Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu thú cấp tám

Tiểu thuyết gốc · 1404 chữ

Mũi kiếm của Triệu Mẫn coi vậy mà rất sắc bén, chỉ tiết là không so được với Vô Ảnh Thân Pháp của Trần Phong , khởi động thân pháp hắn liên tục đi lùi về phía sau, lúc trái, lúc phải, Triệu Mẫn càng nhìn càng chóng mặt.

- đứng lại, ngươi tự nói là luyện khí tần bốn mà một chiêu của ta cũng không dám đỡ sao?

- đúng, ta không dám

-ngươi….

Triệu Mẫn lúc này rất tức tối, hai má đỏ hồng trong rất mê người.

- ngươi không đánh trả đừng có hối hận.

- sao lại phải hối hận?

Cơn tức giận của Triệu Mẫn đã dân cao, thanh kiếm đưa thắng lên, mũi kiếm hướng lên trời, lúc này xung quanh thân kiếm bỗng lóe lên hồng quang, chớp mắt hình thành vài chục thanh kiếm, mũi kiếm hướng về phía hắn.

Trần Phong lúc này mới rùng mình, lại có thể như vậy, thư này là gì chứ? Không có thời gian để tìm hiểu, chỉ thấy Triệu Mẫn hướng mũi kiếm về phía hắn, những thanh kiếm khác lập tức phóng tới.

Tốc độ kiếm không quá nhanh, với sức của hắn thì miễn cưởng có thể né, chỉ là một lần mấy chục cây, tiến lùi trái phải điều không thể né, chợt hắt nhớ là lục thức có một chiêu chuyên dùng để tránh né thể loại như vầy.

Chiêu thứ nhất của lực thức được thi triển, cơ thể hắn như tờ giấy lách qua lại gữa cơn mưa kiếm của Triệu mẫn.

Mọi người như chết đứng, làm sao hắn có thể làm được nhứ vậy, đó là bí kỹ, hay và công pháp…

Cơn mưa kiếm vừa dứt đi Trần Phong ngay lập tức sử dụng Vô Ảnh Thân Pháp lao về phía Triệu Mẫn, tốc độ rất nhanh có thể nói ngoại trừ bằng lão ra thì tại đây không ai có thể biết được hắn di chuyển thế nào.

Chỉ nháy mắt hắn đã đến trước mắt Triệu Mẫn,dùng tốc độ bàn thờ cướp đi bảo kiếm trên tay cô sau đó lại áp lưỡi kiếp lên cổ cô

- sao chịu thua chưa.

Lúc này Bằng lão nhìn thấy tình hình hơi bất ổn thì lên tiếng.

- này con bé còn nhỏ hơi ngang bướng, ngươi nể mặt bọn ta đã cứu ngươi, bỏ qua đi.

lão Bằng nói làm hắn thấy cũng phải, người ta cứu mình, không báo ơn thì thôi cớ sao lại gây thù, vả lại cô bé này nhìn cũng dễ thương làm sao nỡ ra tay, với hệ thống có cập nhận thông tin mọi người xung quanh cho hắn, riêng lão già này lại không đọc được tu vi, nếu làm xước cô bé này một tí cơ may hắn có thể xuyên không lần lữa a

- ta chỉ giởn thôi, ai lại đi gây thù với ân nhân chứ

vừa nói hắn cho kiếm vào giỏ kiếm trên ta Triệu Mẫn, lão Bằng cũng thấy hơi mừng, nếu hắn có muốn làm bậy lão dư sức ngăn cản, nhưng lão vẫn chưa biết hắn từ đâu đến, tu vi tuy yếu mà kỹ năng lại cao vô cùng, lão rất ngại khi phải giao chiến với hắn, biết dâu đụng chạm thế lực lớn nào đó thì khổ, già rồi làm già cũng muốn tránh phiền phức.

- ngươi bây giờ vết thương đã khỏi, còn may mắn tiến giai, không biết có ý định đi đâu không, nếu không ngại thì có thể tham gia cùng chúng ta....

