Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên đài

Tiểu thuyết gốc · 2043 chữ

Liễu Bình hắng giọng, nhưng trong lòng như đang nở hoa.

" Sắp đến người của tam đại gia tộc, đáng nhẽ tiêu điểm của cuộc khảo hạch lần này phải là các thiên tài của tam đại gia mới đúng, chỉ tiếc là xuất hiện sự tình như vậy "

Phía dưới nghị luận xôn xao.

" Đúng vậy, xuất hiện thiên tài hắc phẩm yêu nghiệt như vậy, thiên tài của tam đại gia tộc lộ ra có chút không đủ "

Một võ giả đồng ý.

" Nhìn kìa, là Nạp Lan Kiệt của Nạp Lan gia, nghe nói là siêu cấp thiên tài của Nạp Lan gia, đồng thời là con của một vị trưởng lão trong Nạp Lan gia, nghe nói thiên phú chỉ xếp sau hai tỷ muội Nạp Lan gia"

" Nhắc đến ta mới nhớ, Nạp Lan nhị tiểu thư hình như không đến tham gia khảo hạch lần này "

" Ngươi không biết sao, nghe nói vài ngày trước có người nhìn thấy Nạp Lan Vũ Vi đã theo tỷ tỷ Nạp Lan Thần Tuyết ra khỏi thành, chắc là tiến về Thải Hà Cốc để tu luyện, nơi đó chính là thánh địa tu luyện của nữ đệ tử "

Một võ giả ồ lên như hiểu ra.

" Thải Hà Cốc a, Nạp Lan Thần Tuyết chính là đệ tử của cốc tử Thải Hà Cốc, nghe nói nàng cũng là hắc phẩm thiên phú, cho nên mới được cốc chủ Thải Hà Cốc nhận làm đệ tử "

Mọi người nhìn lên, một thiếu niên chừng mười sáu mười bảy tuổi, thần thái sáng láng, anh tuấn bất phàm.

Nạp Lan Kiệt gương mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng đã chửi, hắn vốn tự tin vào bản thân, điều đó cúng đúng, bản thân là thiên tài của Nạp Lan gia, thiên phú chỉ đứng sau hai tỷ muội Nạp Lan gia, Nạp Lan Vũ Vi vài ngày trước đã bị tỷ tỷ của mình Nạp Lan Thần Tuyết mang theo về Thải Hà Cốc để tu luyện, vốn nghĩ lần này hắn có thể trổ hết tài năng, giành lấy hào quang, trở thành tiêu điểm nhưng ai ngờ lại nhảy ra một trình giảo kim làm như vậy, hắn ánh mắt có chút u oán nhìn về phái tiểu nữ hài bên cạnh Liễu Bình.

Thiếu nữ như phát giác ra ánh mắt của hắn, chỉ cúi cúi đầu, hai tay vân vê tà áo nhem nhuộc của mình.

Nạp Lan Kiệt liếc mắt qua Liễu Bình trưởng lão, thấy hắn cũng đang nhìn mình, ánh mắt sắc lẹm thì rùng mình, vội giả vờ cười cười, thầm nghĩ, không nên đắc tội tiểu nữu này, nàng bây giờ là bảo bối trong mắt vị trưởng lão này, hắn nghi ngờ bây giờ nếu như có kẻ dám có ý đồ đối với nàng sẽ bị một chưởng của cường giả Võ vương cảnh chụp chết.

Nạp Lan Kiệt tiến lên phía trước, gương mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, khí thể bạo khởi, hắn cảm thấy biểu hiện như vậy sẽ cho một loại cảm giác rất là ngưu bức.

" Võ giả cửu trọng "

Phía dưới mọi người ồ lên kinh ngạc, bàn tán quả không hổ danh là thiên tài đệ tam Nạp Lan gia, mười sáu tuổi đã là võ giả cửu trọng, ban nãy cũng có võ giả cửu trọng lên khảo hạch nhưng đa phần đều là gần kề mười tám tuổi.

" Quả không hổ danh là Nạp Lan tam kiệt, mặc dù đứng cuối nhưng thiên phú như vậy, trước mời tám tuổi có hi vọng đột phá võ sư "

Có võ giả gào to nói, như sợ mọi người không ai nghe thấy, hắn thầm nghĩ, ta kêu lớn như vậy, khi về thiếu gia sẽ khen ngợi.

