Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Náo nhiệt

Phiên bản Dịch · 6120 chữ

Đôi cánh trắng muốt dưới chân lướt qua muôn ngàn tia sáng.

Từ sa mạc bạt ngàn đến hải dương biếc xanh, Hermes rốt cuộc nhìn thấy cung điện vàng ròng trên ngọn núi chót vót chập chùng giữa trời mây.

Hắn vội vàng lấy quyền trượng đầu xà ra, trên quyền trượng là đóa hoa Thủy Tiên quen thuộc, hơi thở Địa Phủ đã bị gió mùa Địa Trung Hải và ánh dương hong khô không còn chút dấu vết nào.

Xa xa là Iris phe phẩy đôi cánh muôn màu của mình, đôi chân ngọc ngà dẫm lên cầu vồng đi xuống từ đỉnh núi.

Khi bước qua Hermes, Iris thuận miệng nhắc nhở: "Hermes, yến hội vừa mới khai tiệc, nhanh chỉnh trang dáng vẻ phong trần của ngài rồi hẵng thăm dự chư Thần thịnh yến."

Hermes nhanh chóng phản ứng, vội vươn tay giữ chặt gấu váy cầu vồng của Iris sắp đi mất, nói: "Khi nàng đến chiến trường Ilion hãy nhắn giùm mệnh lệnh của ta cho các tín đồ rằng lần họp chợ mậu dịch trên bình nguyên ven sông Skamander này vẫn cần một số lượng lớn vũ khí sắt thép, đồng thau; củi gỗ dùng để tu bổ thuyền bè lẫn rượu nho cho binh lính, chiến tranh sẽ tiếp tục diễn ra."

Hai phe người Troy và người Hy Lạp đã kéo dài xung đột chiến tranh mười năm rồi, mùa hạ của mỗi năm là thời điểm Hermes bề bộn công việc nhất.

Bảo hộ thương thuyền, hiến tế cho Poiseidon duy trì an toàn cho tuyến đường trên biển, phân phát nhiệm vụ cho các tín đồ, duy trì mậu dịch trao đổi lui tới cung cấp cho cuộc chiến.

Hơn nữa hắn còn phải chú ý hướng phát triển của cuộc chiến nữa, nếu phát hiện cuộc tranh đấu xác định thắng thua hay ngừng chiến thì phải trước tiên ngăn cản tín đồ dự trữ hàng quân dụng.

Thân là Thần linh bảo hộ thương nhân, hắn vô cùng coi trọng mỗi một phần hương khói dâng lên mình.

Iris ghét bỏ nhìn thoáng qua tay hắn: "Ngài mới từ Địa Phủ quay về, còn không nhanh thanh tẩy, ta đã có nhiệm vụ mang lời nhắn gửi của Thần Zeus và Hera rồi, tốc độ của ngài không hề kém ta, xin hãy tự mình đến Ilion truyền hạ mệnh lệnh đi."

Hermes thả gấu váy Iris xuống, phất phất đóa Thủy Tiên trên quyền trượng: "Ta có nhiệm vụ khẩn cấp cần gặp cha."

Iris lay lay làn váy, giũ ra ánh sáng bảy màu, rồi nàng vội vã quay người bước đi: "Ta đến núi Ida thông báo tổ chức yến hội cho chư Thần xong thì sẽ giúp ngài sau."

(Núi Ida: được biết đến với nhiều tên khác nhau là Idha, Ídhi, Idi và Ita, là ngọn núi cao nhất trên đảo Crete, Hy Lạp. Trong Thần thoại Hy Lạp, Thần Zeus được mẹ mình là Rhea giấu trong một hang động trên đỉnh núi Ida, nên núi Ida trở thành nơi trưởng thành và nuôi nấng Zeus.)

Apollo và Poisedon còn đang quan sát cuộc chiến Ilion, nàng còn cần thông báo cho hai người họ nữa.

(Cuộc chiến ở Ilion hay còn gọi là chiến tranh thành Troy không chỉ xuất phát từ giới thần linh mà còn lôi kéo chính Thần linh can dự vào và phân hóa họ thành hai phe. Phe ủng hộ thành Troy gồm nữ Thần tình yêu và sắc đẹp Aphrodite và chồng là Chiến Thần Ares, cùng Thần ánh sáng Apollo. Phe kia thì có nữ Thần trí tuệ Athena, nữ Thần Hera và Poseidon.)

Hermes vừa dõi theo bóng Iris xa dần vừa hô to: "Nếu nàng thấy thương nhân Thracia thì nhớ nhắn họ giữ lại vài vò rượu thượng hạng, đốc thúc người Tây Á đẩy mạnh đóng giường ngà voi và ghế dựa, chế tác trang sức và vật phẩm cho nữ giới quý tộc, ta phải mang chúng xuống Địa Phủ đấy."

