Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

24 (3)

Phiên bản Dịch · 2632 chữ

Sao cô ấy có thể bắn trúng toàn bộ bia vừa nhanh vừa chuẩn vậy chứ? Cô ấy thật sự mạnh hơn so với mình nhiều vậy sao? Thiên phú thật sự có thể vượt qua sự cố gắng, kéo ra một khoảng cách lớn như vậy à?

Trong nháy mắt, anh ta lại tự hoài nghi chính mình.

Nhưng rất nhanh, một ý nghĩ khác đã nhen nhóm lên.

Giọng nói kia lại ghé vào tai anh ta mà nói: “Có thể trước khi trời tạnh mưa cô ấy sẽ bắn trúng hết, cô ấy sẽ được thơm lây!”

Suy nghĩ vừa hiện ra trong đầu, mặc dù anh ta biết là không có khả năng, cho dù Triệu Trường Anh thật sự được thơm lây. Thì trong vòng một phút hai mươi giây bắn trúng sáu tấm bia, cũng giống như một người đuối nước vớ được sợi rơm cuối cùng.

Anh ta tin tưởng.

Nhất định là như vậy.

Là do vận khí của mình không tốt lắm thôi.

Dường như anh ta lập tức tin, ngẩng đầu nhìn về phía tấm bia cuối cùng, giương cung nhắm: So với góc độ lúc nãy điều chỉnh một chút, kéo căng sợi dây rồi phóng tên: Lực so với lúc nãy thì yếu hơn một chút.

Hướng mũi tên bay đúng là có chút thay đổi.

So với lúc nãy bay chậm hơn, nhưng góc độ thì tốt hơn nhiều.

Ánh mắt của cô dõi theo mũi tên xuyên qua từng hạt mưa nhỏ li ti, vẫn kéo dài hơn 50 thước* ra bên ngoài, sau đó dừng lại, chạm vào tấm bia.

*1 thước = 0.33m, 50 thước là 16,5m.

Tấm bia đột nhiên bị đâm phải, sau đó văng lên trên cao, theo một đường parabol bay lên rồi đáp trên bãi cỏ.

Chương Nhất Vi nhẹ nhàng thở hắt ra.

Cô ấy làm được, cô ấy đã bắn ngã sáu tấm bia, cô ấy thật sự làm được!

Nhưng vui vẻ không được bao lâu thì anh ta lại im lặng, sao anh ta lại vui chứ? Triệu Trường Anh bắn ngã toàn bộ sáu tấm bia, tức là anh ta đã thua rồi, anh ta vui mừng cái gì vậy!

Dù là trong tiềm thức, anh ta cũng khó mà chấp nhận Triệu Trường Anh giỏi hơn mình sao?

Ngay cả thua cũng không cảm thấy được à?!

Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã khiến sắc mặt của anh ta trở nên khó coi.

Anh ta không muốn nhận thua.

Mặc dù là thế, nhưng vừa rời khỏi sân đấu, phản ứng đầu tiên của anh ta chính là nhìn về phía Triệu Trường Anh. Anh ta lập tức mở phát sóng trực tiếp, câu đầu tiên mà anh ta nói chính là: “Chết tiệt, đội thi tuyển quốc gia cái gì chứ!”

Anh ta đè nén để không có phản ứng, mà xem lại phát sóng, kéo đến phần cách đây vài phút.

Lưu Tử Nghị rõ ràng đã đem một đội ngũ truyền hình tốt nhất, thiết bị tốt nhất. Cả phần bắn cung đầy đủ hoàn chỉnh của Triệu Trường Anh và Chương Nhất Vi được quay lại không sót một cảnh nào.

Mũi tên đầu tiên, động tác của cô ấy với trận đấu vừa rồi không có gì khác nhau. Nhưng theo đường mũi tên bay, từ trên màn ảnh hiện ra tấm bia, Chương Nhất Vi ánh mắt không dám tin trợn lớn.

Anh ta vừa thấy gì vậy?

Quay chậm lại đoạn phim, lúc mũi tên chạm vào tấm bia, không phải tấm bia bay theo mũi tên, mà là trên bề mặt tấm bia cứng rắn bị nứt ra như một đóa hoa đang nở.

Sau đó, mũi tên chậm rãi lao tới, phập một tiếng ghim vào tấm bia, tro bụi theo đó bay ra, giống như miếng tàu hủ bị bắn xuyên qua!

