế nhỏ hơn. Đó là chỗ hắn và mẫu thân của hắn. Mẫu thân hắn ở đâu…Nhắc đến thì lại đau lòng, khi hắn lên 3 tuổi, không hiểu vì sao đột nhiên nàng lại mắc một loại nguyền kỳ lạ, không rõ ai làm, chết một cách bất đắc kỳ tử.

Chỗ này bây giờ đang có đầy đủ các vị trưởng lão trong tộc và tộc trưởng là phụ thân hắn.

Sắc mặt Ngạo Khang không được tốt cho mấy, vốn dĩ hắn không muốn nhi tử rời khỏi như vậy, nhưng mỗi người đều có ‘đạo’ riêng, cưỡng ép thì chẳng bao giờ đạt đến chí cao.

Bạn đang đọc Thiếu Chủ Phong Lưu sáng tác bởi nguyenphuvan000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuvan000
Thời gian
Lượt thích 39
Lượt đọc 1835

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.