Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyền Ánh Nguyệt lão quái

Tiểu thuyết gốc · 2132 chữ

Ninh Ngọc thấy vậy cũng nhíu mày hướng Lục Bảo nhắc :

" Thiên tiểu đệ cẩn thận người này .. ta nghĩ hắn đã nhắm tới đệ rồi .... tuy ta đưa lệnh bài ra trước mặt hắn khiến bọn hắn không gây khó dễ được ở đây nhưng có lẽ ra ngoài Đan Vương Các hắn sẽ động thủ ! Tiểu đệ phải cẩn thận ...."

" Vu Sơn Thành không cấm đánh giết sao ?"

" Cái này... thật ra những vụ giết người nhỏ thì thành sẽ khó mà kiểm soát vì diện tích thành quá lớn, nếu mà có danh tiếng hoặc đằng sau có chỗ chống lưng sẽ phát lệnh. ... cơ mà với đệ thì ta không chắc ..."

" Được rồi .. tỷ không cần lo lắng .. " Nghĩ một hồi hắn nói : " Không biết chỗ vệ sinh nơi đâu ?"

Ninh Ngọc nghe xong cũng không hiểu nhưng vẫn trả lời, cái này hắn chào tạm biệt xong liền hướng thẳng phòng trong chỗ vệ sinh sử dụng năng lực Quang Minh Hắc Ám chạy về tới truyền tống trận tới khu Minh Nguyệt Tửu Lầu. Trước khi về hắn có rẻ vào một cửa hàng mua thêm hai cái thủy kính cùng một số ngọc giản truyền âm hao mất hai mươi ba nghìn linh thạch hạ phẩm.

Còn Dương Võng kiếm người chờ hắn ở ngoài Đan Vương Các thì hắn cũng chả quan tâm.

" Ngươi về rồi ?" Thanh Trúc đang ngồi trong phòng lúc trước cạnh một cái bàn thưởng trà cảm nhận được có người tới liền hướng mắt nói. Cái này năng lực thâm nhập trong trận pháp mà nàng không phát hiện cũng chỉ có người tiểu đệ Thiên Linh này mà thôi, không có như lần đầu bất ngờ lên nàng cũng không lỗ mãng giật mình chém hắn một kiếm như trước.

" Ừm Thanh Trúc tỷ ! Ta đã xong việc ... bao giờ chúng ta xuất phát ?"

Thanh Trúc nghe vậy hững hờ đáp : " Vậy thì đi thôi !"

Nói xong nàng truyền âm cho Hoàng Kinh Vân cùng Vô Lượng Thiên tập hợp, rồi lại phóng ra Phi Vân Điểu cùng cưỡi bay ra ngoài thẳng hướng Ngọc Đỉnh Sơn. Dù sao cách Vu Sơn Thành có một hai nghìn dặm lên không cần thiết phải dùng phi thuyền. Phi Hành Điểu có thể thừa sức chở bốn người mà tới, dù sao nếu đi phi thuyền sẽ tốn rất nhiều linh thạch.

---------------------

Chả mấy chốc hắn đã nhìn thấy từng đỉnh núi cao nhấp nhô phía xa, càng tiến vào trong thì các đỉnh núi lại càng cao hơn nữa. Nghe Thanh Trúc nói là xung quanh đây các đỉnh núi lớn nhỏ có tới hơn mấy trăm cái, nhưng Ngọc Đỉnh Sơn chính là mười ngọn núi lớn tại vùng trung tâm. Trong đó ngọn núi cao nhất chính là Đại Đỉnh nơi các trưởng lão nơi đây cư trú cao đạt tới hơn hai vạn thước !

Mỗi một ngọn núi chính đều có diện tích lên tới mười dặm trở lên, riêng ngọn núi chủ phong thì lên tới ba mươi dặm diện tích trên đó. Lên có thể thấy Ngọc Đỉnh Sơn rộng lớn tới nhường nào, và Ngọc Đỉnh Sơn Tông Môn cũng không có bất kỳ một phân bộ nhỏ nào bên ngoài mà tổ chức thống nhất ! Được các đại trận pháp bảo hộ lên hoàn toàn khó ai có thể chiếm đánh với Ngọc Đỉnh Sơn.

Thanh Trúc ngồi giải thích nói : " Lần này chúng ta hướng tới là đệ bát phong đỉnh ! Nơi đó do Huyền Ánh Nguyệt một trong tam đại trưởng lão tọa trấn !"

" Đại trưởng lão ??"

" Ngoài chủ phong chính do phó tông chủ ở thì còn lại chín phong chia ra tam đại trưởng lão quản lý ! Lần này chính là ta nhờ cậy Huyền Ánh Nguyệt một trong tam đại trưởng lão xin một chỗ vào cho ngươi !"

