Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam Bộ tháp

Phiên bản Dịch · 1582 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Trong viện điều dưỡng tư nhân Tĩnh An, một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh giường bệnh, nhìn chăm chú vào một người toàn thân được băng bó bằng thạch cao và thép cố định.

“Phó Thiên Minh, tôi hỏi cậu một lần nữa, cậu bị bại lộ rồi đúng không?”

Người đàn ông lạnh lùng hỏi.

“Không, tôi lấy tính mạng ra thề, lần này tôi chỉ thử, tôi lấy danh nghĩa của người tên Giả Văn Thanh để hành động, nhà trường tuyệt đối không thể phát hiện được. Chỉ là tôi không hiểu sao người kia lại ra tay tàn nhẫn như vậy.” Người bị băng bó bằng thạch cao nói.

Người này chính là Phó Thiên Minh từng bị Mạc Phàm đá nát xương, ánh mắt hắn mang theo sợ hãi người xuất quỷ nhập thần đang nhìn chằm chằm vào mình.

“Tôi sẽ sắp xếp, nhiệm vụ tiếp theo của cậu là dưỡng thương cho tốt, sau đó dùng quan hệ của cậu đi tìm hắn báo thù rửa hận, tôi cần đánh lừa dư luận.” Người đàn ông đứng một bên toả ra sát khí nồng đậm nói.

“Giáo sĩ đại nhân, người này vốn có nhiều kẻ thù ở học viện Minh Châu, dù các người không ra tay thì quanh hắn đều có địch, tôi thấy thời cơ thích hợp nhất là thi vào khu giảng đường chính. Tôi nhận được tin tức nói đã có mấy con cháu thế gia hợp tác đối phó với hắn.” Phó Thiên Minh người bó thạch cao nói.

“Không cần cậu dạy tôi làm thế nào.” Người đàn ông lạnh lùng nói.

Kết thúc cuộc nói chuyện, người đàn ông tỏa ra sát khí rời đi, Phó Thiên Minh miễn cưỡng chống đỡ thân thể nhìn ra ngoài cửa sổ, lại hoảng sợ phát hiện sau khi vị giáo sĩ đại nhân này đi vào một chỗ âm u, còn có mấy bóng dáng dữ tợn đi theo...

Hiển nhiên những thứ kia là Hắc Súc Yêu mà vị giáo sĩ này chắn nuôi, nghe nói sinh vật được luyện hoá từ nửa người nửa thi này là thứ dơ bẩn nhất trên thế giới, thứ xấu xí mà cũng thật đáng buồn!

“Mạc Phàm, mày nghĩ mày thoát được lần này sao?” Trong lùm cây âm u, vị giáo sĩ đội mũ kia đột nhiên đứng tại chỗ, cặp mắt nhìn chằm chằm vào học viện Minh Châu vẫn còn sáng đèn.

Hắn chậm rãi bỏ mũ trên đầu xuống, lộ ra một khuôn mặt mang mặt nạ nửa mặt, khi ánh sáng lạnh lẽo chiếu rọi trên mặt hắn, vẻ mặt của người này vặn vẹo khiến người ta sởn tóc gáy.

“Mày trốn vào học viện cũng vô dụng, tao đã nói sẽ biến mày thành nô lệ của tao, sai khiến mày như đám chó chết này thì tao sẽ làm cho bằng được!” Người đeo mặt nạ nửa mặt dữ tợn nói.

Hắn nhìn lướt qua mấy con Hắc Súc Yêu bên cạnh đang lấy lòng mình, trong mắt không có một chút thương hại, tàn nhẫn đá một con Hắc Súc Yêu cổ thô trong đó!

Vũ Ngang có một đam mê là biến người mà hắn vô cùng thống hận thành quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ bán mạng cho hắn, bị hắn tra tấn cả đời như chó đen!

Tam Bộ tháp tọa lạc tại khu giảng đường chính của học viện Minh Châu, một trong các tài nguyên quan trọng mà các tinh anh trong khu giảng đường chính không ngừng tranh đoạt chính là Tam Bộ tháp!

Tam Bộ tháp là thiên tài địa bảo giống như Địa Thánh Tuyền.

Địa Thánh Tuyền là bản thân nó tự dưỡng dục mấy nghìn năm, năng lượng tích tụ trong đó có thể tẩm bổ cho cả một thành phố, có thể cho ra rất nhiều pháp sư xuất sắc.

Tam Bộ tháp cũng có lịch sử lâu đời, là hội tụ trí tuệ của tổ tiên xây dựng lên ngọn tháp có thể tập hợp năng lượng nguyên tố rải rác, bay loạn trong thiên địa về nơi kiến trúc ma pháp vô cùng đặc biệt này.

Nguyên tố có ở khắp nơi, sở dĩ có Linh Chủng xuất hiện là vì nơi đó có năng lượng nguyên tố vô cùng dày đặc, trải qua năm tháng rèn luyện mà dần hình thành. Vị trí và cấu tạo của Tam Bộ tháp có thể hội tụ năng lượng trong phạm vi mấy nghìn kilomet…

Giống như rễ cây khổng lồ lan tràn mấy nghìn kiolomet dưới mặt đất, cho dù trông vùng đất có vẻ vô cùng thiếu thốn, nhưng lại bao trùm năng lượng rộng như thế thì cũng đủ cung cấp năng lượng sinh trưởng không ngừng cho cây.

