Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rắc rối nhỏ

Tiểu thuyết gốc · 2180 chữ

Hắn cũng hiểu giá trị chiếc nhẫn này cũng quá là cao, với ninh ngọc mới gặp lần đầu cũng khó để nàng không sinh ra ái ngại. Suy nghĩ hắn liền nói :

" Ninh Ngọc tỷ yên tâm, cái này ta cũng được một tiền bối cho mà thôi, không phải quá lớn giá trị. Nhưng đối với tỷ thì cái nhẫn này mang ý nghĩa lớn hơn với ta ! Tỷ đừng ngại .."

Nghe được Lục Bảo thành tâm như vậy nàng cũng càng kinh ngạc hơn nhìn hắn suy tư rồi gật đầu tiếp nhận lấy rồi nói :

" Vậy được rồi ! Tỷ nợ ngươi một ân tình..."

Cái này phương thức cũng làm nàng cảm thấy hắn không hề tầm thường như vẻ bề ngoài trông như vậy. Vồn là nàng chỉ cảm thấy Tâm Minh người kia tâm địa không tốt, nếu là khách hàng thật sự tới Đan Vương Các mua sắm thì gây ấn tượng không hay. Dù sao Đan Vương Các cũng không phải là một cái tên.

Cũng không vòng vo mà hắn vào thẳng luôn việc chính, dù sao Thanh Trúc cũng không cho hắn quá nhiều thời giờ. Hắn không muốn chậm trễ, bởi đây cũng là lần đầu tiên hắn được vào một tông môn tu luyện như những tiên nhân bình thường.

" Ninh Ngọc tỷ, lần này ta tới đây là mua sắm đan dược. Chủ yếu là Linh Khí Đan nhị phẩm cùng tam phẩm tứ phẩm !"

Ninh Ngọc nghe vậy thì sững người ra ngẩn ngơ nhìn về phía Lục Bảo càng chăm chú hơn kiểu như nàng có vẻ nghe nhầm. Cái này thiếu niên không tầm thường nha.. rồi nàng hỏi :

" Vậy Thiên tiểu đệ muốn mua bao nhiêu ?"

" Giá cả như nào Ninh Ngọc tỷ ?"

" Linh Khí Đan nhị phẩm 120 linh thạch hạ phẩm ! Tam phẩm 400 linh thạch hạ phẩm ! Tứ phẩm là 4000 linh thạch hạ phẩm !"

" ..." Nghe được giá cả hắn liền trầm tư suy nghĩ vì tính toán xem cần mua bao nhiêu, dù sao vào tông môn xong thì hắn muốn chú tâm học tập thực chiến chứ không phải chạy loanh quanh tìm mua đan dược nữa.

Ninh Ngọc thấy hắn suy tư vậy cũng cảm thấy có thể, dù sao nhìn vẻ bề ngoài cũng là thật sự không có nhiều tiền. Nhưng lại tiện tay cho nàng chiếc nhẫn trữ vật trị giá trăm nghìn linh thạch hạ phẩm thì cũng khiến nàng khó mà suy đoán.

Sau một lúc nghĩ hắn nói :

" Cho ta Nhị Giai Linh Khí Đan một nghìn viên ! ..."

" Một nghìn viên ?? Tiểu đệ chắc chứ ???" Chưa đợi hắn nói xong thì Ninh Ngọc ngạc nhiên cắt ngang, dù sao một nghìn viên cũng không phải là nhỏ a... giá là một trăm hai mươi nghìn linh thạch hạ phẩm rồi...

Thấy vậy hắn cũng ngạc nhiên, chắc người này cũng phải buôn bán nhiều rồi chứ sao lại tỏ vẻ thất thố thế này...

" Được rồi để ta đi lấy cho đệ !!" Ninh Ngọc gật đầu đứng lên muốn đi lấy đan dược, đây cũng là lần đầu nàng gặp trường hợp này. Dù sao thì các đệ tử đi mua sắm Nhị Giai Linh Khí Đan cũng chỉ cao nhất mấy chục viên là quá sức rồi. Mua tới nghìn viên chỉ có là các tông môn yêu cầu mua cho đại đa số đệ tử để thưởng mà thôi.

Chưa chờ Ninh Ngọc đứng lên hắn đã nói tiếp : " Chờ đã Ninh Ngọc tỷ !"

" Sao vậy ? " Ninh Ngọc cũng nhíu mày nhìn hắn khó hiểu.

" Tam giai Linh Khí Đan cũng một nghìn viên ! Tứ giai Linh Khí Đan một trăm viên !!"

Nghe thấy cái này xong nàng cũng sững sờ nhìn lại hắn nghiêm túc hỏi : " Ngươi không đùa ta ?"