(Thracia: là một vùng đất lịch sử thuộc khu vực Đông Nam châu Âu, sang thế kỷ 20 bị chia cho ba quốc gia: Bulgaria (Bắc Thracia), Hy Lạp (Tây Thracia), và Thổ Nhĩ Kỳ (Đông Thracia. Một thực tế đáng chú ý rằng, vào thời sơ khai, người Hy Lạp cổ đại sử dụng thuật ngữ "Thracia" để chỉ tất cả các vùng lãnh thổ phía bắc của Hy Lạp là nơi sinh sống của người Thracia, một khu vực "không có ranh giới xác định" gồm cả những vùng khác (như Macedonia và thậm chí cả Scythia). Theo quan niệm Hy Lạp cổ đại, Trái Đất được chia thành "Asia, Libya, Europa và Thracia".)

(Tây Á: là tiểu vùng cực tây của châu Á. "Tây Á" được sử dụng với tư cách là thuật ngữ địa lý vào đầu thế kỷ 19, thậm chí từ trước khi "Cận Đông" trở nên thịnh hành với tư cách là một khái niệm địa chính trị. Trong bối cảnh lịch sử thời đại cổ điển, "Tây Á" có nghĩa là bộ phận của châu Á quen thuộc với người Hy Lạp-La Mã cổ đại, trái ngược với phạm vi "Nội Á", tức Scythia, và "Đông Á" là phạm vi cực đông trong kiến thức địa lý của các tác giả Hy-La cổ đại, tức là Transoxania và Ấn Độ.)

Iris trả lời mà đầu không thèm ngoảng lại: "Nơi Địa Phủ đều là người đã chết, yêu cầu những vật phẩm kia có tác dụng gì đâu, cho dù có thực sự dùng thì Địa Phủ sẽ không đổi vàng bạc lấy chúng."

Người khác không nói nhưng vị Vua Địa Phủ kia quý trọng mạch khoáng của mình biết bao nhiêu, như thế nào có thể dễ dàng trao đổi chúng lấy xa xỉ phẩm từ tay Hermes.

Iris không hề đặt câu nói của Hermes trong lòng, đảo mắt đã biến mất sau tầng mây.

Hermes vô tội nhún vai: "Có khi chính tình yêu đã làm cho tử vong thêm hào phóng."

Sau khi dứt lời, hắn nhanh chóng vượt qua bậc thang cẩm thạch nhảy vào đại sảnh, nữ Thần Niềm Vui nhấc làn váy tổn hại của mình cau mày vừa chạy qua trước mặt hắn vừa hỏi: "Nữ Thần Athena đã quay về chưa ạ?"

Đây là lần đầu tiên Hermes nhìn thấy nụ cười biến mất trên khuôn mặt Euphorosyne, thậm chí hắn còn ngửi thấy mùi vong linh trên người nàng ta - là sức mạnh mà niềm vui kiêng kị nhất.

Trên mặt Hermes xuất hiện biểu tình nghi hoặc, nữ Thần Niềm Vui bị Thần Địa Phủ tấn công sao?

Nơi yến hội tụ tập phía xa xa náo nhiệt như ngày xuân, Hermes nghe thấy tiếng ca lảnh lót của Muse và cả tiếng ly rượu vàng chạm chén mừng vui.

Hắn thăm dò nhìn thoáng qua sảnh tiệc, nữ Thần đại diện cho sự vui vẻ kia ôm làn váy rách một mảng của mình nằm úp sấp khóc lóc trên đùi Athena, thỉnh cầu nữ Thần đại diện cho trí tuệ ấy may cho mình bộ y phục mới, xua tan cái xui xẻo của tử vong.

(Athena: là một nữ thần Hy Lạp cổ đại gắn liền với trí tuệ, nghề thủ công mỹ nghệ và chiến tranh. Athena là vị thần bảo trợ cho nhiều thành bang khác nhau trên khắp Hy Lạp, trong đó tiêu biểu nhất là thành Athens mà có thể là nơi bắt nguồn cho tên gọi của nữ Thần.)

Hermes vừa muốn bước vào sảnh thì nhìn thấy Hebe bịt mũi xoay người vọt đến bên cạnh Ganymede, vươn những ngón tay trắng nõn đoạt chén rượu vàng trong tay hắn, hắt rượu lên chân Hermes.

(Hebe: Nữ Thần của tuổi trẻ, cô dâu, người giữ chén trường sinh và phục vụ thức ăn nước uống cho các vị Thần trong bữa tiệc trên trời. Hebe là con gái của Zeus và Hera và sau này cô kết hôn với Heracules sau khi vị anh hùng ấy trở thành Thần.)

(Ganymede: là hoàng tử của thành Troy, là cậu thiếu niên đẹp nhất cõi trần tục. Cậu là con trai của Tros, vua của thành Troy. Trong một phiên bản thần thoại, Zeus vì chao đảo, không kìm được lòng khi nhìn thấy Ganymede có mái tóc vàng thong thả giữa đàn cừu trắng, nên Zeus đã biến thành con đại bàng và bắt cóc cậu lên đỉnh Olympia. Tại đây, các vị thần cực kỳ yêu quý cậu vì vẻ đẹp tuấn tú của cậu, trừ Hera, vợ của Zeus. Zeus đã ban cho Ganymede sự bất tử để cậu được ở trong hình dạng thiếu niên mãi mãi. Ganymede trở thành vị thần của tình yêu và ham muốn đồng tính, cậu còn là người giữ cốc (Cup bearer) cho các vị thần trên đỉnh Olympia thay Hebe, và Zeus đã biến cậu thành chòm sao Bảo Bình (Aquarius) để bắt cậu ở thiên đàng mãi mãi.)