Nạp Lan Kiệt đang tươi cười bỗng nhiên gương mặt cứng nhắc, miệng co quắp, hung hăng nhìn về phía tên võ giả vừa rồi, mẹ nó, ngươi đã khen thì khen cho hắn hoi, còn chèn thêm từ đứng cuối, sợ người ta không biết ta là ai sao, khi về lão tử sẽ tìm ngươi tính sổ.

Tên võ giả thấy ánh mắt thiếu gia nhà mình có chút không đúng, đánh run một cái, thầm nghĩ ta nói gì sai sao.

" Võ giả cửu trọng, không tệ, đặt tay lên đá thiên phú đi "

Liễu Bình cười cười nói, trong lòng thầm nghĩ lại tìm được một hạt giống không tệ.

Nạp Lan Kiệt tiếp tục cuộc khảo thí của mình, đặt cánh tay lên.

Sau vài hơi thở, hòn đá rất nhanh thay đổi, dần dần chuyển từ trong suốt thành màu lam "

" Là màu lam, tứ phẩm thiên phú, lại một siêu cấp thiên tài "

" Tuy so ra không thể bằng hắc cấp thiên phú nhưng cũng là thiên tài hiếm có "

" Rất tốt, cuối cùng cũng tìm ra một kẻ là tứ phẩm thiên phú, ha ha, tốt lắm " Liễu Bình cười sảng khoái, tâm tình hắn lúc này phải nói là không tệ, liên tục nói hai chữ tốt lắm.

Nạp Lan Kiệt mỉm cười, chắp tay rồi đi xuống , trong lòng thầm nghĩ lần này coi như không đứng thứ nhất, nhưng ắt hẳn cũng chỉ kém hơn thiếu nữ kia, không còn người thứ hai sáng chói hơn hắn.

Quả nhiên, tiếp đó lại có vài người của Nạp Lan gia đi lên khảo hạch, không có ai có tu vi cùng thiên phú cao hơn hắn.

" Chu Tâm Nhi, là nàng, đã đến lượt Chu gia lên khảo hạch "

Phía dưới có tiếng bàn tán vang lên, người bước lên là một thiếu nữ, khoảng mười sáu mười bảy tuổi, mặc một bộ hồng sắc váy dài, khuôn mặt kiều mị.

Lạc Hải Thành tam đại gia tộc một trong, Chu gia, thường được ít nổi bật hơn so với Nạp Lan gia cùng Lâm gia, nhưng cùng được xếp vào tam đại gia, thực lực cũng không thể khinh thường.

Chu Tâm Nhi đứng yên một chỗ, váy dài khẽ lay động, toàn thân khởi phát khí thế.

Chu Tâm Nhi không ngờ cũng là võ giả cửu trọng, người xung quanh cũng không ngạc nhiên cho lắm, đệ nhất thiên tài Chu gia ở tuổi này có thực lực như vậy cũng là điều dễ hiểu.

Tiếp theo đến lượt khảo hạch tư chất, Chu Tâm Nhi hít sâu một hơi, tiến gần đến vị trí đá thiên phú, cánh tay ngọc đặt lên.

Sau một lúc, hòn đá đổi màu, là màu lam, nàng thấy vậy thì khuôn mặt dãn ra, nhếch đôi môi đỏ mọng ướt át.

"Màu lam, lại là tứ phấm thiên phú, đã xuất hiện hai tứ phấm thiên phú rồi "

Phía dưới xôi trào.

" Ừm, rất tốt, rất tốt " Liễu Bình vuốt chòm râu ngắn, gật gù hài lòng, ngày hôm nay Lạc Hải thành này quả thật mang đến cho hắn kinh hỉ, nếu tiếp theo không xuất hiện thêm lam cấp thiên phú thì hắn cũng đã mãn nguyện, phen này về sẽ được tông chủ hết lòng khen ngợi, khiến cái mặt mo của hắn được nở hoa trước mặt các trưởng lão khác.

Tương tự như Nạp Lan gia, Chu gia cũng chỉ xuất hiện Chu Tâm Nhi là lam cấp thiên phú, điều này cũng dễ hiểu, lam cấp thiên phú đâu phải là rau cải trắng, ở trong tông môn như Vân Kiếm Tông cũng đã được coi là thiên tài." Cuối cùng là Lâm gia, Lâm gia là gia tộc đứng đầu Lạc Hải Thành, nghe nói gia chủ Lâm gia Lâm Hành Thiên cách đây không lâu đã đột phá Võ vương, Lâm gia càng ngày càng có xu thế bá chủ Lạc Hải Thành "

" Đúng vậy a, hai gia tộc còn lại cũng không có Võ vương cảnh, đương nhiên ở thế yếu hơn, Nạp Lan gia cùng Lâm gia quan hệ rất tốt, sẽ không ảnh hưởng nhiều, nhưng còn lại Chu gia e là sẽ bị cô lập a " Có người nghị luận.

