Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi thể cô bé trong hoa bỉ ngạn

Phiên bản Dịch · 1473 chữ

Người giấy?!

Nghe thấy tiếng thở gấp của Hàn Phi, bấy giờ Tiểu Vương mới bỏ khẩu súng trong tay xuống, cầm đèn pin điện thoại chiếu vào khuôn mặt trước mắt, dưới ánh đèn điện thoại, quả thực anh nhìn thấy một người giấy, xác định rồi mới nói đây là một người giấy nữ.

Chỉ là cách trang điểm trên khuôn mặt người giấy muốn có bao nhiêu quỷ quái liền có bấy nhiêu quỷ quái, mắt nhếch lên nhìn chăm chú, giống hệt như một người sống nhìn chằm chằm bọn họ vậy!

Thật sự đm quá kỳ quặc!

Tiểu Vương mắng thầm một câu, chỉ cảm thấy da đầu tê rần lên, sau lưng thấy ớn lạnh, phảng phất như phía sau lưng có người thổi một làn gió.

Bở vì trong tầng hầm này, không chỉ có một người giấy, anh ta nhìn về phía bên phải lại nhìn thấy một nữ người giấy, cũng được treo lên lớp trang điểm dày, đôi môi đỏ chót cũng khẽ nhếch lên một góc khiến người ta sợ hãi.

Cũng cười giống như vậy!

“Rốt cuộc Lý Quốc Đống đang làm trò quỷ gì vậy? Để người giấy đang sợ như này ở dưới tầng hầm, nếu không phải tôi trời sinh to gan, đổi thành Tiểu Chu xem, kiểu gì cũng bị dọa chết khiếp.” Tiểu Vương lẩm bẩm.

Nghe thấy lời của Tiểu Vương, Hàn Phi cười.

Lúc này Trử Nhất Bác quan sát người giấy chăm chú đột nhiên lên tiếng: “Mấy người nhìn này, trên người của người giấy có chữ.”

Hàn Phi nghe thấy cầm điện thoại đến gần người giấy, chiếu đèn pin vào người người giấy quả nhiên nhìn thấy hai chữ Lâm Sâm.

Ông ta không khỏi nhanh chóng cau mày lại, nhanh chóng đi đến bên cạnh một người giấy khác chiếu đèn pin lên, quả nhiên lại phát hiện ra một cái tên quen thuộc khác An Miểu.

“Đm thật sự quá tà dị rồi!”

Tiểu Vương cũng nhìn thấy cái tên trên hai người giấy, rõ ràng là tên của mấy cô gái đã tử vong trong danh sách, sau đó lại nhìn khuôn mặt của người giấy, đột nhiên phát hiện khuôn mặt của hai người giấy này được hóa trang theo khuôn mặt của Lâm Sâm và An Miểu.

Trong lòng lập tức cảm thấy cực kỳ quỷ quái.

Phát hiện này lập tức khiến toàn bộ bầu không khí dưới tầng hầm trở nên cổ quái.

“Hai người giấy này ứng với An Miểu và Lâm Sâm trong danh sách tử vong, có nghĩa là bên trong còn có ba nữ người giấy nữa.”

Hàn Phi vừa nói vừa đi lên, không lâu sau ông ta liền tìm thấy ba người giấy còn lại.

Ứng với Trần Khuê và Lý Hâm.

Chỉ còn một người giấy cuối cùng chưa ghi tên, khuôn mặt trắng bóc, không có ngũ quan.

Nhưng bộ dáng của người giấy không có mặt khiến Tiểu Vương cảm giác da đầu tê dại, không chịu nổi rùng mình một cái, cảm thấy lạnh cả người.

“Không phải cậu to gan lắm sao? Sao lại bị dọa cho run cầm cập thế kia?” Hàn Phi cười nhạo nói.

Tiểu Vương cứng nhắc nói: “Không phải tôi bị dọa sợ, mà là lạnh, đội trưởng Hàn, anh không cảm thấy có gió lạnh thổi từ dưới chân lên đầu à?”

“Có một chút.” Hàn Phi gật đầu.

“Vậy nghĩa là chắc chắn không phải tôi nhầm.” Tiểu Vương nói: “Cái tầng hầm này quá quái dị.”

Trong lúc nói chuyện…

“Cạch.”

Trong tầng hầm tối tăm đột nhiên có ánh đèn lóe lên.

Ánh sáng đột nhiên xuất hiện khiến cho Tiểu Vương đang ở trong bóng tối bị kích thích không khỏi nhắm mắt lại, rồi nghe thấy giọng Trử Nhất Bác, “Tôi tìm thấy công tắc đèn rồi.”

Một lúc sau, mắt anh ta mới thích nghi phản ứng lại, mở mắt nhìn một vòng, chỉ thấy toàn bộ tầng hầm rộng khoảng 50 mét vuông, năm người giấy đứng thành năm góc, dưới chân bọn họ còn vẽ vài đường nét và phù văn.

“Còn có ngũ hành đồ.”

