Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cường thế

Tiểu thuyết gốc · 2477 chữ

Trong lớp học, đồ chó Lục Cảnh lúc này vẫn là đang chăm chú nhìn lại bảng nghe Lâm Hạ Vi giảng bài, mà thật ra thì cũng chả phải là chăm chú là mấy, cái hắn mải mê ngắm nhìn thật không phải là đống sách vở chết tiệt này. Đây đã là tiết cuối, hắn gần được về rồi, cảm giác thời gian lúc này trôi quá thật mẹ nó chậm, quá tra tấn.

Một bên say sưa ngồi nghe giảng, một bên lại tựa hồ nhập thần nhìn chằm chằm vào thân hình tuyệt mĩ phía trên, hạ bộ với hai cái chân chống xuống đất thì giờ đây hắn lại có thêm một chân hướng về trước kiêu hãnh gầm thét.

Lâm Hạ Vi hôm nay trên người mặc lên một bộ khoác đen che kín gần như dáng người. Chỉ là, trong màn sáng, cao gầy dáng người vẫn là như vậy tràn đầy động lòng người.

Gió trời nhẹ nhàng quét qua cửa sổ, tựa hồ như đang nghịch ngợm vén lên mái tóc của nàng. Tại trên mặt của tràn lộ ra phiêu dật mê người, tú mỹ mày mặt tựa như phù dung nở rộ, mắt ngọc mày ngài, mị nhãn như tơ, cái môi anh đào khép hờ, tất cả đều tràn đầy một vẻ dụ hoặc phong tình. Nhất là dáng người mười phần càng là tô điểm thêm một vẻ băng lãnh của một nữ cường nhân kiêu ngạo.

Thon dài cặp đùi đẹp bao bọc trong quần dài dù cho không có trông thấy, nhưng lại y nguyên dẫn ra một đường cong thướt tha cân xứng. Một đôi tuyết phong càng làm cho nam nhân nhẫn không được muốn đi ra phía trước, nắm lấy nó mà bóp một cái.

Lâm Hạ Vi có chút chau mày, cảm giác ánh mắt nóng rực của tên nhóc kia vẫn liên tục chạm lên cái mông của mình để nàng một trận xấu hổ phẫn nộ cực kỳ.

Không thể chịu nổi, Lâm Hạ Vi cảm giác được mình thật muốn điên. Tên nhóc con kia, gần nhất giống như càng lúc càng trở nên làm càn, nàng cắn răng một cái, quát lớn: "Lục Cảnh, việc của em cần làm là nhìn lên bảng chứ không phải nhìn cô"

"? " Nếu như là tiết học bình thường, chắc chắn lúc này các bạn học đều muốn sảng khoái cười lớn một trận, chỉ là lúc này thật khác, nữ sinh im lặng không chút quan tâm, nam sinh tất cả đều đồng loạt nhìn qua tên này mang theo một vẻ thương hại, mẹ nó hạnh kiểm yếu chắc rồi.

"Đệt ,ai biểu cô mặc đồ kích thích vậy làm gì chứ " Hắn lẩm nhẩm.

"Các em cứ học đi, Lục Cảnh ra ngoài cùng tôi một lúc" Mặt Lâm Hạ Vi hằm hằm bức tức mà nói, nàng nhất định phải hảo hảo trừng phạt hắn một trận mới được .

Lục Cảnh đi ra khỏi cửa lớp, lại xoay người đi về phía hành lang trống, này chính là ngôi nhà kho của trường, hiện tại hẳn là đều vắng vẻ không người.

Nghĩ tới đây, trên mặt của Lục Cảnh liền lộ ra nụ cười có phần ma quỷ. Lục Cảnh đầu óc lúc này không cần nghĩ cũng biết đang thật rất bỉ ổi.

"Lộp bộp..."

Một tiếng cao gót giòn vang, trái tim Lục Cảnh bỗng nhiên đập nhanh một chút.

Trước mắt mỹ thiếu phụ có được cỡ nào yểu điệu thướt tha tư thái a! Uyển chuyển vòng eo doanh doanh một nắm, hơi gồ lên mông ngọc tràn đầy gợi cảm, thon dài đùi đẹp khép chặt căng chắc mê người.