Cái số lượng này cũng khiến nàng khó thể tin tưởng được. Dù sao thì nàng cũng không kỳ thị hắn nhưng nàng không đánh giá hắn quá cao. Đến số lượng hắn mua tính tổng lại giá tiền cũng là chín trăm hai mươi nghìn linh thạch hạ phẩm, là gần một triệu... dù như nàng là một luyện đan sư cũng khó mà cầm ra bằng đó. Theo nàng biết tất cả tu sĩ có thể cầm ra giá cả hơn một triệu linh thạch hạ phẩm đều là các tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ mà thôi... mà trước mặt nàng người thiếu niên cũng chỉ tỏ ra uy áp của Phá Đan trung kỳ...

Nhất là Huyền cấp luyện ra đan dược bán cũng khó mà tích lũy tới một triệu linh thạch hạ phẩm. Thấy Ninh Ngọc không tin hắn cũng không quá chứng minh mà chỉ gật đầu mỉm cười.

" Được rồi để ta đi gom đan dược cho ngươi !" Ninh Ngọc bỏ lại Lục Bảo hắn ngổi đó rồi đi gom đan dược. Cái này tuy nàng mới đột phá lên Đan sư nhất phẩm Huyền cấp nhưng không có nghĩa Đan Vương Các thếu các vụ làm ăn như này, dù gì nàng cũng đã bất gờ rồi lên cũng không có bất ngờ quá nữa. Nàng đang nghĩ hắn là con em một gia tộc lớn giả dạng thành vậy.

Ở chỗ Tâm Minh trưởng quầy cũng đã đợi được người cần đợi. Đó chính là một nam nhân hai mươi tuổi tên là Dương Võng ! Là đệ tử của Kim Quân lão nhân gia. Kim Quân lão nhân gia là một trong những trưởng lão ngoại môn của Đan Vương Điện tu vi lên tới Nguyên Anh tầng tám hậu kỳ, cũng là một Đan sư ngũ giai Huyền cấp.

Còn nam tử trẻ tuổi này cũng đã đạt tới Nguyên Anh tầng một hậu kỳ, nhưng so về luyện đan lại kém Ninh Ngọc rất nhiều chỉ là Đan sư Địa cấp sơ kỳ mà thôi. Nhưng dựa vào danh xưng đệ tử của Kim Quân lão nhân mà đã đè ép những người khác cùng nhận đút lót của các trưởng quầy để có thể đột phá cảnh giới nhanh hơn người khác.

Còn Ninh Ngọc do đầu tư vào mua sắm linh dược để đột phá luyện đan Huyền cấp ngưỡng cửa mà đến tiền một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm cũng không có phải đi cầm chiếc nhẫn trữ vật đi thì phải biết như nào rồi.

Lúc này Tâm Minh dẫn Dương Võng tới hướng Lục Bảo, hắn là nghĩ nếu bắt được này lỗi của Ninh Ngọc sẽ có cớ đuổi nàng đi ra phân bộ khác. Giúp Tâm Minh một phần để thâu tóm phân bộ này, lúc đó tiền ăn bớt sẽ có phần của Dương Võng... cái này lợi ích dễ dàng khiến Dương Võng hắn rất cao hứng trong lòng.

" Dương thiếu gia ! Cái kia chính là người mà tiểu nhân bảo !" Đứng từ xa Tâm Minh giải thích cho Dương Võng rồi hướng tay phía Lục Bảo hắn chỉ tới.

Cái này Dương Võng nhìn cũng làm cho Lục Bảo cảm nhận được một ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn. Quay đầu nhìn lại thì thấy Tâm Minh cùng một thanh niên đang đứng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, làm hắn cũng nhíu mày một phát.

Hai người đi tới gần bàn lục bảo đang ngồi rồi lạnh lẽo nói :

" Ai cho một kẻ ăn mặc không bằng súc vật ở Đan Vương Các này !!!"

Tâm Minh ở cạnh cũng bắt đầu diễn chắp tay nói : " Mong đại nhân thứ tội ! Tiểu nhân đã ngăn cản nhưng Ninh Ngọc nữ nhân cố gắng đưa hắn ta vào !! Tiểu nhân gọi người mang vứt hắn ra ngoài ngay !!!"

Sau đó chỉ thấy Tâm Minh hướng ra cửa hô to gọi người, chả mấy chốc có môt đội người mặc quần áo Đan Vương Các đi tới ánh mắt lo sợ chắp tay về phía Dương Võng.

Còn Lục Bảo lúc này thì nhíu mày càng chặt rồi, hắn không biết tại sao càng có người muốn gây chuyện với hắn. Hắn còn đang chờ Ninh Ngọc tỷ mang đồ tới đây. Thấy bọn họ muốn động Lục Bảo liền lên tiếng :

" Các ngươi muốn làm gì ! Đan Vương Các đây là đạo đãi khách sao !!"

