Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Vu Sơn Thành

Tiểu thuyết gốc · 2236 chữ

Ở chỗ của Diệp Tử.

" Phù...." Nhẹ thở ra một hơi ánh mắt hắn sợ hãi nhìn về phương hướng bà bà biến mất, vừa nãy hắn cảm nhận thấy chỉ cần người đó có một ý niệm thôi hắn cũng không thể có một cơ hội sống sót. Cái này quá kinh khủng !

" Sao ở nơi đây lại có một tồn tại như vậy ! Không được phải báo cho các chủ !"

Sau đó hắn bỏ mặc Ngọc Lâm ở đó rồi chạy tới một phòng khác đóng cửa lấy ra thủy kính rồi liên hệ với Tạ Kình Phong.

" Các chủ ! ...."

" Khục ! khục ! ..."

Diệp Tử : " Ta vừa cảm nhận một cường giả vượt qua Hóa Phàm !!"

" ....." Nghe thấy cái này đến các chủ cũng im lặng một hồi lâu. Rồi mới yếu ớt giọng nói :

" Ta vừa hao thêm năm trăm năm thọ nguyên ! Hắn đã phụ cận Mộc Nguyên Thần Tông !!"

" Mộc Nguyên Thần Tông !! Làm sao có thể !!" từ đây tới đó ít cũng mười vạn dặm !!"

Tạ Kình Phong : " Khục !! Đây là chính xác !!"

Nghe thấy vậy Diệp Tử cũng một mặt âm trầm nói : " Các chủ ! Chã lẽ là người kia là của Mộc Nguyên Thần Tông tới mang hắn đi !"

" ..... có thể.."

" Vậy chúng ta ...."

" Quay về đi ! .... " Tạ Kình Phong buồn bã bất lực nói. Hắn đã biết là thiên mệnh không thể trái ! Hắn mang tuổi thọ tiêu hao để tiên đoán thiên cơ ! Nhưng vận mệnh đã quyết định hắn không thể thay đổi được nữa !

" Có thể đây chính là vận mệnh đi ... Diệp Tử .. về thu xếp chúng ta sẽ rời Mộc Nguyên Lục Địa !!"

" .... có cần tới mức vậy không Các Chủ !!"

" ...."

Tạ Kình Phong im lặng một hồi rồi nói : " Chuẩn bị thu thập dời tới Thổ Nguyên Lục Địa đi !!"

<< Võ Nguyên Tinh Cầu chia làm năm mảnh lục địa lớn Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ - Phong. Trong đó Thủy Lục Địa là nằm sâu dưới biển cả ! Nơi tụ tập các yêu thú hải vực đông đúc. Các lục địa đều dược chia cắt và cô lập bởi hải vực sâu vô tận. >>

--------------------------------

Cái này Lục Bảo hắn không biết một hồi uy áp của lão bà bà đã giúp hắn tới mức nào, nếu không Đoán Tiên Điện sẽ càng cố chấp đuổi tận giết tuyệt hắn. Nhưng hắn không hề biết vẫn đang đả tọa tu luyện.

Đã tới gần ngày cuối cùng hắn đã đạt tới đan hệ đệ thập tầng ! Cái này làm sức mạnh của hắn tăng thêm một chút gần sáu vạn điểm. Nhưng làm hắn cảm thấy dù có nhanh hơn so với dự tính nhưng nếu để chiến đấu hắn vẫn như cũ bị con Bạo Viêm Hổ treo hắn tới đánh. Làm hắn càng hiểu lý do tại sao Thanh Trúc tỷ lại muốn hắn đi tới Ngọc Đỉnh Sơn...

Sau khi lên tới đệ thập tầng hắn liền đổi sang tìm hiểu thấu triệt hơn tâm pháp. Dù sao có chưa tới một ngày nữa là tới, cũng không thể đột phá nhất tầng được. Mà càng lên cao hắn càng thấy tâm pháp thực sự là quan trọng. Thảo nào các thế lực nhất lưu mới kiểm soát nó, nếu ai cũng có thể có được sẽ gây ra hỗn loạn khó thể hình dung. Tuy hỗn loạn sẽ có nhưng ở các tông môn phân bộ lớn đều sẽ không gặp phải vấn đề này. Ví dụ nhất chính là Lan Gia tại Đan Thành, nếu không có sự kiểm soát của Mộc Nguyên Thần Tông tại các thành thì đã bị diệt cả gia tộc bởi hai nhà kia rồi...

Còn tại bì sao Mộc Nguyên Thần Tông làm vậy thì không ai biết !

Cứ như vậy tới lúc trong đầu hắn vang lên một âm thanh :

" Thiên Linh lên đây gặp ta !"

Chính là giọng của Thanh Trúc tỷ kêu hắn lên gặp. Hắn cũng không chậm trễ mà hướng phía trên gian phòng của nàng đi lên.

