Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 899 chữ

Buổi tối.

Tiểu Thanh ăn cơm xong rất nhanh đi vào giấc ngủ, có lẽ vì hãy còn giận chuyện hắn chê nàng hôi, tiểu nha đầu này hôm nay đặc biệt tránh mặt hắn, cái này để hắn cười khổ không thôi.

Nữ nhân à.

Nhìn an tĩnh giống như mèo nhỏ Tiểu Thanh, Lâm Giang trong lòng lại đặc biệt nhớ Lâm Ngọc, tiểu nha đầu đó, thi thoảng cũng sẽ vô cớ giận dỗi hắn cái gì dó, khi đó hắn sẽ thường làm cho nàng một bữa sáng phong phú là hết giận liền.

Cũng không biết, bây giờ tiểu Ngọc ở đâu, sống có tốt không, có bị ức hiếp gì không?

Nhắc tới tiểu Ngọc, Lâm Giang với lấy mình chiếc ba lô, lấy từ trong đó ra một chiếc ấm, một cái bọc vải, nhón chân đi ra ngoài.

“ Lăng lão, ra nói chuyện một tý đi.”

Từ trong đèn, một làn khói mờ ảo xuất hiện, một thân anh lười biếng mang theo tiếng ngáp ngủ.

“ chuyện gì? ngươi muốn thực hiện nguyện vọng? Nếu không thì không nên phiền ta”

Lâm Giang:… vừa mới ra có cần thụ động vậy không.

Cũng may da mặt Lâm Giang dày, ngay lập tức điều chỉnh lại nói.

“ Ừm, cái kia Lăng lão, ta thấy ngài ngủ lâu chắc cũng đói bụng, trước ăn miếng thịt, uống miếng nước, tốt cho sức khỏe.”

Lâm Giang vội vàng lấy ra mình chuẩn bị kĩ nước uống cùng thịt nướng, nịnh bợ như hiến của đưa cho Lăng lão.

Lăng lão nhìn trước mặt thịt nướng cùng nướng, rồi lại nhìn như gian thần nịnh bợ hoàng đế một dạng Lâm Giang.

“ Có lòng à.”

“ Tất nhiên rồi, ta luôn lo lắng cho sức khỏe lăng lão đó” Lâm Giang khuôn mặt chính nghĩ lẫm liệt nói

“ Vậy tại sao thường ngày ngươi không phần ta.”

Lâm Giang gương mặt cười cứng đờ, cmn, linh bợ quá đà, bây giờ là sao xuống núi, alo, cấp cứu khẩn cấp.

Cũng may, Lăng lão cũng không so đo với hắn, cầm lên miếng thịt nướng cùng nước uống ngon lành.

“ ừm, tay nghề nướng không tệ đâu.”

“ ahaha, Lăng lão quá khen.” Lâm Giang ngượng ngùng nói.

“ Được rồi, thịt cũng đã ăn xong, bây giờ có chuyện gì nói đi.” Lăng lão cũng không thích dây dưa dài dòng với Lâm Giang, trực tiếp hỏi.

Lâm Giang cũng không nhiều lời, vội vàng lấy ra cây nhân xâm được bọc kĩ trong vải khô.

“ cái kia Lăng lão, ta tình cờ có được cay này nhân xâm, xin hỏi cây này nhân xâm phải dùng thế nào?”

Lâm Giang bây giờ cũng đã thành công đột phá 900 cân võ đồ, hắn muốn lợi dụng cây này nhân sâm đột phá võ sư, bất quá hắn lại không biết cách dùng, cũng không dám dùng loạn, ngộ nhỡ dược liệu quá nhiều, được không bù mất, bởi vậy chỉ có thể cầu Lăng lão thôi.

“ Lăng lão ngài yên tâm, cây nhân sâm này ta hiến cho ngài bồi bộ, ta chỉ cần một phần nhỏ để đủ đột phá thôi.” sợ Lăng lão không đồng ý, Lâm Giang vội vàng bổ sung.

Thần Lăng bữu môi.

“ Ngươi nghĩ ta cần?”

Sống không biết bao nhiêu năm tháng Thần Lăng đã ăn không biết bao nhiêu vật quý, chân tàng địa bảo, ngay cả thần thú thánh thủ cái gì hắn đều đã thử qua, còn đi ham hố cái này một gốc nho nhỏ nhân sâm?

“ Được rồi, nể tình ngươi miếng thịt nướng, ta cũng không thể ăn không của ngươi.”

“ Đa tạ Lăng lão.” Lâm Giang nghe vậy lập tức vui vẻ, kế hoạch thành công.

“ thật ra sử dụng cái này gốc nhân sâm đột phá có rất nhiều cách, bất quá với tình hình này của ngươi, ta kiến nghị…” Lăng Thần dừng lại một chút, liếc nhìn gương mặt đầy mong đợi của Lâm Giang rồi nói tiếp.

“ Ta kiến nghị ngươi trực tiếp ăn…”

“ Trực tiếp ăn???”

Lâm Giang ngây người như phỗng, đơn gian như vậy, hắn hồ nghi nhìn Lăng lão rồi lại nhìn trong tay mình nhân sâm, bất quá cuối cùng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng.

“ ừm, trực tiếp ăn.” Lăng lão gật gù nói “ dược lực của cây nhân sâm này cũng không quá lớn, bất quá..”

Thần Lăng dừng lại một chút, nhìn Lâm Giang bỏ vào miệng cắn một miếng nhân sâm rồi nói tiếp.

“ Bất quá cái này dược lực cũng đủ để ngươi lo căng mà chết, ngươi chết sớm rồi ta đi tìm cái khác chủ nhân.”

Lâm Giang?????

Lâm Giang trợn to mắt, khó tin nhìn về phía Lăng Lão, bất quá hắn còn chưa kịp nói câu gì thì một luồng nhiệt lượng khổng lồ tỏa ra luốt chọn lấy hắn, cả người hắn lóng bừng lên, cảm giác như ở trong một cái lò luyện.

“ Cmnc, Lăng …”

Cuối cùng, Lâm Giang không chịu nổi nữa ngất đi.

“ Vây tạm biệt, chút may mắn chàng trai.”

Tác giả của chuyện này, Thần Lăng đạt thành mục đích lập tức chuồn mất dạng.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.