Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cược một lần

Phiên bản Dịch · 1622 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Thực lực của Mạc Phàm đã trở nên mạnh mẽ, nhưng Mạc Gia Hưng và Tâm Hạ thì khác, bọn họ không có năng lực tự vệ.

Vũ Ngang vẫn còn sống, loại chó săn Hắc Giáo Đình chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn ra tay với hắn, ép buộc hắn giao ra Địa Thánh Tuyền. Mà phương pháp hữu hiệu nhất chính là ra tay với người nhà của hắn!

Không được, hắn không thể ngồi im chờ chết như vậy, địch ở trong tối hắn ở ngoài sáng…

“Linh Linh, nói với Bao lão đầu là anh không cần ai bảo vệ, bảo anh Đại Sinh đi bảo vệ bố anh là Mạc Gia Hưng, còn anh nhờ Linh Linh bảo vệ em gái Tâm Hạ giúp anh.” Mạc Phàm nhanh chóng gọi điện thoại cho Linh Linh nói.

“Nhưng ủy thác nói muốn chúng em bảo vệ anh.” Linh Linh nói.

“Nếu bọn họ xảy ra chuyện gì thì anh cũng không khác gì đã chết.” Mạc Phàm nói.

“Chuyện này...” Linh Linh còn do dự, bên kia đột nhiên có giọng Bao lão đầu chen vào: “Đại Sinh đi đi, bảo vệ bố của Mạc Phàm. Linh Linh, cháu để ý em gái của cậu ấy.”

“Cám ơn.” Mạc Phàm cảm kích nói.

“Không có Đại Sinh và Linh Linh ở bên cạnh, những đệ tử khác của tôi cũng ở bên ngoài, không còn ai bảo vệ nên cậu cẩn thận một chút. Nếu thật sự không ổn thì trốn đến liệp sở Thanh Thiên, không ai dám giương oai ở địa bàn của Bao lão đầu này, thế lực muốn đối phó với cậu cũng không được!” Bao lão đầu nói.

“Cháu đang muốn gặp bọn họ, năm sau trở về, dùng máu của bọn họ tế lễ!” Mạc Phàm hung hăng nói.

Món lòng chó Hắc Giáo Đình đó cho rằng hắn vẫn là Mạc Phàm năm đó thì bọn chúng sai nặng rồi!

Đúng là lúc trước hắn quá yếu, rất nhiều chuyện hắn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.

Ở sự kiện sân vận động, khi nhìn thấy một cô gái chui ra từ trong thân thể Lân Bì Nữ Yêu, Mạc Phàm đột nhiên hiểu được ở Bác thành cũng có rất nhiều người như thế, mỗi người đều giống như cô gái bị ký sinh kia. Bọn họ chỉ muốn mình được sống, bao gồm cả Hà Vũ lấy thân cứu Trương Tiểu Hầu, hi vọng sống sót trước khi chết ấy khiến người nhìn lòng đau như cắt.

Vì vậy Mạc Phàm xông vào sân vận động, hắn muốn cứu người, khi thực lực lên được tới cấp bậc này hắn có thể cứu người trong khả năng cho phép nhưng lại lựa chọn xoay người rời đi, bỏ mặc thì chắc chắn lương tâm hắn sẽ cắn rứt suốt đời, sẽ làm hắn cảm thấy mình không khác gì đám chó Hắc Giáo Đình!

Có lẽ lúc này hắn không có dũng khí xả thân cứu người như lão đại Trảm Không, cũng không vĩ đại như Hà Vũ dùng tính mạng của mình đổi lấy sự sống cho người mà mình thầm yêu. Nhưng nếu khi đó hắn có được thực lực như hiện giờ, chắc chắn hắn sẽ không do dự đập nát Hắc Giáo Đình!

Đám súc vật không bằng yêu ma này đến thật đúng lúc...

Địa Thánh Tuyền đang ở trên tay bố Mạc Phàm mày, có bản lĩnh thì tới mà lấy.

Tới bao nhiêu giết bấy nhiêu!

....

“Ồ? Em chắc chắn mình chuẩn bị tốt rồi?” Viện trưởng Tiêu có chút kinh ngạc nhìn cậu sinh viên như thay đổi thành một người khác này.

“Vâng, giờ em muốn vào Tam Bộ Tháp tu luyện.” Mạc Phàm kiên quyết nói.

Mạc Phàm cũng không biết rốt cuộc Hắc Giáo Đình sẽ phái người có thực lực như thế nào tới đối phó mình, nhưng hình như Bao lão đầu biết được chuyện gì đó. Ông nói với Mạc Phàm phần lớn pháp sư cao giai đều đang bị giám sát, hơn nữa học viện Minh Châu còn có cao thủ như viện trưởng Tiêu trấn giữ nên pháp sư cao giai hoặc là pháp sư cao giai trở lên tuyệt đối không thể lẻn vào học viện hành hung.

Hắc Giáo Đình đã bị Thẩm Phán Hội và các thế lực giám sát rất kỹ.

Nhưng mấy chuyện này giống như một tấm lưới, mặc dù thu hẹp phạm vi hoạt động của Hắc Giáo Đình nhưng vẫn sẽ có cá lọt lưới, hoặc là thông qua nhiều tầng quan hệ phức tạp thuê người giết người. Cho nên bất kể là Thẩm Phán Hội hay học viện Minh Châu cũng không thể đề phòng nanh vuốt của Hắc Ám Giáo Đình lẻn vào trăm phần trăm được.