"Hermes! Anh quên thanh tẩy dơ bẩn ở Địa Phủ rồi. Chúng sẽ nhiễm bẩn thanh khiết nơi này mất thôi!"

Hebe giống như quản gia của Olympus vậy, từ việc tu sửa xe ngựa của Hera cho đến chải lông chim ưng của Zeus đều do nàng ta phụ trách.

Nếu không phải trách nhiệm châm rượu yến tiệc rơi xuống trên người Ganymede - tình nhân nhỏ bé của Zeus kia thì nàng sẽ càng thêm công việc lu bù.

Hermes dẫm lên dòng rượu Nectar, hơi thở rượu vĩnh sinh hòa tan lệ khí hắc ám trên người hắn, hắn cười híp mắt nói: "Ta không dừng lại ở đây đâu, ta phải lên đỉnh núi tìm cha Zeus."

(Trong thần thoại Hy Lạp, đồ ăn của các vị thần được gọi là Ambrosia (Tiếng Hy Lạp: Phấn hoa), còn thức uống được gọi là Nectar (mật hoa).)

Hebe lại nhanh chóng nhấc làn váy dài, mang đến lư hương dùng cho một người, châm lửa bấc hương trầm trong lư như nghi thức hiến tế rồi đặt xuống bên chân Hermes.

"Cha đã ẩn mình trong mây đen đi tuần tra trần thế rồi, anh phải chờ một ngày một đêm thì mới thấy cha về, trước tiên anh phải dùng hương khói hiến tế thanh tẩy dơ bẩn đi đã."

Hermes quanh năm suốt tháng bôn ba khắp nơi, mỗi lần hắn trở về đều do Hebe giúp hắn tẩy trừ bụi bậm trên người, cho dù hắn có vội vàng như thế nào thì đều dừng bước theo thói quen, không trực tiếp bay qua nàng ấy đi mất.

Hắn đứng trước lư lương, tiếp tục nghiên cứu đóa Thủy Tiên trong tay, nụ hoa nhỏ bé ấy mang sức sống dạt dào không hề ngửi thấy chút hơi thở nào từ Địa Phủ.

Sau lưng Hebe là những nàng Muse ngồi trên băng ghế ngà voi, nàng Calliope đặt bảng sáp trên đầu gối, dịu dàng ngâm xướng sử thi cho những Tiên Nymph quây quần bên nàng.

(Calliope: là nàng Muse đại diện cho tài hùng biện và sử thi, là chị cả của nhóm nàng Muse và là người khôn ngoan quyết đoán nhất.)

(Chín Nữ Thần Muse (Chín Nàng thơ) là những cô con gái của thần Zeus và Nữ thần ký ức Titaness Mnemosyne. Có truyền thuyết khác cho rằng họ là những nữ thần sinh ra từ bốn dòng suối Helicon chảy trên mặt đất, sau khi chú ngựa thần có cánh - Pegasus in dấu chân lên trái đất và tạo ra những dòng suối này. Đây cũng là nguồn cảm hứng sáng tác trong các tư liệu văn hóa Hy Lạp cổ xưa. Các nàng được coi là hiện nhân của tri thức, ca vũ, âm nhạc, văn học...Mỗi Thần Muse nắm giữ một lĩnh vực nghệ thuật. Riêng Apollo, vị thần của âm nhạc, nghệ thuật và thơ ca, là thầy của họ.)

(Bảng sáp: là một tấm bảng viết làm bằng gỗ và được phủ xung quanh bằng sáp, nó được xem như bảng viết cầm tay cho người Roman.)

Mà khi những nàng Nymph nói nói cười cười bện vòng hoa cho chư Thần thì đột nhiên một thiếu niên trần nửa thân trên chỉ quấn độc tấm vải bố hoa hồng nửa thân dưới bay lượn hất tung làn váy các nàng Nymph, khiến các nàng cười đùa xô đẩy nhau.

Thiếu niên kia có mái tóc vàng quăn xõa tung, sau tấm lưng mảnh khảnh là đôi cánh trắng muốt, hắn tinh nghịch bay ra khỏi đàn Nymph, nhảy dựng lên giương cây cung vàng kim trên người khiến tất cả nàng Nymph giải tán, lo lắng bị mũi tên hắn bắn trúng nửa phần.

Hermes bước ra từ làn hương, vươn tay xách tấm vải bố trên người thiếu niên, hỏi: "Eros, hoa trên cung cậu từ đâu mà ra?"

Eros nhìn thấy người giữ mình lại là người thầy dạy mình kĩ năng nói dối - Hermes, nên thu lại tính tình, đáp: "Hoa tươi xuất hiện trên cung khi con bắn trúng Hades."

