Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai nạn trên biển

Phiên bản Dịch · 2494 chữ

Phản ứng trung thực khi gặp quỷ nhanh chóng xuất hiện, tiếng hét chói tai từ bản năng vừa mới dâng lên cuống họng thì Persephone nhìn thấy con quái vật kia dừng lại tất cả động tác, tựa hồ phát hiện ra điều gì đó, nó vươn cần cổ trương phình quay đầu quan sát hòn đảo Trinacria phía xa xa. Mỏ chim nứt toác đến mang tai hé mở, thở ra mùi hôi tanh tưởi.

Tại thời khắc mấu chốt này, Persephone ngoan cường cắn chặt môi, khó khăn nuốt xuống thanh âm trong cuống họng, sợ khiến cho quái vật tấn công mình.

Cô mở mắt trừng trừng, nhìn chằm chằm con người chim khiến lý trí cô vỡ vụn đang đậu trên cột buồm kia, lỗ chân lông toàn thân như muốn bùng nổ. Đầu óc bởi vì phát sốt mà tê liệt lập tức như khởi tử hồi sinh mà thanh tỉnh lại, ngay cả suy nghĩ hoang đường kỳ dị trong đầu cũng toát ra.

Cô chạm trán phải sinh vật gì thế này? Chẳng lẽ xuyên không về thời tiền sử, gặp phải giống người chim đã tuyệt chủng sao?

Persephone không hề chần chờ, cả người cứng ngắc chống ghế đứng dậy muốn lập tức chạy trốn. Sợ hãi khiến bệnh tật lui tán, cô cảm thấy bây giờ mình cực kỳ dư sức để chạy trối chết.

Chân mới vừa đứng thẳng, Persephone chợt nghe thấy thanh âm sấm rền gào thét từ xa, suối phun màu vàng kim hóa thành ánh lửa nở rộ, chiếu sáng cả ngọn núi.

Núi lửa Etna phun trào. Tất cả mọi người trên thuyền đều ngẩng đầu nhìn qua, ngay cả lão tư tế đang dùng bữa kia.

Thanh âm sấm rền ấy như kích thích con quái người chim, nó đột nhiên mở rộng cánh, mùi hôi huân thấu trời, răng nanh tê tê ma xát: "Tìm thấy rồi, kẻ chạy trốn khỏi Tartarus kia đang ở hỏa lò của Thần Thợ Rèn."

(Thần Thợ Rèn: là Hephaistos, là vị thần trong thần thoại Hy Lạp. Ông là vị thần của kỹ nghệ, bao gồm nghề rèn, thủ công, điêu khắc, kim loại và luyện kim, và lửa. Ông là con trai của Thần Zeus và nữ Thần Hera.)

Móng vuốt nó bấu chặt lên vải buồm, vươn cần cổ trương phình hô to, thanh âm ẽo ẹt như bong bóng ma xát vào nhau.

"Ocypete! Ocypete! Ocybeteeeeeee!"

(Ocypete: Một người chim thuộc loài Harpy, là những người con của thần Thaumas và nữ thần Electra (đều là những vị thần của biển cả), là hiện thân của gió bão và không khí và là tay sai của Thần Zeus)

Thanh âm rít gào chấn động không khí như đang kêu gọi điều gì đó, gió biển ngày càng mạnh khiến cho mặt biển gợn sóng, nâng thân tàu lắc lư lên xuống.

Thính giác của Persephone bị mức độ đexiben vượt qua phạm vi thừa nhận của loài người này nghiền áp gây ra ù tai.

Ngón tay cô run rẩy chống ghế, lợi dụng lúc nó tạm thời không tấn công này mà vội vàng đứng dậy lùi về sau. Trạng thái ù tai càng tăng thì chân cô càng mềm, lảo đảo ngã lại xuống ghế, suýt chút nữa ngã xuống sàn tàu.

Lão tư tế đang quan sát núi lửa nhận thấy điều gì đó quay đầu nhìn sườn mặt Persephone, ánh lửa chiếu sáng nửa bên mặt thiếu nữ, chiếu rọi lên đôi mắt trong trẻo vô cùng.