Hắn đi tới ngoài cửa thì liền có một tiếng nói nhỏ vọng ra : " Vào đi"

Hắn đi vào thấy Thanh Trúc vẫn bộ quần áo đơn giản như vậy trắng tinh, trong sạch như một thanh kiếm vậy, nhưng cũng giấu trong đó nguy hiểm khó địch nổi. Chỉ mới tiếp xúc với cỗ kiếm ý vương vấn lại này làm hắn có chút trấn kinh tâm hồn.

" Thanh Trúc tỷ !" Hắn tới gần chào hỏi.

" Ngồi đi ! Ta có chuyện nói cho ngươi !"

" ..." Hắn ngồi xuống tò mò không biết muốn nói chuyện gì.

" Gia vị của ngươi một hai ngày đầu có vẻ tệ hại ..." Nghe thấy câu này hắn liền nhíu mày rồi suy nghĩ tại sao có thể. Nhưng không chờ lâu Thanh Trúc nhìn hắn cười cười rồi nói tiếp :

" Nhưng tới ngày thứ ba thì đã bán được ! Tới những ngày gần đây thì số lượng càng ngày càng cao hơn nữa !"

" Thật ? Nhiều như vậy !"

" Sao ta phải đùa ngươi. Tính sơ sơ thì ngươi bây giờ trong lệnh bài Minh Nguyệt đã có tới một hai triệu linh thạch hạ phẩm rồi !" Nói tới đây nàng cũng không thể ngờ được cái này nhỏ nhặt lại có thể bán với tốc độ cao như vậy, nhất là số lượng càng ngày càng nhiều. Các quyền quý dân thường cũng mua, còn các tu tiên giả càng không phải nói. Đối với họ năm hay mười linh thạch hạ phẩm đều có thể chi tới, nhất là những đội đi săn bắt yêu thú đã bắt đầu thấy thèm ăn uống hơn.

" Ngươi muốn lấy hay để trong lệnh bài ? Nếu muốn lấy tới Minh Nguyệt Tửu Lầu gần nhất nói là sau một hai ngày có thể tới."

" Ta muốn lấy luôn !"

Nghe được câu này Thanh Trúc cũng sững sờ .. dù sao số tiền này đối với một Nguyên Anh cũng là số lượng có chút lớn ! Khó có thể tiêu hết được, nhất là còn chưa chắc đủ nhẫn trữ vật mà lưu trữ !

" Được rồi ! Ta sẽ kêu người mang tới Vu Sơn Thành, trước khi lên Ngọc Đình Sơn sẽ ghé qua đó lấy cho ngươi"

Lúc này vẻ mặt của Thanh Trúc lại nghiêm nghị lại nói : " Đoán Tiên Điện đã rời đi !"

" Rời đi ! ?"

" Theo ta nhận tin thì sau khi Đoán Tiên Điện không tìm thấy ngươi ở Đan Thành thì đã rời mảnh lục địa này sang nơi khác ! Lúc chúng ta rời Đan Thành mấy ngày có một luồng sức mạnh kinh khủng ở đó, ta nghĩ bọn họ đã trọc phải cái gì lên không thể ở lại ! Lên ngươi có thể yên tâm.."

" ..." Nghe được câu này hắn liền bớt lo lắng nhưng cũng nhíu mày khó hiểu nghĩ ngợi " Cái gì chó má truy đuổi người khác rồi lại chạy ?? Chuyện gì xảy ra..."

" Trước khi tới Ngọc Đỉnh Sơn ta muốn nói với người vài ba chuyện !"

" Thứ nhất chính là sau khi tới Ngọc Đỉnh Sơn ngươi sẽ là đệ tử nội môn !"

" Thứ hai ngươi phải ở trong đó chăm rèn luyện ! Nếu không ta nghĩ không cần ngươi dưới trướng ta làm gì ...."

" Thứ ba là ta mong ngươi có thể học luyện thể ở nơi đó ! Hầu như tất cả tu sĩ đều khó có thể học luyện thể tới cảnh giới cao vì thiếu thốn tài nguyên ! Nhưng ngươi hiện tại đã có rất nhiều rồi ! Nếu không học sẽ rất phí phạm !"

" ..." Nghe xong Thanh Trúc nói hắn cũng trầm ngâm suy nghĩ thấy nàng nói rất đúng. Hiện tại chỉ mới bán ra hai loại gia vị đã khiến hắn có hơn hai triệu linh thạch hạ phẩm nơi tay. Nếu mà có thể tu luyện thể tu thì sẽ đạt được tiến bộ hơn người khác rất nhiều.

Nghĩ ngợi cái gì hắn liền nói :

"Không biết nơi đây tỷ có giấy bút !?"

