Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền về

Tiểu thuyết gốc · 2004 chữ

Chẳng mất bao nhiêu thời gian thì bọn hắn cũng đã tới Vu Sơn Thành.

Từ ngoài thành nhìn lại thì có thể thấy rõ ràng Vu Sơn Thành lớn hơn Đan Thành kia phải gấp trăm lần, không thể dùng tầm mắt để tới điểm cuối. Hỏi Thanh Trúc mới biết Vu Sơn Thành là thành cấp ba. Rộng tới năm trăm dặm mỗi chiều, biết được cái này hắn cũng là hãi hùng khiếp vía một trận. Vì hắn biết một dặm tương đương một phẩy sáu kilomet, mà tới năm trăm dặm bán kính thì nó cũng ngang ngửa một quốc gia nhỏ rồi.

Cái này bốn người tới cửa thành hắn càng thấy thành cấp ba khác xa Đan Thành. Đầu tiên chính là cái hàng rào xung quanh không có cao lớn như các thành cấp thấp mà chỉ là trang trí cho có. Được bao bọc từng lớp trận pháp cấp cao, toàn thành cũng có từng lớp từng lớp đại trận mờ ảo trên không trung. Tre mờ các kiến trúc cùng khung cảnh bên trong thành.

Riêng cửa vào thành thì lại là một cánh cổng lớn điêu khắc hai cái người đá đạp lên một ngọn núi. Thủ vệ ước trừng hai mươi người đang nghiêm nghị kiểm tra những người ra vào, nhìn sơ qua cũng thấy hầu như là Phá Đan trung kỳ trở lên. Còn đội trưởng là Nguyên Anh tu sĩ tầng một. Mỗi người đều được trang bị một thân áo giáp màu bạc sáng trắng nghiêm túc đứng đó.

Đang đợi xếp hàng thấy hắn tò mò Thanh Trúc lên tiếng :

" Vu Sơn Thành được truyền lại từ các kỷ nguyên rất xa trước đó ! Được xây dựng lên bởi hai vu yêu trong một trận chiến, san bằng nơi này thành bình địa. Rất nhiều huyết tinh được chảy xuống nơi đây cung cấp nguồn linh khí dồi dào hình thành các mỏ linh thạch. Làm trung tâm trận pháp của thành !"

" Huyết tinh ! Hai vu yêu đó tu vi gì ?" Hắn tò mò liền hỏi.

" Cái này được các tu sĩ cổ lão truyền lại không biết chính xác không nhưng hình như là Chân Tiên !"

" Chân Tiên ?!"

" Đúng vậy ! Phá Đan rồi tới Nguyên Anh thập tầng, sau đó đạt tới Phá Phàm cũng là đệ thập tầng... rồi tới Chân Tiên ...."

" Hít ..." Cái này chả khác gì đỉnh cao của thế giới a...

Thanh Trúc thấy hắn biểu cảm vậy cũng trong lòng cười cười rồi nghiêm túc nói :

" Vu Sơn Thành không giống Đan Thành ! Đan Thành được Mộc Nguyên Thần Tông bảo vệ lên có thể mưu hại nhau nhưng khó công khai đánh nhau trong thành ! Nhưng các thành cấp ba thì không như thế !"

" Các thành cấp ba đều có các gia tộc lớn đứng đầu có khi tổng lực lượng cũng có thể cắn thương Mộc Nguyên Thần Tông ! Lên các cuộc chiến đấu nhỏ bọn hắn không dám quản lý ! Chỉ nếu xảy ra chiến tranh toàn thành thì bên Mộc Nguyên Thần Tông mới ra ngăn cản mà thôi."

" Vậy lên các gia tộc trong thành bậc ba có thể diệt cả gia tộc nhau chỉ trong một đêm cũng không bị liên đới ! Miễn là công cáo toàn thành cách xa khu chiến đấu bọn hắn là được. !"

Nghe được mấy cái này hắn lông mày nhíu lại thầm nghĩ " Cái này mới là sự thật của tu tiên giả a..."

Thanh Trúc thấy hắn vậy nói tiếp : " Vậy lên nếu ngươi đã vào Vu Sơn Thành liền ngoan ngoãn chút ! Không có chỗ chống lưng thì tốt nhất không lên gây hiềm khích ! Nếu không Minh Nguyệt cũng khó mà cứu được ngươi !"