Hermes nhớ lại gần đây hình như Hades thích một nữ Thần, mới nhận ra có khi nguyên nhân là do mũi tên của Eros, trước đây có một khoảng thời gian hắn phụ trách dạy dỗ Eros cho nên khuyên bảo theo thói quen: "Thần lực sinh sản của nhóc đâu có tác dụng gì với tử vong."

Làm sao mà thằng nhóc này nghĩ đến việc bắn Hades cơ chứ, nói đến tình cảm của Hades là nói đến cấm dục, hủy diệt, lãnh khốc và hư vô, hoàn toàn xung đột với nhiệt liệt và dục niệm của tình yêu.

Eros kéo kéo dây cung, trả lời: "Mục tiêu con nhắm là Typhon cơ, nhưng sao trời làm lóa mắt con cho nên lạc hướng bắn nhầm vị Vua Địa Phủ kia."

Hermes không hề bất ngờ chút nào, trong mười mũi tên của Eros thì đã có hết sáu mũi bắn trật rồi, Apollo đã từng dùng một bài văn hoa lệ dài đến một vạn từ đã được trau chuốt cẩn thận để trình bày và phân tích kĩ thuật bắn cung của Eros tệ hại đến chừng nào trong yến tiệc tư nhân của mình.

Sau khi trình bày và phân tích thì tổng kết được: Khi Eros bắn tên thì mắt cứ như mù, tay thì run, ai bị bắn trúng thì toàn bộ do nữ Thần Vận May Tyche cầm tay Thần Ái Tình Eros ném xúc xắc vào mặt họ.

(Tyche: là vị thần giám hộ vận may và những điều ngẫu nhiên của số phận. Vị nữ thần này cầm trong tay cái sừng của sự sung túc. Vị nữ thần này đứng trên một quả cầu hoặc một chiếc bánh xe và một tay cầm bánh tái của con thuyền, tay kia ôm chiếc sừng của sự sung túc, mắt nàng che kín bằng một băng vải. Vị nữ thần này là con gái của Aphrodite và Zeus hoặc Hermes. Trong văn chương, vị nữ thần này có thể có nhiều gia phả khác nhau, như con gái của Hermes và Aphrodite, hoặc được coi là một trong những thần nữ Oceanid, con gái của Oceanus và Tethys, hoặc của Zeus.)

Hermes hái đóa hoa trên cung tên Eros đưa lên mũi ngửi, vẫn không cảm nhận rõ xuất phát từ Thần lực ai như cũ. Thần linh có năng lực đốc thúc thực vật sinh trưởng không ít, cũng như không nghe thấy có vị Thần hệ thực vật nào mất tích.

Hắn vừa muốn buông nụ hoa trong tay xuống thì nghe thấy Eros tùy ý nói thầm: "Nhưng mà hình như mùi hương hoa nở cùng loại với của Demeter."

Câu nói này giống như sao rơi xuống đất, sóng thần dâng cao khiến Hermes với đầu óc luôn luôn linh hoạt phản ứng lại trong nháy mắt, hắn đột nhiên hỏi: "Demeter đâu rồi?"

"Sau khi bà ấy tiếp nhận bông lúa hiến tế từ mùa gặt đầu tiên thì đã ôm con chìm sâu xuống đảo của Cyclos, nghỉ ngơi lấy sức rồi."

Nữ Thần Athena tay cầm kim khâu, vừa nhấc làn váy của nữ Thần Niềm Vui vừa lên tiếng trả lời thắc mắc của Hermes khi nghe thấy câu hỏi của hắn. Nàng ấy mới quay về từ chiến trường, áp giáp trên người vẫn chưa thay, ánh bạc lấp lánh tỏa sáng bốn phía, khi nàng giương mắt nhìn ai đều mang cho người ta cảm giác áp bách, khí thế nặng nề.

Hermes nhớ ra bây giờ dưới trần thế đang là mùa hạ, mỗi năm vào lúc này là Demeter đều biến mất trên mặt đất, cũng như không quay về Olympus chung vui mà là ôm con chìm vào giấc ngủ sâu.

Chỉ đến khi chim hạc cất tiếng lảnh lót, Zeus bắt đầu chỉ đạo cơn mưa cuối đông rơi xuống mặt đất thì Demeter mới có thể tỉnh giấc, lặp lại công việc gieo giống giục sinh cho thế gian.

Hermes nóng lòng chứng thực đóa hoa trong tay đến từ ai, cho nên lập tức hóa thành một ngọn gió chạy đi mất.

"Ta đi tìm Demeter đây."

Hermes có cảm giác phán đoán của bản thân mình là chính xác, dù sao Thần linh sở hữu Thần lực khiến Địa Phủ nở hoa ít đến đáng thương.

Athena nâng tay thổi một luồng gió bảo hộ đường bay, chúc Hermes xác minh được suy đoán của mình rồi nàng mới cúi đầu tiếp tục may vá làn váy bị ô nhiễm.

