Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1232 chữ

Hà Tiểu Thanh bị mãng xà đập bay ra, đau đến nghiến răng nghiến lợi, nàng cảm giác, hôm nay mấy ngày là này xui nhất đời nàng, đi ăn trộm thì bị phát hiện, trốn được Hắc Lang trại bọn cướp thì lại gặp cấp 2 hung thú Hắc Quan xà.

Đại tai biến khởi đầu, hung thú cùng nhan loại có được tri thức tu luyện, cũng giống như nhân loại, hung thú cũng chia làm nhiều cấp bậc khác nhau.

Nhất cấp hung sơ, nhị cấp hùng đồ, tam cấp hung yêu, tứ cấp hung vương, ngũ cấp hung hoàng.

Tương đương với nhân loại là, võ đồ, võ sư, võ linh, võ vương, võ hoàng.

Đầu này Hắc Quan xà là một cái yêu thú cấp 2 hung đồ cấp bậc yêu thú.

Hà Tiểu Thanh chạy trốn hắc lang trại truy đuổi, trong lúc vô tình không may lạc vào lãnh đị của nó, bị nó xem như là con mồi điên cuồng công kích.

Lúc đầu, nàng bản ý dự định tạm thời tránh đi, hung thú lợi thế so với nhân loại rõ rệt là da dày thịt béo, sức hồi phục kinh người, bởi vậy cùng cấp nhân loại rất khó chiếm được ưu thế.

Nàng cũng không muốn dây dưa với đầu này xà, bất quá nàng không muốn trêu nó, như nó lạ muốn ăn nàng.

Hung thú đối với tu luyện giả là vật đại, ngược lại, tu luyện giả đối với hung thú cũng là vât đại bổ.

Bởi vậy, đầu này xà xem nàng như con mồi của nó, quấn chặt nhất quyết không buông.

Thế là, hỗn chiến rốt cuộc mở ra, người đánh xà, xà đánh người.

Nhìn đang há miệng đớp về phía mình Hắc Quan xà, Hà Tiểu Thanh nghiến răng nghiến lợi.

“ Khốn kiếp súc sinh, đừng tưởng bở.”

Không chút do dự, Hà Tiểu Thanh nhanh chóng lấy từ túi không gian mình chuẩn bị Bạo Nổ phù, chỉ nhằm Hắc Quan xà đến đủ gần rồi quăng ra.

“ Ầm”

Không gian bạo nổ, khói bụi đầy trời, chỉ nghe thấy từng tiếng gầm rú trong đau đớn.

Xa xa, trên cành cây đứng quan sát, Lâm Giang híp mắt, nội tâm âm thầm giật mình,

Tứ giai linh phù Bạo Nổ phù.

Cái này tiểu cô nương vậy mà lại có tứ giai linh phù đến phòng thân, cái này nếu là hôm trước hắn trúng một cái, vậy không chết cũng ngáp ngoái rồi.

Cho dù bây giờ Võ Sư hắn cũng không dám cứng đối cứng, cũng may tuy không thể cứng đối cứng, nhưng bằng vào gia tốc gấp đôi hắn thì chí ít cũng có thể tiến hành tránh né.

khụ khụ

Khói bụi dần tan, lộ ra bóng hình xinh dẹp Hà Tiểu Thanh, bất quá lúc này nàng lại có chút chật vật, quần áo rách tươm, da thịt bóng loáng trầy xước nhiều chỗ.

Mới vừa rồi vụ nộ, bởi vì khoảng cách quá gần, mặc dù có chuẩn bị nhưng nàng vẫn bị thương vài chỗ.

Bất quá, nhìn trước mặt da vảy bong tróc, máu me đầm đì Hắc Quan xà, Hà Tiểu Thanh cảm giác trên ngươi mình thương thế quá đáng.

“ Súc sinh, đi chết.”

Móc ra một thanh lợi kiếm, Hà Tiểu Thanh nhân lúc Hắc Quan xà còn đang bị bạo phù chấn choáng mà cho nó một kích trí mạng.

“ vù”

Còn chưa đợi nàng ra tay, một bóng người đã lao nhanh vụt qua trước mặt nàng, ra tay nhanh, chuẩn xác không một động tác thừa hướng vết thương trên đầu Hắc Quân xà chém qua, một kích trí mạng.