Một đôi cánh tay tuyết trắng non mịn lại bị bao khỏa trong quần áo, bất quá vẫn như cũ có thể nhìn thấy lả lướt đường cong.

Nhất là một cặp mắt hạnh ngập nước có chút trợn trừng hàm ẩn tinh quang thu thủy, mũi quỳnh tinh xảo, bờ môi hé ra thổ từng đợt nhiệt khí. Trước ngực quần áo cực lực căng vểnh tròn đầy, hai tòa nhũ phong cặp kia theo động tác di chuyện của nàng mà từ từ rung nhẹ.

Trên đóa nguyệt mạo hoa dung phía trên treo thần thánh không thể xâm phạm, chỉ là lúc này một đôi mắt đẹp lại ngập đầy tức giận trừng mắt nhìn Lục Cảnh, phảng phất như muốn đem hắn ăn hết không chừa mảnh giáp.

Cảm giác lén lén lút lút nhìn trộm thật sự để cho hắn hưng phấn chút ít, tâm hồn vì vậy mà đột nhiên đập lên bịch bịch.

Căm tức nhìn Lục Cảnh một cái, Lâm Hạ Vi lạnh giọng đè nặng: "Tốt nhất là cậu nên nghiêm túc đi, đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi.

Nhìn nàng tức giận mà vẫn mỹ lệ dụ hoặc  như vậy, Lục Cảnh cảm thấy cổ họng một hồi khô nóng, nuốt nuốt nước miếng, bình tĩnh đi lên vài bước! Từng bước mà tới gần mỹ thiếu phụ chủ nhiệm, bóng lưng của nàng yểu điệu mảnh mai làm cho người ta muốn ôm lấy mãnh liệt chinh phục.

"Cô...cô thật đẹp"

Đột nhiên, Lục Cảnh vậy mà bất ngờ từ đối diện vươn tay nắm lấy sợi tóc thơm của nàng say mê hít một hơi sâu.

"Lục Cảnh, cậu làm cái gì vậy hả"

Lâm Hạ Vi vốn là đang ngơ ngẩn chưa kịp định thần, nhất thời hoảng hốt phẫn nộ, một tay che lại bầu ngực sữa của mình, rất dứt khoát đánh một cái lên mặt thiếu niên vô sỉ trước mắt:"Cậu thật muốn chết đúng không?"

Không đợi cho Lục Cảnh nói gì, nàng hai tay làm bộ chống nạnh, hé ra mờ môi anh đào nhếch lên một cái, lạnh nhạt nói: "Cậu nên nhớ, cậu chỉ là một đứa nhóc so với độ tuổi của tôi thôi, nên chú ý một chút hành vi của mình"

Lục Cảnh thật sự không phục, đột nhiên chủ động đem miệng tiến tới sát lỗ tai của nàng mà thôi nhiệt khí: "Thì sao chứ, em có phải nhóc con hay không cô chưa thử làm sao biết nha?"

Thiếu niên từ trong miệng thở ra nhiệt lưu giống như mang theo ma lực đánh thẳng vào toàn thân của nàng, vành tai cảm nhận được từng trận tê dại, cả người run lên nhè nhẹ, đột nhiên quay đầu lại. Ra vẻ khinh thường cười lạnh một cái:"Hừ, việc cậu vô lễ hôm nay tôi chắc chắn sẽ nói lại cho mẹ cậu"

Lâm Hạ Vi mọc ra một đầu mái tóc dài đen nhánh hạ xuống chạm vai, một đôi mắt to phát sáng như bảo thạch híp lại. Lại thêm kia đường cong hiển hiện uyển chuyển dáng người, thật có thể nói là một đại mỹ nhân bại hoại nhân gian.

Mà nàng ra vẻ giận dữ hờn dỗi thời điểm, lại càng là ẩn chứa một vẻ vận vị phong tình khác lạ. Chỉ gặp nàng gương mặt xinh đẹp trong trắng lộ hồng, môi đỏ có chút vểnh lên rất là gợi cảm mê người. Mà theo hô hấp của nàng, trước ngực một đôi sữa phong cao ngất cứng chắc cũng tùy theo mà lúc lên lúc xuống đang không ngừng nhẹ nhàng run đều, hình như có xu thế lột quần áo mà vươn ra, mơ hồ còn có thể thấy được bên trong áo lót ngực vết tích hằn lên.