" Ta cũng chỉ giúp tới vậy ! Còn lại như nào là do ngươi ! Ngươi chính là dưới trướng ta trong Minh Nguyệt lên đừng có mang cho ta thất vọng !"

Nghĩ ngợi ra cái gì Thanh Trúc liền nói tiếp : " À còn có tuy ngươi đã gia nhập Ngọc Đỉnh Sơn nhưng mỗi năm vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ số lượng hàng năm như Minh Nguyệt yêu cầu !! Lên đừng có quên, nếu không sẽ bị đuổi khỏi và rút ra những ký ức liên quan..."

Trước khi đưa hắn vào nàng phải cảnh báo hắn trước phòng tránh vào tông môn tu luyện quên đi thời gian ! Người bị khai trừ sẽ bị rút ra ký ức tổn thương tới linh hồn ! Cái này không thể nào chểnh mảng, Lục Bảo hắn nghe thế cũng nội tâm ghi nhớ cái vụ này. Tuy hắn có hợp tác với Minh Nguyệt nhưng chỉ đứng trên quan hệ hợp tác song phương, còn là thành viên của Minh Nguyệt thì vẫn là thành viên phải chấp hành theo luật.

Hắn cũng hướng Thanh Trúc nói : " Thanh Trúc tỷ ! Ta muốn nhờ Minh Nguyệt tìm kiếm một người !! Không biết yêu cầu thế nào ...."

" Người nào ?"

" Một nữ tử chắc bây giờ đã hai mươi sáu tuổi ! Ta chỉ nhớ tên hồi bé nàng là Tiểu Linh..."

" Tiểu Linh .... muội muội ngươi ?" Thanh Trúc nghe xong cũng sững sờ nhìn hắn hỏi, cái này nếu là vấn đề thì đối với Minh Nguyệt không gọi là lớn.

Không chờ hắn trả lời nàng liền nói : " Cái này phải do ngươi đề ra mức phần thưởng ! Tiền thưởng càng cao thì sẽ càng nhanh tìm ra !"

" ... " Nghe được vậy hắn cũng biết là, dù sao hắn cũng đã xem qua đống nhiệm vụ trong Minh Nguyệt. Tùy vào mức nhiệm vụ khó mà tiền thưởng phía người thuê đưa ra cao và thấp sẽ dẫn tới nhiều thành viên của Minh Nguyệt tranh đoạt ! Nếu hắn đưa ra một con số khiến nhiều người thèm khát thì sẽ là cách nhanh nhất. Không băn khoăn hắn đáp :

" Vậy treo giá năm triệu linh thạch hạ phẩm đi !!"

Nghe vậy khiến nàng cùng Hoàng Kinh Vân với Vô Lượng Thiên cũng lấp lóe ánh mắt, cái giá cả này để tìm một muội muội cũng quá cao đi ! Một nhiệm vụ tìm người tương đương với hạ sát năm con ngũ giai yêu thú ...

" Ngươi chắc chắn ? Vốn bình thường tìm người nhiệm vụ có cao nhất cũng lên tới hai trăm nghìn linh thạch hạ phẩm !"

" Ừm ! Ta chắc chắn !!" Lục Bảo không chậm chạp mà đáp !

" Được rồi sau khi đưa ngươi tới ta sẽ công bố nhiệm vụ này cho ngươi !" Còn về tiền nàng không quan trọng cầm tới, vì vốn dĩ hợp tác với hắn khiến Minh Nguyệt thu về không biết bao nhiêu tiền. Nếu hắn không đưa nàng sẽ cắt từ tiền của hắn trả cho nhiệm vụ !

Chẳng bao lâu bốn người gặp một làn mây phủ kín bầu trời nơi đây ! Từ trong đó có hai thân ảnh phi kiếm bay ra lên tiếng hô lớn :

" Địa bàn của Ngọc Đỉnh Sơn ! Không biết người tới là nhân vật nào !"

Thanh Trúc cũng dừng lại phi điểu đứng trên lưng nó cầm kiếm lấy ra một cái lệnh bài ném tới hai người dõng dạc nói : " Nhận được lời mời của Huyền Ánh Nguyệt đại trưởng lão !!"

Hai người kiểm tra đúng là lệnh ài chứa một tia thần thức cùng ấn ký của đại trưởng lão Huyền Ánh Nguyệt thì chắp tay nói : " Mời các vị đi theo ta !"

Sau đó bọn hắn dẫn đường đi tới một khu cửa vào có mười người canh gác, đây chính là một lối thông đạo đi vào trận pháp của Ngọc Đỉnh Sơn. Chẳng mấy bao nhiêu thời gian bọn hắn đã vào được bên trong, bên trong đây chỉ tồn tại mười đỉnh núi lớn cao trót vót !! mỗi cái đều là hư không lơ lửng ở đó đập vào mắt người nhìn cảnh tượng hư hư ảo ảo.