Thu lại sự cường thế của bản thân, bây giờ trông nàng dịu dàng như một người mẹ hiền.

Eros lăn qua lăn lại trên sàn cung điện, nói: "Trước đây ta nhìn thấy Hades bắt cóc một thiếu nữ loài người."

Athena không bị cuốn theo, nàng bình tĩnh nói: "Loài người không thể khiến Hermes lo lắng sợ hãi được, có thể khiến hắn lo lắng thì hẳn người bị bắt cóc là nữ Thần và kết quả của sự biến mất của nàng ấy sẽ gây nguy hiểm cho loài người."

Hermes là một vị Thần thân cận loài người, quan tâm đến sự sống còn của con người còn hơn cả nàng.

Eros: "Đừng lo lắng nhiều như thế, hay là ta đi rút mũi tên trên người Hades xuống cũng được mà."

Sau khi Eros nói xong thì im lặng một hồi, sau đó vỗ tay như nhận ra điều gì đó: "Mũi tên ta bắn ra là một trong số 12 mũi tên đến từ Chaos, không người nào có thể nhổ nó ra được."

Đó là ái dục nguyên thủy, là thứ châm lên ngọn lửa trong linh hồn Thần.

Mũi tên kia tương đối đặc thù, yêu cầu người trước khi trúng tên phải xuất hiện dao động tình cảm với đối phương trước mới dẫn đến hiệu quả tình yêu được, cộng thêm đặc điểm một khi bắn trúng ai thì không tài nào rút ra nổi.

——

Hoa nở truyền đến cảm giác ngưa ngứa bên tai khiến mí mắt nặng nề của Persephone chầm chậm khai mở.

Cơ thể khi vừa tỉnh giấc như bồng bềnh giữa không trung, dường như tứ chi không chạm đất. Nghiêng đầu mờ mịt nhìn mái tóc vàng rối kết hoa cúc Vạn Thọ đỏ thắm trước mắt, đằng sau màu sắc đỏ trầm kia là màu đen đậm như bóng đêm.

Persephone mơ màng, cô nhịn không được mà trừng mắt nhìn rốt cuộc nhận ra rõ đầu mình nằm trũng cả gối, mái tóc xoăn đen bị cành hoa vờn quanh, quấn lên cả tóc cô.

Mái tóc màu đen ...

Persephone vẫn còn chìm trong nỗi mơ màng sau giấc ngủ say nên mới lờ đờ nhận ra có sức nặng ghìm chặt cơ thể mình, toàn thân oi bức như chôn mình trong lửa, hoặc như oằn người trong tấm thép cứng ngắc.

Bây giờ cô mới nhận thấy mình bị người ôm, cánh tay rắn chắc của người đàn ông ấy vắt ngang eo cô, nơi khuôn mặt hắn gác trên hõm vai cô không hề truyền đến bất cứ tiếng động nào, chỉ có nhịp thở như có như không quẩn quanh.

Cả cô và hắn đều dùng cùng một loại hương liệu lẫn sữa tắm dẫn đến cô không hề có cảm giác xa lạ nào như trước. Đêm qua cô che tai cho hắn, che rồi che đến cuối cùng hai người họ ngủ chung một chỗ ...

Persephone thật sự không dám cử động, người chưa từng có người yêu như cô đây thật không biết hành xử thế nào trong tình huống thân thiết như thế này, nên đá văng tên lưu manh này, hay nên tát tỉnh hắn, hay nên kéo tóc rồi tết cho hắn một cái bím tóc đây?

Tuy rằng muốn muốn thử tất nhưng thực lòng cô không dám. Persephone khó xử giữ mãi một tư thế, nếu như đánh thức hắn thì lỡ như người này có chứng khó chịu khi rời giường dẫn đến mất khống chế thì sao bây giờ?

Có rất nhiều lúc Hades như một con dã thú có thể động dục bất cứ lúc nào vậy, ngón chân cô mất tự nhiên cong cong không biết để đâu cho phải, nhịp thở cố gắng thả nhẹ dẫn đến rối loạn vài phần.

Vì phân tán lực chú ý nên Persephone nghiêng đầu nhìn hoa hoa cỏ cỏ trên tóc mình, hoa dại từng cụm đan xen với nhành lá xanh mơn, không hề nhìn thấy rễ chúng nó đâu, chỉ thấy tất cả những nhánh hoa ấy đều xem tóc cô như thân leo, nếu trên lóng hoa có gai thì chúng đều dịu ngoan hóa mềm, không đâm đau người.

Mà có vài nhành hoa trên tóc cô ấy nhẹ rũ trên mái tóc đen của Hades, ỷ lại cọ cọ hắn.

Persephone nhìn thấy mấy nụ hoa kia sao mà nịnh nọt quá, không hiểu vì sao cảm thấy như chính mình đang nịnh nọt hắn, có cảm giác không tự nhiên và khó chịu không tả nổi.

Sau khi cô liếc mắt nhìn Hades, xác nhận hắn vẫn duy trì tư thế gác đầu trên bả vai cô chưa tỉnh giấc thì mới dám thò lại gần, nhẹ nhàng thổi thổi hoa trên tóc hắn, có một đóa hoa nhỏ bị cô thổi bay đến một bên.