" ?" Thanh Trúc khó hiểu nhưng cũng lấy từ nhẫn trữ vật ra cho hắn dùng. Chỉ thấy hắn lấy ba tờ giấy rồi viết một chút hướng phía nàng đưa.

" Cái này ?" Nàng nhận thấy xong liền vui mừng nhìn về phía hắn.

" Ta nghĩ cái này luyện thể tốn rất nhiều, nếu có thêm một vài loại sẽ dễ dàng hơn. Nhưng những loại này đều là giá cả cao hơn là mười linh thạch một bình !"

" Cái này mười linh thạch một bình ?" Thanh Trúc vẫn chưa tin nhìn về phía hắn. Cái này ba tờ công thức đều là vốn hai mươi linh thạch nhưng làm tới tận năm trăm bình ! Còn lời hơn hai tờ giấy lúc trước !

" Đúng vậy ! Nhưng ta nghĩ ba loại này sẽ lấy bảy thành !"

Nghe xong câu này Thanh Trúc nhìn hắn ngạc nhiên cũng không có ý không đồng ý. Cái này dù cho hắn lấy tới tám thành thì Minh Nguyệt cũng sẽ lợi vô cùng chứ không có hại. Sau khi hắn đã am hiểu các loại linh thảo từ lục phẩm trở xuống kể cả các loại không có tác dụng, hắn đã có thể điều phối sao cho hợp lý. Dù sao ở thế giới này đa số chũng chỉ biết dùng muối nấu ăn mà thôi, có hơn cũng chả bao nhiêu. Lên hắn có thể tự tin với những người đam mê thì ba công thức này của hắn hái ra bội tiền.

" Được !" Thanh Trúc cũng không chậm trễ mà đồng ý, nàng là sợ Lục Bảo hắn đổi ý lấy tới tám thành thì lỗ mất một phần. Thật ra thì nàng không có khiếu đàm phán, nếu không có thể lấy tốt hơn cho Minh Nguyệt rồi. Cũng may cho nàng là Lục Bảo cũng không có ý xấu, lên mới lấy nàng giá này. Càng là vì cảm ơn nàng một phần vì giúp hắn như vậy.

Sau một hồi ký kết Thiên Giám thì đã giao dịch thành công. Cái này hai bên cùng vui vẻ, xong việc hắn liền cáo lui tới mũi thuyền đứng xem. Dù sao cũng đã sắp tới Vu Sơn Thành, bọn hắn sẽ dừng cách thành hai trăm dặm để tránh gây lên động tĩnh không đáng có. Còn Thanh Trúc thì lại gửi ba loại phương pháp của hắn về tổng bộ Minh Nguyệt. Cái này một hai ngày kiếm ra giá trị khiến cao tầng cũng cảm thán không thôi.

--------------------------------

Ngoài Vu Sơn Thành hai trăm dặm.

Cái này chả mấy chốc bốn người đã tới nơi. Bọn hắn cũng không chậm trễ mà thẳng hướng Vu Sơn Thanh đi tới.

Lúc này bốn người đang ngồi trên một con yêu thú phi hành Phi Vân Điểu. Được Thanh Trúc giải khai hắn biết Phi Vân Điểu là một con nhị giai yêu thú phi hành được rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh mong cầu. Một Nguyên Anh tu sĩ một giờ cũng chỉ chạy được một trăm dặm, nếu cưỡi phi kiếm có thể tới một trăm năm mươi dặm một giờ.

Còn Phi Vân Điểu có thể lên tới hai trăm dặm một giờ ! Nhưng khó là cái cần hồi phục lên chặng đường quá dài sẽ khó mà đáp ứng. Nó cũng chỉ chịu đựng được hai tới ba ngày phi hành mà thôi. Nhất là khi hắn biết đến giá cả của nó thì cũng gật đầu cảm thán, cái đầu này chim mất hơn một triệu linh thạch hạ phẩm mới có thể cầm tới ! Nếu cứ như cũ mà đánh giết yêu thú cấp hai ba thì chẳng biết bao giờ có thể cầm tới.

Hắn không biết là yêu thú bắt đầu từ tứ giai trở lên là có yêu đan, giá trị lên rất là cao. Mỗi một viên yêu đan lên tới một vạn linh thạch hạ phẩm ! Càng là Ngũ Giai yêu thú thì giá cả yêu đan lên tới một triệu linh thạch hạ phẩm. Nếu các tu sĩ Nguyên Anh lập tổ đội đi săn thì cũng không phải không thể ! Nhưng hầu như các tu sĩ muốn giết một yêu thú Ngũ giai đều cần tới quá ngũ giai, nhất là phải bốn tới năm người mới chiến đấu giết được nó. Vì vốn đã yêu thú đột phá tới Ngũ Giai thì lực chiến đấu của nó vượt trội, cùng với thiêu đốt tinh huyết chạy trốn ! Một người thì không thể vây bắt được !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.