Cô ấy không phải là bắn trúng, mà là bắn xuyên qua tấm bia!

Bởi vì vấn đề kinh phí, nên tấm bia trên cao đó rất là cứng.

Thế mà lại có thể xuyên qua!

Không phải là bắn trúng, mà là bắn nứt tấm bia tới mức có thể xuyên qua!

Cứ như thế mà xuyên qua!

Muốn có thể được như thế thì mũi tên được bắn ra phải có lực mạnh thế nào chứ!

Muốn có thể được như thế thì độ chính xác phải thế nào mới có thể bắn tên ra!

Việc này khó khăn đến mức độ nào, ngoài anh ta ra thì không ai biết rõ ràng hơn.

Anh ta không làm được, anh ta thật sự không làm được.

Làm gì có người nào có thể làm được.

Anh ta ngơ ngác ngồi một chỗ, trên màn hình hiện lên màn bắn cung của Triệu Trường Anh. Nhìn từng mũi tên thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, bất kể là trời nắng hay mưa, bất kể trơn trượt hay không thì đều chính xác nhắm vào tâm mà xuyên qua.

Trong một khoảnh khắc, khiến người ta sinh ra cảm giác gọi là vô vọng.

Từ khinh thường, gai mắt, đến cảm thấy hai người bọn họ có thể hòa hợp với nhau, cho đến bây giờ, anh ta cảm nhận được cảm giác lớn nhất là bất lực.

Vị trí thứ sáu thế giới cái gì, anh ta còn kém quá xa.

Anh ta nghĩ tới trước trận đấu còn nói mấy câu hùng hồn, giờ thì nó như trò cười rồi, đúng là tự tát vào mặt mình mà.

Trên diễn đàn.

Cung truyền thống - Bão Hùng: “Tôi phải nói chứ, Y Thần thật sự ngoài sức tưởng tượng của tôi mà. Tôi vừa mới xem hết video của trận đấu chung kết. Có lúc cũng đứt quãng, nhưng mà nó đều xuyên thủng đó nha. Không! Là sáu mũi tên liên tiếp xuyên qua tấm bia. Không! sao Tử Vi, không cần xem hết tôi cũng có thể tuyên bố, Y Thần là sao Tử Vi.”

Cung truyền thống - Đoạn đường nước từ trên núi chảy xuống: “Lực kéo cực kì tuyệt vời, góc độ hoàn hảo, tự tin cũng cực kì lớn. Tôi thật không dám tin đó, làm gì có ai có thể làm được. Còn nữa, cô ấy nhìn có vẻ vẫn còn nhỏ tuổi. Tôi có cảm giác, cung truyền thống thật sự có thể phục hưng rồi! Tôi thật sự mong chờ, Y Thần tài giỏi như thế nhất định có thể đem cung truyền thống vào thế vận hội đúng không?”

Thi đấu thể thao đấu cung - Bích Hải: “Đó là chuyện của tương lai. Mà bây giờ, tôi thấy Chương Nhất Vi có lẽ đã bị đánh bại.”

Trong sân đấu, Long Chiến đã bày trí tốt đĩa bay, anh ta đến hỏi Chương Nhất Vi: “Có thể bắt đầu chưa?”

Chương Nhất Vi cúi đầu, không nói gì.

Long Chiến nhìn thoáng qua, rồi nói với anh ta: “Quy định của chúng ta là cứ mỗi trận sẽ được nghỉ hai mươi phút, thời gian sắp tới rồi. Anh không có ý kiến gì, thì chuẩn bị một phút sau bắt đầu đi.”

Chương Nhất Vi trực tiếp đứng lên, sau đó đi về phía Triệu Trường Anh. Long Chiến thấy thế, lập tức vội vàng chạy theo, đưa tay kéo lấy anh ta: “Anh muốn làm gì, còn đang phát sóng đó!”

Chương Nhất Vi gạt Long Chiến qua một bên, trước khi Long Chiến tiến tới, anh ta đột nhiên xoay đầu, hướng về phía Long Chiến nói: “Tôi không đánh nhau, tôi chỉ hỏi cô ấy một câu.”

Ánh mắt của anh ta đỏ rực, thoạt nhìn rất là dọa người.