- ông con không…

- Im lặng

Triệu Mẫn dường như đã có thù với hắn, muốn lên tiếng phản đối lời mời của ông thì bị quát cho một trận, quất ức chạy đi, Trần Phong cũng lắc đầu với cô bạn cùng tuổi này, chợt nhìn về Bằng lão nói

- ta phụng mệnh vào đây, chỉ muốn đi một mình tích kinh nghiệm, ơn giúp đỡ may này có cơ hội ta sẽ trả

- nếu ngươi nói vậy ta cũng không cản

Thấy cũng không còn gì để nói Trần Phong quay người khởi động chiêu thứ hai của lục thức, từng bức từng bước đạp không mà đi, hắn có biết phía sau hắn cả đoàn người như một lần nữa chết đứng, tương truyền chỉ có Huyền Thần cảnh giới mới có thể ngự không phi hành, trong khi hắn chỉ là một luyện khí, có sao lại có thể đạp gió mà đi như vậy, có kẻ thì nói hắn giấu thực lực, có kẻ lại nói hắn dùng linh bảo hổ trợ, có kẻ lại nói có khi nào là Yêu Thú Hóa Hình…..

Tạm thời bõ Trần Phong qua một bên chúng ta sẽ đi xem một trận chiến của một là Mãng Xà nghìn năm, tu vi đã đạt tới yêu thú cấp tám và bị vướng lại hơn trăm năm mã vẫn chưa lột xác lấy được hình người, một là Cửu Vĩ Hồ cấp tám chín trăm tuổi, cũng đang trong giai đoạn tiếng giai,

Chẳng qua cả hai cùng lúc phát hiện một cây rừng vạn năm, trên cây lại có một quả không biết tên gì nhưng Linh khí trong đó phát ra phải nói là nồng đậm mê người, cả hai điều biết, chỉ cần ăn quả này vào, có thể bổ sung linh khí, một mạch tiếng tới Hóa Hình tu vi, chỉ là quả thì có một, mà kẻ muốn ăn thì rất nhiều, nào sói, nào hổ, tất cả điều không ai nhường ai, suốt hơn ba ngày ba đêm chiến đấu, mãng xà và cửu vĩ hồ thành công đánh đuổi được phần lớn kẻ muốn tranh giành vật báo của mình, hiện tại chỉ còn cuộc đấu solo một rắn một cáo, ai thắng thì có quyền.

Giới thiệu cho nó hăng một tí tôi giờ lại tiếp tục theo chân nhân vật chính Trần Phong , sau hơn nữa canh giờ đạp không đi sâu vào rừng hắn quyết định dừng lại, tại sao hắn lại đi sâu vào trong làm gì ?, thật ra đang tính dừng lại ở phía ngoài thì hệ thống reo lên thống báo,

- đinh, phát động nhiệm vụ cấp A “cứu giúp yêu thú” phần thưởng” 1 vạn linh tệ, một Quyển Gián Long Thập Bát Chưởng, Thất Bại tịch thu Lục thức.

Hệ thống lần này cho nhiệm vụ rất khó hiểu, cứu yêu thú, yêu thứ ở đâu ra để cứu, bí quá hắn hỏi lại hệ thống, một gợi ý kêu hắn đi xâu vào trong, chỉ mới ở bìa rùng đã bị một con côn trùng đánh cho vỡ mật, giờ bảo hắn vào, những không vào thì không được, hắn không muốn mất đi lục thức, nên miễn cưởng đi vào,

cứ nghĩ đi trên trời sẽ hạn chế yêu thú hơn, nhưng hắn lại quên một điều, thi triển lục thức sẽ rất mệt, vì lục thức sử dụng bằng thể lực không phải linh lực, đáp xuống mặt đất hắn thở phì phò, tự hứa sẽ không bao giờ đem lục thức làm phương tiện di chuyển nữa.

chợt hắn phát hiện có tiếng động lạ, âm thanh liên tục vang lên, men theo hướng phát ra âm thanh hắn đi vào trong, đi khoản vài phút thì hắn núp vào bụi rậm mà quan sát, thứ hắn nhìn thấy không biết là gì mà hắn lại có vẻ như rất khủng khiếp.

vâng thứ hắn thấy đó chính là một con cáo chín đuôi chiến đấu với con rắn to gấp ba lần cột nhà, con cáo có vẻ chiếm lợi thế hơn, đôi chân nhanh nhẹn, nhảy qua lại tránh né những cú đập, hay những cái táp nguy hiểm của mãng xà, lựa chọn lúc mảng là sơ ý nó lại táp một cái, cả hai dừng như bất phân thắng bại, nhưng để ý có vẽ như Hồ chín đuôi đã thắm mệt thì phải, mà đúng thôi, nó liên tục nhảy để né đòn, trong khi mãng xà chỉ những cú đập mà lại vắt đi sức của nó.

Rất nhanh Cữu Vĩ Hồ đã trúng đòn bay qua một bên, mãng xà lợi dụng tình thế trườn lại xiết giữ Cửu Vĩ trong cơ thể xoắn tròn của mình.

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.