" Vu Sơn Thành cách Ngọc Đỉnh Sơn một nghìn dặm. Sau này có muốn mua gì có thể tới đây, nhưng ta khuyên vào trong thành lên che dấu thân phận. Dù sao ngươi cũng đắc tội với Bạo Viêm Hổ nhất tộc, cũng không cách Vạn Yêu Thành quá xa nếu bị phát hiện sẽ phiền phức !"

" Vâng tỷ ..." Cái này nghe xong hắn cảm nhận tuy vẻ ngoài Thanh Trúc tỏ vẻ lãnh đạm nghiêm túc nhưng cũng thật sự nghĩ cho mình. Không biết về phần lý do là lợi nhuận đôi bên hay gì thì hắn cũng cảm kích.

Chỉ là nghe hắn đáp lại xong thì Thanh Trúc cũng đứng hình nhìn chằm chằm hắn rồi cười nhẹ lắc đầu thầm nghĩ " Cái này tiểu tử lại chiếm tiện nghi mình, chúng ta làm gì có thân đến mức đó..."

Chẳng mất chốc bọn hắn đã tới lượt đăng ký thân phận, mỗi người phí năm trăm linh thạch hạ phẩm mới được cho qua. Sau một lúc kiểm tra nhận được lệnh bài thân phận thì vào thành, cái này phí vào thành hắn cũng cảm thấy quá là đắt đỏ. Tuy hắn không phải trả tiền nhưng cái này đúng là một giá trên trời so với Đan Thành a. Cái này một bước vào cũng khiến hắn tặc lưỡi thầm khen độ xa hoa cùng lớn mạnh. Các kiến trúc lớn nhỏ khác nhau đều tới tấp đầy người qua lại. Có cả nhân loại, yêu thú cùng các chủng tộc khác ở đây. Cái này cũng là lần đầu tiên hắn được chiêm ngưỡng thành thị như vậy !

Do diện tích thành quá lớn lên hầu như đều phải dùng truyền tống trận để đi lại. Theo chân bọn hắn đi một lúc qua hai cái truyền tống trận thì cũng tới một phân bộ của Minh Nguyệt Tửu Lầu.

Cái này chi phân bộ phải nói to lớn cũng hoành tráng gấp mười lần ở Đan Thành cấp một kia. Cao tới tận mười năm lầu lớn nhìn ra phía xung quanh, hắn để ý tất cả các kiến trúc xung quanh cao nhất cũng chỉ ba tới bốn tầng. Hầu như các công trình có thể xây cao lớn đều có thế lực lớn của riêng mình mới được Vu Sơn Thành cho phép ...

" Cái này !"

" Đúng vậy !"

Lúc này bọn hắn đi tới chỉ thấy tiếng hô to gọi nhỏ.

" Cái này quá là đỉnh rồi ! Minh Nguyệt Tửu Lầu lại ra thêm ba loại gia vị nữa ! Ta phải tranh mới được !!"

" Hừ ! Ngươi không thấy bao nhiêu người xếp hàng kia à !!"

Lại có một người trung niên lên tiếng : " Ha ha ta nói này. Ta mua sắm 300 bình ra ngoài bán cho các nơi khác ! Các ngươi có biết là sao không !"

" Là sao ??" Mọi người xung quanh cũng tò mò nhìn lại hỏi.

" Ha ha ta bán giá cao gấp ba lần ! Là ba lần đó ! Lãi được sáu nghìn linh thạch hạ phẩm !!"

" Cái gì !!"

Mọi người thấy thế thì cùng nhau bất ngờ, vì bọn hắn cũng là do chủ tử trong nhà sai tới xếp hàng mua về mà thôi. Nhưng nghe thấy vậy bọn hắn càng có ra suy nghĩ bỏ tiền mình tích góp ra mua rồi ra ngoài bán. Cái này bón hắn còn chưa tính được là phải mua với số lượng lớn mới được ! Còn nếu mua số lượng ít còn chả đủ tiền trừ phí vào lại thành nữa là !!

Thanh Trúc thấy thế cũng mỉm cười hướng hắn nói :

" Chúng ta đi thôi !"