Long Chiến cũng không dám tin anh ta, mấy kẻ phú nhị đại* này làm sao có thể tin được. Nhưng hiện tại đang phát sóng, có ít một chuyện thì đỡ một chuyện. Anh ta hướng Chương Nhất Vi cảnh cáo: “Anh thua là do trình độ bất đồng, nếu anh đánh nhau. Phát sóng trực tiếp sẽ có thể đưa anh vào đồn cảnh sát. Nếu thế thì anh sẽ hoàn toàn không còn hy vọng.”

*Phú nhị đại: Thế hệ giàu có đời thứ 2

Chương Nhất Vi không hề để ý đến anh ta, nhanh chóng đi về phía trước, rất nhanh đã đến trước mặt Triệu Trường Anh.

Mưa rất lớn, cả người anh ta đều ướt đẫm. Nước từ trên tóc anh ta tí tách rơi, mà anh ta cũng mặc kệ. Nhìn chằm chằm Triệu Trường Anh nói, “Cho tôi xem mũi tên của cô!”

Không phải là đang nghi ngờ Triệu Trường Anh gian dối sao?

Long Chiến lập tức không vui: “Anh có ý gì hả, cuộc thi hôm nay là do anh tạo ra. Trước đó ai cũng không biết, thì cô ấy làm sao có thể chuẩn bị mũi tên?”

Chương Nhất Vi đương nhiên biết.

Nhưng so với việc phải thừa nhận Triệu Trường Anh giỏi, thì anh ta tình nguyện tin là Triệu Trường Anh có thể đoán trước sự việc và đã chuẩn bị công cụ tốt còn hơn!

Con người thì sao có thể bắn cung được thành tích đó chứ!

Xuyên qua!

Sáu mũi tên!

Làm sao có thể?

Anh ta đặt tay trước mặt Triệu Trường Anh, từ đầu đến cuối không chịu buông, lại nhắc lại: “Tôi có quyền xem mũi tên của cô!”

Triệu Trường Anh vẻ mặt khinh thường, tiện tay đưa mũi tên cho anh ta: “Cung và mũi tên đều không phải của tôi, là câu lạc bộ tùy ý chọn một bộ.”

Chương Nhất Vi không tin, vừa cầm được trên tay đã kiểm tra cẩn thận.

Mà trên mạng lúc này lâp tức sôi nổi, đây là lần đầu tiên Y Thần mở miệng nói chuyện.

Phát sóng trực tiếp.

[Giọng Y Thần nghe hay quá, hoàn toàn không giống như tôi đã tưởng tượng. Có chút ngọt, như tuyết rơi mùa hè vậy.]

[Tôi ban đầu đoán Y Thần là một cô gái tư thế oai hùng hiên ngang, hiện tại sao lại có cảm giác, cô ấy là em gái ngọt ngào vậy nhỉ?]

[Việc này thì có gì tốt để bàn chứ, mọi người không ngạc nhiên là cô ấy dùng loại cung bình thường của câu lạc bộ sao? Có thể sử dụng bất kỳ dụng cụ nào, thật sự là giỏi mà, đúng là không để cho người ta có đường sống!]

[Tôi có ý, muốn mua cái cung kia lại nha!]

[Tôi cũng muốn!]

[Tôi cũng muốn!]

Chương Nhất Vi tỉ mỉ nhìn một chút, thật sự không nhìn ra có vấn đề gì. Mũi tên này chỉ là mũi tên lông chim bình thường, mười đồng một mũi tên, tất cả các câu lạc bộ đều sử dụng loại này.

Sao có thể thế được?

Chỉ là mũi tên loại này mà có hiệu quả vậy sao?!

Triệu Trường Anh đương nhiên biết lý do Chương Nhất Vi làm như vậy, anh ta bị đánh bại. Nhưng không cách nào chấp nhận, thầm nghĩ muốn kiếm nguyên nhân từ bên ngoài, như thế có thể khiến bản thân thoát khỏi nhận định là bản thân không làm được.

Chỉ là như thế thôi.

Cô ấy nói: “Chúng ta đổi đi, dù sao cũng đều được dùng. Anh dùng mũi tên của tôi, tôi dùng mũi tên của anh.”

Cô ấy nói xong, lấy ra mấy mũi tên còn lại.

Chương Nhất Vi thật ra biết, mũi tên không có vấn đề.

Nhưng mà anh ta không biết lý do ở đâu nên vẫn đưa tay nhận lấy.

Có lẽ... là chưa từ bỏ ý định.