Vào trong trận pháp hắn ngước mắt nhìn ra xung quanh liền thấy tất cả không bị che mờ bởi đám mây hay gì, tất cả cảnh vật đều lung linh như thế. Chỉ là ở đó vẫn tồn tại những trận pháp lớn mờ ảo ngăn cách bên trong với bên ngoài khó mà đi ra nếu không được sự cho phép.

Hai người dẫn đường cũng cung kính dẫn bọn hắn tới một đỉnh trong chín đỉnh lơ lửng xung quanh. Ở đỉnh này cũng có một cửa ra vào to lớn được kết giới bao phủ cùng người canh gác như bên ngoài. Trên cửa to lớn có một hàng chữ lớn " Đệ Bát Phong !"

Đi vào bên trong được một người dẫn đường nói mới biết tại sao giờ này không nhìn thấy đệ tử vì các đệ tử đang trong giờ giảng của các tiền bối lên rất ít ai lại đi lại vào thời gian này.

Sau đó một đường chiêm ngưỡng khung cảnh tráng lệ của đệ bát phong hướng tới một rừng trúc trên đỉnh. Tên đệ tử dẫn đường lên tiếng hướng vào trong bẩm báo :

" Đại trưởng lão ! Đã dẫn khách nhân tới !!"

Chỉ nghe vang vọng ra một tiếng : " Vào đi !"

" Mời các vị !" Người đệ tử dẫn đường kia liền cung kính khom người hướng tay vào bên trong ra ý mời mọi người vào ! Đợi bốn người bọn hắn đi vào sân vườn này thì tên kia cũng đi mất.

" Ánh Nguyệt tỷ không biết ta đến chơi ư ? Lại bận nữa rồi ...." Thanh Trúc nhìn ngó xung quanh rồi cố ý tỏ vẻ mặt thất vọng lên tiếng nói.

" Hừ ! Nếu không nhờ ta giúp thì ngươi có đến !!!" Chỉ thấy đột nhiên một nữ nhân xuất hiện ngay bên cạnh Thanh Trúc đưa tay khoác lên vai nàng tỏ ý giận lớn tiếng mắng.

Cái người nữ nhân trẻ tuổi tên Huyền Ánh Nguyệt này đang mặc một bộ áo xanh lá xung quanh có chút mùi cháy khét của đan dược tỏa ra. Mũi và mặt của nàng còn một số vết nhọ đen ở đó chưa lau đi, trông rất là tùy tiện ...

Hắn liền ánh mắt lóe lên tra xét thông tin liền thất kinh, cái này Huyền Ánh Nguyệt đã một trăm ba mươi tuổi rồi ! Tu vi còn lên tới Nguyên Anh bậc chín hậu kỳ sắp đột phá tầng mười nữa chứ !!

Trong lúc hai tỷ muội đó không biết ôn truyện gì với nhau hắn đã dán mắt vào bàng thông tin tra được rồi, cái này phải nói là một đẳng cấp hoàn toàn khác so với những gì hắn đã từng gặp !! Lại thay thế bảng xếp hạng mạnh nhất mà hắn từng gặp !

" ~~ Huyền Ánh Nguyệt - Thiên Phú tu luyện Tiên cấp - Đại trưởng lão Ngọc Đỉnh Sơn !

Tuổi : 130

Tuổi Thọ : 90 ( + 290 )

Căn cơ : + 132 %

Tuvi : Nguyên Anh tầng 9 hậu kỳ + 55.000

Tâm Pháp : Băng Vương Hàng Linh cấp B ( + 50% )

Thiên Phú : Hỏa Hệ - Băng Hệ độ hiếm S - Thủy Hệ

Thần Thông : Đại Băng Giới ! cấp B - Đóng băng mười dặm xung quanh tất cả mọi thứ trong vòng năm giây ! + 50 %

Kĩ Năng : Băng phân thân - Tạo ta mười phân thân mang 20 % sức chiến đấu ! + 30 %

Hỏa Thần Đại La Trưởng - Trưởng ra một bàn tay hỏa diễm mang tính thiêu đốt của Địa Hỏa ! + 30 % Thủy Kiếm Triều - Tạo ra một cơn thủy triều bằng thủy kiếm dài tới 200m ! + 20 % Thủy Hỏa Song Quyền - quyền pháp kết hợp thủy vs hỏa tạo thành sát thương cực mạnh ! + 40 %

Lực chiến điểm : 55.000 ( + 352 %) - LC. 248.600 "

Lúc này nội tâm hắn hít sâu một hơn nghĩ thầm sợ hãi " Quỷ a....lại một lão quái bà bà"

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.