Còn nếu trốn tránh…

Trốn được nhất thời chứ không trốn được cả đời, Mạc Phàm cũng không thể sống đoạn tuyệt với nhân gian.

Cho nên Mạc Phàm tuyệt đối không trốn tránh!

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ đi xin cho em, chuyện này cần một chút thời gian, tạm thời em cứ ở trong trường chuyên tâm tu luyện đi.” Viện trưởng Tiêu nói.

“Cám ơn viện trưởng.” Mạc Phàm gật đầu. Tam Bộ Tháp có hiệu quả tu luyện như Địa Thánh Tuyền, có lợi ích vô cùng lớn đối với việc tăng thực lực.

“Đây là em tự đạt được, không cần phải cảm ơn. Huống hồ trong sự kiện sân vận động em đã cống hiến rất lớn cho trường, theo lý thuyết là nên khen thưởng cho em, nhưng em lại mang công lao ra buôn bán, hơn nữa còn suýt chút nữa lỡ tay giết người…” Viện trưởng Tiêu cười nói.

“Thì ra thầy biết rồi.” Mạc Phàm xấu hổ gãi đầu.

“Sắp xếp xong tôi sẽ báo lại cho em.” Viện trưởng Tiêu nói.

“Vâng! Em xin phép.”

...

Mạc Phàm vừa mới rời khỏi thì một nam giảng viên đi ra từ phòng làm việc bên cạnh.

Cố Hàn nhìn thoáng qua Mạc Phàm đang bước đi xa qua cửa sổ, quay đầu lại nhìn viện trưởng Tiêu.

“Nếu chúng ta đã nhận được tin tức thì sao không để cậu ấy trốn đi, chuyện gì Hắc Giáo Đình cũng làm được, bọn họ có thể tìm được đủ thủ đoạn để đối phó với người mà bọn họ muốn đối phó. Chúng ta ở ngoài sáng, chưa chắc đã khống chế được tình hình.” Cố Hàn nghiêm túc nói.

“Diệt trừ Hắc Giáo Đình là trách nhiệm của tất cả mọi người, trường học như chúng ta cũng nên ra sức. Sau khi điều tra, hiện tại Hắc Giáo Đình đột nhiên im hơi lặng tiếng, Thẩm Phán Hội và các thế lực cũng không bắt được dấu vết của bọn họ. Lần này bọn họ ẩn núp hơn một năm, cuối cùng cũng bắt đầu hành động. Mặc dù chỉ là nhằm vào một học viên, nhưng cũng có nghĩa trên người Mạc Phàm có thứ mà bọn họ muốn, nếu không sẽ không ra tay vào lúc này.” Viện trưởng Tiêu vuốt chòm râu nói.

“Cho nên, Thẩm Phán Hội có ý định mượn cơ hội Hắc Giáo Đình ra tay lần này để đào ra người có tầm quan trọng đứng sau màn, rồi từ đó truy ra hành tung của Tát Lãng?” Cố Hàn nói.

“Đúng là như vậy. Mặc dù làm vậy Mạc Phàm sẽ có chút nguy hiểm đến tính mạng, nhưng tôi tin cậu bé này có năng lực tự bảo vệ bản thân. Những năm gần đây Hắc Giáo Đình vẫn làm việc thuận lợi, tội ác chồng chất, nếu không bắt được bọn họ, tương lai không biết sẽ có bao nhiêu nơi như Bác thành.” Viện trưởng Tiêu nói.

Sự kiện Bác thành đã trôi qua hơn một năm, có lẽ dân chúng cũng dần lãng quên sự kiện này nhưng Chính Phủ, Hiệp Hội Ma Pháp, Liên Minh Thợ Săn, các thế lực loài người không thể bỏ qua cho bọn họ, chuyện này cần phải có một kết quả.

“Nếu như chúng ta đã nhận được một chút ám hiệu của Thẩm Phán Hội, tại sao không nói trực tiếp với Mạc Phàm, dù sao cậu ấy cũng xem như mồi, cũng cần phải biết.” Cố Hàn mở miệng.

“Cậu ấy là người thông minh, tôi nghĩ cậu ấy cũng đã hiểu rõ. Nếu cậu ấy sợ thì đã trốn rồi, cậu ấy đề nghị vào Tam Bộ Tháp chứng tỏ cậu ấy muốn tăng thực lực lên, muốn chống lại Hắc Giáo Đình, cậu ấy có quyết định của mình.” Viện trưởng Tiêu nói.

“Tôi vẫn có chút lo lắng, Hắc Giáo Đình tàn nhẫn độc ác, rất khó đề phòng, cậu ấy mới chỉ là một sinh viên...”

“Hãy tin tưởng cậu ấy, cậu ấy mạnh hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng, cũng thông minh hơn nhiều.” Viện trưởng Tiêu nói.

Khi Mạc Phàm suýt lỡ tay giết người, không lâu sau viện trưởng Tiêu nhận được tin tức từ Thẩm Phán Hội, nên viện trưởng Tiêu hiểu vì sao Mạc Phàm lại hạ sát thủ với người định tấn công mình.

Mạc Phàm đã biết tình cảnh nguy hiểm của mình.

Nhưng hắn không trốn, điểm này khiến viện trưởng Tiêu cũng phải bội phục khí phách của sinh viên này!

Trốn được nhất thời nhưng không trốn được cả đời!

Viện trưởng Tiêu tin tưởng hắn đã lựa chọn chính xác!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.