Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mì tôm tai tận thế

Tiểu thuyết gốc · 1148 chữ

Sau đại tai biến, nhân loại tổng cộng có 12 đại căn cứ, những đại căn cứ này trải rộng trên toàn thế giới, đại đa số còn sống sót nhân loại đều sẽ tụ tập ở những cái này đại căn cứ.

Gọi là đa số bởi vẫn cón một lượng nhỏ người không ở vào những đại căn cứ.

Những người này hoặc những kẻ phạm tội bị đuổi ra khỏi căn cứ, hoặc là những người dân nghèo không đủ khả năng chi trả phí ở lại cho căn cứ.

Cái này những người sau khi ra khỏi các đại căn cứ cũng sẽ không rời đi xa mà sẽ ở lại phụ cận các đại căn cứ tự lập thành các tiểu căn cứ, chấp nhận làm phụ thuộc của đại căn cứ để được bảo vệ.

Tiểu Thanh nhà chính là một tiểu căn cứ phụ thuộc đại căn cứ Đại Nam.

Cha mẹ của tiểu Thanh trước kia bởi vì không đủ khả năng ở lại đại căn cứ nên đã chuyển đến đây.

Nghe đến Lâm Giang muốn đến Đại Nam căn cứ, tiểu Thanh tâm lý cực kì xoăn xuýt, một phần muốn cùng Lâm Giang đi, một phần lại không bỏ được đợi cha mẹ trở lại, mặc dù cơ hội đó rất mong manh.

“ Không cần phải vội, suy nghĩ kĩ rồi nói với ta.” Lâm Giang trấn an nói.

Lẫn nhau mới chỉ có nhận thức 7 ngày, làm cho thiếu nữ với hắn ly khai lâu chỗ ở, cùng hắn đi ra ngoài? Cũng là có chút điểm ép buộc.

"Ừm." Tiểu Thanh điểm nhẹ phía dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn cưu thành một đoàn, nội tâm loạn tao tao.

….…

Hôm sau, trời gần trưa.

Tiểu Thanh liền tỉnh, mờ mịt nhìn mộc nóc bằng.

Đêm qua vẫn đang suy tư, mình là hay không cùng Lâm Giang ly khai, nghĩ đến mất ngủ, mấy canh giờ sau mới bất tri bất giác ngủ.

"Ngửi ngửi. . ."

Tiểu Thanh cau mũi quỳnh tử, nghe thấy được một cỗ mùi thơm.

“ Là cái gì, thơm quá đi.”

Thiếu nữ quay đầu nhìn sang, lò sưởi bên trong thiêu đốt còn lại một điểm than củi, lò sưởi ở trên giá gỗ treo một cái nồi, hương vị là từ bên trong bay tới.

"Tỉnh, liền đứng lên ăn một chút gì a !."

Lâm Giang cầm một cái cái muôi, nhẹ nhàng khuấy đều mì trong nồi.

Tiểu Thanh thất thần khoảng khắc, phía trước đều là nàng chuẩn bị bữa ăn sáng.

Nàng nghi ngờ hỏi: "ngươi đang nấu cái gì vậy ?"

"mì tôm!”

“ Mì Tôm?” thiếu nữ không hiểu nghẹo đầu.

“ Ừm, ăn thử.” nói rồi, hắn gắp một ít bỏ vào bát cho Tiểu Thanh.

Cái này mì tôm là Lâm giang từ địa cầu mang tới, làm một thâm niên net người, mì tôm là không thể thiếu.

Tiểu Thanh nhìn cái này dài thon sợi mì, hương thơm từng đợt bốc lên, nhịn không được nuốt từng ngùm nước miến.

Do dự một chút, nàng gắp một miếng nếm thử.

"Ăn ngon, ăn quá ngon."Tiểu Thanh phồng lên miệng, ngôn ngữ nói mơ hồ không rõ nói.

Nhìn từng ngum từng ngum nhét phồng miệng Tiểu Thanh, Lâm Giang cười cười, đưa qua cho nàng một ngum nước nói:

“ Ăn từ từ, không cần vội, còn nhiều.”