"Tiểu hỗn đản, cậu không sợ bị mẹ cậu biết đánh cho một trận a " Mỹ lệ chủ nhiệm thấp giọng nói.

"Ực..."

Không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, Lục Cảnh lè lưỡi liếm liếm khoe miệng,nói: "Cái đó đương nhiên sợ a, chùi là cô đừng quên chúng ta còn có một cuộc cá cược, cô biết thua mình sẽ phải làm gì chứ "

"Phi, tôi mà thua à, tôi đang bắt đầu kiểm chứng lại,cậu chờ đợi bị xét hạnh kiểm yếu đi là vừa " Lâm Hạ Vi lạnh lùng nhìn hắn, cười khẩy nói rồi nàng cũng tiếp tục đi vào lớp.

Lục Cảnh nhìn lấy bóng lưng thướt tha yêu kiều đi xa, hơi hơi thư giãn vươn người lên một cái, bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên cười:" Thật đẹp a..."

Sau khi kết thúc tiết học, Lâm Hạ Vi đi qua phòng hiệu trưởng.

"Hiệu trưởng Long, đây là bản thảo kế hoạch dạy học trong tuần tới của tôi" Đi lại gần bàn hiệu trưởng, nàng chẳng thèm nhìn lão già ngồi trên đó, đặt mạnh quyển giáo án lên bàn, lạnh nhạt nói tiếp:

"Ngày mai tôi có chút việc, không đi dạy được nên tôi xin nghỉ, không còn chuyện gì tôi xin phép đi ra"

"Từ từ ,tôi chưa cho cô đi ra" Lão già lúc này có chút bực bội, con ả đĩ điếm này vậy mà dám phớt lờ lão, quát nói:" Cô không xem tôi ra gì à, tôi không cho cô nghỉ ,trừ phi"

"Hửm ,chuyện gì ?" Lâm Hạ Vi nhíu mày, nàng đưa cặp mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Trần Long .

"Haha, cũng không có gỉ, chả là cuối năm nay trường chúng ta được 1 suất tham gia vào giáo viên dạy giỏi ,tôi sau khi suy nghĩ thì quyết định nhường cho cô, nhưng mà cuối tuần này cô cần phải qua nhà tôi thảo luận về vấn đề này kĩ hơn, vậy nhé"

Trần Long ra vẻ bình tĩnh mỉm cười nói với nàng, trong lòng nổi lên một trận hưng phấn kích động,lão đã muốn đè lên con ả này nhấp một trận từ lâu rồi nhưng mà lão không dám, lão biết gia thế bà chằn này không dễ động vào, vì vậy mà lão đã cố gắng để đi tranh một suất giáo viên này với tỉnh mà phải trả một cái giá rất đắt, thậm chí còn phải cắn răng đưa vợ lão lên giường cán bộ.

Thế nên đây là cơ hội ngàn vàng của lão, cuối tuần này con ả này sang lão sẽ cho cả cân thuốc kích dục rồi chơi chết ả.

Trần Long thầm khoái chí, thằng em trong quần đã nhỉ ra một ít nước ướt luôn cả quần lót rồi ,thầm nghĩ phải mua một ít thuốc tráng dương mới được, trên mặt lão lộ ra một tia dâm tà từ bao giờ mà lão vẫn không chú ý.

"Không hứng thú, ông đưa cho người khác thích hợp hơn đi, tôi bận rồi" Nhìn khuôn mặt dâm dê của lão già này, Lâm Hạ Vi lạnh lẽo khinh bỉ, nàng chán ghét nhất là mấy cái khuôn mặt như thế này, ít nhất tên nhóc vô lại kia vẫn còn dễ nhìn một chút, còn những lão già này nếu không phải vì học sinh thì nàng đã đánh cho một trận rồi.

