Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin tức

Tiểu thuyết gốc · 2101 chữ

Lâm Phong không trở về Lâm gia ngay mà hướng thẳng đến Xuân Dược Các, hắn sắp phải rời đi, muốn nhân mấy ngày này chữa trị khuôn mặt cho thị nữ Ngọc Nhi của hắn, dù sao cô nàng cũng tận tâm tận tụy chăm sóc cố chủ. Cách chữa trị cũng là học từ Tiểu Thạch Đầu, hòn đá này không chỉ chứa đựng nhiều công pháp võ kỹ, ngoài ra bản thân nó còn am hiểu rất nhiều tri thức bao gồm dược đạo, trận đạo, phù đạo, vv

Tiểu Thạch Đầu nói là từ khi có linh trí thì bản thân nó đã am hiểu những thứ này, Lâm Phong tuy cảm thấy có hơi chút kì lạ nhưng rất nhanh không quan tâm, đây là thế giới huyền huyễn, những chuyện kì lạ vượt qua sức tưởng tượng của hắn rất là nhiều.

Dược đạo, phù đạo, trận đạo cũng tương tự như võ đạo, đều là nằm trong ba ngàn đại đạo, nhưng tương đối đặc biệt một chút, vì muốn tiếp xúc với những đạo này và trở thành những dược sư hay phù sư đều cần những điều kiện nhất đinh, thứ nhất là phải cần có linh hồn lực mạnh mẽ, thứ hai là phải phù hợp với đạo này.

Là người trùng sinh, linh hồn lực của Lâm Phong cũng thuộc vào loại khủng bố nhưng Lâm Phong cũng không có hứng thú tìm hiểu sâu những thứ này, hắn là người theo đuổi võ đạo cực hạn, không nên phân tâm vào những thứ bổ trợ như vậy, hơn nữa ở thế giới này thực lực mới là điều quyết định.

Đi vào Xuân Dược Các Lâm Phong trước tiên đi đến quầy bán thảo dược, hắn nhìn một tên dược đồ hỏi " Lưu chưởng quỹ của các ngươi đâu ? "

" Vị công tử này có việc gì, Lưu chưởng quỹ hiện không có ở đây, có chuyện gì ta có thể giúp ngài" Người kia khách khí hỏi.

" Ta muốn mua một ít dược liệu, đây là danh sách thứ ta cần mua " Lâm Phong vứt cho hắn một tờ giấy.

Người kia lướt qua, sau một lúc vội nói " Những dược liệu trên cùng đều khá đơn giản, Xuân Dược Các chúng ta đều có, nhưng cái cuối cùng, Hoa Ban Thảo, đây là cấp bốn dược liệu, việc này ta không thể quyết định "

Lâm Phong nhíu mày " Chưởng quỹ các ngươi hiện đang ở đâu "

" Chuyện này, Lưu chưởng quỹ đang ở trên lầu gặp một vị khách nhân quan trọng, ngài ấy nghiêm cấm có người làm phiền "

Người kia có hơi chần chừ một chút rồi nói.

Lâm Phong gật đầu.

" Ngươi lên bảo Lưu chưởng quỹ, có một người tên Lâm Phong muốn gặp "

" Ngươi là Lâm Phong công tử, thảo nào ta thấy hơi quen mắt, thứ lỗi cho tiểu nhân đã không nhân ra " Người kia khách khí nói, Lâm Phong dù sao cũng là đại nhân vật của Lạc Hải Thành, chỉ alf do hăn ít xuất hiện ở Xuân Dược Các, cho nên hắn mới không kịp nhìn ra.

" Không có việc gì, ngươi lên thông báo Lưu chưởng quỹ dùm ta " Lâm Phong cười nói, rút ra ba viên linh thạch.

Người kia hai mắt sáng lên, chần chừ một lúc rồi nói " Lâm công tử đợi một lúc ".

Lầu hai, trong một căn phòng,

Lưu chưởng quỹ đang cung kính trước một nữ tử, nữ tử do che mặt nên không nhận rõ dung nhan, chỉ để lộ cặp mắt xinh đẹp, bên tai đeo một đôi khuyên tai , nữ tử mặc một bộ cung trang màu vàng. bao quanh thân thể đầy đặn.

" Lưu chưởng quỹ, ta nghe nói chi nhánh Xuân Dược Các của chúng ta tại Lạc Hải Thành này gần đây làm ăn không được tốt lắm " Nữ tử che mặt ngữ khí nhẹ nhàng nói, nhưng Lưu chưởng quỹ nghe xong đổ mồ hôi lạnh vội nói.

