Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trưởng lão xinh đẹp

Phiên bản Dịch · 2072 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Sở Phong cũng không phải là người nhà họ Sở, mà là do Sở Uyên – con trai thứ năm của Sở gia nhận nuôi.

Do vậy nên từ nhỏ hắn đã bị xa lánh và bắt nạt, nếu không phải do Sở Uyên tận tâm bảo vệ thì hắn đã bị đuổi khỏi Sở gia từ sớm rồi, do đó Sở Phong rất biết ơn Sở Uyên và đã thề sẽ trở thành niềm kiêu ngạo của Sở Uyên.

Năm năm trước, Sở Phong lên mười, cũng là độ tuổi tốt nhất để luyện võ.

Khi đó, hắn rất chờ mong được luyện võ, vì hắn cảm thấy đây là thời điểm để chứng minh bản thân.

Nhưng mà hắn chẳng thể nào ngờ được rằng, một tháng trước khi khi vào Thanh Long Tông, một luồng thần lôi đánh trúng cơ thể rồi tiếnvào trong đan điền của hắn.

Lúc đầu, Sở Phong còn tưởng đó là cơ duyên của mình, bởi vì sau đó tốc độ tu võ của hắn tiến bộ cực rất nhanh, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi hắn đã tới được cảnh giới Linh Vũ cấp hai.

Tốc độ như vậy vốn hơn hẳn bình thường, cho nên Sở Phong không dám nói cho bất cứ người nào hết, mà là ẩn giấu thực lực tiếp tục tu luyện.

Nhưng mà ngày vui chóng tàn, đang lúc Sở Phong nghĩ rằng mình là một thiên tài tu võ thì cơ thể hắn lại đột nhiên phát sinh biến đổi.

Sự biến đổi này khiến tu vi của hắn trì trệ, cho nên mới bị cho là người có thiên phú cực kém về luyện võ.

“Ông.”

Lúc này, Tiên Linh Thảo trong tay Sở Phong đang bị luyện hóa cung cấp năng lượng cho đan điền của hắn.

Tốc độ luyện hóa của hắn cực nhanh, nếu không với thực lực hiện tại của Sở Phong mà muốn luyện hóa cây Tiên Linh Thảo này thì phải cần ít nhất phải một tháng.

Nhưng chỉ trong chốc lát, gốc Tiên Linh Thảo đã bị luyện hóa hơn phân nửa, khiến cho đan điền giống như một cái động không đáy của Sở Phong cũng có cảm giác bị đầy tràn.

“Bùng.” Đột nhiên, hai tay Sở Phong sáng lên, sau đó nửa cây tiên linh thảo trên tay cũng biến mất.

Đồng thời, đan điền của Sở Phong cũng đang xảy ra biến đổi kinh người.

Chín con cự thú Lôi đình đan vào nhau, vặn vẹo, cuối cùng ngưng tụ lại thành một viên cầu tròn, giống như một viên đan dược.

Khi viên cầu tròn này được hình thành rồi thì linh khí từ đó tản ra không ngừng không nghỉ, giống như thủy triều cọ rửa thân thể Sở Phong, chẳng mấy chốc đã lan ra toàn thân.

“Vụt.”

Đột nhiên, Sở Phong mở hai mắt ra, trong mắt có vài tia sấm sét, tâm tình vui sướng lộ rõ trên khuôn mặt.

“Thành công rồi, cố gắng năm năm, cuối cùng cũng thành công rồi.” Sở Phong mừng như điên, hắn nhảy xuống đất, vừa đi lòng vòng vừa xem xét những thay đổi trên cơ thể mình.

Những cảnh giới của tu võ mà hắn biết là:

Bốn cảnh giới lớn là Linh Vũ, Nguyên Vũ, Huyền Vũ, Thiên Vũ, mỗi cảnh giới lớn đều có chín tầng.

Ở cảnh giới Linh Vũ tầng một, cần dùng phương pháp đặc thù để rèn luyện cơ thể, từ đó gia tăng thực lực của mình.

Nhưng mà tới Linh Vũ tầng hai thì nhất định phải sử dụng pháp quyết để ngưng tụ linh khí, chỉ có những người có thể ngưng tụ linh khí ở đan điền mới được tính là người tu võ chính thức.

Thân thể của Sở Phong phát sinh thay đổi nên không thể ngưng tụ linh khí, đó là vì trong đan điền của hắn có một luồng thần lôi, , giống như chín con thú hoang đói khát vậy, ăn hết tất cả linh khí mà Sở Phong ngưng tụ được.