Nhưng mới thổi rớt một đóa thì bốn năm đóa khác yêu kiều trượt sang, lăn xuống mái tóc đen kia tiếp tục cọ a cọ.

Persephone: " ... "

Xem ra quả nhiên hoa mọc trên tóc cô là do Hades ảnh hưởng bằng không sao có thể thân thiết với hắn như thế chứ. Nghĩ đến việc hoa hoa cỏ cỏ trên đầu cô này có khi kỳ thật là hoa của người khác giúp Persephone không còn cảm giác ngượng ngượng khó chịu như hồi nãy nữa.

Nhưng mà khi nào Hades mới chịu tỉnh đây? Persephone vô cảm nằm trong lòng hắn nghĩ đến nghĩ lui, không thể ngủ nướng chỉ có thể nằm im giống như tụng kinh gõ mõ tu hành tính kiên nhẫn trên giường vậy, rốt cuộc bao giờ mới tỉnh đây ...

Mà người gác đầu trên hõm vai Persephone kia, đã im lặng mở to mắt không biết tự lúc nào. Tư thế hắn giống như hóa thạch vậy, hoa văn nguyền rủa trên cổ tay từng chút một cướp đoạt sức hắn ôm nàng. Hắn không có cách nào dùng sức ôm nàng nhưng không chịu thả lỏng nửa phần.

Sương mù tử vong tràn ngập bốn phía trong phòng, che khuất ánh lửa leo lét trên tường, xa xa trên mặt đất truyền đến thanh âm oán giận của loài người, tiếng ngáy ngủ say của Gaia, tiếng cỗ Xe Thái Dương lọc cọc trên quỹ đạo ... vang vọng bên tai hắn nhưng những thanh âm hỗn tạp ấy không hề khiến hắn nhúc nhích dù chỉ một chút.

Persephone yên lặng tu luyện thuật bất động, rốt cuộc tên Thần cá muối này khi nào mới tỉnh đây? Ngay cả xoay người cũng không sao?

Rốt cuộc khi tay cô tê rần, không nhịn nổi nữa muốn rút tay ra khỏi lòng hắn thì phát hiện hơi thở mềm nhẹ của người đàn ông vốn không hề có chút động tĩnh nào kia dán lên làn da nơi cổ cô, làn da cảm nhận được nhiệt độ trên môi hắn chợt lóe rồi qua.

Persephone: "..."

Cô hoảng sợ phản ứng lại, tên kia tỉnh rồi sao? Tỉnh rồi còn không nhanh chóng dậy đi chứ?

Chẳng lẽ ... Thần cũng có thói nằm ì giường?

——

Persephone khẽ ngửi đầu ngón tay mình, sau khi rửa tay vẫn còn vương vấn hương rượu nho, dù sao sau khi xuyên đến đây thì ẩm thực đã thay đổi hoàn toàn, phần nước cung cấp cho cơ thể cơ bản dựa vào rượu pha nước.

Sau khi nhịn qua thói ngủ nướng kia là đến phần bữa sáng đau khổ, cô lại phải dùng bữa ăn mang đậm phong cách ẩm thực nước ngoài không có cháo trắng lẫn bánh bao ấy, món chính có cháo yến mạch, bánh mì, một ít thịt nướng và hoa quả, sau khi ăn no thì Hades dẫn cô đến đi thay quần áo.

Chỉ bởi vì cô thử hỏi một câu: "Ngài có muốn rút tên không?"

Tuy rằng biết sẽ thất bại nhưng càng thử đi thử lại nhiều lần càng tăng cao cơ hội, hơn nữa cô thật sợ tấm Bản phiến Lời Thề mà cô ấn dấu tay khi lần đầu rút tên kia nếu như không lôi ra sử dụng thì hết hạn mất.

Hades giữ chặt lớp sương đen trên người kiềm chế không chạm vào người thiếu nữ trước mặt, im lặng đứng thẳng hồi lâu mới trầm giọng nói: "Nàng còn chưa cãi lời ta đủ."

Ngụ ý: hắn chưa đủ chán ghét nàng.

Persephone nghĩ đến chuyện cãi lời hắn lại nghĩ đến chuyện tế phẩm, cô nhịn xuống thôi thúc lùi bước trong lòng, cố gắng tìm cách vòng vèo: "Hay là, chúng ta đi ra ngoài tận hưởng náo nhiệt một chút?"

Ở nơi Địa phủ này thật sự quá lặng yên rồi, không khác nấm mộ là bao. Hơn nữa Persephone đã dành một quãng thời gian tổng kết thu hoạch sau khi trải qua thế giới hồi ức khảm trên tường, dự định áp dụng từng cách khiến Hades chán ghét.

