Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên tài lớp học

Tiểu thuyết gốc · 2232 chữ

12A1, một trong hai lớp xuất sắc nhất của trường Long Phủ. Với 80 danh học sinh, mỗi năm có khoảng 30% số tiền sĩ, doanh nhân, chính khách của thành Phố Z, từng là học sinh của một trong hai lớp này.

Điều này là minh chứng tốt nhất cho hàm kim lượng của lớp học. Vào được trong đây, hoặc là thân thuộc của viên chức cấp cao bộ máy chính trị thành phố, hoặc là con em trong các tập đoàn lớn. Ngoài ra, cơ hội duy nhất để vào là thành tích học tập phải thật sự xuất sắc.

Trần Tâm lúc đầu được chọn vào lớp, là do hắn học giỏi, nhưng đến cuối năm lớp 10, tiểu cô hắn vặn ngã 6 trong 10 tập đoàn lớn nhất thành phố thì thân phận hắn đã đủ để ngồi chức phó học tập chính thức trong lớp.

Ở đâu có người, ở đó có giang hồ, mà giang hồ không chỉ có đánh đánh giết giết, còn phải có cách đối nhân sử thế.

Con cháu tập đoàn vào đây, không chỉ để học mà còn là cơ hội tiếp xúc các đối tác tiềm năng hoặc là cơ hội cho việc lôi kéo nhân sự.

Học sinh gia cảnh bình thường được vào trong đây, không chỉ là chứng nhận của cố gắn mà còn là biểu tượng của tài năng cùng thiên phú, có người thì được lôi kéo, có người thì lại bị chèn ép vùi dập.

Nơi đây, chính xác không là nơi dành cho kẻ yếu đuối lại không biết thời vụ.

Trần Tâm bước vào trong lớp, ánh mắt quét qua kiếm tìm hình bóng của thiếu nữ kia, như biết nàng vẫn bình an, trên mắt hắn lóe lên ánh mừng.

Nhưng mà, bầu không khí náo nhiệt có chút hạ thấp, liền là có mấy chục đạo ánh mắt nhìn hắn cùng Tiểu Manh đang quấn trên người hắn.

Có ánh mắt nghi ngờ cùng quái dị, cũng có ánh mắt ghen ghét cùng đố kỵ. Phải biết nhà Tiểu Manh không con trai, gia đình chỉ còn lại nàng cùng mẫu thân nàng. Điều này đồng nghĩa với việc chiếm được phương tâm nàng là chiếm được 1 trong 5 tập đoàn lớn nhất thành phố lúc bấy giờ, tập đoàn khoáng sản Thuận Thiên.

Chính vì thế, có khối người nhắm đến Tiểu Manh, muốn từ tay nàng mang đi cả cái tập đoàn Thuận Thiên này.

Không thiếu con em các tập đoàn và cả những người không có bối cảnh gì, ngấm ngía đến Tiểu Manh, trong đó đáng chú ý nhất là Vương thiếu gia của Vương thị tập đoàn Vương Hạo cùng Lăng Vân người có xuất thân bình thường lại muốn nhất bước phi thăng.

Hai người bọn họ lúc này, đang đưa ánh mắt ghen ghét cùng cừu hận nhìn về phía Trần Tâm.

Trần Tâm cũng không phát hiện, hoặc đơn giản là hắn không thèm để ý đến những con sâu cái kiến, nhanh chóng đi về chỗ ngồi của mình ở cuối lớp.

Nhưng mà, hành động làm lơ này của Trần Tâm lại khiến Vương Hạo cảm thấy khó, ánh mắt lóe lên tia oán độc, nhưng bề ngoại lại giả vờ một bộ không như không chú ý.

Chờ Trần Tâm trở lại vị trí của hắn, Tiểu Manh mới chịu buông hắn ra về lại chổ ngồi của mình, cũng không quên hôn nhẹ hắn 1 cái. Trần Tâm chỉ biết cười khổ, sau này có Tiểu Manh trong gia đình, không biết nàng sẽ huyên náo ra bao chuyện phiền phức đây.

Trở lại chỗ ngồi, Trần Tâm nhìn thiếu nữ đang ngủ gục trên bàn, đưa tay định vuốt tóc nàng nhưng đến nữa chừng lại dừng lại. Hắn biết, bây giờ chưa phải lúc hắn cùng nàng nói chuyện.

Mắt nhìn lại các đồng học của mình, Trần Tâm trong lòng có nhiều cảm khái. Thanh xuân ngắn ngủi nhưng lại đầy kích tình và hoài niệm làm cho người ta dù đã trưởng thành vẫn nhớ mãi.

Từ trong đây, hắn thấy không ít gương mặt đã sống sót và trở thành cường giả một phương trong mạt thế, đương nhiên những người mà hắn không thấy, chắc đã là mồi cho zombie hay dị thú rồi.