Nhưng mà Sở Phong vẫn không từ bỏ, bởi vì hắn phát hiện, mặc dù chúng nuốt linh khí, nhưng vẫn có giới hạn nhất định, chỉ cần không ngừng đưa linh khí vào đan điền thì sẽ có một ngày cho chúng ăn no được.

Mà ngày này đã tới.

“Cảm giác này thật tuyệt, linh khí liên tục chạy trong cơ thể, giống như muốn phá cơ thể mà ra ngoài vậy.”

Sở Phong không thể tin được, những luồng sấm sét đó lại ngưng tụ thành viên nhỏrồi ở lại trong đan điền, hơn nữa nó còn tản ra rất nhiều linh khí, đúng là không thể tưởng tượng được.

Hắn biết là nếu không có những luồng sấm sét đó thì kể cả năm năm này không ngủ không nghỉ mà ngưng tụ ra linh khí, cũng không thể nào mạnh mẽ được như hiện tại..

“Ông.” Nhưng đúng lúc này, thân thể của Sở Phong đột nhiên cứng lại, vẻ mặt cũng thay đổi.

Thần lôi vẫn đang không ngừng biến đổi, giúp sức mạnh hắn tăng trưởng gấp mấy lần, bất ngờ đột phá, bước vào cảnh giới Linh Vũ cấp bốn.

“Khổ tận cam lai à?”

Sở Phong nắm chặt tay lại, cảm nhận lực lượng mạnh mẽ trong cơ thể thì biết những cố gắng trong năm năm này đều đáng giá.

Đột phá liên tục hai cấp, tốc độ tiến bộ cực nhanh đó, cuối cùng cũng trở lại.

Sau đó, hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía nội môn, nhẹ giọng nói: “Ta sẽ lấy được Tiên Linh Thảo của ngươi, Sở Chân.”

Mỗi năm Thanh Long Tông chỉ tuyển đệ tử chỉ một lần, mỗi lần kéo dài mười ngày.

Mười ngày sau, sẽ tới kỳ khảo hạch hàng năm của nội môn lúc này Sở Phong cũng đăng ký tham gia.

Nơi khảo hạch là một cung điện khổng lồ dưới đất, ở đó đã có rất nhiều người đến, khoảng chừng hơn vạn người.

Trong đó, đa số đều là Linh Vũ cấp ba, bởi vì mọi người đều biết chỉ có Linh Vũ cấp ba mới có thể thông qua khảo hạch của nội môn.

Nhưng mà cũng có một số đệ tử Linh Vũ cấp hai tham gia, muốn thử vận may của mình, mỗi năm đều có nhưng phần lớn đều thất bại.

Đáng nhắc tới nhất là một số ít Linh Vũ tứ trọng, không phải bọn họ đều là những kẻ tu luyện kém cỏi mà còn có cả những thiên tài.

Bọn họ cố ý chờ đến khi trở thành Linh Vũ cấp bốn mới tham gia khảo hạch là vì phần thưởng.

Khi tới Linh Vũ cấp ba thì đã có thể tu luyện võ kỹ.

Võ kỹ là một phương pháp công kích mạnh mẽ, không chỉ có thể phát huy toàn bộ thực lực của bản thân mà còn có thể đạt đến mức siêu việt, vượt qua cực hạn của chính mình.

Vì vậy, võ kỹ cực kỳ quý, kể cả hào môn thế gia cũng không có, cho nên họ mới muốn đưa con cháu vào tông môn học tập.

Bởi vì mỗi tông môn đều có rất nhiều võ kỹ, mà trong Thanh Long tông, chỉ cần có thể trở thành đệ tử nội môn thì đều có cơ hội tu luyện võ kỹ.

Chẳng qua võ kỹ cũng có phân chia cao thấp, võ kỹ được chia làm chín cấp từ thấp tới cao.

Trong nội môn, võ kỹ tốt nhất cũng chỉ là võ kỹ cấp ba mà thôi.

Nhưng mà trong khảo hạch hàng năm của nội môn người đầu tiên vượt qua sẽ có được một quyển võ kỹ cấp bốn.

Cho nên một số người tình nguyện tu luyện ở ngoại môn chứ không chịu vào nội môn chính là vì quyển võ kỹ cấp bốn này.

“Ồ, đó chẳng phải là Dương Thiên Vũ sao?”

“Oa, đúng là cậu ta, mới mười ba tuổi đã tới Linh Vũ cấp bốn, xem ra quán quân lần này trừ cậu ta ra sẽ không phải ai khác.”