Ánh lửa sáng chiếu rõ sâu trong đôi đồng tử là sự sợ hãi không thể nghi ngờ.

Lão tư tế khó hiểu nhìn theo tầm mắt của cô, vừa lúc mắt đối mắt với quái vật trên cột buồm, lại như không nhìn thấy gì dời mắt.

Persephone nhận thấy động tác của lão tư tế, đột nhiên hoàn hồn phát hiện ra có gì đó không đúng.

Người trên thuyền vậy mà không một ai kêu la báo động khi chạm trán phải quái vật đáng sợ quỷ dị như thế cả.

Dưới ánh lửa bập bùng, thủy thủ đoàn quấn vải quanh bàn tay để giảm bớt ma xát, đang thảo luận phải đỗ neo ở đâu để tránh khói độc từ núi lửa.

Người trong khoang lái đuôi thuyền thì ngẩng đầu quan sát sao trời, nét mặt chuyên chú nhìn hai bên vai và đai lưng lóe sáng của chòm sao Thợ Săn (Orion) xuất hiện trên không trung, không hề có phản ứng nào đối với tạp âm đáng sợ kia.

Bọn họ không nhìn thấy!

Nghi hoặc trong đầu cô biến thành đáp án thực chất, lại khiến cho hơi thở cô càng thêm khó khăn, phần lưng vậy mà rịn mồ hôi lạnh trong tình trạng ốm sốt như thế này.

Hóa ra gặp quỷ không phải tệ nhất, tệ hơn là chỉ có duy nhất mình bạn gặp quỷ. Chỉ số sợ hãi quả thật cao đụng nóc, lại còn oanh tạc ra pháo hoa.

Persephone gian nan thở dốc, cố gắng chống đôi chân mềm như nước run rẩy tiếp tục lùi ra sau. Tiếng giày đạp lên ván gỗ kẽo kẹt như biến thành tiếng tim đập của cô, đập thùng thùng trong lồng ngực. Đôi môi thiếu nước cũng mấp máy, muốn cảnh báo cho mọi người xung quanh.

Nếu con chim to mà độ kinh dị có thể so với thây ma lại còn có thể ẩn thân ấy mà đột nhiên tấn công, thì trong tình huống không phòng bị trước này có thể mọi người đều chết hết cả.

Nhưng lỗ tai có thể nghe hiểu thanh âm trò chuyện của họ, cũng không có nghĩa là miệng có thể mở lời nói. Từ "quái vật" này cô chưa nghe ai dùng ngôn ngữ ở đây nói qua, từ có thể thay thế cho "quái vật" là ... "yêu quái", "yêu ma", "Cthulhu"?

(Cthulhu: là một thực thể vũ trụ được sáng tạo bởi nhà văn H. P. Lovecraft, xuất hiện lần đầu trong truyện ngắn "Tiếng gọi Cthulhu". Mặc dù được sáng tạo bởi Lovecraft vào năm 1928 nhưng cái tên Cthulhu có lẽ bắt nguồn từ chữ chthonic trong tiếng Hy Lạp cổ đại, nghĩa là "dưới lòng đất".)

Thời khắc mấu chốt mới ăn thiệt thòi khi không có đủ tri thức, Persephone cũng không thể quan tâm việc mình mở miệng có phải là tiếng Trung hay không nữa, cô lập tức nhìn về phía lão tư tế. Người đầu lĩnh trên chiếc thuyền là ông lão này, hơn nữa ông ta là thầy tư tế, là thần côn câu thông trời đất thời cổ đại ... à là người trời, có lẽ sẽ tin tưởng việc cô nhìn thấy quái vật đáng sợ kia.

Cô mở miệng cảnh báo, ngôn ngữ xa lạ quá mức tối nghĩa, mang theo cảm giác phong trần xa xưa ghép lại thành câu trên đầu lưỡi cô.

"Nguy nguy ... nguy hiểm, có ... nguy hiểm! Chạy mau!!!"

Trẻ con bi bô tập nói có khi còn lưu loát hơn cô, rõ ràng cô có thể nghe hiểu ngôn ngữ của họ nhưng câu từ của cô đều vô cùng mù mờ. Ngay cả dây thanh trong cổ họng cũng không nghe theo sai sử, rõ ràng cô đã dùng sức để hô lớn nhưng khi âm thanh vọt đến cổ họng vậy mà chỉ còn lại ba phần.