Ví dụ như, bây giờ bởi vì nguyên nhân từ sức mạnh của bản thân mình mà Hades bắt đầu ghét ồn ào, ưa chuộng cuộc sống bình lặng. Như vậy tương phản lại là cô sẽ thích náo nhiệt, quan trọng hơn nữa là chốn này không có cảnh tượng náo nhiệt nào có thể tận hưởng dẫn đến nếu yêu cầu thứ không có sẽ khiến hắn phiền chán.

Yêu thích sẽ bị ma sát dần bởi vụn vặt bất đồng trong tam quan, nhiệm vụ của cô là chuẩn bị tốt những chi tiết vụn vặt ấy.

Nhưng không ngờ Hades lại dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú một hồi lâu, hỏi: "Nàng đang mời ta xuất hành sao?"

Persephone: " ... "

Câu hỏi kia giống như cô đang cầu hẹn hò với hắn ấy!

Hades: "Ta chấp thuận thỉnh cầu của nàng, ban cho nàng một yến tiệc phồn hoa."

Persephone: " ... "

Thấy thật đau chân quá!

Sau đó dĩ nhiên Persephone kẹt trong tình cảnh không trâu bắt chó đi cày, thật sự bị ép ra ngoài tận hưởng bầu không khí nhộn nhịp. Cô bất đắc dĩ cúi đầu, nhìn nữ hầu giấy mặc váy thắt eo ngồi xổm cạnh chân cô, đang sửa sang lại làn váy giúp cô kia.

Trên mép váy trắng rộng thùng thình là hoa văn lá cây đan xen, lớp vải diễm lệ dường như chảy xuôi trên cánh tay nữ hầu.

Người hầu sinh ra từ nét vẽ không hề có biểu lộ cảm xúc nào, yên tĩnh chỉnh trang làn váy như được lập trình trước, ngón tay linh hoạt chỉnh lớp vải mềm thành từng hàng nếp gấp hoa lệ.

Tâm thái Persephone thay đổi từ xem phim kinh dị thành tự nhiên quan sát cấu tạo thân thể của những người giấy này.

Tất cả họ đều được tạo thành từ màu sắc đơn giản và đường nét cong cong, cấu tạo thân thể thật dẹp, đường cong trang phục thì thô ráp, có thể dễ dàng nhận ra người sáng tạo ra họ không hề để tâm chút nào, thậm chí khuôn mặt và làn da của vài người giấy còn mang sắc thái mơ hồ mông lung.

Thứ rõ ràng duy nhất là bộ phận làm việc trên người họ, ví dụ như người giấy đang ngồi cạnh chân cô này có đôi bàn tay được vẽ rõ ràng vô cùng.

Mỗi một ngón tay của cô ta đều linh hoạt, sau khi nghiêm túc chỉnh trang những nếp nhăn lộn xộn trên làn váy thành những nếp uốn ngay ngắn thì cúi đầu xem xét dây giày vàng trên chân cô có lỏng lẻo hay không.

Nếu như đây là người thật thì Persephone cảm thấy có thể bản thân mình không chịu nổi cung cách ... phục vụ quá mức nhiệt tình như thế này, nhưng đây lại là một bức vẽ 2D biết cử động khiến cô tò mò vươn tay khẽ chạm lên mái tóc người giấy.

Mái tóc kia đen như mực, khi đầu ngón tay chạm lên không hề mang lại bất cứ cảm giác thật chất nào, màu vẽ dính ngược lên tay khiến mái tóc nữ hầu kia có thêm một lỗ hổng.

Persephone nhanh chóng rụt tay lại, cô thật lo lỡ như sức mình quá lớn trực tiếp phủi bay màu của người giấy đi mất.

Nhưng người giấy kia hình như không cảm thấy đau đớn gì, hoàn toàn không nhận ra trên mái tóc mình có thêm một lỗ hổng. Sau khi chỉnh trang làn váy của cô xong thì vươn tay nhận rương đồng từ tay nữ hầu khác, trên nắp rương nặng nề là phù điêu chạm khắc hình các nàng tiên Mymph nhảy múa, bên trong rương đồng là vô số trang sức vàng ròng lóa mắt.

Persephone cảm thấy chói cả mắt, giống như dự đoán được hình ảnh bản thân mình hóa thành đứa trẻ trộm mấy kí vàng mang trên người vậy, rất đau cổ đấy! Cô vội vàng xua tay, thật lòng nói: "Không cần, thật không cần đâu!"

Dù sao vàng thỏi nhìn thoải mái hơn nhiều, đặc biệt khi được xếp thành hình kim tự tháp.

Nhưng nữ hầu ấy giống con rối vặn dây cót vậy, tuy rằng không cương quyết bắt cô mang trang sức nhưng vẫn duy trì tư thế xoay người nâng rương đến trước mặt cô, giống như nếu như cô không chọn vài cái thì họ có thể đứng giằng co mãi tại chỗ sánh cùng trời đất ấy.

Persephone không lay chuyển được loại nhiệt tình được trình tự hóa này, đành phải lựa chọn qua lại giữa khuyên tai kim hoa, vòng cổ lục bảo và vòng tay dày như ván gỗ ... không thể ngờ được có một ngày cô có thể tùy tiện lựa chọn giữa một rương châu báu trang sức như thế này.