Không tin bản thân mình kém cỏi như thế.

Không tin Triệu Trường Anh thật sự giỏi.

Không tin chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.

Long Chiến nhìn hai người bọn họ đã đổi mũi tên cho nhau xong, lập tức nói: “Vậy cuộc đấu thứ ba sẽ lập tức bắt đầu, hai người vào chỗ đi.”

“Tôi tuyên bố quy định một chút, sân đấu là hình bán nguyệt, đĩa bay sẽ được ném từ hai phía về trung tâm sân đấu. Trong ba phút tổng cộng có 50 cái đĩa bay. Hai người đứng ở góc bốn mươi lăm độ của sân đấu, ai bắn được nhiều thì thắng!”

“Đĩa bay bên trong có chứa bột phấn màu, bị bắn trúng sẽ lập tức có bột phấn màu rơi ra.”

“Hai người tự lựa chọn vị trí, nhân viên không liên quan rời khỏi nơi này. Phát sóng trực tiếp đổi thành máy quay không người.”

Theo lệnh của Long Chiến đưa ra, các nhân viên công tác lập tức rời khỏi sân thể dục. Cảnh quay pháp sóng trực tiếp cũng đổi qua máy quay không người quay.

Triệu Trường Tranh xoay người cùng Chương Nhất Vi đến sân đấu, mà Chương Nhất Vi không để ý đến cô ấy, lập tức đi về phía bên trái, đưa dấu OK.

Triệu Trường Anh cũng không hề gì, đi tới bên phải, cũng nhấc tay ra dấu OK.

Long Chiến nhìn trong sân đấu không còn nhân viên công tác, lập tức nhấn nút phóng đĩa bay.

Đĩa bay được điều chỉnh xong lập tức bay ra ngoài.

Triệu Trường Anh cùng Chương Nhất Vi đồng thời di chuyển, lấy tên, nâng cung, kéo dây, bắn ra.

Bởi vì không có người quay chụp, tiếng mũi tên bay ra cực kì rõ ràng, giống như vang lên ngay bên tai.

Nhưng mà, bên phía Chương Nhất Vi vang lên tiếng phập!

Mà bên Triệu Trường Anh lại là tiếng bang bang phập!

Phát sóng trực tiếp. [Sao lại thế này? Tại sao tiếng không giống nhau!]

[Tôi thấy có nhiều bột phấn màu lắm, không phải chỉ bắn một mũi tên sao?]

[Nhất định là Y Thần, tuy rằng tôi không thấy, nhưng tôi tin là vậy. Đạo diễn, cắt toàn cảnh cho tôi xem với!]

Giống như là nghe thấy những gì bọn họ trao đổi, màn ảnh rất nhanh cắt cảnh. Lập tức nhìn thấy, sau cơn mưa, bầu trời trong xanh, một cô gái nhỏ mặc quần áo thể thao màu trắng, ung dung kéo ra ba mũi tên đặt vào cung!]

Một cung mà ba mũi tên?!

Không phải là tình tiết chỉ có trong tiểu thuyết sao?

Y Thần điên rồi sao?

Rất nhanh bọn họ đều im lặng, bởi vì lúc ba mũi tên phóng ra, một tiếng tiếp một tiếng bang bang phập, hồng, xanh, vàng, bột phấn màu cứ thế bay ra, trên bầu trời tạo thành một dải cầu vồng.

[Trên không sao?]

[Tôi không thể tin được cái mình vừa xem là thật, đúng là đặc biệt mà.]

[Mẹ tôi hỏi tôi sao lại quỳ, tôi liền nói với bọn họ là tôi vừa mới thấy thần!]

[Y Thần, cô ấy còn có thể cho tôi bao nhiêu sự vui sướng đây. Không, phải nói cô ấy có việc gì không thể làm không.]

[Từ nay về sau, trong lòng tôi vị thần tối cao nhất chỉ có một người, là Y Thần. Y Thần, cô ấy cứu được môn bắn cung của Trung Quốc rồi, đi thế vận hội thôi, giết hết bọn chúng!]

Lúc này Chương Nhất Vi nhìn thấy một đám khói đầy màu sắc trên bầu trời, rốt cuộc mũi tên thứ hai anh ta không cách nào bắn ra được.

Anh ta cảm thấy, bản thân không bắn được nữa.

Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Làm Thiên Kim Thật của Đại Giang Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiAnnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.