Trử Nhất Bác nhìn thấy đường nét và phù văn trên mặt đất nói, tiếp theo lại quan sát mấy người giấy, rồi từ từ mở miệng: “Bốn người giấy này dựa theo tên và thuộc tính ngũ hành của nó đặt ở vị trí ngũ hành tương ứng, xem ra đây mới là nơi làm nghi thức.”

Nói xong Trử Nhất Bác kỳ quái bảo: “Nếu tôi đoán không sai, trong ngũ hành đồ còn có một thứ, nhưng trong đây lại chẳng có thứ gì cả.”

“Thứ gì?” Hàn Phi hỏi, đối với mấy thứ này ông ta chẳng hề am hiểu, chỉ có thể nhờ vào chuyên gia về đạo giáo Trử Nhất Bác mới có thể phát hiện ra cái gì đó.

Trử Nhất Bác suy nghĩ một chút, rồi mới trả lời: “Chắc là người, hoặc là…”

“Con gái Lý Quốc Đống?”

Tuy Hàn Phi không hiểu, nhưng tiếp xúc với vụ án 2901 lâu như thế, vụ án này càng điều tra càng làm ông thấy đau đầu, từ trước tới giờ ông ta chưa từng gặp vụ án nào như này cả, cho nên nhớ rất nhiều chi tiết.

Trử Nhất Bác nói đến người, ông ta lập tức đoán ra ngay.

Trử Nhất Bác gật đầu: “Rất có khả năng.”

Hàn Phi lập tức đi vào trong ngũ hành đồ, cúi thấp người sờ sàn nhà kiểm tra một chút, không có bất cứ phát hiện gì, nhưng lại cảm thấy cái lạnh âm u từ phía dưới chạy lên trên.

“Phía dưới chắc chắn có thứ gì đó.”

Hàn Phi đứng dậy yêu cầu Tiểu Vương và Trử Nhất Bác: “Xem xem bên cạnh có thứ gì giống công tắc không, nếu không thể được thì cầm búa tới phá.”

“Được.”

Tiểu Vương và Trử Nhất Bác lập tức đi kiểm tra.

Năm người giấy đứng bên cạnh nhìn hành động của bọn họ, mắt của bọn chúng rõ ràng là vẽ lên, cũng không thể chuyển động.

Nhưng lại khiến Tiểu Vương cảm thấy ánh mắt của bốn người giấy giống như đang đặt trên người anh vậy.

Tiểu Vương càng ngày càng cảm thấy tầng hầm thật sự lạnh lẽo, đi tới phía cạnh bàn ở tầng hầm mở ra từng ngăn kéo bàn một để kiểm tra.

Khi kéo ngăn bàn cuối cùng ra, liền nhìn thấy một quyển sổ màu đen, cúi người xuống cầm quyển sổ lên kiểm tra xem, phát hiện ra trang thứ nhất của quyển sổ đã bị xé.

Đang định mở miệng gọi Hàn Phi liền nghe thấy giọng Trử Nhất Bác.

“Đội trưởng Hàn, quả nhiên ở đây có một công tắc.”

“Anh ấn thử xem.” Hàn Phi trả lời một tiếng.

“Được.”

Trử Nhất Bác phản ứng lại, ấn công tắc.

“Cạch...”

Tiếng sàn gỗ chuyển động vang lên từ sàn gỗ trong ngũ hành đồ.

Tiếp theo hai tấm gỗ từ từ mở ra.

Một làn khói trắng lập tức xuất hiện từ dưới tấm gỗ.

Nhiệt độ của toàn bộ tầng hầm nháy mắt hạ xuống vài độ.

Tiểu Vương bị điều này thu hút, cầm cuốn sổ đen đi về phía ngũ hành đồ, càng tới gần càng cảm thấy lạnh lẽo.

Khói trắng không ngưng tràn lên.

Anh ta lập tức hiểu ra cái lạnh lúc nãy là từ đâu ra.

Chính là đám khói trắng này, chính xác là khí lạnh đem tới cái lạnh đó, tại sao lại làm lạnh không gian dưới sàn gỗ?

Tiểu Vương đi tới bên cạnh Hàn Phi, liền nhìn thấy sắc mặt hai người Hàn Phi và Trử Nhất Bác đều trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Liền nhìn vào trong tấm sàn gỗ vừa mở ra.

Chỉ thấy trong làn khói trắng đang lượn lờ, thi thể một cô bé được đặt trong một chiếc quan tài kính, nằm trọn vẹn trong một đống hoa đỏ.

“Gọi phân cục cho người tới đưa thứ này về cục.”

Giọng của Hàn Phi đầy nghiêm trọng.

……

Phân cục cảnh sát Thiên Hà.

Một chiếc xe taxi dừng trước cục cảnh sát, Lâm Mặc bước xuống từ trên xe taxi nhìn cục cảnh sát.

Đã vô số lần anh ta nghĩ về việc tới phân cục cảnh sát Thiên Hà.

Cũng nghĩ tới việc bj bắt rồi bị áp giải đi vào bên trong.

Chứ không ngờ rằng sẽ dùng thân phận cố vấn của tổ chuyên án mà tiến vào trong.

Anh ta cười, nhấc chân bước vào bên trong.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.