" Khách !? Hừ ! Một kẻ nghèo hèn cũng xứng đáng làm khách của Đan Vương Các thật nực cười !!" Dương Võng lên tiếng cười nhạo.

" Người đâu lôi kẻ này vứt ra ngoài đánh gãy tứ chi cho ta !!" Tâm Minh nhanh trí đổ thêm dầu vào lửa nói.

Chỉ là bọn họ chưa động thủ thì Ninh Ngọc nàng cũng đi tới ! Thấy vậy nàng càng nhíu mày hơn cả Lục Bảo thầm than may đến kịp không thì tới lúc đó rồi khó mà Đan Vương Các gánh chịu được.

" Tâm Minh !! Dương Võng !! Các ngươi chán sống rồi hử ! Dám đối xử với khách hàng như vậy tại Đan Vương Các !!"

" Chả lẽ không sợ tới tai Kim Quân lão nhân !!" Chỉ thấy Ninh Ngọc vừa bước tới hướng Lục Bảo vừa mạnh mẽ nói lớn từng câu từng câu.

Cái này hai người nghe xong cũng nhìn nhau nhưng Tâm Minh cố gắng nói : " Hừ ! Ngươi đừng đem Kim Quân lão nhân gia ra dọa ! Có Dương Võng công tử ở đây làm sao có thể bị trách rội !!"

" Còn ngươi dám vì tư thù cá nhân mà dẫn một người hèn hạ vào Đan Vương Các ! Ta xem không phải mua gì đan dược mà là vào trộm đan dược của Đan Vương Các ta !!"

Ninh Ngọc cũng không nói nhiều thêm mà chỉ đi đến hướng Lục Bảo đưa hắn một túi trữ vật nói :

" Đây là của ngươi yêu cầu ! Không biết đã đủ !"

Lục Bảo tiếp nhận túi trữ vật kiểm tra xong đủ số lượng phẩm cấp đan dược thì hài lòng rồi lấy từ nhẫn ra một chiếc túi trữ vật đưa cho Ninh Ngọc.

Bên ngoài thấy thế diễn hài Tâm Minh càng chửi thầm chắc chắn lần này phân bộ sẽ bị hắn thâu tóm rồi. Chỉ thấy Dương Võng khinh bỉ nói :

" Diễn trò !! Các ngươi mua bán gì mà dùng túi trữ vật ! Ta là thấy ở đây có mùi lừa đảo cần kiểm tra !!" Vừa nói ánh mắt hắn sắc lại lườm về phía Lục Bảo cùng Ninh Ngọc.

Nhưng Lục Bảo hắn đã lấy được đồ cùng giao tiền cũng không muốn vướng vào cái phức tạp này liền đứng dậy muốn đi.

Ninh Ngọc kiểm kê xong gật đầu định đáp lại nghe thấy vậy thì càng nhíu mày hơn nữa ! Chỉ thấy nàng lấy ra một tấm lệnh bài đan các màu bạc đưa hướng Lục Bảo rồi nói :

" Ta đã bẩm báo lên trên xét duyệt ngươi được lệnh bài Bạc sau tới mua sẽ được giảm năm phần trăm !"

" Đan Vương Các có bốn loại lệnh bài lần lượt là Đồng - Bạc - Vàng - Kim Cương ! Do giao dịch tiểu đệ chưa đủ điều kiện nhưng thấy tiềm năng lên cấp cho Bạc lệnh bài !"

Tâm Minh cùng Dương Võng thấy thế liền kinh hãi, nhưng Dương Võng lại có chút tham lam nhìn về phía Lục Bảo. Với hắn một con mồi mới giàu không có tu vi gì đáng nhắc là món ngon nhất rồi. Như hắn dù có là một trong những đồ đệ của Kim Quân lão nhân gia thì cũng chỉ có Đồng lệnh bài là cùng.. các giao dịch được cấp Bạc lệnh bài đều giao dịch tới một triệu mới được cấp. Vàng là một trăm triệu cùng Kim Cương là một tỷ linh thạch hạ phẩm.

Cái này tiểu tốt hắn chốt rồi, theo hắn nghĩ nếu bỏ ra được một triệu mua đan dược thì chắc chắn trong người còn có rất nhiều. Nhìn vẻ bề ngoài cùng tu vi thì đúng là một con dê béo.

Tâm Minh đang định nói thì Dương Võng đã đưa tay ngăn lại có ý tưởng khác ! Rồi hắn mỉm cười gian xảo rời đi ra ngoài .. hắn muốn theo dõi canh trừng con dê béo này, chỉ cần có cơ hội hắn sẽ tóm gọn... dù gì như trong túi hắn cũng chỉ có một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm là cùng. Có thể so sánh được hắn tham muốn túi tiền Lục Bảo tới nhường nào...

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.