Trong biển người, có một cậuthiếu niên, nói đúng hơn là một cậu bé khiến cho người khác chú ý.

Đệ tử ngoại môn có khoảng mười vạn người, đa số đều không có tiếng tăm gì, nhưng cũng có một số người là tiêu điểm của sự chú ý, những người như vậy đa số đều là thiên tài, mà Dương Thiên Vũ này cũng là một trong số đó.

“Chưa chắc, mặc dù thiên phú của cậu ta tốt nhưng vẫn còn nhỏ, rất khó trở thành quán quân.”

“Thanh Long tông cũng là nơi tàng long ngọa hổ, đôi lúc thiên tài cũng không thắng được người bình thường đâu, ví dụ như là Đoàn Vũ Hiên kia.” Một gã đệ tử ngoại môn chỉ một thiếu niên lạnh lùng nói.

Người này là Đoàn Vũ Hiên, đã gia nhập Thanh Long tông sáu năm rồi, vốn cũng không có tiếng tăm gì.

Nhưng mà mấy tháng trước, hắn đánh bại một đệ tử nội môn có tu vi Linh Vũ cấp bốn, từ đó thì thanh danh lan xa, tiêu điểm chú ý của đám người ngoại môn..

“Yên lặng.” Đột nhiên có một âm thanh vang dội truyền tới.

Nheo mắt nhìn lại, mọi người hơi sửng sốt vì trên đài cao xuất hiện hơn mười bóng người.

Những người này đa số là những lão giả đã lớn tuổi, là trưởng lão của ngoại môn, nhưng người cầm đầu lại là một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi.

Cô gái này mặc một bộ quần áo bó sát người màu hồng, lộ rõ những đường cong mê hoặc đặc biệt là đôi chân thẳng tắp và trắng bóc dưới làn váy kia, có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.

Không chỉ dáng người tuyệt đẹp, mà khuôn mặt của cô ta cũng vô cùng quyến rũ, mặt trái xoan, mắt hạnh, môi đỏ mọng, cứ như hồ ly tinh.

Nàng ta chính là Tô Nhu, một trưởng lão xinh đẹp nổi danh của Thanh Long tông.

Tô Nhu cũng là một nhân vật có một không hai, mười tuổi gia nhập Thanh Long tông, mười hai tuổi tiến vào nội môn, mười lăm tuổi trở thành đệ tử nòng cốt của tông môn.

Nhưng khi mọi người đều mong chờ ngày nàng ta trở thành đại đệ tử của Thanh Long tông thì đột nhiên nàng ta trở thành trưởng lão.

Đến tận bây giờ cũng chẳng ai biết được khi đó đã xảy ra chuyện gì, nó vẫn là một chủ đề bí ẩn khiến người ta phải say sưa bàn tán.

“Oa, không ngờ là trưởng lão Tô Nhu, chẳng phải nàng ấy là trưởng lão của nội môn sao? Tại sao lại tới ngoại môn rồi?” Khi thấy Tô Nhu xuất hiện thì các đệ tử nam đều há hốc miệng, thậm chí một số người còn chảy cả nước miếng.

Những đệ tử ngoại môn này đều còn khá ít tuổi, phần lớn đều là thiếu niên, một số ít vẫn là trẻ con cho nên đối với họ sức hấp dẫn của phụ nữ thành thục khiêu gợi như Tô Nhu này là vô cùng mạnh mẽ.

Tô Nhu không hề kiêu căng kiểu cách như trưởng lão, mà là ôn nhu nói với mọi người:

“Quy tắc của khảo hạch rất đơn giản, chỉ cần đi vào từ cửa chính ở sau lưng ta rồi đi ra ngoài được thì sẽ tính là vượt qua khảo hạch.”

“Khác nhau duy nhất đó là người đầu tiên đi ra có thể nhận được một quyển võ kỹ cấp bốn, những đệ tử nội môn bình thường cũng không có đâu.”

“Mà năm nay có thay đổi đôi chút, quán quân sẽ được thêm một phần thưởng đặc biệt nữa.”

“Theo một ý nghĩa nào đó thì phần thưởng này còn quý hơn cả tiền nữa đó…” Nói tới đây, Tô Nhu còn cố ý kéo dài giọng, loại khí tức hấp dẫn này nhanh chóng lan ra khắp đại điện..

Bạn đang đọc Tu La Vũ Thần (Dịch) của Thiện Lương Mật Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.