Chắc do gần đây không hấp thụ đủ chất, giọng nói đều bãi công.

Nếp nhăn trên mặt ông lão tư tế như xô vào nhau, tựa hồ không hiểu cô đang nói điều gì. Ông ta vừa muốn bước đến thì một con sóng lớn ào lên thuyền, nước biển tối đen tưới ướt người họ.

Thanh âm kêu gọi của quái điểu càng ngày càng gấp gáp khiến cho lông chim trên người nó dựng lên như lưỡi đao. Gió biển theo từng tiếng rít mà bắt đầu cuồn cuộn, thổi mây mù trên trời đến gần, làn sóng bị gió thổi dâng lên từng đợt, bọt nước bắn lên mạn thuyền như mưa bụi.

Thanh âm rít gào của con chim này vậy mà khiến cho gió biển và mây xuất hiện. Quả thật như hiện trường quay chụp phim siêu nhiên của Hollywood vậy, còn tự chỉnh sửa hậu kỳ nữa chứ.

Cả người Persephone lạnh như băng run rẩy, trên sàn tàu đã có một tầng nước biển như đang liếm lên mắt cá chân cô. Cô lập tức nhấc chân, liếc mắt nhìn xuống chân.

Một bóng ma hình người thân chim xẹt qua trên dòng nước nhiễm ánh lửa.

Persephone vội vàng giương mắt, liền nhìn thấy một con người chim khác đang sải cánh trên không trung, thanh âm khó nghe khàn khàn hô: "Erro!"

Quái điểu vậy mà còn đặt tên cho nhau, rất ma huyễn ... Thậm chí chúng còn có thể nói chuyện!

Persephone nhanh chóng phản ứng lại thì ra vài lần cô nhìn thấy bóng chim lớn trên sàu tàu là của những con quái vật này. Nghĩ đến việc bay đến bay đi trên đầu mình không phải là hải âu mà là quái điểu như thây ma thì cả người đều nổi da gà.

Erro lớn tiếng tru lên, nước bọt dinh dính trên hàm răng lởm chởm văng tứ tung: "Ocypete! Ngươi nhanh bay đi đi! Đi báo cho ba chị em nữ Thần Báo Thù dưới mặt đất rằng con trai Typhon của nữ Thần Đất Mẹ vốn bị nhốt dưới Tartarus đã chạy trốn đến vùng đất của Cyclops, bảo các ngài ấy dẫn theo chiếc Roi Báo Thù trừng trị tội phạm!"

*(Nữ Thần Báo Thù: Là ba nữ thần báo thù và quả báo - Erinyes, họ thường trừng phạt những người đàn ông vì tội chống lại trật tự tự nhiên. Các Nữ Thần cũng là người hầu của Hades và Persephone trong Địa Ngục, nơi đây họ giám sát việc tra tấn những tên tội phạm bị giam giữ, những kẻ thủ ác;

Cyclops: tộc người khổng lồ một mắt;

Nữ Thần Đất Mẹ: là Gaia, là một trong các vị Thần ban sơ, được người Hy Lạp tôn thờ là "đất mẹ", tượng trưng cho mặt đất. Gaia là vị Thần thuở ban sơ và được coi như tổ tiên của vạn vật. Bà được tôn kính như Nữ Thần vĩ đại hay như Nữ Thần Mẹ. Thần bầu trời Uranus, chồng bà, cũng do bà sinh ra. Hai người sinh ra dòng dõi các vị thần Titan (hậu duệ là các vị Thần Olympus) và các Cyclops, Hecatonchire;

Typhon: là người con cuối cùng của Gaia, cha là Tartarus - Thần vực thẳm vô tận (anh của Gaia). Typhon được coi như một quái thú với âm mưu lật đổ ngôi Zeus để trở thành Vua của các vị Thần và loài người. Typhon được cho là một loại sinh vật to lớn nhất và hình dạng kỳ lạ nhất từng được biết đến từ trước đến nay, Typhon có dáng người và hàng trăm đầu rắn khác nhau. Hắn bị hạ bởi Zeus, và bị ông ta lấy Núi Etna đè lên trên.)*

Mỗi một câu nói của Erro đều đưa đến gió lốc như đang hưởng ứng lời nói của nó. Nó là con gái của Hải Thần, có sức mạnh ảnh hưởng đến gió lốc trên biển.