Cái này một hồi đi tới cũng gây sáo trộn một hồi hô to gọi nhỏ. Vì mọi người đều biết giá trị một bữa ăn tại Minh Nguyệt Tửu Lầu là không hề nhỏ ! Nhất là Vu Sơn Thành cấp ba thì một bữa ăn có thể lên tới mấy nghìn hoặc một hai vạn linh thạch hạ phẩm ! Do đó ngoài bọn họ xếp hàng thì những người vào đều là những người có tiền có quyền cả !

Còn Lục Bảo thì cũng chẳng để ý. Cái hắn để ý là cứ đà này gia vị của hắn số lượng bán tới sẽ lên càng ngày càng cao ! Tiền lại nhiều như nước chảy vào túi hắn. Cũng thầm may mắn vì đã hợp tác cùng với Minh Nguyệt thế lực lớn này. Nếu không với tình hình Lan Gia kia sợ khó mà có thể đáp ứng được hắn. Nhất là càng là đợi gom góp tiền mua bản tâm pháp kia dạy cho Trần Anh đứa nhỏ hắn chưa quên !! Cái giá cả lên tới mười triệu linh thạch hạ phẩm ...

Vào tới cửa thì một người trung niên rạng rỡ đi ra ôm quyền nói : " Tiểu thư ! Đã chờ người lâu !"

Nói xong cũng không thèm liếc hắn một cái chỉ thấy Thanh Trúc gật đầu rồi hắn ta dẫn đi tới trên lầu mười một căn phòng. Thấy hắn Lục Bảo đi vào cùng hắn ta lên tiếng :

" Tiểu thư đây là ?" Đép ánh mắt nhíu mày khó chịu về phía Lục Bảo hắn hỏi Thanh Trúc.

" Người này chính là một trong những người quan trọng của Minh Nguyệt !! Đừng thấy hắn còn trẻ ! Hắn có lệnh bài Song Long !"

" Song Long ? Là thật !!"

Thanh Trúc khó chịu nhíu mày nói : " Ta lừa thúc ??"

" Không không tiểu thư ... vị này là ?"

" Hắn gọi là Thiên Linh"

" Ồ ! Vậy mời Thiên Linh tiểu hữu !"

Sau đó hai người trung niên đi sau cũng lên tiếng : " Chúng ta xuống lầu trước, lúc nào tiểu thư cần gọi chúng ta !"

Thanh Trúc gật nhẹ đầu rồi mới bắt đầu giới thiệu cho hắn :

" Đây là Lê Phong quản lý ở chi nhánh này, cứ gọi là Lê thúc là được. Sau ngươi có việc cứ tìm hắn là được"

Nghe vậy hắn không chậm trễ mà đứng lên ôm quyền nói : " Thiên Linh ra mắt Lê thúc."

Cái này hắn cũng đã để ý Lê Phong người này cũng đã tới Nguyên Anh tầng bảy rồi. Nhưng vì không có thấy thiên phú gì đặc biệt lên hắn cũng chả để ý lắm.

Mới đầu Lê Phong cũng tưởng rằng là hạ nhân mà tiểu thư dẫn theo, không ngờ người trước mặt này lại là cấp bậc Song Long trong Minh Nguyệt khiến hắn càng thêm ánh mắt đánh giá người thiếu niên trước mặt này.

" Việc ta nhờ thúc sao rồi ?"

" Ha ha ! Tiểu thư xưng hô vậy khiến ta ái ngại a ! Mọi thứ đã thu xếp xong. Tất cả nằm trong đây !" Vừa nói Lê thúc vừa lấy ra một chiếc hộp gỗ đựng một chiếc nhẫn giới chỉ đưa tới.

Thanh Trúc cầm lên xem qua rồi đẩy về phía Lục Bảo hắn rồi nói : " Của ngươi đây.. ta không nghĩ là mọi thứ lại thuận lợi như thế ! Tất cả là năm triệu linh thạch hạ phẩm ! Còn số dư còn để trong lệnh bài, ngươi cứ tới kiểm tra rồi báo trước Lê thúc sẽ gom cho ngươi.

Nàng cũng là không tưởng tượng nổi là số lượng bán ra lại lãi như vậy, kể cả ở các thành cao cấp cũng là hàng hiếm. Gia cả được đẩy lên gấp hai gấp ba lần lên lãi cũng lớn hơn nhiều nữa.

" ..." Hắn liền cầm chiếc nhẫn lên kiểm tra thì lòng như nở hoa cười không dứt.

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.