" Ngươi thì biết cái đéo gì " Có võ giả khinh bỉ một tiếng.

" Móa, ngươi thì biết, chẳng lẽ bố mày nói không đúng " Người kia bị chửi thì giãy nảy lên, mặt đỏ phừng phừng.

Võ giả kia bĩu môi, biết mình nói quá lời, thấy đối phương tu vi không kém mình cũng không muốn gây sự, phen đứng lại gần đối phương, một bộ hảo hữu, khẽ nói " Huynh đệ, ngươi có lẽ không biết, vài ngày trước Nạp Lan gia đã đến Lâm gia, ngươi đoán xem đã xảy ra chuyện gì "

Người kia vẫn có chút tức giận, nhưng không kìm nổi tò mò hỏi " Có chuyện gì? "

" Nạp Lan gia đến để từ hôn "

" Từ hôn ? Từ hôn gì ? Ai từ hôn ? "

" Huynh đệ không biết sao, tiểu thư Nạp Lan gia Nạp Lan Thần Tuyết từ nhỏ đã cùng Lâm gia thiếu chủ Lâm Phong có hôn ước, ta cũng là có một bằng hữu là hộ vệ của Lâm gia cho nên mới biết được những chuyện này "

Người kia ngạc nhiên " Thì ra là vậy, nghe nói thiếu chủ Lâm gia đã là một tên phế nhân không thê tu luyện, Nạp Lan gia làm vậy cũng là điều hiển nhiên "

" Huynh đệ lại không biết rồi, Lâm Phong tên kia đã không còn là phế nhân, nghe vị bằng hữu kia của ta nói tại đại hội tỉ võ Lâm gia tháng trước, hắn đã dùng thực lực bản thân nhất kinh toàn trường, giành được thứ nhất.

" Thật sao ? " Người kia kinh ngạc, hắn không ngờ tên võ giả này lại biết nhiều chuyện như vậy, còn mình thì mù tịt.

" Khà khà, vừa nãy ta cũng chỉ là nhắc nhở ngươi tránh người của tam đại gia tộc nghe thấy, như vậy sẽ dính vào phiền phức, còn nếu ngươi không tin đợi đến Lâm Phong lên khảo hạch, ngươi sẽ rõ "

Võ giả kia cười cười.

" Nhìn kìa , là Lâm Phong, đã đến người của Lâm gia lên khảo hạch "

Dưới ánh mắt của mọi người, Lâm Phong thân ảnh chậm rãi bước lên đài.

" Lâm Phong, nghe nói hắn không phải là một tên phế nhân sao, tại sao lại tham gia khảo hạch "

" Ngươi không biết rồi, Lâm Phong tên kia đã có thể tu luyện lại, nghe đồn thiên phú của hắn bây giờ còn khủng bố hơn ngày trước "

Phía dưới nghị luận xôn xao.

" Ngươi là Lâm Phong " Liễu Bình nhíu mày hỏi, hắn cũng đã nghe qua sự tình của Lâm Phong, dù sao Lâm gia là gia tộc lớn nhất Lạc Hải Thành, muốn tìm hiểu những chuyện này cũng không phải chuyện gì khó, hắn nghe nói Lâm Phong khi xưa chính là thiên tài được sánh ngang cùng Nạp Lan Thần Tuyết, tuy nhiên ba năm trước đây Nạp Lan Thần Tuyết đã được cốc chủ Thải Hà Cốc thu làm đệ tử chân truyền, còn Lâm Phong từ hôm đó trở thành một tên phế nhân không thể tu luyện.

" Vãn bối, Lâm Phong " Lâm Phong chắp tay.

" Được, bắt đầu đi " Liễu Bình gật gật đầu, hắn nhíu mày, hơi hơi nghi hoặc vì không thể nhìn ra tu vi Lâm Phong, rồi có vẻ cũng không quan tâm cho lắm, hắn nghĩ Lâm Phong tu luyện bí pháp che dấu tu vi, tuy hơi hiếm thấy nhưng không phải không có, hắn hôm nay đã tìm được vài hạt giống tốt, nhất là một người có hắc phẩm thiên phú, hắn cũng không nghĩ có một người nữa có thể có Hắc phẩm thiên phú.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Tam Giới * sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.