" Tiểu thư thứ tội, là do bản thân ta thất trách " Hắn có chút lo lắng, nghe nói là vị tiểu thư thiên tài về dược đạo này tính khí rất dịu dàng trang nhã, không mắng chửi ai bao giờ, bây giờ hắn gặp quả thực là như vậy, nhưng sự áp lực do vị tiểu thư này mang lại còn mạnh hơn lời đồn.

" Lưu chưởng quỹ không cần căng thẳng, ta cũng chưa có ý là mọi trách nhiệm là do ngài " Nữ tử nhẹ nhành cười nói, nhưng Lưu chưởng quỹ vừa kịp thở phào thì lại nghe tiếp

" Ta thì không có ý kiến gì, nhưng tổng bộ quyết định có lẽ sẽ khác, trong suy nghĩ của tổng bộ, buôn bán thua lỗ, vấn đề đều ở chỗ người lãnh đạo, có thể họ sẽ phái người đến thay thế ngài lúc nào cũng không biết chừng "

" Tiểu thư, ngài hãy giúp tiểu nhân, tiểu nhân nguyện làm trâu làm ngựa, ra sức vì tiểu thư " Lưu chưỡng quỷ giật thót một cái, đổ mồ hôi lạnh, vội vàng cầu xin, hắn biết vị tiểu thư này có địa vị cực cao ở tổng bộ Xuân Dược Các, chỉ cần một lời nói, cái ghế của hắn sẽ vững chắc như đinh đóng cột.

" Ta không thể nhúng tay vào mấy cái chuyện này, và cũng không muốn, ta chỉ tình cờ đi ngang Lạc Hải Thành này, cho nên muốn vào nghỉ chân một chút " Nữ tử nhàn nhạt nói

Lưu chưởng quỹ gương mặt khổ sáp, hắn cũng không có lý do gì để đối phương giúp mình, dù sao địa vị hai bên quá cách biệt.

" Chưởng quỹ, có việc cần bẩm báo " Bên ngoài cửa truyền có tiếng nói vọng vào.

Lưu chưởng quỹ khuôn mặt run run, cung kính hướng nữ tử cùng một bà lão phía sau nàng " Tiểu thư và tiền bối cứ nghỉ ngơi "

" Có việc gì, ta chẳng phải bảo ngươi không được làm phiền sao, phạt ngươi tiền lương tháng này " Lưu chưởng quỹ gương mặt khó coi.

Người kia thấy vẻ phiền muộn trên mặt chưởng quỹ, thầm nghĩ chắc ông ta tâm trạng không được tốt.

" Lâm Phong công tử đến, ngài ấy cần mua dược liệu, nhưng có một loại là Hoa Ban Thảo, bảo ta đến hỏi ngài "

Lưu chưởng quỹ nghe đến đây thì tỉnh táo hẳn lên, hắn vẫn còn nhớ cái tên Lâm Phong này, dù sao trước kia mình cho đối phương một nhân tình.

Hắn gật gật đầu, phân phó một tiếng " Đi vào kho lấy Hoa Ban Thảo ra đây "

Người kia vâng một tiếng rời đi.

Dưới lầu, Lâm Phong đang chờ đợi.

" Lâm công tử, đã lâu không gặp " Bên tai truyền đến tiếng cười của Lưu chưởng quỹ.

" Đã lâu không gặp " Lâm Phong cũng cười đáp lại.

" Nghe nói Lâm công tử muốn mua thảo dược, ta đã cho người đi lấy " Lưu chưởng quỹ cười nói.

Lâm Phong gật gật đầu.

Lưu chưởng quỹ kinh ngạc, hắn vậy mà không phát hiện ra tu vi của Lâm Phong, rất nhanh nhận ra điều gì.

" Chúc mừng Lâm công tử vết thương đã chữa trị thành công, từ nay cá vượt long môn "

Lâm Phong cười cười " Đều là nhờ Lưu chưởng quỹ ngài, nếu không có tin tức của ngài cho, e rằng không biết bao giờ ta mới có thể chữa khỏi "

" Lưu chưởng quỹ nếu có gì cần giúp, tại hạ xin hết mình trợ giúp " Lâm Phong nghiêm túc nói, hắn nói không sai, cũng nhờ có tin tức sớm của Lưu chưởng quỹ này mà hắn mới có thể đi đến Bạch Hổ Thành, từ đó tìm được mỏ quặng có linh tuyền.