Tiểu nha đầu tiếp lấy một ngụm nước, khuôn mặt đỏ bừng không dám nhìn thẳng Lâm Giang.

"Ăn no, ta và ngươi cùng đi ra ngoài săn bắn."

Lâm Giang bất chợt nói, đem xấu hổ thiếu nữ kéo trở về.

Từ đây đến Đại Nam khu tránh nạn đi bộ cần ít nhất nửa tháng, hắn được chuẩn bị một ít mới được, hơn nữa hắn cũng muốn đi xem một chút thế giới này.

"A, vậy còn ngươi bị thương?”.

“ Không sao, ta đã tốt hẳn rồi.” Lâm Giang nhẹ nhõm nói.

“ vậy được rồi” thiếu nữ nghĩ nghĩ rồi gật đầu nói.

Tiếp đó, hai người an tĩnh ăn bữa sáng.

Tiểu Thanh mím môi một cái, len lén nhìn Lâm Giang gò má.

Thiếu nữ không biết vì sao, đột nhiên không tìm được đề tài, không có biện pháp giống như phía trước giống nhau tâm tình.

Ăn điểm tâm xong, hai người đem mộc lều đồ trọng yếu mang theo, miễn cho có người ăn trộm tiến đến.

Tiểu Thanh phòng ở, chính là một cái mộc lều, dùng da thú cùng cây khô xây dựng.

Mộc lều tọa lạc ở doanh trại sát biên giới, vừa vặn thích hợp hai người một quy len lén ly khai doanh địa.

Ly khai doanh địa phía sau, hai người liền hướng phía bắc đi.

Dựa theo thiếu nữ giới thiệu, phía bắc có một mảnh gò núi nhỏ, có thật nhiều chuột.

Trên đường, Lâm Giang cũng chứng kiến những người khác ảnh, chỉ là bọn hắn đều rất xa liền tránh ra.

Hắn có thể đoán được nguyên nhân, là sợ bị người đoạt đoạt các loại thức ăn a !.

Dù sao, bây giờ là đại tai biến thời đại, pháp luật cùng trật tự bị phá vỡ, nhân quyền còn không bằng một miếng cơm.

Gò núi nham thạch cách doanh địa cũng không xa, hai người rất nhanh thì đến gần nhất một gò núi dưới chân.

"Ta làm bẫy rập, ở phía trước vài cái gò núi dưới chân." Tiểu Thanh giơ tay lên chỉ phía trước:

"Ngươi đi xem bẫy rập, ta ở phụ cận nhìn có cái gì con mồi." Lâm Giang quyết định chia làm hai đường.

Hắn muốn đi nhìn xen thế giới này, bắt chuột để mình tiểu thanh đi là được rồi.

"được rồi." Tiểu Thanh nhẹ giọng nói: "Có việc, ngươi liền lớn tiếng gọi ta là."

"Được." Lâm Giang điểm nhẹ đầu, chọn một cùng Tiểu Thanh hướng ngược lại đi tới.

"Ai ~~ ngày hôm nay tại sao phải phiền táo đâu."

Tiểu Thanh ưu sầu thở dài, hai tay vỗ vỗ gò má lên tinh thần tới.

". . ." Lâm Giang bước chân dừng lại, sau đó đi nhanh đi xa.

Hắn trở thành võ đồ, ngũ giác cũng trở nên mạnh hơn một chút, thiếu nữ tiếng thở dài là nghe được.

Thiếu nữ nhiều sầu não, đặc biệt người cô độc lâu, đột nhiên có người làm bạn, thì càng muốn vững vàng bắt được.

Lâm Giang không tính đi thoải mái nàng, nếu như thiếu nữ không phải đi theo hắn ly khai, hiện tại cho ôn nhu, chỉ làm cho nàng càng nhiều tổn thương hơn.

Nhìn về phí xa xa, Lâm giang cảm khái

"Thật đúng là hoang vắng a."

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.