Nhưng làm hắn chú ý nhất, phải kể đến 5 người:

Lớp trưởng Tần Phong: con trai lãnh đạo thành phố Z, học tập xuất sắc, lại không thói xấu của con em thế gia nên rất được lòng bạn bè Dị năng là Mộc Hóa, sự kết hợp giữa nguyên tố Thủy và Thổ để tạo ra Mộc, chứ không phải Mộc thuần chủng, điều này khiến hắn mất đi khả năng cung cấp sinh mệnh lực cho bản thân và người khác nhưng lại khiến Mộc của hắn không sợ Hỏa. Ở mạt thế, người ta gọi hắn Thanh Đế.

Bí thư lớp Trương Nghệ Lương: học sinh giỏi đứng thứ 3 lớp, con gái của ủy viên thường trực của Hội Đồng Lam Tinh tại thành phố Z. Sở hửu dị năng khống hỏa, nhưng hỏa diễm mà nữ nhân này nắm giữ lại mang theo một chút băng hàn, tnh tình có chút táo bạo, nóng nảy. Trần Tâm còn nhớ, trong mạt thế người ta gọi nàng là Băng Hỏa Ma Hoàng, vì trong lúc chiến đấu sự điên cuồng của nàng làm cho rất nhiều kẻ thù khiếp sợ.

La Hầu: lớp phó học tập thứ 2 của lớp con của đội trưởng đội cảnh vệ thành phố, người có thành tích học tập chỉ sau Trần Tâm. Dáng người cao ráo, gương mặt điển trai, là cái nam châm hút gái nhất trường, chuyên nợ tình cảm của các thiếu nữ mới lớn, sở hữu dị năng là Sao Chép. Hắn có thể sao chép bất kỳ dị năng của người nào mà hắn nhìn thấy, tuy nhiên hiệu quả dị năng mà hắn sao chép chỉ khoảng 50% sức mạnh của người sở hữu gốc. Bất quá bao nhiêu đó là quá đủ để hắn trở thành Hỗn Loạn Hoàng.

Long Khiếu: Con trai thứ của Thanh Long Hội, hội sở lớn nhất thành phố, hoạt động trãi rộng cả nội thành lẫn ngoại thành. Là người hào sản nhưng mà, hào thì ít sản thì nhiều, là tay giang hồ cọm cán của lớp, nhưng rất được mọi người yêu thích vì hắn thường là người ra mặt dạy dỗ các nhóm người của trường khác. Sở hữu dị năng là Hồn Linh - ban phát linh hồn cho vật thể, theo như trí nhớ của Trần Tâm kiếp trước, Long Khiếu đã đung toàn bộ số lần ban phát linh hồn để ban cho hình xăm chín con rồng trên lưng hắn. Từ đó danh xưng Bất Hủ Long Đế ra đời.

Trương Triệt : Huynh trưởng của Trương Nghệ Lương, thiên tài võ đạo, tóc húi cua, cao tầm 1m8 với nước da hơi ngâm và thân hình rất khỏe khoắn. Gương mặt lúc nào cũng nghiêm túc, hắn chừng đấy tuổi võ cổ truyền nào cũng tinh thông, thập bát bang võ nghệ cái nào cũng thông thạo, mặc dù dị năng của hắn chỉ là Cường Hóa, nhưng khi được hắn sử dụng, lại nâng nó lên tầm cao mới, Thiết Huyết Võ Đế là biệt danh mà hắn dùng đôi tay mình đánh xuống.

Cảm nhận được ánh mắt đánh giá của Trần Tâm, Trương Triệt xoay người nhìn hắn. Trần Tâm cũng có chút bất ngờ, nãy giờ hắn dò xét nhóm người, riêng mình Trương Triệt phản ứng lại hắn, điều này khiến Trần Tâm có chút hoài nghi, bèn đưa mắt nhìn lại phía Trương Triệt.

Trong thoáng chóc, hai mắt chạm nhau, con ngươi hai người đều co lại, liết nhau một cái rồi chanh chống tách ra như vô tình chạm mặt nhau.

Trong lần đối mắt vừa rồi, Trần Tâm cảm nhận được nguy hiểm, nhưng nguy hiểm lại không có chí mạng. Trần Tâm lúc này có một chút quái lạ.

-" Ta đã thức tỉnh dị năng, tuy nhục thân còn chưa thuế biến, nhưng một người bình thường làm sao lại cho ta cảm giác nguy hiểm đây? Chẳng lẻ ta gà đến vậy?".

Trần Tâm nhíu nhíu, hai ngón tay xoa xoa mày lẩm bẩm.

Trong lúc Trần Tâm đang hoài nghi nhân sinh, bên phía Trương Triệt nổi sóng cuồng cuộng. Trực giác của hắn đang cảnh báo hắn, cảnh báo hắn mau rời đi, mau tránh xa con quái thú đó, nếu không hắn sẽ chết rất thê thảm.

