Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 941 chữ

Một ngày dài trời mưa, ruốt cuộc trời cũng tạnh.

Mây đen dần tan đi, mặt trời lấp ló chiếu từng ánh nắng đầu tiên của ngày dài xuống mặt đất, tán lá còn đọng lại những giọt nước như những chiếc gương mini phải chiếu bóng hình hai con người nhỏ bé lao nhanh vút qua.

Lâm Giang cõng theo Tiểu Thanh điên cuồng chạy, đạt thành võ sư hắn, tốc độ có thể nói là cực nhanh, không hề thua kém gì so với một chiếc nhỏ moto cả.

Thật ra hắn cũng không biết Đại Nam căn cứ phương hướng, Tiểu Thanh cũng không biết, cái này là hắn dựa theo căn cứ đoàn người mà đi thôi, hi vọng là đúng đi.

Một mạch chạy 3h đồng hồ, rất nhanh đến bìa một khu rừng, nhìn cái này khu rừng, Lâm Giang có chút do dự không chắc chắn lắm, bởi hắn không tìm thấy bất cứ dấu vết nào đoàn người đã đi qua đây cả.

Hơn nữa trong rừng thường rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ gặp hung thú như chơi vậy.

Ừm?

Đang Lâm Giang xuy nghĩ, chợt hắn nghe được thanh âm dã đấu truyền tới từ nơi xa, dường như là tiếng đánh nhau, tò mò, hắn cõng theo Tiểu Thanh, lao vút mà qua từ trên nhánh cây.

Phía trước xuất hiện một khối núi đá to lớn, vô cùng bằng phẳng, phía trên mặt đá có một cuộc kịch đấu.

Một phe là người, một phe là dài chừng 10m xà!

Cả người xà toàn thân màu đen, đỉnh đầu có một cái bứu mình khá quá dị.

Mặc dù ở khá xa, bất quá Lâm Giang vẫn cảm nhận được cảm giác bức bách tỏa ra từ thân nói, cái này mãng xà chắc chắn là hung thú, bất quá không biết là cấp bập gì thôi.

Lâm Giang cũng không hiểu rõ lắm về phân chia cấp bập của nhân loại cùng yêu thú, đối với cái này hắn cũng thật sự bất lực, từ đến thế giới này, ngươi duy nhất mà Lâm Giang quen cũng chỉ có Tiểu Thanh nha đầu này mà thôi.

Bất quá, ngươi nghĩ một tiểu nha đầu đến ăn còn chưa no thì có thể biết được bao nhiêu tin tức, nàng biết võ đồ phía trên là võ sư đã là hiểu biết nhiều rồi.

Lúc đi cướp của đạo tặc căn cứ, hắn cũng đã từ tìm hiểu xem có sách vở gì ghi chép thông tin về thế giới này không, bất quá thật sự là ngoài cuốn phù sư sơ cấp sách này ra thì không còn bất cứ quyển sách nào khác, cái này làm hắn bất đắc dĩ.

Thiếu hiểu biết à.

Cảm khái một hơi, Lâm Giang đưa mắt nhìn về phía đang kịch liệt giao chiến với yêu thú thiếu nữ.

“ Ồ”

Thiếu nữ nhìn rất trẻ, chỉ tầm 16 17 tuổi, gương mặt xinh đẹp tuyệt sắc, váy ngắn đỏ hồng, doi sắt tung bay, đích xác cái kia ‘ đồng bạn' cùng hắn đi ăn trộm đạo tặc căn cứ đây chứ đâu.

Thật có duyên à.

“ Lâm Giang..” nhìn đầu kia to lớn đầu mãng xà, phía sau Lâm Giang trên lưng Tiểu Thanh có chút sợ hãi, không khỏi líu chặt lấy Lâm Giang.

“ Không sao, có ta ở đây.”

Thả Tiểu thanh xuống bên cạnh, Lâm Giang lắm lấy tay nàng an ủi.

An ủi một hồi tiểu thanh, Lâm Giang quay đầu tiếp tục quay đầu xem chiến đấu.

Đặc sắc như vậy chiến đấu, thật sự rất khó có à.

Nhìn mãng xà cùng thiếu nữ chiến đấu, mặc dù mãng xà một mực lằm ở trạng thái chịu đòn, roi sắt của thiếu nữ không ngừng quất vào trên người của nó, ngược lại mãng xà tấn công đều bị thiếu nữ tránh được.

Bất quá, Lâm Giang có thể nhìn ra, áo đỏ nữ tử đang dần dần kiệt sức, chỉ cần bị trúng một đòn của đại mãng thì chắc chắn sẽ thua, ngược lại thiếu nữ công kích mặc dù đều trúng vào thân thể đại mãng, bất quá lại không có một vết thương nào đủ đáng kể cả, đa phần đều không xuyên qua được cả vảy của nó.

“ A”

Quả nhiên, qua một hồi, thiếu nữ tốc độ rốt cuộc chậm lại, lại không thể lé được mãng xà công kích, bị đuôi của nó đập trúng văng ra ngoài mấy mét.

Không bỏ lỡ thời cơ, mãng xà nhanh như chớp trườn về phía thiếu nữ, há to miện đớp về phía chính mình con mồi.

“ chết tiệt súc sinh.”

Thiếu nữ bị đập bay chửu thề một tiếng, phản ứng cũng không chậm chút nào móc từ trong túi một tấm linh phù lém về phía miệng xà.

“ Ầm”

Một tiếng lổ lớn phát ra, tựa như là một quả bon nhỏ vậy, bắt tung cát bụi xung quang.

“ Gưuy”

Tiếng thét mang đầy sự đau đớn cùng giận dữ, chỉ thấy miệng hắc xà máu tươi đầm đìa, máu thịt be bét, ánh mắt đầy giận dữ nhìn nữ tử.

Bất quá lần này nó cũng không dám liều lình tấn công nữa, ánh mắt tràn đầy kiêng dè nhìn thiếu nữ kia.

“ Tiểu Thanh, tối nay chúng ta ăn thịt rắn nướng, thế nào?”

Nhìn cái này bị thương tương đối mãng xà, Lâm Giang ánh mắt híp lại, khóe miệng cười tà nói.

Tiểu Thanh???

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.