"Rầm, đấy không phải là quyền của cô, cuối tuần này qua nhà tôi, tôi thấy cô không biết cái luật ở trường là như thế nào rồi, tôi quyết định phải dạy dỗ lại cô mới được" Trần Long bức tức vỗ mạnh một cái lên bàn,phẫn nộ đứng lên chỉ thẳng vào mặt nàng mà hét lên.

"Bốp, lão già kia, tốt nhất ông nên nhớ lại thân phận của mình, ông không có quyền gì ở đây cả, hiểu chưa? "

Lâm Hạ Vi tức giận, dứt khoát đấm thẳng vào mặt của lão khiến lão đập mặt vào ghế, đưa một tay nắm lấy cổ áo lão, một mặt tràn đầy sương lạnh:"Ông phải biết, trong mắt tôi ông chỉ là một con chó được Lâm gia thuê vào quản lí nơi này thôi"

"Nếu tôi muốn ông cút khỏi đây, thì ông sẽ phải cút khỏi đây, rõ chưa hả phế thải"

Cho lão thêm một đạp vào mặt, Lâm Hạ Vi khinh thường quay người đi ra khỏi phòng.

"Aa...con điếm, con khốn nạn tức chết tao, tao sẽ giết mày,giết mày..." Hận thù nhìn bóng người Lâm Hạ Vi dần đi xa,Trần Long há miệng phun ra một ngụm huyết, lão gào lên phẫn nộ, thật nhục nhã, lão không cam tâm, lão muốn giết con tiện tì này.

Lúc này Trần Long đứng tim vì tiếng cửa phòng mở ra, nếu Lâm Hạ Vi nghe được âm thành mà quay lại thì lão chết rất thảm.

"Hồ..?" Không phải nàng, Trần Long thở phào một hơi, nhìn chằm chằm nam nhân  trước cửa tràn đầy cảnh giác.

"Hiệu trưởng bình tĩnh, tôi nghĩ chúng ta có mục tiêu chung a" Hồ Khánh cười âm trầm nhìn Trần Long,lúc nãy hắn đã nghe được tất cả bên trong.

Lại phải nói về Hồ Khánh, hắn nổi tiếng là một tên giáo sư phong lưu,sát gái bởi cái mặt phải nói là rất đẹp trai.

Lúc chuyển công tác đến trường này,hắn rất tự tin có thể đưa các em gái mà hắn ưng ý đưa lên giường,đúng như suy nghĩ của Hồ Khánh, trước nhiều thủ đoạn hắn đã chinh phục được rất nhiều nữ sinh trong trường,cho đến khi hắn gặp Lâm Hạ Vi một năm trước, lần đầu tiên nhìn thấy nàng hắn đã muốn chinh phục mỹ phụ nóng bỏng này,hắn cũng không lạ lẫm vì trước đây hắn cũng đã lên giường với rất nhiều đàn bà có chồng.

Một lần tán tỉnh nàng không thành công còn bị nàng cho một tát,Hồ Khánh không hề tức giận,hắn khoái cảm chinh phục được một mỹ nhân cá tính,hắn rất tự tin về khoản tán gái của mình,nhưng lần này hắn gặp phải khắc tinh, lần thứ hai hắn bị nàng đâm một cái vào mặt, lần thứ ba thì hắn bị luôn một đâm vào miệng gãy một cái răng, hắn không thể không đối diện với sự thật rằng hắn thất bại, thật bại thảm hại.

Một hôm hắn lén đi theo nàng vào một góc thư viện, nhìn quanh không thấy ai, đúng là một cơ hội trời cho, Hồ Khánh sử dụng phương pháp cực đoan nhất, hiếp dâm nàng ,hắn lao vào cứ ngỡ là sẽ xôi thịt được mỹ phụ xinh đẹp này ,không ngờ Lâm Hạ Vi lại không chút do dự cho hắn một đá ngay giữa hai chân, nhìn lưu manh nằm ôm háng lăn lộn đau đớn, nữ giáo sư chỉ để hai một câu khinh thường: "Phế vật"

Hồ Khánh tức giận, lần đầu tiên hắn nhận nhiều lần nhục nhã như vậy trước một người đàn bà...

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 892

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.