Có thể nói sự ngưng tụ này của Tam Bộ tháp là mấu chốt đào tạo thiên tài ma pháp của học viện Minh Châu.

Nhà trường có qui định chỉ sinh viên tiến vào được khu giảng đường chính, đồng thời có biểu hiện ưu tú ở khu giảng đường chính mới có tư cách tiến vào Tam Bộ tháp tu luyện, nhưng Mạc Phàm là trường hợp đặc biệt!

Viện trưởng Tiêu đã từng nhắc nhở Mạc Phàm cơ hội này chỉ có một lần, nhất định phải quý trọng.

Mạc Phàm biết mình đang gặp phải một nguy cơ trọng đại, Hắc Giáo Đình đã chỉ rõ tên họ sẽ đối phó với hắn, nên hắn không thể đợi thêm được nữa, hắn phải tăng thực lực của mình lên.

Tam Bộ tháp có cấu trúc như hình lăng trụ tam giác, nhìn bên ngoài như được cấu tạo bằng kim loại màu bạc, dựng thẳng chót vót, có thể thấy rõ ràng ở khu giảng đường chính.

“Viện trưởng.” Hai thanh niên đứng cạnh lối vào Tam Bộ tháp nhìn thấy viện trưởng Tiêu thì lập tức cúi chào cung kính.

“Hôm nay là các cậu canh gác hả, tôi đã cho các cậu xem giấy thông hành rồi, các cậu đưa sinh viên này vào trong đi.” Viện trưởng Tiêu nói.

“A, vị này chính là tân sinh viên của khu giảng đường xanh. Nhớ ngày trước, phải mất hai năm sau khi vào khu giảng đường chính tôi mới có cơ hội tiến vào Tam Bộ tháp, cơ duyên của em trai làm bọn anh ngưỡng mộ.” Một người bảo vệ trông có vẻ thân thiện cười nói.

Mạc Phàm khiêm tốn cười.

“Đi theo tôi, tôi sẽ nói cho cậu biết phải làm thế nào.” Người bảo vệ thân thiện dẫn Mạc Phàm đi vào Tam Bộ tháp.

Mạc Phàm đi vào trong theo hắn, xuất hiện một hành lang kim loại phát sáng.

Mạc Phàm không biết đã đi trong hành lang mấy phút, không nhịn được phát ra tiếng động tò mò.

Hành lang này thật kỳ quái, hắn vẫn luôn đi về phía trước, dựa theo tốc độ di chuyển lúc này thì phải đi từ cửa chính đến cửa sau của Tam Bộ Tháp mấy lần rồi, sao hắn có cảm giác hành lang thẳng tắp này không có điểm cuối, nhìn bên ngoài Tam Bộ tháp chỉ có đường kính nhiều nhất là 50 mét!

“Cậu biết vì sao nơi này được gọi là Tam Bộ tháp không?” Đàn anh bảo vệ thân thiện lên tiếng nói.

“Chẳng lẽ nơi này giống ảo trận, nhìn như đi thẳng về phía trước nhưng thật ra là đi đường vòng? Hoặc là đường lặp lại? Từ lúc đi vào đến giờ chúng ta cũng đi được ít nhất là 500 mét, mà Tam Bộ tháp chỉ rộng 50 mét!” Mạc Phàm nói.

“Không phải, chúng ta vẫn đi thẳng. Cậu vẫn là sinh viên khu giảng đường xanh nên chưa tiếp xúc đến lý luận về Không Gian hệ. Không gian có một khái niệm: một bước ngàn trượng, hai bước vạn dặm, ba bước vô biên! Thật ra Tam Bộ tháp còn được gọi là tháp Vô Biên, bởi vì nhìn từ bên ngoài không có vẻ to lớn, bao la, hùng vĩ, nhưng bên trong lại khó mà đi đến tận cùng.” Đàn anh thân thiện giải thích cho Mạc Phàm.

“Không Gian học?” Đây là lần đầu tiên Mạc Phàm nghe thấy danh từ này.

“Đúng vậy, Tam Bộ tháp này do một vị Đại hiền giả chủ tu Thổ hệ, thứ tu Không Gian hệ tạo ra. Nơi này có trận chú ma pháp Không Gian kỳ diệu, đến nay vẫn chưa có ai hiểu được hoàn toàn, nên chúng ta chỉ có thể sử dụng theo những gì người xưa chỉ bảo.Tam Bộ tháp có rất nhiều tầng không gian, mỗi một tầng không gian có khả năng ngưng tụ năng lượng khác nhau. Cậu là pháp sư trung giai nên tối đa chỉ có thể tu luyện ở tầng một và tầng hai, tu luyện, nếu đi lên các tầng trên… có thể cậu sẽ bị năng lượng làm nổ tan xác mà chết.” Đàn anh thân thiện nhắc nhở Mạc Phàm.

“Như vậy… sao tôi phán đoán được mình tu luyện ở tầng không gian nào là thích hợp?”

“Cái này cậu tự thể nghiệm sẽ biết.”

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn

Truyện Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.