“ Hưu, ầm ầm”

Thân thể khổng lồ rắng lảo đảo rồi ngã xuống, khói bụi mù mịt.

Hà Tiểu Thanh trợn mắt hốc mồm nhìn xem chuyện đang xảy ra, nàng nhìn xem khổng lồ thi thể rắn, rồi lại nhìn xem đang bận bịu thu dọn Lâm Giang, nhất thời giận dữ.

“ Khoan đã, ngươi làm gì?”

“ Cô nương, chúng ta lại gặp mặt.” Lâm Giang nở một nụ cười ‘ thân thiện’ cười nói.

“ Thì ra là ngươi tên dâm tặc.” khi Lâm Giang quay đầu lại, lúc này nàng mới nhìn rõ gương mặt của hắn, cái gương mặt đó, cho dù hóa thành tro nàng cũng nhận, tên khốn kiếp đã chiếm tiện nghi của nàng.

“ vậy mà gặp ngươi ở đây, ta còn đang lo không tìm được ngươi đâu!” Hà Tiểu Thanh cười lạnh, trong tay kiếm lập tức đâm qua, nhắm ngay chỗ nhiều máu nhất mà đâm.

“ Cô nương, ta biết ta là rất soái rất phong cách nam nhân, người khác gặp được sẽ bị thương nhớ, bất quá cũng không cần mạnh bạo như vậy đi.” Lâm Giang một bên tránh né, một bên xấu hổ nói.

Hà Tiểu Thanh:…

“ Khốn kiếp, vô sỉ, đi chết đi.” Hà Tiểu Thanh tức giận trùng thiên, ra tay càng mạnh bạo.

“ cô nương, có gì từ từ nói, ta biết cách thể hiện tình cảm của cô có hơi khác người, bất quá gây thương tích cho mình sẽ không hay.” Lâm Giang ‘khổ sở; khuyên nhủ.

Hà Tiểu Thanh….

Nàng không muốn tiếp lời, bây giờ nàng chỉ muốn chém chết cái này không biết xấu hổ tên khốn kiếp.

Qua một hồi, cho dù có công khích thế nào đối phương cũng có thể ung dung né được, hơn nữa vừa xảy ra một cuộc đại chiến nên thể lực của nàng tiêu hao gần như không còn, biết không thể làm gì được đối phương, cuối cùng Hà Tiểu Thanh cũng dừng tay.

Không để ý đên Lâm Giang, bước chân chuyển dời về Hắc Quan thú ý định thu cất.

“ Khoan đa.”

Lâm Giang như nhìn ra được ý định của nàng, vội vàng đi qua chặn lại, đùa giỡn lưu manh một hồi là được rồi, cũng không thể quên mục đích lần này.

“ Ngươi muốn gì?”

Hà Tiểu Thanh cảnh giác nhìn Lâm Giang, tay thủ sẵn vào túi không gian, nếu tên này có ý định không bất chính vậy thì nàng sẽ lấy linh phù nổ chết hắn.

“ Không có gì cô nương, ta chỉ muốn nhắc nhở cô nương đây là ta săn được hung thú, là tài sản riêng, không nên sờ loạn.” Lâm Giang liếc mắt nhìn cánh tay trong túi không gian của Hà tiểu Thanh, thân thiện nhắc nhở.

Vừa nghe vậy, Hà Tiểu Thanh lập tức xù lông.

“ cái gì, rõ ràng là của ta hung thú, tại sao biến thành của ngươi hung thú rồi?”

“ Ta giết nó!” Lâm Giang chính nghĩa lẫm liệt nói.

“ ta là người chiến đấu với nó cơ mà.”

“ Ta giết nó.”

“ Nhưng ta làm nó bị thương nên ngươi mới thừa cơ hội giết được nó.”

“ Nhưng ta là người giết nó.”

“ Ta giết chết ngươi tên vô sỉ này.” Hà Tiểu Thanh như bị phát điên, không ngừng cầm kiếm chém về phía Lâm Giang, bất quá nàng tới bao nhiêu đều bị né bấy nhiêu, căn bản là không là gì được hắn.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.