Mỗi một lần nó cao giọng đều dẫn đến sóng thần.

Một đợt sóng đã bị ảnh hưởng bởi lực lượng của nó, di động chợt thấp chợt cao trên mặt biển, ẩn giấu tiếng gầm rú không ngừng.

Mây mù đen bị kéo đến bởi tiếng tru của quái điểu cũng bắt đầu quay cuồng như ngựa hoang thoát cương, che khuất bầu trời đầy sao, cuồn cuộn nổi lên gió lốc cuồng bạo.

Chỉ một cái chớp mắt mà bầu trời đêm trong suốt của Địa Trung Hải đã bị mây đen vô hạn bành trướng che khuất, từng hạt mưa tầm tã trút như thác.

Persephone bị cơn mưa thình lình tạp vào mặt suýt méo miệng. Cô cảm thấy tam quan của bản thân cần phải đập nát đi xây lại sau khi mình xuyên không đến đây.

Tốc độ biến đổi quá nhanh của mưa gió như ấn phím tắt mười lần vậy, ngay cả động đất dẫn đến sóng thần cũng không phô trương như thế. Càng đáng sợ chính là, cô cực kỳ xác định sự thay đổi thời tiết này bắt đầu từ lúc con quái điểu Erro kia rít gào.

Hai con người chim này không chỉ biết đặt tên, trò chuyện mà con biết điều khiển gió lốc sao?

Người trên thuyền nhanh chóng nhận ra gió lốc đột kích, bọt nước từ sóng lớn trên mặt biển tối đen như lưỡi đao của Tử Thần, lạnh lùng gặt hái sinh mệnh.

Hết thảy đều đến quá nhanh, quá khốc liệt, không cho ai cơ hội phản ứng, một cơn sóng cao như tòa nhà đã xuất hiện trước mắt.

Vài thủy thủ đoàn nhanh nhẹn chạy đến bên cột buồm, liều mạng túm chặt dây thừng, luống cuống tay chân muốn hạ buồm xuống.

Tiếng gầm rú của sấm sét đến theo đầu sóng, bổ nhào lên boong tàu. Dòng nước mềm mại giờ phút này đã biến thành núi đá đen xì, mang theo sức mạnh phá hủy hết thảy mọi thứ, đổ ập xuống đầu mọi người.

Thanh âm thảm thiết nhanh chóng bị cắn nuốt bởi nước biển hung lệ.

Cánh buồm hình tứ giác chỉ bị cột bởi vài sợi dây thừng bắt đầu mất khống chế, cột buồm bằng gỗ bắt đầu kẽo kẹt vỡ vụn, vải bạt gần như bị xé rách.

Chiếc thuyền gỗ chở mấy chục người vì cánh buồm mất khống chế mà bắt đầu quay cuồng.

Lão tư tế ngã xuống sàn tàu, Persephone lập tức vươn tay muốn giữ chặt ông ta, bọt nước mặn chát bắn lên mắt cô khiến ngón tay cô chỉ chạm vào khoảng không, cả thân thể cũng ngã xuống sàn tàu ướt nhẹp.

Đầu đập xuống ván gỗ, oong một tiếng, thính giác đột nhiên hóa thinh lặng, tầm mắt hóa đen.

Sóng biển như tre già măng mọc thi nhau đổ ập xuống thuyền, sau khi Persephone mất đi tri giác trong vài giây, thân thể lại lần nữa cảm nhận được đau đớn.

Trong tai là nước muối và gió lạnh, tiếng rít ù ù quay cuồng trong màng nhĩ, đau đến mức khiến huyệt thái dương của cô run rẩy.

Chẳng lẽ hành trình xuyên không của cô chỉ có nửa ngày, mà cái giá phải trả chính là ... cái chết?

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.