Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 24

Phiên bản Dịch · 963 chữ

Bà tiến lên mấy bước, cầm tẩu hút thuốc chỉ ra ngoài cổng sân, “Cô đi đi! Cô cút đi cho tôi!” Bà tức giận đến run cả tay.

Bà Từ năm nay đã gần sáu mươi, tuy sức khỏe luôn tốt, nhưng Từ Đóa thực sự sợ bà vì chuyện này mà tức tới sinh bệnh, vội bước tới đỡ bà, giúp bà vỗ ngực thuận khí.

"Chị dâu, chị đủ rồi! Chị thấy mẹ tức như thế nào chưa? Đừng nói là tôi chưa bao giờ cho chị ăn thịt gấu đen. Cho dù tôi có cho chị, chị cũng không thể úp cái nồi phân như vậy lên đầu tôi được! Chị về làng mà hỏi lúc đó có năm mươi, một trăm người cùng ăn thịt, làm gì có ai bị sao?"

"Đúng đấy". Chắc là Cẩu Thặng Tử về nhà gọi người tới giúp, con dâu thứ hai của nhà họ Ngô cũng chống nạnh đứng ở cửa nói vọng sang phụ họa, "Cùng một loại thịt, chúng tôi ăn không sao, đến cô ăn thì lại có bệnh, cô vì tiền mà phát điên à?"

Khi cô ấy nói xong, không biết ai đang trốn bên ngoài hóng chuyện không sợ bị để ý liền hét lên: "Đúng đúng, có khi là ông trời đang trừng phạt cô vì thấy cô ăn ở thất đức đấy!"

Chị dâu cả Từ mặt biến sắc tím tái, "Đây là việc của nhà tôi, mấy người chõ miệng vào làm gì!"

"Cô vu oan cho cô giáo của Cẩu Thặng Tử nhà chúng tôi, sao chúng tôi lại không được nói!" Con dâu thứ hai của nhà họ Ngô không sợ cô ta, lập tức phun trả lại.

Từ Đóa không ngờ mấy người này lại đứng ra nói thay mình, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Thế nhưng thấy lúc bà Từ tức giận đến mức định dùng tẩu đuổi người ta đi, cô đành phải cầm cây chổi lớn đặt ở góc sân lên, "Chị dâu, chị nên đi đi, đừng để tôi phải đuổi chị đi, nhỡ tôi nặng tay lại đưa chị vào bệnh viện."

Cái chổi này không nhẹ, bình thường quét sân cũng phải cầm nó bằng cả hai tay thế mà Từ Đóa cầm nó dễ dàng như một sợi dây thừng vậy.

Cô con dâu thứ hai của họ Ngô vừa nhìn thấy thế thì mắt lập tức sáng lên, “Đúng vậy, nếu cô vẫn không đi cô ấy sẽ ném cô ra ngoài, giống như cái lúc cô ấy xách Đại Long quẳng ra ngoài.”

Lúc đó chị dâu cả Từ mới nhớ lại rằng hôm đó khi dân làng quây quần chia thịt, cô ta hình như nói nghe nói em chồng mình biết võ công, con gấu đen cũng chính là do cô ấy đánh chết .

Trong lòng cô ta không tránh khỏi có chút sợ hãi, sắc mặt trở nên âm trầm bất định.

Từ Đóa nhìn theo, cùng với tiếng gió ném thẳng chổi xuống chân chị dâu cả Từ.

Chị dâu cả Từ giật mình, vội vàng lùi lại hai bước.

Sau đó, Từ Đóa còn phải dùng thêm vài lần chổi mới đuổi được cô ta ra ngoài, khi bước qua ngưỡng cửa cô ta còn suýt vấp ngã, vô cùng xấu hổ.

Bực quá, cô ta đành đứng ở cửa chỉ vào mặt Từ Đóa mắng: "Cô đối xử với chị dâu cô như vậy sao? Cô có còn giáo dưỡng không thế? Thảo nào tiểu Trang bỏ cô mà đi, nếu tôi là anh ta, tôi cũng không cần cô!"

Khi cô ta đang mắng chửi say sưa, đột nhiên có người phía sau cô ta kêu lên: "Này, đây không phải là thầy tiểu Trang sao? Thầy tiểu Trang đã về."

Đại lão đã trở về?

Nghe được giọng nói kinh động như vậy, không riêng chị dâu cả Từ, mà ngay cả Từ Đóa cầm cây chổi đứng trong sân cũng ngơ ngác ngạc nhiên.

Cô nhìn theo động tác của chị dâu cả Từ đang khiếp sợ mà quay đầu nhìn về một phía, tầm mắt Từ Đóa cũng dời qua phía tây một chút, cuối cùng dừng trên một bóng dáng cao gầy nhưng lại thẳng tắp đầy mạnh mẽ của một người.

Hàng cây bạch dương cao thẳng được trồng ven đường ở nông thôn, xa xa là từng dãy núi cao xanh mướt, giữa ngày hè tiếng côn trùng vang lên trong trẻo, vùng nông thôn của bọn họ như chốn đào viên yên bình thanh thản.

Những cảnh đẹp mỹ lệ yên bình kia, giờ phút này còn không lóa mắt bằng bóng dáng người đàn ông mặc áo xanh quần đen đứng yên lặng ở đó.

Đôi mắt Từ Đóa mở to, bỗng nhiên chảy xuống hai hàng nước mắt.

Ôi trời, người này trông như thế nào thì cô thấy không rõ ràng lắm, nhưng đôi mắt chó của cô thiếu chút nữa đã bị một thân khí vận màu vàng kim trên người này làm lóa mắt.

Trước kia khi cô còn ở Tu Chân giới, cô chưa từng biết rằng bản thân lại có năng lực nhìn thấy khí vận trên thân người khác!

Từ Đóa nhắm mắt lại để ngăn chặn nước mắt rơi xuống, trong lòng cô như có mấy ngàn con ngựa chạy như điên qua.

Nhưng dáng vẻ của cô trong mắt người khác lại có ý nghĩa khác.

Mọi người đều nghĩ rằng: “Tiểu Đóa chắc kinh ngạc và vui mừng lắm? Biểu hiện trên mặt rõ ràng như vậy mà.”

Những người có quan hệ tốt với Từ gia thì thở dài trong lòng.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70 (Dịch) của Yên Mộng Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 244

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.