Từ khi có được sức mạnh hơn người, Trương Triệt chưa từng có cảm giác đó. Hắn từng đón qua súng, giết qua người nhưng chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như lúc này. Ánh mắt lúc nãy của Trần Tâm, là mắt rất vô hồn, vô cảm, bên trong lại ẩn chứa sát ý nồng nặc. Hắn cảm giác Trần Tâm như một con thú, vừa chui ra từ một đóng núi thây biển máu.

Trương Triệt không biết Trần Tâm từng trãi qua mạt thế thảm khóc, từng lê lết trong đóng xác thối tìm đồ ăn, từng vì tranh giành một chiến lợi phẩm mà diệt cả đoàn người. Trần Tâm hắn không hiếu sát, nhưng hắn là một cái người tàn nhẫn. Hắn không làm thì thôi đã làm, là phải làm cho tuyệt. Hắn không muốn phạm ai, hắn chỉ muốn sống, ở mạt thế là vậy khi về hiện tại cũng là vậy.

Lúc nãy là hắn cố ý phóng ra một tia sát khí để thăm dò Trương Triệt, miễn là hắn có chút dị động nào thì Trần Tâm cũng tìm người giải quyết, hắn không muốn mình ở thế bị động. Kiếp trước tứ cố vô thân, kiếp này hắn đã có những nữ nhân quan trọng với hắn, hắn tuyệt đôi không để bất kì mối đe doạ mà khắn không khống chế được.

Năm phút sau,

Một nữ nhân tiến vào trong lớp, cả lớp bắt đầu im lặng lại, nữ nhân nhẹ chào rồi lên tiếng:

-"Chào các em! Rất vui vì năm nay cô vẫn là chủ nhiệm của các em, cô mong lớp chúng ta năm nay sẽ học thật chăm chỉ, thật ngoan, để chuẩn bị tinh thần cũng như là kiến thức cho kỳ thi hai cuộc thi quan trọng nhất đời học sinh chúng ta đó là thi tốt nghiệp và thi đại học sắp tới".

Cả lớp đồng loạt vỗ tay hoan hô, hưởng ứng lời nói của người vừa xuất hiện.

Người nói không ai khác là chủ nhiệm của lớp 12A1, cô giáo Tần Tâm Lan.

Cô nhẹ nhàng lên tiếng:

-"Bây giờ chúng ta sẽ bầu ban cán sự lớp, các bạn trong lớp có đề cử ai hoặc là có ai tự mình đề cữ không không?".

Lời cô vừa dức, ba người liền đứng dậy, không ai khác là lớp trưởng Tạ Phong, bí thư Trương Nghệ Lương cùng lớp phó số 2 La Hầu.

Lớp phó La Hầu lên tiếng:

-"Chúng em nguyện đảm nhận chức vụ ban cán sự này, để thay cô chăm sóc lớp học và các bạn học".

-"Em tin tưởng, chúng em, bốn người với cơ hội được cô tin tưởng giao phó, chúng em sẽ hoàn thành xuất sắc vị trí ban cán sự này".

Một pha thuyết trình rất chi là văn vở, xứng đáng với sự ba hoa khi cua gái của La Hầu. Nhưng mà, bầu không khí lúc này có chút lúng túng, Trần Tâm lại không có đứng lên tự đề cử. Vị trí cán bộ này không chỉ thể hiện thành tích học tập, mà còn thể hiện quyền lực của gia cảnh, không phải ai cũng có thể ngồi yên cái vị trí này, nên cũng không ai dám tự mình đề cử ngoại trừ đám người Trần Tâm thì không còn ai khác dám tự đề cử.

Ba người đứng đó cũng có chút lúng túng, đưa ánh mắt dò xét cùng nghi hoặc nhìn về phía Trần Tâm, riêng cái tên La Hầu thì hướng về phía Trần Tâm hỏi thẳng:

-"Nè lão Trần! Ngươi không định nữa à ?".

-"Thôi! Thôi! Ta mệt rồi, ngươi làm đi".

Trần Tâm có chút lười biến đáp.

Nhận được câu trả lời, La Hầu cũng quay người đi, lúc này cũng đã ổn định, Tần Tâm Lan cũng công bố danh sách ban cán sự lớp, tất cả mọi người ai cũng giữ chức cũ, riêng Trần Tâm thì lại không còn giữ chức phó học tập.

Rất nhanh, Tần Tâm Lan cũng cho lớp tan sớm vì đầu năm cũng chả có gì để học và nàng cũng hỏi Trần Tâm một ít chuyện nên thuận nước cho các học sinh về sớm.

Tất cả mọi người cũng lần lượt ra về với tâm trạng háo hức, riêng Trần Tâm thì được Tần Tâm Lan mời lại văn phòng hỏi chuyện, nàng đang rất muốn biết lý do của Trần Tâm.

Bạn đang đọc Tinh Không Dã Vọng Truyền sáng tác bởi conbotulaunam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi conbotulaunam
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.