Lưu chưởng quỹ thở dài một tiếng, lắc lắc đầu.

" Lưu chưởng quỹ, có chuyện gì phiền muộn sao ? " Lâm Phong nhạy bén phát giác điều gì, hỏi.

Lưu chưởng quỹ thấy hắn hỏi cũng bèn nói " Chuyện là gần đây người của chúng ta được cử đi hái dược liệu ở Hoành Đoạn sơn mạch, trên đường trở về thì đột nhiên mất tích, khiến chúng ta thất thoát rất nhiều người và dược thảo, cho nên chúng ta không có dược liệu để buôn bán, thành ra việc làm ăn không được tốt cho lắm, phía tổng bộ tại đế đô cho rằng ta làm việc thất trạch, đang có ý định tìm người thay thế ta " Nói đến đây, hắn thở dài một tiếng.

" Không phái người đi điều tra sao ? " Lâm Phong nhíu mày hỏi.

" Đã phái người đi nhưng dấu vết nơi đó đã bị xóa xạch, không phát hiên được gì "

" Đã có vài lần như thế, người mất, dược liệu cũng mất, đã phái cao thủ đi điều tra nhưng họ chỉ bảo là xung quanh đó không có ai khả nghi, chỉ có một vài dong binh đoàn là vào đấy để săn bắt hung thú, chúng tôi nghĩ bọn họ cũng không dám ngang nhiên đắc tội Xuân Dược Các mà ra tay, với lại đường đi của những người hái dược liệu và các dong binh đoàn đó là khác nhau "

Lâm Phong rơi vào trầm tư.

" Vậy để ta đi điều tra xem thử " Lâm Phong đạo.

" Không thể làm phiền Lâm công tử ngài, với lại Hoành đoạn sơn mạch nơi đó cũng rất nguy hiểm, không chỉ có nhiều hung thú mà còn phải đề phòng bọn đạo tặc giết người cướp của, không có Võ sư thực lực trở nên đi vào đơn lẻ chỉ là tìm chết " Lưu chưởng quỹ vội nói.

" Lưu chưởng quỹ yên tâm, ta tự có chừng mực, với lại ta cũng muốn trả ân tình lại cho ngài " Lâm Phong híp mắt cười nói.

" Chuyện này ? " Lưu chưởng quỹ vẫn có chút không tin tưởng.

Lâm Phong thấy hắn vẫn lo lắng cho mình, thầm nghĩ vị chưởng quỹ này tính cách không tệ, đáng để kết giao, hắn bèn hơi buông lỏng một chút tu vi.

" Võ sư " Lưu chưởng quỹ giật mình.

" Lâm công tử không ngờ đã là võ sư cảnh giới, vậy ta cũng tin tưởng phần nào " Lưu chưởng quỹ khẽ nói, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên lúc trước mình đã không nhìn sai, bằng tuổi này đã đột phá võ sư, nếu không chết yểu, sau này đối phương ắt trở thành cường giả.

" Chưởng quỹ, dược liệu đã đến " Một người mang đến một chiếc hôp, mở ra, bên trong là một gốc thảo dược, bên trên là hoa có năm cánh, một cánh màu tím.

" Hoa Ban Thảo " Lâm Phong biết đây là thứ mình cần mua.

" Ra giá đi "

Lưu chưởng quỹ cười nói " Gốc Hoa Ban Thảo này giá gốc là một trăm linh thạch, nhưng Lâm công tử ta bớt còn năm mươi linh thạch, coi như là thù lao ngài đi điều tra giúp ta "

" Không cần, việc nào việc ấy, chuyện đã hứa ta sẽ giúp ngài " Lâm Phong từ trong túi trữ vật lấy ra một trăm linh thạch, chỗ linh thạch này so với hắn lấy được từ chỗ quặng kia không tính là nhiều.

" Vậy đa tạLâm thiếu ngài " Lưu chưởng quỹ đã chuyển sang cách xưng hô.

" Không có gì, đợi tin tức tốt của ta " Lâm Phong khoát tay, cất bước rời đi.

Trên lầu, có hai thân ảnh, một người trong số đó là nữ tử che mặt lúc trước.

" Bà bà, có nhận ra tu vi hắn không? " Nữ tử che mặt thăm dò hỏi.

Người kia trả lời, là một bà lão " Người này có chút quỷ dị, chắc là dùng bí pháp gì đó "

Nữ tử ngạc nhiên, ở Lạc Hải Thành nhỏ bé này mà có thể xuất hiện người mà các nàng không nhìn thấu.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Tam Giới * sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.