Nhưng khi nhớ ra tài bảo trước mắt thuộc về người khác khiến cô sợ mình lỡ tay làm mất nên chỉ dám chọn chiếc nhẫn nhỏ nhất, nhưng chưa kịp đợi cô chạm vào nhẫn thì một bàn tay tái nhợt tùy ý đẩy đống trang sức trong rương, lấy ra một chiếc vòng tay nạm bảo thạch xinh đẹp.

Trong lúc Persephone sửng sốt thì tay cô đã bị người nhẹ nắm, Hades đã đứng trước mặt cô tự khi nào, nét mặt hắn lạnh lùng hơi cúi người, chậm rãi đeo vòng bảo lên tay cô.

Chiếc vòng ấy rất rộng, chỉ thấy ngón tay của người đàn ông kia khẽ động, vàng ròng trong tay hắn thay đổi hình dạng uốn lượn như nước, thích hợp cài quanh cổ tay cô. Động tác của Hades từ đầu đến cuối đều vô cùng cẩn thận giống như đang nắm trong tay bọt nước yếu ớt, lo lắng chỉ hơi quá sức sẽ khiến vòng tay mở bung.

Khi Hades lại tìm vòng cổ mà các nữ Thần thường dùng cho người thiếu nữ trước mặt thì không hề cảm nhận được một chút vui sướng nào từ đối phương, hắn cúi đầu trầm tư một hồi mới rốt cuộc cất tiếng hỏi: "Nàng không thích những thứ này sao?"

Thật ra Persephone có nghi vấn, thái độ của Hades mang cảm giác bình thản kỳ dị, so với quãng thời gian ban đầu kia thì chẳng khác nào dùng ba giây tiến hóa từ người vượn đến người hiện đại cả.

Chẳng lẽ ... mũi tên kia sắp hết hiệu lực rồi cho nên lý trí của vị Thần này đang dần khôi phục bình thường?

Thật tốt quá! Cô vui vẻ khôn cùng! Vui đến mức không tự kiềm chế được!

Thái độ của Persephone bất giác lơi lỏng theo, cô ăn ngay nói thật: "Thích! Nhưng tôi không thích đeo quá nhiều lên người."

Nếu mang quá nhiều trang sức trên người thì khẳng định không hề có chút cảm giác an toàn nào khi đi dạo ngoài đường cả, cứ cảm thấy mình giống như một chiếc kết sắt mở toang toác có thể đụng độ trộm cướp bất cứ lúc nào.

Hades đang nhấc một chiếc vòng vàng ròng nặng trịch, sau khi nghe thấy câu trả lời của cô thì động tác chợt ngừng rồi đặt chiếc vòng về trong rương.

Persephone quét mắt đánh giá Hades từ trên xuống dưới, phát hiện ngoại trừ nhẫn trên ngón tay và bao cổ tay vàng thì trên người Hades không còn vật trang sức nào khác. Cô nhớ lại phong cách ăn mặc ánh vàng rực rỡ như nhà giàu mới nổi hồi mới gặp mặt kia của hắn, chần chờ hỏi: "Nếu như ngài thích chúng thì có thể mang nhiều chút."

Bằng vào thân hình này, làn da này, diện mạo này, cộng với vài ký vàng ròng có thể tôn lên hắn càng thêm chói mắt, cho nên xin đừng nhớ thương trên người cô có bao nhiêu trang sức nữa.

Hơn nữa lỡ như phong cách trang phục càng hợp ý hắn càng giảm độ chán ghét xuống thì làm sao bây giờ?

Hades nắm chặt tay cô một hồi, thẳng cho đến khi cánh tay run rẩy không ngừng mới thả ra, nhưng chưa được một lúc lại trở tay gian nan nắm chặt.

Persephone nhận thấy động tác thay đổi thất thường kia của hắn, chẳng lẽ tay cô nóng lắm sao?

Hades kiên cường chịu đựng sức ép nguyền rủa, kéo Persephone bước ra ngoài, thanh âm tùy ý như thuận miệng: "Vàng ròng sẽ khiến nàng bị thương."

Persephone vô cùng mờ mịt trước đáp án này của Hades, khiến cô "bị thương" sao?

Bước chân của Hades sải rộng, cô bị buộc bước theo hắn, thật lo mình dẫm lên làn váy nên vội vàng khẽ nhấc váy lên cao, nếp váy mềm mại như đóa Thược Dược, khi vòng tay đè lên váy dễ dàng để lại dấu ấn.

Đột nhiên Persephone như nhận ra điều gì đó, nhìn thoáng qua Hades.

Khi trên người có kim loại cứng thì sẽ khiến người mình ôm thấy đau, hoặc khi muốn cường ngạnh chạm vào vật gì đó thì phải chú ý vật phẩm lẫn nút áo trên người mình giống như khi ôm trẻ em vậy.

Cô trầm mặc một hồi, lờ mờ nhận ra thái độ dịu dàng của hắn có lẽ do tình cảm càng thêm đậm sâu ...

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không

Truyện Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.